Quân Lâm Thiên Hạ


Nhìn Lôi Sí Tinh Giác Thú trước mắt, đang dùng đôi mắt to long lanh nhìn mình, Nhạc Vũ không khỏi bật cười, thầm nghĩ tiểu tử này tuy tính cách quật cường, nhưng một khi khuất phục cũng cực kỳ khả ái.

Trong lòng hắn hiểu được ý của nó, cũng không muốn tiếp tục hành hạ tiểu tử kia, phẩy tay áo, liền đem nó đưa ra khỏi Biểu Lý Càn Khôn Đồ. Ngay sau đó một khắc, linh giác của hắn đã dọ thám biết được Tinh Nguyệt vừa thoát ra, liền hí lên một tiếng, toàn bộ thân hình hóa thành hồng quang đang điên cuồng bôn ba vô câu vô thúc chung quanh bầu trời.

Trong mắt Nhạc Vũ hiện lên tia dị sắc, ban đầu vừa đi vào Thanh Châu, hắn đã cảm giác được con thú này thật thần dị. Trong mười mấy Yêu Vương, khoảng cách Tinh Nguyệt vốn ở xa nhất nhưng cuối cùng tốc độ lại nhanh hơn những Yêu Vương Yêu Đế khác. Thậm chí ngay cả Loan Thiên Yêu Đế cũng phải thua kém hơn một bậc, làm cho hắn cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, nhưng cuối cùng cũng bởi vì như thế nên hắn không hạ sát thủ.

Giờ khắc này nhìn Tinh Nguyệt đang điên cuồng bôn ba, hắn chợt có loại cảm thụ khác hẳn. Tựa hồ so với mấy năm trước lại nhanh thêm mấy phần.

- Huyết mạch đã tiến hóa hay sao?

Nhạc Vũ quét mắt nhìn Vạn Kiếm đại trận bên cạnh, không khỏi cười khẽ. Hắn biết được tốc độ của Tinh Nguyệt nhất định sau mấy năm bị kiếm trận hành hạ đã cưỡng bức mà luyện tập ra được. Lần này quả thật xem như có thu hoạch, nhưng thật sự không biết hôm nay tiểu tử kia còn cách thần thú cao cấp không biết còn bao xa, sau này nếu rảnh rỗi cũng nên rút chút thời gian phân tích thân thể Tinh Nguyệt một phen.

Sau một khắc, trong mắt Nhạc Vũ hiện lên vài tia tinh mang, lấy hộp ngọc trong tay áo cẩn thận mở ra.

Cách sử dụng Thất Diệp Tịnh Đế Liên cực kỳ đơn giản, nhưng tế luyện lại cực kỳ phiền toái.

Nhạc Vũ ném vào trong Cửu Long Trầm Kim Đỉnh, ngay sau đó ném thêm mười mấy loại linh dược, cùng chút kim thạch linh vật, dùng Viêm Long Thần Diễm luyện chế ra, tiếp theo bỏ thêm mười mấy giọt bổn mạng tinh huyết tiếp tục thiêu đốt.

Dùng suốt bốn mươi chín ngày đêm mới có thể hoàn toàn luyện hóa. Làm được tới mức tâm ý tương thông, còn hơn cả bảo vật hồn luyện, sau cùng mới đem hai đóa Bát Diệp Liên Hoa đánh vào bên trong đan điền hai cỗ hóa thân của mình.

Kế tiếp lại cực kỳ đơn giản, cũng không cần hắn làm tiếp chuyện gì, chỉ cần mỗi ngày tu luyện là có thể hấp thu dược lực trong hai tiên thiên linh trân, lại phối hợp với ngũ hành linh trân hắn thu thập được, như vậy liền có thể đề thăng được tu vi, mãi cho tới khi cùng một đẳng cấp với chính bản thể của mình. Hơn nữa nếu dược lực còn chưa dùng được vẫn có thể tiếp tục lưu tồn bên trong Thất Diệp Tịnh Đế Liên.


