Quân Lâm Thiên Hạ


Ngay khi đạo lôi quang cuối cùng trên không trung tán đi, Nguyên Anh của Nhạc Vũ từ không trung bay xuống.

Trong cơ thể vẫn lóe ra lôi quang nhè nhẹ, nhưng đang được thần hồn của Nhạc Vũ từ từ hấp thu tiêu hóa. Hắn cảm giác được dương tính trong cơ thể mình càng tăng thêm một tầng, hồn lực bản thân tăng thêm mấy phần. Trong mắt Nhạc Vũ không khỏi hiện lên quang mang:

Quả nhiên hữu dụng! Lần này ta có thể thể nghiệm ngàn loại lôi kiếp dùng luyện dương thần của ta!

Điểm ra một ngón tay, đem con yêu thú đã bị Vực Ngoại Thiên Ma khống chế tâm thần tru diệt tại chỗ. Thân hình Nhạc Vũ lóe lên, quay trở về bên trong nhục thể của mình. Đợi đến khi hắn đứng lên, mấy người Lâm Trác cũng liền mở to mắt, trong mắt lộ ra nét vui mừng.

Ba người đều đã đạt tới Linh Hư đỉnh phong, thần hồn đã mạnh hơn năm xưa gấp mười lần. Nhưng yêu thú cấp năm độ kiếp đưa tới tinh thần uy áp, cộng thêm tâm ma tập kích quấy rối vẫn có hiệu dụng thật rõ ràng, chỉ có lần này hồn lực của họ ít nhất cũng được tăng thêm một thành.

Sơ Tam cùng Đằng Huyền đạt hiệu quả nhỏ nhất, đã tới mức độ có cũng được không có không sao. Chiến Tuyết hoàn toàn không có thu hoạch gì, ở chỗ này chẳng qua là muốn hộ pháp cho Nhạc Vũ mà thôi. Nguyên Anh của tu sĩ, không tới cảnh giới nhất định trên căn bản hoàn toàn không có chút chiến lực.

Nghỉ ngơi chốc lát, Nhạc Vũ thu hồi mười viên yêu đan còn dư lại chút ít yêu lực, mang theo mấy người dời đi lần nữa, lúc xuất hiện lại trên một đỉnh núi mà hắn từng dùng hồn thức cảm giác được có một con yêu thú cấp năm.

Trong nháy mắt, hắn lại bày ra Tụ Linh trận, đợi đến khi kiếp vân trên bầu trời vừa hội tụ, Nguyên Anh của Nhạc Vũ liền bay lên.

Cứ như thế lặp lại mười lần liên tục, tuy tinh thần Nhạc Vũ tỏa sáng, có thể làm cho hồn lực tăng thêm một thành! Nhưng mấy người Nhiễm Lực cùng Lâm Trác cũng không còn chống đỡ nổi, vẻ mặt vô cùng mỏi mệt. Dù là Sơ Tam cùng Đằng Huyền bị ảnh hưởng nhỏ nhất cũng đã lộ ra vẻ uể oải. Nhạc Vũ vốn muốn tiếp tục, nhưng lúc này nhìn thấy dáng vẻ của mọi người, đành bất đắc dĩ ngừng lại:

Thôi! Tu vi của họ rốt cục quá yếu, nếu còn miễn cưỡng tiếp tục ngược lại sẽ dẫn tới tai họa. Nơi này cách Ám Giới thật sự quá gần.

Lắc đầu, Nhạc Vũ nhìn lên bầu trời, kiếp lôi giáng xuống liên tục mười lần, có bốn lần là lặp lại, so sánh lẫn nhau, kiếp lôi chưa từng trải qua tạo ra hiệu dụng cho thần hồn của hắn mạnh hơn kiếp lôi lặp lại rất nhiều.

Cửu Trọng Lôi Kiếp thấp nhất tổng cộng có một ngàn lẻ tám mươi loại, mạnh yếu khác nhau, chia thành ba tầng cấp. Hắn vốn nghĩ sau khi thần hồn đạt tới cường độ nhất định sẽ đi tìm bảy tám cấp yêu thú, trước mắt xem ra có lẽ tiếp tục tìm thêm yêu thú năm sáu cấp tiếp tục nếm thử một phen.

Vừa nghĩ tới đây, Nhạc Vũ dứt khoát lấy ra mười mấy phù văn phẩm chất cao cấp, dùng máu huyết bản thân toàn bộ chế thành đạo phù, ném cho ba người Nhiễm Lực, lạnh lùng nói:

Mấy năm kế tiếp ba người ở đây tu hành. Ta không ở đây, có thể sẽ đi quanh đây một chút. Ta để Tuyết nhi cùng Đằng Huyền ở lại chiếu cố cho ba ngươi. Nơi này yêu thú hoành hành, hung hiểm không thua kém Bắc Hoang, cần phải vạn phần cẩn thận! Những đạo phù này có tác dụng hộ thân, nếu gặp nạn có thể thúc giục, ta sẽ chạy đến.

Nói xong, Nhạc Vũ không hề do dự, mở ra Thập Phương Môn phá vỡ hàng rào không gian rời đi. Trong nội tâm hắn âm thầm tiếc nuối, đáng tiếc mẫu thân của hắn cách Điều sơn quá xa, nếu không cũng có thể cùng dẫn mẫu thân hắn vào hoàng hôn giới, nơi này thực sự là địa phương tu hành tuyệt hảo dành cho tu sĩ.

Không có ba người làm gánh nặng, lần này xuyên qua không gian quả nhiên nhanh hơn rất nhiều. Khi trở lại Điều sơn, Nhạc Vũ nhìn thấy Đoan Mộc Hàn vẫn chưa chịu đi ra ngoài.

Nhạc Vũ không khỏi âm thầm lắc đầu, cười khổ. Hắn thầm nghĩ Đoan Mộc Hàn cũng thật kiên nhẫn, không nhìn thấy mấy đồ đệ nhưng vẫn nhất định ở mãi trong phòng không chịu ra ngoài tìm kiếm.

Trong ba tháng sau, mỗi cách ba ngày Nhạc Vũ lại đến hoàng hôn giới một chuyến. Không phải chỉ vì đi chiếu cố ba người Nhiễm Lực, cũng bởi vì bản thân, mỗi lần hồn lực bạo tăng, lại cần thời gian nhất định chân chính đi củng cố cùng thích ứng.

Liên tục hơn ba mươi lần, hồn lực của mấy người Lâm Trác cũng đồng dạng bạo tăng, trong ba tháng ngắn ngủi đã tăng lên gấp năm lần. Trong lúc mơ hồ đã có thể so sánh với tu sĩ Kim Đan. Mỗi lần có thể liên tục chống đỡ lôi kiếp, từ mười tăng trưởng tới hai mươi lần, dù là Sơ Tam cùng Đằng Huyền cũng được lợi không nhỏ.

Mà bản thân Nhạc Vũ còn có nỗi vui mừng ngoài ý muốn, ngay khi hắn kinh nghiệm qua lôi kiếp lần thứ một trăm năm mươi, tận sâu trong nguyên thần đã tạo thành một tấm phù triện bảy màu tinh thuần do lôi lực tạo thành. Mỗi lần Nguyên Anh trở về trong cơ thể đều cùng với đoàn mây tím bên trong đan điền cộng minh hỗ trợ lẫn nhau. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn

Lúc dùng ý niệm điều khiển, ngoài thân thể ngưng tụ ra một đoàn lôi quang màu tím nhạt, những vật thể bị tiếp xúc đều tiêu tán vô hình.

Lần đầu tiên vừa nhìn thấy cảnh tượng này, Nhạc Vũ âm thầm kinh dị, lôi quang mạnh mẽ đã không kém gì một đạo Cửu Trọng Lôi Kiếp trung cấp. Cơ hồ tương đương với lúc tu sĩ Linh Hư cảnh đỉnh phong độ kiếp, hoặc là tu sĩ Kim Đan sơ kỳ lấy tứ phẩm huyền binh đánh ra một kích toàn lực. Sau đó mỗi lần trải qua kinh nghiệm một lần kiếp lôi, thất thải lôi phù liền lớn hơn một phần, càng ngày càng đầy đủ, có thể điều phối sử dụng lôi lực ngày càng thêm cường đại.

Nhạc Vũ hoàn toàn không hiểu rõ là vật gì, cuối cùng dứt khoát lấy ra Ngọc Thanh Cửu Lôi Pháp dùng thời gian mấy ngày tìm hiểu, sau đó mới từ từ thông suốt.

Thì ra là như vậy! Thần thông lôi pháp này trước tiên cần dẫn lôi lực nhập thể cất chứa, kết hợp cùng pháp lực bản thân, không ngừng cải thiện thể chất. Cuối cùng khi đạt tới tu vi nhất định sẽ tự mình sinh ra lôi lực. Phương pháp lấy kiếp lôi rèn hồn của ta cũng có hiệu quả như thế. Nếu có thể gia tăng thêm chút cải thiện nói không chừng có thể trở thành một môn thần thông lôi pháp.

Nghĩ tới đây, Nhạc Vũ chợt cười nhẹ. Thần thông như thế trừ phi có được khả năng như hắn, có thể tự mình đề luyện ra yêu đan thuộc tính ngũ hành, người khác chỉ sợ không sao làm nổi, cũng không cách nào truyền lại cho đời sau, chỉ có thể tự bản thân tu luyện.

Hắn nghĩ tới liền thực hiện, cơ hồ ngay lúc này dẫn động lên điểm lôi quang tụ tập bên trong nguyên thần, kết hợp cùng Hỗn Nguyên Ngũ Hành pháp lực của bản thân.

Nói đến thật kỳ quái, dĩ vãng khi hắn thử tu luyện Ngọc Thanh Cửu Lôi Pháp, vô luận như thế nào đều không thể hấp thu lôi lực kết hợp cùng Hỗn Nguyên Ngũ Hành pháp lực của chính mình. Nhưng lần này lại dễ dàng đem hai loại này hỗn hợp thành một thể, làm Nhạc Vũ không khỏi cảm thấy giật mình.

Thử thăm dò, Nhạc Vũ đánh ra một tia Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm, chỉ thấy trên xung điện nguyên từ ngũ sắc rõ ràng mang theo tia lôi lực nhàn nhạt. Khiến cho uy lực của thần châm càng tăng thêm mấy phần, khó khăn nhất chính là tốc độ, dưới tác dụng của lôi quang, không ngờ gia tăng tới ba thành.

Lại sái ra Ngũ Sắc Thần Quang, Băng Diễm Tuyệt Quang, Băng Diễm Huyền Quang Chướng cùng Vạn Mộc Phong Thần Bích, đều giống nhau nhau. Tia lôi lực ngoại trừ tác dụng khá hơn với Ngũ Sắc Thần Quang, ba loại thần thông còn lại đều có tăng cường ở trình độ nhất định. Ngay cả lúc sử dụng Quảng Lăng Tuyệt Kiếm, bên trong kiếm khí cũng ẩn chứa tử lôi. Đợi sau khi toàn bộ thí nghiệm đều chấm dứt, Nhạc Vũ không khỏi ngây ra, tình hình này thực sự vượt xa dự liệu của hắn.

Tuy uy lực của lôi quang màu tím kia không hiện rõ, nhưng trong một ngàn lẻ tám mươi loại Cửu Trọng Kiếp Lôi, hắn chỉ mới thử qua hơn một trăm loại thấp nhất, như vậy cả ngàn loại kiếp lôi cao hơn lại có tình hình như thế nào?

Huống chi ngoài những loại lôi kiếp này, còn có Nhị Cửu Trọng Lôi, Tam Cửu Trọng Lôi, cho tới Cửu Cửu Trọng Lôi?

Nói không chuẩn mình thật đúng là trong lúc vô tình lại luyện ra được một loại thần thông khó lường.

Trong đầu hiện lên ý nghĩ này, Nhạc Vũ không khỏi hưng phấn đến run rẩy cả người. Tất cả đạo pháp trên thế gian, đều lấy Lôi lực làm chủ. Vào thời thượng cổ hồng hoang, Ngũ Sắc Thần Quang cùng Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm của Khổng Dật chân nhân đều là đại thần thông kiêu ngạo tuyệt đại đương thời. Nhưng Ngũ Sắc Thần Quang dùng uy năng tiêu hóa thiên hạ linh bảo, phá đi đạo pháp thế gian mà nổi tiếng hậu thế. Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm tuy uy năng không kém, nhưng nổi danh cũng chỉ là năng lực xuyên thấu ở thời kỳ hồng hoang.

Nếu nói tới lực phá hoại, trên thế gian vẫn dùng lôi pháp xưng hùng. Theo Nhạc Vũ biết, có năm loại lôi pháp, sau khi tu luyện tới đỉnh phong, có thể vượt cả Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm. Trong đó Ngọc Thanh Cửu Lôi Pháp chính là một trong số đó.

Nếu dùng hai loại pháp môn này so sánh, trong lúc vô tình hắn lại có thể cô đọng ra bên trong nguyên thần của chính mình, mặc dù không sánh bằng Ngọc Thanh Cửu Lôi Pháp, nhưng tuyệt không thua kém bao nhiêu.

Điều kiện tiên quyết là chính hắn có khả năng kinh lịch một ngàn lẻ tám mươi loại kiếp lôi, lấy xác suất mà nói ngày sau chỉ sợ càng thêm bận rộn.

Nhưng trong lòng Nhạc Vũ vẫn không khỏi có ý nghĩ có chút không thực tế. Nếu thất thải phù văn có thể dẫn động được đoàn mây tím cộng minh, nhất định đã đến gần tồn tại bổn nguyên của thế giới này. Chỉ với điểm như vậy, so với Ngọc Thanh Cửu Lôi Pháp, thậm chí với Ngũ Sắc Thần Quang càng mạnh hơn.

Điểm này không phải không có căn cứ. Ngay khi thất thải phù văn được tạo thành, Diễn Thiên Châu trong đầu hắn lai có một đạo thất thải phù văn cũng tạo thành y hệt. Hơn nữa còn nằm ở địa phương trọng yếu nhất so với mười mấy đạo phù màu tím khổng lồ.

Trong lúc mơ hồ biến thành hạch tâm của Diễn Thiên Châu, khiến cho cơ cấu của toàn bộ thế giới trong nháy mắt liền hoàn thành thêm một phần nhỏ, nhìn thấy được pháp tắc ẩn chứa bên trong, dĩ nhiên chính là một bộ phận hạch tâm trọng yếu nhất của thế giới này.

Mấy ngày kế tiếp, Nhạc Vũ ném hết mọi chuyện, chuyên tâm nghiên cứu phù văn kia, còn có lôi quang màu tím.

Cuối cùng hắn đã phát hiện trong quá trình nghiên cứu ngoại trừ mình có thể từ từ khống chế thật tự nhiên, hơn nữa ngoại trừ tầng bên ngoài, sâu hơn bên trong cũng không hề có thu hoạch, dù năng lực phân tích cũng không hề có tác dụng.

Ngay khi hắn quyết định tam thời buông tha, trên núi đột nhiên truyền tới một cỗ tinh thần uy áp thật lớn. hắn liền dùng thần hồn cảm giác, chợt hiểu.

Có người độ kiếp? Hơn nữa còn là Cửu Trọng Quảng Tiêu Lôi, là tiểu sư phụ?

Trong mắt Nhạc Vũ phát sáng, thân hình liền lóe lên xuyên ra bên ngoài.

Hắn vừa vặn nhìn thấy Đoan Mộc Hàn cầm theo hai huyền binh nhị phẩm bay ra, sau khi bế quan từ mấy tháng trước, đây là lần đầu tiên nàng rời khỏi tĩnh thất. Sau đó nàng liền bay lên giữa không trung, ngạo nghễ đứng yên chờ đợi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui