Quân Lâm Thiên Hạ


- Chẳng lẽ Hư Nhược Nguyệt là người của Quy Khư Cung chuyển thế?

Nhạc Vũ cau mày, sau đó bản thân cũng cảm thấy buồn cười. Nếu như nàng thật sự là thượng cổ Thái Thanh Huyền Tiên chuyển thế, làm sao có thể để cho hắn áp chế nhục nhã, đùa bỡn trong tay như vậy? Hắn cũng không tiếp tục suy nghĩ sâu xa, bỏ qua chuyện này nhìn quanh bốn phía.

Nơi này tựa hồ mấy vạn năm trước từng trải qua một cuộc đại chiến, kiến trúc cung điện bên trong phần lớn bị tổn hại, ngay cả linh trận bên ngoài cũng bị hủy đi không ít, chỉ còn sót lại một phần nho nhỏ.

Chẳng qua so với phế tích bên trong khu thần mộ, tình hình Quy Khư Cung càng thêm nguy hiểm.

Nhìn qua như có tuyệt đại đa số địa vực đều có thể an toàn đi qua, nhưng vấn đề linh lực lưu nơi này vô cùng hỗn loạn. Rất nhiều cấm chế tiên trận còn ẩn núp ngay cả Nhạc Vũ đều không thể phân biệt được toàn bộ, càng không cách nào phá giải.

Nếu thật sự nghĩ có thể chạy loạn chung quanh nơi này, hơn phân nửa sẽ không gặp được kết quả tốt, ngược lại phải nói là từng bước sát cơ mới đúng.

Cũng may bên cạnh hắn còn có Hư Nhược Nguyệt, Nhạc Vũ khẽ cười nói:

- Số mệnh của Hư đạo hữu thật thâm hậu, xin dẫn đường cho hai chúng ta thế nào?

Sắc mặt Hư Nhược Nguyệt liền trầm xuống, sau đó không nói một lời đi về phía trước. Nàng biết được Nhạc Vũ đang muốn lợi dụng phúc duyên của nàng thăm dò Quy Khư Cung mật cảnh.

Mà giờ phút này mặc dù trên mặt nàng tỏ vẻ bình thản, nhưng trong lòng vẫn có chút khó chịu. Số mệnh phúc duyên tuy được tu sĩ xem trọng, nhưng nếu nói tới cơ duyên của một người, xưa nay đều hư vô mờ mịt, cho dù là Đại La Kim Tiên cũng khó phán đoán được chính xác.

Những tình hình vừa rồi, tựa hồ có thể chứng nhận xác thực vận khí của nàng đúng là không tệ. Nhưng làm sao chắc chắn đây không phải là sự trùng hợp bên trong?

Nếu thật sự cho rằng vận khí của mình tuyệt hảo, nói không chừng tiếp theo tai kiếp liền phủ xuống. Chỉ cần có chút khinh thường, liền có thể vứt bỏ tính mạng.

Nhưng vấn đề là thực lực của nàng không bằng người, cho dù có muốn khước từ cũng không biết hậu quả của mình ra sao. Thái độ của Nhạc Vũ nhìn như ôn hòa, nhưng tính cách người này thật tàn nhẫn, chẳng lẽ chỉ dùng lời nói liền có thể dao động được hắn hay sao? Trong ngữ khí cũng không có chút cơ hội cho nàng thay đổi được ý tứ của hắn.

Nàng ngự không bay lên, thật cẩn thận dò theo con đường đã được xác nhận an toàn của hai lần đi vào trước kia, xuyên vào bên trong. Nhạc Vũ cũng không ngăn cản, chỉ yên lặng đi theo phía sau Hư Nhược Nguyệt. Tình hình nơi này hắn từng xem qua bên trong đầu Hư Nhược Nguyệt, cũng biết giờ phút này nàng chỉ là đi lại con đường cũ mà thôi.

Bất quá nếu so sánh với chính bản thân hắn, mấy lần gặp gỡ bên trong Vạn Yêu Cốc cùng thần mộ, vận khí của hắn đối với Hư Nhược Nguyệt hôm nay đáng tín nhiệm hơn một chút. Ước chừng đi vào sâu hơn mười dặm, vừa có thể nhìn thấy một khu kiến trúc khổng lồ đã bị sụp xuống hơn phân nửa.

Hư Nhược Nguyệt dừng lại, nói:

- Mười năm trước khi ta tiến vào trong cung này, chính ngay chỗ này đã phát hiện được Thiên Nhân Liệt Hồn Phân Thân Pháp cùng vài khí cụ luyện thế phân thân! Bất quá bên trong có nhiều thứ có linh trận bảo vệ, chưa từng lấy được, có lẽ đối với ngươi có giúp ích…

Ánh mắt Nhạc Vũ phát sáng nhìn về phía trước.

Bên ngoài Quy Khư Cung cũng không phải là dãy cung điện tráng lệ, mà là một mảnh kiến trúc vô cùng đơn điệu.

Tựa hồ là nơi dùng an trí đệ tử cùng đạo đồng, bên dưới chân núi chừng trăm dặm đan xen liên miên chằng chịt. Cơ hồ mỗi sân viện cũng đều là những căn phòng vuông vức, cơ hồ giống nhau như đúc. Phảng phất giống như vô số hình vuông tạo thành.

Chỉ có một phần nhỏ nhất được trang trí tinh xảo, vị trí tuyệt hảo, diện tích thật khổng lồ. Bên trong đình viện cũng có cảnh vật như giả sơn hồ nước. Thậm chí có một chỗ cơ hồ chiếm cứ phương viên mười vạn mẫu, hẳn là chỗ ở của người có thân phận khá cao quý, ở trước mắt Nhạc Vũ chính là một chỗ ở như thế.

Có thể có được chỗ ở như vậy bên trong Quy Khư Cung, hẳn cũng là người có chút thân phận. Chẳng qua hôm nay nơi này cũng đã bị hủy đi hơn phân nửa.

Nhạc Vũ theo sát phía sau đi tới, dừng lại trên bầu trời đình viện. Đầu tiên hắn nhìn quanh khắp nơi, sau đó quay đầu nhìn Hư Nhược Nguyệt khẽ cười nói:

- Đạo hữu cũng thật sự thông tuệ, còn biết được ta đang cần những đồ vật này.

Sắc mặt Hư Nhược Nguyệt chợt tái đi, trong con ngươi nhất thời tràn ngập vẻ khiếp sợ:

- Nói như vậy ngươi quả nhiên là chuẩn bị luyện chế thân ngoại hóa thân sao?

Nhạc Vũ không đáp, mở hồn thức tiến vào trong đình viện, liền cười cười nhìn Hư Nhược Nguyệt làm ra thủ thế xin dẫn đường.

Hư Nhược Nguyệt tức giận phi thân tiến về phía trước, đi thẳng tới khu kiến trúc trung ương, sau đó xông vào bên trong một lầu các.

Nơi này vẫn còn linh trận sót lại, bảo vệ cả tòa lầu các. Nhưng hiện tại cũng đã hư hỏng, tự nhiên có thể đi vào bên trong, Hư Nhược Nguyệt thật quen thuộc nơi này, đi thẳng vào tầng thứ hai. Nhưng ngay khi nàng vừa bước lên thang lầu tầng ba, bên trong vách tường lộ ra vô số châm nhọn xanh đen bắn thẳng về phía nàng, chỉ trong chốc lát đã xuyên qua nguyên từ lực của Thông Thiên Long Kích Ấn, lúc này Hư Nhược Nguyệt mới sực tỉnh, sắc mặt liền trắng bệch. Nhạc Vũ đi phía sau, sắc mặt lạnh lùng, cơ hồ lập tức dùng Long Tước Phiến vẩy ra Ngũ Sắc Thần Quang, nhưng Ngũ Sắc Thần Quang tầng mười một lại chỉ có thể làm tiêu tán được một phần nhỏ số lượng châm nhọn xanh đen kia mà thôi.

Nhạc Vũ khẩn trương trực tiếp đưa tay ra đem Long Lân Giáp chắn ngay trước người Hư Nhược Nguyệt.

Chỉ nghe một trận tiếng vang đinh đinh đương đương, mấy tầng quang bích trên người Nhạc Vũ trong thoáng chốc liền bị phá vỡ, còn lại một ít châm nhọn đánh vào Long Lân Giáp bị bắn ngược ra, mà lúc này Nhạc Vũ đã kịp thời kéo thân thể Hư Nhược Nguyệt bay trở lại.

Những châm nhọn màu xanh đen bắn ra cũng chưa dừng lại, mấy trăm mũi tiếp tục bắn thẳng tới, trực tiếp xuyên thấu qua vách tường đối diện, trong chớp mắt hoàn toàn biến mất trong phạm vi hồn thức của Nhạc Vũ.

Trong lòng Hư Nhược Nguyệt vẫn còn sợ hãi, trong mắt hoảng hốt kinh hoàng. Mới vừa rồi không phải nàng hoàn toàn không chút phòng bị, nhưng những mũi châm kia thực sự tốc độ quá nhanh, làm nàng không còn chút thời gian phản ứng.

Đợi đến khi nàng hồi phục lại tinh thần, đầu tiên liền nhìn qua, nhận ra vẻ hồ nghi trên mặt Nhạc Vũ, lập tức tức giận nói:

- Ta cần gì lừa ngươi? Tình hình nơi này ngươi cũng đã xem trong ký ức của ta rồi đó! Lần trước ta đi qua đây, tuyệt không có phát hiện được nơi này có gì bố trí!

Nghĩ tới mười năm trước mình từng đi qua nơi nguy hiểm này, nhưng lại không chết, Hư Nhược Nguyệt không khỏi tuôn mồ hôi lạnh, đột nhiên cảm giác run rẩy toàn thân.

Nhạc Vũ cẩn thận hồi tưởng lại, phát hiện hình ảnh hắn nhìn thấy trong đầu Hư Nhược Nguyệt chứng thật là không có nói dối. Nhìn vào phản ứng trên mặt nàng, tựa hồ không hề có ý định lừa gạt hắn. Chỉ cần vừa rồi hắn phản ứng chậm hơn một chút, giờ phút này hơn phân nửa Hư Nhược Nguyệt đã hương tiêu ngọc vẫn. Dù Hư Nhược Nguyệt thông tuệ thế nào, cũng không thể đem tính mạng của mình đưa ra mạo hiểm.

Ngay sau đó Nhạc Vũ nhìn vào vách tường bắn ra đoàn châm, chợt cau mày nói:

- Chủ nhân nơi này tựa hồ cũng là người tinh thông Cơ Quan Khôi Lỗi Thuật!

Trước khi thượng cổ hồng hoang vỡ tan, Cơ Quan Thuật cũng từng có con đường riêng của mình. Thời đó Nhân Hoàng Hiên Viên cùng Xi Vưu đại chiến, Chỉ Nam Xa thời đó cũng là kiệt tác của Cơ Quan Thuật. Hiên Viên hoàng đế có thể nói nhờ vào Chỉ Nam Xa mới có thể đánh một trận định càn khôn, định xuống đại cục Đạo cường Vu nhược năm xưa. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn

Rất nhiều tu sĩ đều kiêm thông Cơ Quan Khôi Lỗi. Khôi Lỗi có thể dùng đấu pháp, mà Cơ Quan dùng bày trận, đều có uy năng khổng lồ, rất có kỳ hiệu. Chỉ cần giấu diếm được linh giác của người khác, liền cực kỳ khó khăn đề phòng.

Cũng may cơ quan nơi này xuất từ chính tay chủ nhân lầu các nơi đây, uy năng tuy lớn nhưng vẫn còn có thể ứng phó. Nếu thực sự xuất từ chính tay cung chủ Quy Khư Cung, mặc dù hắn có thể kịp thời phản ứng cũng tuyệt không thể cứu được Hư Nhược Nguyệt.

Bất quá nghĩ tới đây, Nhạc Vũ lại càng cảm thấy thật sự khó tin, trong mắt mang theo thâm ý nhìn Hư Nhược Nguyệt nói:

- Ta xem số mệnh phúc duyên của ngươi thật sự là rất khá!

Hư Nhược Nguyệt nghe vậy không khỏi cau mày:

- Nếu như ta thật sự có đại khí vận, cần gì suýt nữa đã lâm vào tử cảnh?

- Nhưng không phải ngươi còn chưa chết sao?

Nhạc Vũ buồn cười, tiếp theo trầm ngâm, nói:

- Nói không chừng ta cũng nằm trong cơ duyên của ngươi. Gặp nạn liền có thể hóa lành!

Vẻ mặt Hư Nhược Nguyệt ngẩn ra, như có điều suy nghĩ híp híp mắt, tiếp theo lạnh lùng hừ một tiếng, tiếp tục đi lên, chẳng qua lần này nàng càng thêm cẩn thận.

Tầng thứ ba vẫn trống rỗng, Nhạc Vũ cũng biết đồ vật nơi này đã sớm bị Băng Nguyệt Tông lấy đi, cũng không thèm để ý tới.

Đợi tới tầng thứ tư, Hư Nhược Nguyệt dừng chân lại, nhìn lên trên nói:

- Chính là nơi này rồi, ta cảm giác bên trên này còn có vài thứ. Nhưng ta không dám mạo hiểm tiến vào.

Tiếp theo nàng xoay người nói:

- Thân ngoại hóa thân cần tài liệu thật sự không ít, cho dù là những đại tông đứng đầu cũng khó thể cung ứng! Ban đầu ở nơi đây, ta tìm được rất nhiều tài liệu nên mới luyện chế ra được một cỗ. Quảng Lăng các ngươi dạo này túng quẫn, tìm những đồ vật này có ý nghĩa gì? Nghe nói ngươi từng có thời gian xuôi nam đến Mãng Hoang cự trạch, ở bên trong có thu hoạch gì hay sao?

Nhạc Vũ cũng không quản tới nàng, càng không nguyện nói ra, chỉ thu liễm tâm thần cẩn thận xem xét chung quanh, phía trên đích xác có vài linh trận cấm chế tương đối rõ ràng, nhưng cơ hồ không có khả năng an toàn xuyên qua.

Khẽ suy ngẫm, Nhạc Vũ liền thử dò xét, lấy ra một băng hệ đạo phù đoạt được bên Thái Huyền Tông đánh vào bên trong. Chỉ trong chốc lát lôi quang màu xanh quay cuồng trước người hắn, liền có một đoàn hắc vụ quỷ dị tràn ngập chung quanh, mùi hôi thối gay mũi khiến người choáng váng.

Nhạc Vũ khẽ mỉm cười, lấy ra Tử Vân Hồ Lô xa xa khẽ hấp, liền đem hắc vụ thu vào bên trong hồ lô. Ngay sau đó dùng pháp lực lôi cuốn Chiến Tuyết cùng Hư Nhược Nguyệt xông vào bên trong lôi quang.

Sau một khắc lại thêm một tầng Ngũ Sắc Thần Quang vẩy ra, đem lôi quang màu xanh tiêu trừ, Chiến Tuyết cũng kịp thời đem Huyền Sát Chiến Ma chân khí cùng hồn sát ngưng tụ thành năm huyết diệp liên bảo vệ ba người cứng rắn xông lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui