Khôi lỗi kia vừa nghe xong, ánh sáng trong mắt chợt lóe rồi biến mất, liền lui ra xa.
Lúc này Nhạc Vũ chợt nhớ tới Côn Bằng, có chút thầm áy náy. Năm xưa từng nghĩ qua sẽ cải tạo hình thể cho nó, nhưng hắn tâm cao khí ngạo, mặc dù có thể luyện chế khôi lỗi, cũng không muốn luyện chế tài liệu cấp thấp. Vẫn không tìm được tài liệu thích hợp, vì vậy chưa từng động thủ. Bên trong hồn thạch rốt cục cũng có được tư tưởng đại khái, nhưng hiện nay hắn vẫn chưa có thời gian.
Bất đắc dĩ cười, Nhạc Vũ lại tập trung lắng nghe Tử Vân đạo nhân nói tiếp:
Truyền thừa của ta lưu lại ba phần, chẳng qua dược vật nhiều nhất chỉ có thể bảo tồn năm vạn năm. Nếu trong năm vạn năm, vẫn không có người hữu duyên đi vào Tử Vân tiên phủ của ta, xem như đạo thống của Tử Vân ta chỉ là như thế. Ngươi có thể tới lấy đồ vật bên trong, thu cả hai phần truyền thừa kia mà sử dụng.
Nhạc Vũ cũng không có cảm giác gì với lời nói này, vô luận bên trong Hồn Ngọc có lời căn dặn này hay không, đồ vật bên hai phòng kia hắn cũng phải thu lấy.
Không phải nhất định dành riêng cho bản thân mình sử dụng, chỉ đơn thuần là vì muốn khống chế hai phần truyền thừa kia ở trong tay của mình mà thôi. Trước khi hắn hoàn toàn nắm giữ Tử Vân tiên phủ, tuyệt đối không thể cho người khác ra vào. Nhưng có được lời này của sư phụ cách thế, hắn có thể danh chính ngôn thuận vào hai gian phòng kia xem thử một chút.
Không biết trong hai phòng bên có còn Nguyên Trí linh quả hay không? Hay là Ngũ Hành tinh khí?
Trong nội tâm Nhạc Vũ thoáng có chút mong đợi, nhưng vẫn trấn tĩnh tâm thần. Nghe hết tin tức ghi lại trong Hồn Ngọc, phía sau quả nhiên là phương pháp tu luyện Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết từ tầng chín tới tầng mười sáu.
Sau khi ghi nhớ tất cả vào trong đầu, lại nghe Tử Vân đạo nhân nói:
Sau Phỉ Thúy Viên chính là Bích Ba Viên. Đợi sau khi ngươi tu luyện Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết tới tầng mười hai, chứng nhận đã đạt tới Đại Thừa cảnh, có thể đi vào. Nếu ngươi có cơ duyên vào tới cửa này, là chân chính kế thừa đạo thống của Tử Vân ta, nếu không xem như duyên phận sư đồ đến đây là kết thúc.
Lần này Nhạc Vũ cảm thấy thật ngạc nhiên, mỗi ba tầng trong Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết phải cần luyện hóa một đôi linh thủy cùng linh hỏa. Hắn nguyên tưởng rằng bên trong Tử Vân tiên phủ nhất định phải có chuẩn bị, chẳng qua nghe lời nói của Tử Vân đạo nhân, tựa hồ chuẩn bị cho hắn tự mình giải quyết.
Nhưng suy nghĩ thêm một chút, Nhạc Vũ chợt buồn cười, đè nén nỗi kinh ngạc trong lòng. Hành động này của Tử Vân đạo nhân cũng giống như cách dạy đệ tử của những đại tu sĩ thời thượng cổ, con đường tu hành tuyệt không nên để cho trưởng bối sắp xếp hết thảy mọi chuyện cho chính mình.
Ngoài ra cũng chỉ sợ là có ý trắc nghiệm trong ba đệ tử ai có tư cách cùng cơ duyên có thể chân chính kế thừa đạo thống của hắn.
Thu hồi toàn bộ đồ vật, Nhạc Vũ đi qua hai phòng khác. Hắn cũng nghe được Tử Vân đạo nhân có lưu lại bí quyết thủ ấn bên trong Hồn Ngọc có thể phá vỡ cấm chế hai phòng bên để đi vào.
Nhưng Nhạc Vũ có chút ngại phiền toái, cũng không dùng phương pháp này, trực tiếp dùng Ngũ Sắc Thần Quang vẩy ra, liền mở ra một cánh cửa.
Nhìn thấy được cảnh này, Côn Ngô đang đi theo phía sau nhất trong mắt thoáng hiện quang mang kỳ lạ. Hắn yên lặng nhìn chủ nhân đứng trước mặt, sau đó sải bước đuổi theo. Sau khi đi vào, Nhạc Vũ liền nhìn lên hương án, rốt cục không nhìn thấy được Nguyên Trí linh quả, đành thất vọng lắc đầu. Huyền binh pháp bảo nơi này chất lượng càng cao hơn một chút, linh hỏa linh thủy cũng không thiếu, nhưng không thấy bóng dáng Nguyên Trí linh quả.
Vẫn có năm bình sứ, trong một bình có Ngũ Hành tinh khí còn nhiều hơn bình ngọc bên phòng thứ nhất tới gấp đôi, điều này làm Nhạc Vũ có chút vui mừng.
Nói vậy để thứ này lại nhiều hơn một chút, xem như Tử Vân đạo nhân bồi thường lại cho vị nhị đệ tử vào phòng này.
Nhưng ở thời thượng cổ, Ngũ Hành tinh khí có thể tùy ý nhìn thấy được, phân lượng cùng giá trị của Ngũ Hành tinh khí trong phòng này, vẫn còn thua kém Nguyên Trí linh quả rất nhiều.
Nhưng hiện nay Nguyên Trí linh quả vẫn còn có thể tiếp tục đào tạo, nhưng Ngũ Hành tinh khí lại ngày càng thưa thớt, giá trị của Ngũ Hành tinh khí càng vượt qua Nguyên Trí linh quả rất nhiều, đây là điều mà chính Tử Vân đạo nhân cũng không nghĩ tới.
Sau đó Nhạc Vũ thu hồi giới chỉ, bên trong có tới bốn mươi vạn đạo điển, chẳng qua không có khôi lỗi mà lại là đại lượng linh thạch cùng một tờ đạo phù.
Nhạc Vũ chỉ dùng thần niệm đảo qua liền biết đó là một tờ phù bảo. Pháp trận bên trong ghi rõ "Tử Vân Sắc Chế Đô Triện Huyền Băng Ly Hỏa Kiếm Phù". Bởi vì được bảo tồn phương pháp chính xác, vì thế linh lực tràn đầy bên trong.
Cầm trong tay, Nhạc Vũ thoáng thúc giục pháp quyết, liền nhìn thấy một đạo kiếm quang băng hỏa quấn quanh từ trong bay ra, lập tức cảm giác được kiếm khí bắn ra bốn phía, vô cùng sắc bén.
Quả nhiên là một phù bảo, có được đạo phù này, dưới Nguyên Anh cảnh xem như vô địch. Dù tu sĩ Đại Thừa cũng có thể ứng phó một chút. So sánh với khôi lỗi bên cạnh ta giá trị không thể so sánh cao thấp. Linh thạch bên trong có lẽ dùng chuẩn bị linh lực cho kiếm phù. Chẳng qua đạo phù này phải dùng Huyền Băng Ly Hỏa chân khí thúc giục mới có thể sử dụng, người khác lấy được cũng không thể dùng.
Nhạc Vũ cũng không cảm thấy thất vọng, đi vào phòng kế tiếp, chỉ thấy căn phòng này hoàn toàn giống như căn phòng thứ hai y đúc. Vẫn là số lượng Ngũ Hành tinh khí tương tự, cùng một phù bảo. Sau khi cầm trong tay, liền đi vào bên trong Lạc Y Viên nhìn xem một chút. Kết quả nơi này cũng giống như bên trong phòng thứ nhất, ngoại trừ dược vật có chút khác nhau, còn lại cũng là tình hình tương tự, đối với hắn mà nói cũng không có chỗ dùng.
Chẳng qua thu hoạch lần này cũng đủ làm Nhạc Vũ cảm thấy vui mừng. Hắn đem hai tờ phù bảo đồng thời thúc giục, hai đạo kiếm quang một trái một phải bay ra, uy năng tương đương hai thanh nhất phẩm huyền binh.
Mặc dù không cách nào thôi vận kiếm quyết, nhưng lực sát thương đã cực kỳ không tầm thường. Đủ làm vật thay thế cho Cửu Thiên Đô Toản Hồn Thiên Thái Hạo Thần Phù, loại phù bảo này cần linh khí thực sự quá nhiều, dùng một lần liền làm Nhạc Vũ đau lòng một lần, mà hai tờ kiếm phù bình thường Nhạc Vũ chỉ cần rót vào Huyền Băng Ly Hỏa chân khí liền có thể thay thế linh lực, tiết kiệm hơn rất nhiều.
Còn có Ngũ Hành tinh khí, nếu có thể thu nạp luyện hóa toàn bộ, Nhạc Vũ thậm chí có được tự tin có thể bước vào Đại Thừa cảnh giới.
Cho dù hiện nay có Diễn Thiên Châu cùng đoàn Tiên Thiên Hỗn Nguyên Khí tồn tại chia sẻ, cũng đủ cho hắn tiết kiệm được mười năm khổ tu.
Lại thêm nửa thành Ngũ Hành tinh khí, không biết có thể giúp Ngũ Sắc Thần Quang của mình tiến vào một tầng nữa hay không?
Vừa suy tư, Nhạc Vũ vừa dọn ra toàn bộ đồ vật trong hai giới chỉ kia, tập trung cùng một chỗ. Sau đó liền đem hai giới chỉ có thể so sánh với trọng bảo nhất phẩm bỏ vào bên trong Biểu Lý Càn Khôn Đồ, lại lấy ra Tiên Thiên Du Suất Luật Viêm Chân Hỏa trong Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn truyền vào bên trong, bắt đầu đốt luyện.
Tài liệu giới chỉ tuy vô cùng trân quý, nhưng lại rất dễ nóng chảy, không bao lâu đã hòa tan, bị Biểu Lý Càn Khôn Đồ hấp thu toàn bộ. Ngay tức thì không gian bên trong từ từ khuếch trương, cuối cùng đã đạt tới một vạn sáu ngàn trượng, trên bầu trời cũng ẩn hiện hình ảnh trăng sao cùng mặt trời.
Nhạc Vũ không khỏi mỉm cười vui mừng, hắn đã sớm nghĩ qua phương pháp kết hợp Tứ Tượng Tinh Tú Kiếm Trận cùng Thanh Lam Huyễn Nguyệt Kiếm Trận dung nhập vào nhau. Tại
Lúc này hắn thành thạo ném ra vô số linh thạch, lại đem hơn một ngàn hai trăm thanh Tứ Tượng Tinh Tú Kiếm bao bọc bên ngoài Thanh Lam Huyễn Nguyệt Kiếm Trận. Cả không gian bên trong trong nháy mắt liền dày đặc bóng kiếm, hàn quang bắn ra bốn phía.
Có được kiếm trận này, mặc dù gặp phải yêu thú mười bốn cấp bên trong hoàng hôn giới cũng có thể chém giết. Về phần những Đại Thừa tu sĩ…
Nhạc Vũ không khỏi lắc đầu, vật này chữa trị tới đây, nguyên từ lực bên trong đã tăng trưởng thật lớn. Tu sĩ Đại Thừa kém cỏi một chút không thể trốn thoát. Nhưng nếu muốn chém giết vẫn còn chưa đủ, nhiều nhất chỉ có thể vây khốn trấn áp.
Bất quá nếu có thêm Chiến Tuyết chủ trì cả kiếm trận, sử dụng thần lực đạt tới cấp ba, tình hình sẽ khác hẳn.
Đột nhiên Nhạc Vũ cảm giác được bên trong Biểu Lý Càn Khôn Đồ như truyền ra trận trận ba động, mang theo lòng cảm tạ lẫn khát vọng truyền ra, chẳng qua chỉ trong nháy mắt liền biến mất.
Khí linh bên trong Biểu Lý Càn Khôn Đồ đến mức độ này vẫn còn chưa thể tỉnh lại. Không ngờ thương thế của bảo vật này lại nặng đến mức vượt ngoài dự đoán của ta!
Nhạc Vũ cũng không biết giờ phút này nên vui mừng hay ủ rũ. Nếu có khí linh, hắn điều khiển Biểu Lý Càn Khôn Đồ càng thêm như ý. Thậm chí kiếm trận bên trong cũng tùy tâm sở dục theo ý chủ nhân, mà khí linh hôm nay vẫn còn chưa thể thức tỉnh, nhưng vẫn đại biểu tiềm lực của bức đồ này thật lớn, vượt qua Huyền Quy Tiên Trạc tới mấy lần.
Quay trở về đình viện trung ương, Nhạc Vũ đầu tiên đi ra bên ngoài nhìn hai hài cốt chân long, phát hiện long thi cấp Yêu Tiên này hiện tại hắn vẫn còn chưa có cách thu thập được.
Bất quá lần này hắn cũng không phải vì hai hài cốt này mà đến. Đầu tiên dùng Ngũ Sắc Thần Quang cùng Vạn Mộc Phong Thần Bích hộ thể, đi tới gần hai long thi chừng ba trăm thước.
Ngay phạm vi này, long uy áp bách cũng đã làm Nhạc Vũ vô cùng khó chịu, miệng mũi đầy máu. Hắn cũng biết rõ đây là nhờ trong cơ thể mình thức tỉnh được Long tộc huyết mạch nên nổi lên chút ít tác dụng, vì thế mới có thể đi được tới khoảng cách này. Nếu đổi lại là người khác, mặc dù có được pháp lực hồn lực ngang hàng cùng hắn cũng thật khó khăn đến gần trong ngàn thước.
Đi thêm về phía trước ước chừng ba mươi thước, Nhạc Vũ liền cảmg giác thần hồn của mình đã không thể tiếp tục chống đỡ. Lúc này hắn liền ngừng lại, sau đó lấy ra Long Tước Phiến thúc giục Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm, nỗ lực khống chế một tia đánh về phía địa phương yếu kém nhất ngay bụng chân long, liên tiếp mười mấy lần, đánh ra hơn ngàn tia Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm, chỉ đánh vào một chỗ, mãi cho tới lúc Nhạc Vũ cơ hồ vừa muốn buông tha, rốt cục mới đem một mảnh lân phiến nho nhỏ trên vùng bụng của long thi lấy xuống tới. Sau đó mười mấy giọt máu tươi nhất thời nhỏ xuống, tâm thần Nhạc Vũ chấn động, lập tức bắn ra Thiên Mộc kiếm bay tới nâng lấy long huyết, dùng pháp lực thu về, đồng thời cũng nhiếp cả mảnh lân phiến vào trong tay.
Nhìn lại miệng vết thương kia đã khép lại, cho dù đã tử vong, nhưng bên trong thi thể chân long vẫn còn sinh mệnh lực vô cùng khổng lồ.
Thoáng tiếc nuối, Nhạc Vũ lấy ra vài bình ngọc chuẩn bị sẵn, đem long huyết thu vào. Ngay sau đó cầm long lân nhìn thật kỹ.