Nhạc Vũ thầm kỳ quái, trong nội tâm cũng có chút không vui. Hắn tới để cứu mấy người Vạn Bảo lâu, không phải để nghe sai sử.
Giết mấy người kia đơn giản, nhưng nếu liên thủ với Trữ Niên lưu lại mấy người kia thì lại là chuyện khác. Vấn đề là hắn không có cừu oán với họ, cũng không cần xuất thủ ngoan độc.
Chuyện trong Tu Chân Giới cũng rất khó nói phải trái. Thoạt nhìn Vạn Bảo lâu đang là bên bị bức hại. Tuy nhiên chuyện phát sinh trước đó chưa hẳn đã hoàn toàn trong sạch, nói không chừng đồ vật trong tay là đoạt từ người khác.
Kỳ thật nếu không phải ba người kia ra tay tàn độc thì hắn cũng không dễ dàng lấy mạng.
Đồng tử của Huyền Linh Tử giãn ra, bất quá sau một lát bình tĩnh lại:
- Đạo hữu cũng chưa biết vật mà Vạn Bảo lâu lấy là gì để khiến mọi người vây công? Hai siêu phẩm pháp bảo, trên bảy bình Cổ Linh đan, quan trọng nhất là một khối thân thể Vu Thần, hai di thể linh tiên bảo tồn hoàn hảo. Không biết đạo hữu có chịu liên thủ với bọn ta?
Nhạc Vũ giật mình. Khối thân thể Vu Thần chắc chắn là xuất phát từ bản thể của chủ nhân thần quốc. Trước đó Nhạc Vũ mặc dù cũng lấy được ba thi thể nhưng đều là thân ngoại hóa thân, dùng dược vật và trân vật luyện chế, hiệu dụng kém xa bản thể.
Di thể linh tiên Thượng Cổ vô dụng đối với tu sĩ bình thường. Bất quá đối với những tán tiên chỉ còn lại nguyên anh sau khi độ kiếp thì lại là chí bảo thượng giai. Cho dù không thể nào được như thân thể chính thức nhưng nếu như thần hồn hợp nhất, dùng bí pháp tế luyện đủ để cho những Tán Tiên này tăng ba đến bốn lần thực lực, cơ hồ có thể so với linh tiên.
Khách quan mà nói, những siêu phẩm huyền binh cùng Cổ Linh đan, tuy là làm cho người động tâm, bất quá so với hai thứ sau thì vẫn kém rất nhiều.
Ngay cả Nhạc Vũ cũng có chút động tâm, có được một di thể linh tiên thì đã không còn đi cầu thứ gì cũng đủ cho Quảng Lăng tông yên ổn trong ba ngàn năm.
Khi đó mặc dù Vạn Bảo lâu thế lực cường thịnh đến mấy cũng khó động được hắn.
- Trách không được Trữ Niên muốn mình ra tay diệt sát, nguyên lai là không muốn để cho người khác biết.
Nhạc Vũ hừ lạnh, Huyền Linh Tử cũng đồng dạng không có hảo ý, chủ động nói ra việc này ngoại trừ dụ dỗ vẫn còn có ý ly gián quan hệ giữa hắn và Vạn Bảo lâu.
Chỉ cần thế gian còn có một người biết được việc này, người của Vạn Bảo lâu sẽ không chính thức yên tâm.
Thần sắc Trữ Niên tái nhợt, hung hăng nhìn Huyền Linh Tử rồi cúi người hành lễ với Nhạc Vũ:
- Nếu đạo hữu chịu ra tay, Vạn Bảo lâu sẽ có thù lao hậu hĩnh. Ở đây ta vừa khéo có sáu khối kim loại đã bán cho Nhạc đạo hữu ngày đó?
Thần hồn của Nhạc Vũ lập tức cảm giác được khí tức bạo động của Chiến Tuyết trong tam bảo Linh Lung Tháp. Bất quá cuối cùng hắn vẫn cười nhẹ:
- Trư tiền bối quả thật có tâm, vật ấy thật sự có chút tác dụng với sư muội ta.
Nhạc Vũ nói vậy nhưng vẫn không có ý nhận lời, mấy khối kim loại này tuy trọng yếu với Chiến Tuyết nhưng Vạn Bảo lâu ra giá như vậy thật sự quá thấp.
- Vì biết đạo hữu khả năng cần vật ấy nên sau khi ta đi vào vẫn lưu ý thu thập, trong đó hơn phân nửa là mua từ người khác.
Trữ Niên cũng biết mấy khối kim loại này chưa đủ để Nhạc Vũ động tâm, cắn răng nói tiếp:
- Lại thêm mười Ngũ Hành linh quả, một lọ linh đan, một thân thể linh tiên, Nhạc đạo hữu nghĩ như thế nào?
Nhạc Vũ vẫn chưa đồng ý:
- Không biết siêu phẩm pháp bảo có chịu cho ta một kiện?.
Thứ trân quý nhất chắc là một khối thân thể Vu thần thượng cổ, cho dù là luyện đan chế dược hay luyện chế pháp bảo khôi lỗi đều là thứ cực tốt. Bất quá vật ấy chắc Trữ Niên không chịu bỏ ra, lúc này điều Nhạc Vũ cần nhất là gia tăng chiến lực trước khi gặp Lí Không Liên.
Trữ Niên cười khổ một tiếng:
- Tự nhiên có thể, bất quá khả năng hai thứ này có chút không như đạo hữu tưởng tượng, kỳ thật là thứ vô thưởng vô phạt.
Lão đang muốn giải thích cặn kẽ thì Huyền Linh Tử đã hừ lạnh:
- Lui!
Vừa nói xong, Huyền Linh Tử đã phi độn ngoài trăm trượng, mấy người còn lại cũng bừng tỉnh chạy tứ tán. Truyện Tiên Hiệp -
Nhạc Vũ nheo mắt cười lạnh một tiếng rồi bắn ra một đạo Băng Diễm tuyệt quang tầng thứ bảy. Kiếp trước của hắn là lính đánh thuê, vốn không có quan niệm đạo đức, nhận tiền giết người. Vạn Bảo lâu đã ra đủ giá vậy thì cũng không cần nhiều lời. Huyền Linh Tử thấy thế lập tức rùng mình, tuyệt quang vừa xuất đủ khiến hắn trọng thương, bất quá nó chỉ dùng phong tỏa đường lui mà thôi, trong nháy mắt Nhạc Vũ đã xông lên trước.
Pháp lực tiến nhập vào Bi Âm đao đã gần tới hai vạn thạch, đủ để toàn lực thôi động long hầu cốt trong đó.Vào lúc đao âm thất chuyển, cơ hồ vạn vật lui tránh. Hai thanh huyền binh mà Huyền Linh Tử ném tới chưa tiến gần được cách người hắn mười trượng thì đã bị đao âm chấn lui.
Huyền Linh Tử biến sắc, thân hình tiếp tục vội vàng thối lui, lại lấy ra một cái chuông màu vàng khổng lồ chụp lên đầu. Cái chuông này cũng không phải thứ phẩm như Tàn Huyền chung của Nhạc Vũ lúc trước, bảo quang nhấp nháy ngưng tụ tầng tầng linh lực kim hệ quanh người.
- Hảo pháp bảo!
Ánh mắt Nhạc Vũ lóe lên, lại lấy ra Phong Nha kiếm. Có Vạn mộc Phong Thần bích, Huyền Quy Tiên Trạc và Long Lân giáp, có thêm Băng Diễm huyền quang chướng cùng Ngũ Sắc Thần Quang làm thủ đoạn hậu bị, bản thể của hắn hiện giờ tương đương với huyền binh pháp bảo tuyệt đỉnh, lúc đấu pháp cơ hồ không cần kiêng kị. Ngoại trừ một vài loại thần thông tuyệt thế của Lí Không Liên cùng Phong Bạch thì thế gian đã ít có người có thể gây tổn thương.
Bất quá nếu để phá kim chung kia thì còn hơi thiếu khuyết, tăng thêm Phong Nha kiếm thì tình hình lại bất đồng. Thanh kiếm chế từ long nha thập ngũ giai này hiện giờ mới chân chính phát huy uy lực trong tay hắn. Kiếm khí sắc bén áp súc đến cực điểm, đến khi chạm vào thân chuông thì toàn diện bộc phát.
Trong nháy mắt, pháp bảo phòng ngự tối thiểu đạt đến nhị phẩm này đã ảm đạm, Nhạc Vũ cũng nhanh chóng tiến vào.
Huyền Linh Tử không bối rối, lật tay ngưng tụ một cái ấn trong không gian rồi đột nhiên đè xuống Nhạc Vũ. Một kích này cơ hồ tương đương với Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn lúc còn chưa thu nạp Tiên Thiên ngũ sắc.
- Địa huyền ấn!
Nhận ra thần thông này, Nhạc Vũ chợt thấy nhẹ nhõm, cũng chỉ có đại thần thông bực này mới có thể áp chế Trữ Niên.
Hắn cũng không để ý mà tế lên Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn nghênh đón. Hai pháp bảo chạm nhau trên không trung phát ra tiếng nổ vang vọng, cương phong có thể khiến cho Linh Hư cảnh tu sĩ lập tức phân thây điên cuồng khuếch tán.
Cơ hồ vào khoảnh khắc chạm nhau, cả hai đã phân cao thấp.Cự ấn tuy có ưu thế trên cao nhưng vẫn bị Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn cưỡng ép đụng nát ra.
Dưới chân Huyền Linh Tử phát ra từng đợt từ lực, tuy không ngự sử huyền binh nào nhưng tốc độ cực nhanh. Bất quá cuối cùng vẫn thua Cực Quang kiếm cùng Tam Diệu Như Ý Lôi Châm một bậc. Sắc mặt Huyền Linh Tử âm trầm, hai tay chuẩn bị nắm thành pháp quyết tựa hồ ngưng tụ linh lực thổ hệ.
Nhạc Vũ biết người này đang chuẩn bị một thần thông khác, sao có thể để hắn vạn toàn. Hắn tiếp tục đánh ra một đạo Băng Diễm tán đi địa khí quanh thân người kia, sau đó xông tới, Phong Nha kiếm sử ra Quảng Lăng tuyệt kiếm thức thứ nhất Tê Thiên Bài Vân.
Theo một tiếng nổ mạnh, lực lượng lên đến mười mấy vạn thạch lực của song phương va chạm, Huyền Linh Tử thổ huyết bạo lui, thân hình Nhạc Vũ hơi chậm lại rồi tiếp tục gia tốc đuổi theo.
Trong lòng hắn thầm than, Nguyên Anh đỉnh phong như Huyền Linh Tử quả nhiên không thể dễ dàng kích sát. Trong tình huống đối phương có phòng bị, cho dù hắn có lực lượng gần mười vạn thạch lực, hơn gấp đôi người này thì vẫn cần một trận ác chiến.
Cả hai phi độn đến khi Huyền Linh Tử trông thấy một khối thổ địa lơ lửng thì lộ vẻ vui mừng. Tam bảo Linh Lung Tháp trên đầu Nhạc Vũ đột nhiên phun ra quang mang chói mắt ngưng tụ như thực chất rồi xuyên thấu thân hình Huyền Linh Tử, cắt đứt thành từng mảnh nhỏ.
- Không ngờ Phục Ma kiếm trận lại tăng lên uy lực như vậy.
Nhạc Vũ âm thầm kinh dị, hắn biết vừa rồi Chiến Tuyết tuy chỉ sử xuất Ngự Thủy Kiếm, bất quá Ngự Phong kiếm cũng đã sẵn sàng. Hơn nữa quanh hai kiếm khí này còn có rất nhiều hư ảnh kiếm quang, đều tương đương tam phẩm.
Ngự Thủy Kiếm còn chưa được Chiến Tuyết luyện hóa, hiện giờ mới chỉ dùng Thập Ngự Phục Ma Kiếm Trận Trận Đồ thôi sử, sau này chiến lực nguyên vẹn càng khiến người ta chờ mong.
Nhạc Vũ thu hồi di vật của Huyền Linh Tử, phát hiện bên trong không có ngọc giản ghi lại thần thông thổ hệ, không khỏi thầm tiếc nuối, lúc quay đầu lại thì thấy ba người Vạn Bảo lâu cũng đã cơ bản giải quyết xong đối thủ.