Nếu theo thời gian chuyển dời, đem Thất Diệp Tịnh Đế Liên để bên trong đan điền của hắn ân cần nuôi dưỡng, thậm chí có thể dùng hai cỗ hóa thân của hắn dùng như chính hệ rễ, tự mình tu bổ khôi phục, thậm chí còn có thể thuế biến. Sau khi trưởng thành tới mười hai lá liên hoa, như vậy đã chân chính biến thành tiên thiên chí bảo. Nhưng cho dù hắn đạt tới Đạo tổ cảnh giới, nếu muốn chân chính làm được tới bước này, thật không biết phải chờ đến bao nhiêu năm tháng, có lẽ phải hơn mấy trăm vạn năm…

Khi đó thế giới hồng hoang còn tồn tại hay không vẫn chưa biết được.

Sau khi đánh Thất Diệp Tịnh Đế Liên vào trong, linh lực cùng huyết nguyên khí bên trong hai cỗ hóa thân liền trương lên, hết thảy tu hành trở nên bình thường, lúc này Nhạc Vũ mới thả lỏng tâm tình, đang dự định thối lui ra khỏi không gian Biểu Lý Càn Khôn Đồ, đột nhiên trong lòng khẽ động.

- Chuyện gì xảy ra? Hôm nay trong cơ thể ta vì sao đột nhiên có thêm một cỗ pháp lực?

Nhạc Vũ khẽ nhướng mày, sau đó một đạo ngũ sắc quang hoa liền tụ tập trên đầu ngón tay.

Xem xét biến hóa trong kinh mạch cơ thể giờ phút này, cùng ngũ sắc quang châm thúc giục đến tầng thứ tám trên đầu ngón tay, Nhạc Vũ mới biết loại cảm giác vừa rồi cũng không sai.

Bổn mạng nguyên hồn bên trong cơ thể hắn cùng hai đóa Thất Diệp Tịnh Đế Liên bên trong hai cỗ hóa thân giờ phút này lại sinh ra một sự liên lạc cực kỳ thần diệu. Sau đó thời gian trôi qua, ngũ hành cầu trận bên trong cơ thể cùng cầu trận bên trong hai cỗ hóa thân bắt đầu chấn động cộng minh.

Thần hồn pháp lực thông qua Thất Diệp Tịnh Đế Liên dẫn dắt theo một hướng đi đặc thù, liên tiếp thành một thể.

Khiến cho hắn trong giờ khắc này, tu vi đột nhiên bạo tăng lên gần một thành! Mà phương diện hồn lực càng có thêm nhiều chỗ tốt, hóa thân bản thể cơ hồ không còn phân chia.

Chỉ tiếc hai cỗ hóa thân vẫn còn ở trong Nguyên Anh cảnh giới, nếu không chỗ tốt có được sẽ càng nhiều hơn.


- Lại còn có chỗ tốt như vậy! Bên trong đạo điển cũng không thấy ghi chép lại.

Trong nội tâm Nhạc Vũ vui mừng, rời khỏi Biểu Lý Càn Khôn Đồ. Hắn phát hiện liên lạc giữa mình cùng hai đóa Thất Diệp Tịnh Đế Liên chợt yếu hơn không ít. Phương diện được tăng phúc trong thần hồn pháp lực cũng hơi giảm xuống, hẳn do không gian của Biểu Lý Càn Khôn Đồ cách trở mà tạo thành.

- Thì ra không phải không có hạn chế, đoán chừng khi hóa thân cùng bản thể của ta rời nhau càng xa, thì hiệu dụng càng thấp. Hôm nay hóa thân của ta còn tới hai mươi mấy ngày mới có thể tiến tới Đại Thừa trung kỳ mới có thể ngang hàng với tu vi của ta. Khi đó pháp lực có thể gia tăng hai thành trở lên! Hôm nay dù chưa chân chính lên cấp, nhưng hiệu quả đồng đẳng với Đại Thừa hậu kỳ cảnh giới. Chỉ trừ Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang vẫn còn ở tầng thứ chín…

Nghĩ tới đây, ý mừng trong nội tâm Nhạc Vũ cơ hồ không khống chế nổi. Giờ phút này dù hắn không có hóa thân giúp đỡ, cũng có thể cùng hai người mạnh nhất trong Đông Thắng đại lục chống lại. Nếu cộng thêm cả hóa thân…

Nghĩ tới Đại Thôn Diệt Thuật thần thông của Thôn Tinh, Nhạc Vũ khẽ cau mày lắc đầu, trong lòng hắn suy tính chiến cuộc, trận chiến này sẽ gặp kết quả không thắng không bại. Thôn Tinh tuy không thắng được hắn, nhưng hắn cũng không làm gì được đối phương, trừ phi hán chịu vứt bỏ hai hóa thân của mình, như vậy mới có thể chiến thắng.

Về phần một người khác, tình hình thật không biết sẽ thế nào. Nhưng chỉ bằng vào thực lực hôm nay, hai cỗ hóa thân có tu vi không xê xích với bản thể bao nhiêu đã có thể quét ngang chư tông đại lục!

Nhớ tới Thính Vân Tông cùng Hạo Dương Tông, ánh mắt Nhạc Vũ hiện lên lệ mang, lộ ra vài phần sát cơ.

- Trước khi phi thăng, phải đem hai họa lớn của Quảng Lăng Tông tiêu diệt mới xong!

Chỉ thoáng chốc gương mặt Nhạc Vũ bình tĩnh trở lại. Hắn tò mò nghĩ không biết vì sao Thất Diệp Tịnh Đế Liên lại có công hiệu như vậy?

- Chẳng lẽ bởi vì mình tu luyện Thiên Nhân Liệt Hồn Phân Thân Pháp? Hoặc là vì Thất Diệp Tịnh Đế Liên đã lên cấp? Bởi vì tình hình quá hiếm thấy nên không có người ghi chép lại?


Về chuyện này trước khi hắn hoàn thành được việc phân tích Thất Diệp Tịnh Đế Liên tuyệt sẽ không có kết quả gì.

Nhạc Vũ cũng không tiếp tục suy nghĩ, đi ra ngoài Biểu Lý Càn Khôn Đồ, Lôi Sí Tinh Giác Thú tựa hồ còn đang phát tiết uất ức suốt mấy năm bị vây khốn, cho đến khi hắn đi ra mà nó vẫn còn đang chạy khắp nơi.

Nhưng đợi đến khi Nhạc Vũ đi tới bên cạnh nó, thần hồn Tinh Nguyệt còn mang theo vẻ bất đắc dĩ, nhưng bị huyết phù ước thúc, cũng chỉ có thể cúi đầu nghe lệnh.

Nhạc Vũ cũng không đi quản nó, tiếp theo lấy ra Côn Luân Tâm Kính, còn có Cửu Hoa Chiếu Tâm Kính cùng Lưỡng Nghi Âm Dương Chiếu U Kính, sau đó dùng pháp lực bao vây thành một đoàn, đánh xuyên qua hàng rào không gian bay đi.

Chỉ qua thêm chốc lát, liền có một thanh phi kiếm truyền tin cũng từ trong hư không bay tới.

Nhạc Vũ cầm trong tay, liền thấy bên trong hồn thạch có thanh âm Nhạc Băng Thiến đang cười nói:

- Thương ngươi chết mất, huynh trưởng! Đợi khi muội luyện thành Côn Luân Tâm Kính, nhất định giúp huynh trưởng đại sát tứ phương!

Lời nói tràn đầy sùng bái của vị tiểu muội này hoàn toàn không chút nào che giấu. Nhạc Vũ buồn cười, Nhạc Băng Thiến tu luyện thủy hệ công quyết, Huyền Minh Thần Quang vẫn còn yếu ớt, có được Côn Luân Tâm Kính xuất từ thủy hệ, cộng thêm vài thứ tiên bảo, là có thể không cần sợ hãi bất kỳ thần thông nào trên thế gian khắc chế.

Đứng trên lưng Tinh Nguyệt, tâm niệm Nhạc Vũ vừa động, Lôi Sí Tinh Giác Thú lại hóa thành một đạo hồng quang, có thể vì có tâm thần liên lạc với hắn, không hề bị thế giới này bài xích chút nào, giờ phút này tốc độ của nó cũng không hề chậm hơn khi hắn sử dụng Súc Địa Thuật di chuyển.

Chỉ qua mấy chục lần hô hấp, Nhạc Vũ đã trở lại Thiên Trụ Phong. Thời gian kế tiếp hắn chỉ tĩnh tâm ngồi xếp bằng khổ tu.

Mỗi ngày cần tu hành theo công khóa vẫn không thể chậm trễ. Nhưng giờ phút này càng nhiều thời gian hắn chỉ bỏ ra tìm hiểu thiên địa đại đạo, cùng Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận.

Cho đến lúc này hắn mới hiểu được Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn quý giá đến thế nào. Tìm hiểu phù trận tuy trí nhớ cũng không tăng lên, nhưng cho dù gặp phải linh trận phù trận phức tạp đến thế nào, nhưng khi sử dụng Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn, cũng trở nên tương đối dễ dàng tìm hiểu.


Có được vật này, chẳng khác gì mạnh mẽ gia tăng tới tông sư cảnh giới, lại đi học tập kiến thức của học sinh tiểu học.

Thậm chí có thể nói, đây là một cách sử dụng tương đương dùng Nguyên Trí Linh Quả trong một thời gian dài.

Thật muốn bàn về giá trị, chi sợ không kém hơn Thất Diệp Tịnh Đế Liên. Bên trong những bảo bối hiện tại của hắn hôm nay đã nằm ở vị trí thứ nhất. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn

Đặc biệt khi tìm hiểu về Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận, lại càng giúp ích thật lớn. Tu vi của hắn hôm nay mượn nhờ sự giúp đỡ của hai cỗ hóa thân, có thể gia tăng lên hai thành rưỡi. Vì vậy hắn dã tâm liền tăng lớn, muốn đem Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận mở rộng thêm ít nhất một phần ba, đạt tới bốn trăm lưỡi phi kiếm.

Trong đó những diễn toán phức tạp nhất, nếu không có Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn, Nhạc Vũ tự biết sẽ vô cùng khó khăn. Tìm hiểu quy tắc chung của trận đồ, hôm nay hắn đã có thể xem hiểu được căn bản. Khiến cho thời gian hoàn thiện kiếm trận càng thêm rút ngắn rất nhiều lần.

Ngoài ra thời gian còn lại Nhạc Vũ mang ra tìm hiểu ngàn vạn quyển đạo điển lấy được từ Quy Khư Cung lần này.

Nhưng không phải tìm hiểu điển tịch có liên quan tới phù văn trận đạo, mà là về những truyền thuyết kể về thời đại thượng cổ hồng hoang.

Một phần này cũng có tới trăm vạn quyển sách. Nhạc Vũ không có quá nhiều thời gian, mỗi ngày chỉ xem được chừng ba ngàn quyển.

Cho đến ngày thứ hai mươi, Nhạc Vũ mới tìm hiểu được một chút dấu vết về đoàn tử khí bên trong đan điền của mình.

- Hồng Quân muốn dùng thân hợp đạo, truyền thụ bảy đạo Hồng Mông Tử Khí cho đệ tử. Tam Thanh giáo chủ, Oa Hoàng, Tiếp Dẫn đạo nhân, Chuẩn Đề đạo nhân, Hồng Vân Tán Nhân, mỗi người được một Hồng Mông Tử Khí, là cơ hội đại đạo, có được sẽ chứng đạo thành thánh, là thiên địa chí bảo. Số lượng trên thế gian, chỉ bốn mươi chín…

Con ngươi Nhạc Vũ trương lên mãnh liệt, giờ phút này trái tim hắn co rút tới cực hạn, nhảy lên dữ dội.

- Chẳng lẽ đoàn tử khí trong cơ thể mình chính là đạo Hồng Mông Tử Khí? Thế gian này thật không có chuyện gì trùng hợp đến như thế!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận