Tựa hồ đã nhận thức được kiếm trận Nhạc Vũ đang bố trí, Hoa Dật hít sâu một hơi rét lạnh, hai mắt hiện lên đạo lãnh mang. Sau một khắc, một ngọn roi do hỏa diễm ngưng tụ mà thành xuất hiện trong tay hắn.
Chỉ trong một thoáng hỏa diễm chung quanh liền tăng cao, ngọn roi cũng ngưng tụ vô số hỏa diễm, tiếp theo như một con hỏa giao long quanh quẩn bay múa khắp nơi, không ngừng hất văng phi kiếm tiên binh từ trong tay áo Nhạc Vũ bắn ra.
Chút ít hỏa nha từ trong hồ lô của hắn tuôn ra giờ phút này đang bám vào cự kiếm ngàn trượng kia, khiến thanh thế thanh kiếm liền tăng vọt, tuy Chiến Tuyết hợp lực Thập Ngự Phục Ma kiếm trận cùng Bạch Đế kiếm, nhưng giờ phút này cũng cảm thấy cực kỳ khó khăn, lại bị ngàn trượng cự kiếm vững vàng áp chế. Tham lang tuy gầm thét không ngừng, nhưng vẫn không cách nào tránh thoát.
Nhạc Vũ thấy vậy cười lạnh, kể từ khi người này dám cận chiến với hắn kết quả đều đã nhất định, làm sao cho hắn có cơ hội xoay chuyển cục diện?
Trong tay Nhạc Vũ kết thủ ấn, dẫn động Cửu Long Trầm Kim Đỉnh trên đỉnh đầu, khiến chín long đầu chuyển thành hút nhiếp, đem cây roi trấn trụ, sau đó vỗ linh thú đại, Đằng Huyền cùng Sơ Tam lập tức xuất hiện ngay bên cạnh hắn.
Đằng Huyền khẽ hấp, thúc giục huyết mạch dị năng của thần thú Đằng Xà cao cấp, trong lúc nhất thời vô số diễm lực tràn vào trong cơ thể nó. Khiến cho hỏa linh lực bao trùm phiến thiên địa này trong khoảnh khắc liền yếu bớt hơn phân nửa. Mạnh mẽ từ trong tay Hoa Dật cướp đoạt quyền khống chế thiên địa hỏa linh.
Sơ Tam đánh ra Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm tầng thứ mười, vô số ngũ sắc quang mang bộc phát mạnh mẽ.
Hoa Dật đầu tiên thoáng ngẩn ra, cơ hồ không còn kịp phản ứng, quanh người hiện lên một tầng hồng quang ngăn cản được chốc lát, liền bị xuyên thấu bên trong!
Giờ phút này mặc dù Sơ Tam chưa lấy được nhiều trí nhớ truyền thừa từ bên trong huyết mạch, nhưng xem qua Tử Khuyết Thiên Chương, Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm tầng thứ mười cực kỳ mạnh mẽ, chỉ thua kém Nhạc Vũ chút ít mà thôi.
Bên trong quang trận ngũ hành năng lượng cùng từ lực ầm ầm nổ tung trước người Hoa Dật, tạo thành vô số năng lượng phong bạo, xé rách tàn sát bừa bãi khắp nơi.
Sắc mặt Hoa Dật cực kỳ khó xem, bản thân hóa thành hỏa diễm bỏ chạy, nhưng vừa xuất hiện trở lại thân ảnh đã phân thành hai nơi.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Nhạc Vũ theo bản năng thoáng cau mày.
- Thân ngoại hóa thân?
Trong lòng hắn đầu tiên nảy sinh ý nghĩ này, nhưng sau một khắc Nhạc Vũ chợt cảm thấy không đúng, cuối cùng hắn kết luận đây là Chướng Nhãn Pháp cùng huyễn thuật mà thôi.
Nhưng khi hắn vận chuyển Vô Vọng Chân Thủy truyền lên trong mắt, nhìn về hướng hai thân ảnh kia, chỉ thấy một thân ảnh đúng là hàng thật giá thật, mà người bên trái là do hỏa diễm ngưng tụ.
Chẳng qua người bên trái vẫn có thể điều khiển thiên địa linh lực cùng sử dụng đạo pháp thần thông và huyền binh pháp bảo.
- Bí pháp thần thông?
Phân biệt rõ ràng nguyên do, trong lòng Nhạc Vũ liền trấn định. Chỉ tiếc hồn lực của người này quá mạnh mẽ, tuy có Chiến Tuyết giúp hắn chống đỡ, nhưng hồn thức linh giác của hắn vẫn bị áp chế gắt gao, không thể cảm giác được vừa rồi đã xảy ra chuyện gì. - .
Nhưng chỉ sau một khắc Nhạc Vũ cũng không tiếp tục để ý tới, có Sơ Tam cùng Đằng Huyền giúp hắn trì hoãn được chốc lát, mấy trăm tiên binh phi kiếm đã phân ra bốn phương, Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận đã hoàn toàn thành hình.
Chín đôi Nhật Nguyệt Thiên Luân được thúc giục hấp dẫn lực lượng tinh tú trên bầu trời, rót vào bên trong kiếm trận.
Giờ phút này chính là đêm khuya, lực lượng tinh tú được truyền tới càng thêm mạnh mẽ, vô số kiếm khí bay len, mang theo hàn khí lạnh như băng giăng đầy khắp nơi, hướng cỗ hóa thân của Hoa Dật chém thẳng xuống, chỉ trong chốc lát đã đem thân ảnh kia hoàn toàn xoắn thành mảnh nhỏ.
Nhưng chỉ một giây sau, phân thân hỏa diễm bị đánh tán lại ngưng tụ lần nữa, tạo thành hình dáng của Hoa Dật.
Nhạc Vũ đã sớm suy đoán sẽ như thế nên không quan tâm tới, mở ra Biểu Lý Càn Khôn Đồ, ném sang bên trái, thúc giục Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ thần thông, chỉ thấy bạch quang chợt lóe, bức đồ khổng lồ liền hút phân thân hỏa diễm vào bên trong, lại thúc giục Vạn Kiếm đại trận vững vàng trấn áp!
Trên mặt Hoa Dật rốt cục không nhẫn nhịn được, hiện lên vẻ khiếp sợ. Nhưng chỉ sau một khắc càng nhiều hỏa lực từ trong thân thể hắn xông ra, giống như một tầng màn lửa, cuốn khắp bên trong phạm vi kiếm trận, cả người cũng biến mất, chỉ để lại thanh âm lạnh lùng nói:
- Một Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận có thể làm khó dễ được ta? Ta có Hỏa Linh Hóa Thể Thuật, hỏa diễm bất diệt, thì ta bất tử bất diệt! Thật không tin ngươi có bao nhiêu pháp lực thúc giục kiếm trận này! Nửa khắc sau là tử kỳ của ngươi!
Khóe môi Nhạc Vũ nhếch lên, thúc giục kiếm trận, thật nhiều lực lượng âm hàn của tinh tú xuyên xuống, khiến cho ngàn trượng mặt đất cũng ngưng kết thành một tầng băng mỏng, vô số kiếm khí không ngừng càn quét trong vòng bốn trăm trượng phạm vi không hề ngừng nghỉ chút nào.
Cơ hồ mỗi một phút một giây Nhạc Vũ đều nghe được hỏa diễm đang kêu rên, nhiệt độ hỏa diễm dần dần tiêu giảm.
Chẳng qua Hỗn Nguyên Ngũ Hành chân khí trong cơ thể hắn cũng nhanh chóng giảm dần.
Chiến Tuyết thấy vậy trên mặt nàng hiện lên vẻ nghi hoặc, Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận có thể làm tổn thương Hoa Dật thảm trọng, nhưng Nhạc Vũ tiêu hao càng thêm khổng lồ. Với kiến thức của nàng, chỉ ánh mắt nhìn liền biết cho dù Nhạc Vũ có uống thêm tiên đan cũng thật khó thể giết được Hoa Dật kia.
Nhưng nhìn vẻ mặt của Nhạc Vũ, rõ ràng đã nắm chắc phần thắng, nếu hắn muốn giết được Hoa Dật trừ phi đã có hậu chiêu khác.
Trong một khắc chỉ thấy Nhạc Vũ nắm lấy tay nàng, lại thu hồi Sơ Tam cùng Đằng Huyền, lắc mình tránh ra ngoài trận.
Tiếp theo là mấy trăm phù triện đỉnh cấp hắn đoạt được từ Thính Vân Thiên Cung cùng Hỏa Vân Sơn ở mấy tháng trước toàn bộ đều đánh thẳng vào trong trận.
Hắn cũng không lấy pháp quyết dẫn phát, chỉ dùng kiếm khí mạnh mẽ chém ra, chỉ trong thoáng chốc vô số cương phong cùng linh lực loạn lưu ầm ầm bộc phát, trên đỉnh núi lớn lại xuất hiện một lôi long khổng lồ ầm ầm giáng xuống.
Ánh mắt Chiến Tuyết phát sáng, nàng đã hiểu ý của Nhạc Vũ, bên trong Thập Ngự Phục Ma kiếm trận lại xông ra vô số kiếm quang, chia ra khắp bên ngoài Thập Ngự Phục Ma kiếm trận, đem mỗi một nơi sơ hở vững vàng phong tỏa, giờ phút này nàng cũng hề để ý kiêng kỵ thần lực của mình bị phát hiện, toàn lực gia trì thần lực lên trên thân kiếm, dù không có Thập Ngự Phục Ma kiếm trận giúp đỡ, chỉ bằng chuyển sát vi cương đã có thể miễn cưỡng chống cự hỏa diễm cự kiếm.
Nhạc Vũ đem Cửu Long Trầm Kim Đỉnh treo lên bầu trời kiếm trận, chín đạo hỏa diễm mảnh như sợi tóc vững vàng áp chế bên dưới.
- Lại dám tu luyện vu lực, vọng tụ tín ngưỡng! Các ngươi thật to gan, chẳng lẽ không sợ thiên hạ tu sĩ cùng tru giết? Hắc! Thật cho rằng loại thủ đoạn không lên được mặt bàn này liền có thể giết được ta?
Phảng phất như đã biết được tình hình không ổn, trong lời nói của Hoa Dật đã lộ ra mấy phần điên cuồng. Hồng sắc diễm quang lại chuyển thành màu tím, diễm lực nóng cháy thiêu đốt phi kiếm tiên binh, bên trong Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận, những phi kiếm nhất phẩm còn miễn cưỡng không bị việc gì, nhưng những phi kiếm này lại không nhiều lắm, còn lại hai trăm thanh phi kiếm đã chuyển thành đỏ hồng, linh trận bên trong cơ hồ bị viêm lực đốt tan ra.
Sắc mặt Nhạc Vũ âm trầm, lấy ra Thông Thiên Long Ngục Ấn đặt bên cạnh kiếm trận, bắt đầu dốc toàn lực hấp thu Thiên Toàn Tinh Diễm.
Đồng thời hắn dùng toàn lực thúc giục Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết, khiến đồ án âm dương ngư dưới chân càng thêm sáng chói, đem hồ nhân tạo bên cạnh cơ hồ chưng phát hơn phân nửa, bên trong đình viện nhất thời sương mù dày đặc.
Diễm lực chỉ thoáng giảm bớt được một chút, Nhạc Vũ cau mày lặng lẽ đem hồn thức liên lạc Hồn Thiên Thái Hạo Thần Phù bên trong Biểu Lý Càn Khôn Đồ, nếu đến lúc bất đắc dĩ, đây chính là thủ đoạn duy nhất hắn có thể giải quyết cục diện.
Cũng may theo Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận chuyển động, chín đôi Nhật Nguyệt Thiên Luân uy năng từ từ tăng lên tới lớn nhất, vô số lực lượng tinh tú khiến bên trong kiếm trận gắn đầy lực lượng âm hàn, giúp mấy trăm thanh phi kiếm thoáng hạ nhiệt độ.
Hoa Dật càng thêm điên cuồng, màu sắc hỏa diễm từ tím thành trắng, không chút dấu hiệu bên trong trận liền xuất hiện mười mấy trương tiên phù, ngọn roi lửa loạn vũ khắp nơi, bên trong hồ lô phun ra hỏa nha số lượng tăng hơn ba ngàn, đang va chạm khắp nơi trong kiếm trận.
Giờ phút này trong nội tâm Nhạc Vũ liền buông lỏng xuống, hắn biết được người này đã cạn kiệt sức lực, không còn thủ đoạn nào khác. Ngay lập tức hắn liền tĩnh tâm điều khiển mấy ngàn tia kiếm khí, ở dưới oai lực của tiên phù còn chưa dẫn phát, liền đem dẫn phát ra. Trong tay hắn cầm Long Tước Phiến, một đạo Ngũ Sắc Thần Quang đọng lại không phát, chỉ đề phòng đối phương dùng mạng đổi mạng.
Ngay khi tiên phù bị nhất nhất phá vỡ, bên trong đình viện nhất thời rung mạnh một trận, vô lượng năng lượng phong bạo từ bên trong kiếm trận bắn ra, tràn lan khắp nơi.
Chỉ sau một khắc, đạo lôi quang khổng lồ thẳng tắp đánh xuống, lọt vào bên trong trận. Ngay lập tức Nhạc Vũ rút ra toàn bộ mấy trăm lưỡi phi kiếm, chỉ còn chín đôi Nhật Nguyệt Thiên Luân cùng Cửu Long Trầm Kim Đỉnh tiếp tục trấn áp, cố gắng kiềm chế đoàn hỏa quang.
Ngay trước người hắn hiện lên một tầng quang bích xanh biếc, gần mười mặt Long Lân Kim Thuẫn trôi nổi ngay trước người. Còn có Huyền Quy Tiên Trạc, Băng Diễm Huyền Quang Chướng, cơ hồ đã dốc hết thủ đoạn phòng thân của hắn.
Chiến Tuyết đứng bên cạnh mở ra lục diệp hồng liên cùng một tầng quang bích xanh lưu ly cản ngay trước người.
Theo lôi quang màu bạc nổ ra trước người năm trăm trượng, nơi xa truyền tới tiếng rống giận của Hoa Dật, vô cùng điên cuồng. Ngay sau đó luồng bạch quang làm thiên địa thất sắc lóng lánh bắn ra, lôi mang văng bốn phía, chỉ trong chốc lát liền đem bao nhiêu thần thông chắn trước mặt hai người hoàn toàn tiêu diệt, ngay cả mười mặt Long Lân Kim Thuẫn cũng chỉ chốc đỡ được chốc lát liền hoàn toàn nổ thành phấn vụn.
Một lúc sau khi bạch quang tản đi, Nhạc Vũ mở mắt, chỉ thấy trước mặt là một mảnh hoang tàn, mặt đất do bạch ngọc chế thành bị mạnh mẽ tạc ra một hố sâu, trên không trung chỉ còn lại Cửu Long Trầm Kim Đỉnh cùng chín đôi Nhật Nguyệt Thiên Luân lóe ra quang mang ảm đạm tối mờ.