Trên Thiên Trụ Phong, Nhạc Vũ nhìn Nguyên Trí Linh Quả trong tay, trên mặt không ngừng dao động chần chờ.
Thật ra khi tu vi đi tới Ngọc Tiên cảnh giới, hiệu dụng của Nguyên Trí Linh Quả đã rất yếu. Đi tới cảnh giới này, căn bản đã có được cảnh giới minh đạt vạn vật. Trước kia phải cần tới mười năm mới có thể lĩnh ngộ được trận phù đạo pháp, nhưng sau khi đạt tới cảnh giới này, chỉ cần dùng một năm là có thể thông suốt hết thảy. Cộng thêm tính mạng vô cùng vô tận, thiên đạo lại thật mênh mông, sự giúp ích của Nguyên Trí Linh Quả đối với Ngọc Tiên tu sĩ đã trở nên rất nhỏ.
Mặc dù bây giờ Nhạc Vũ phục dụng, cũng chỉ tiết kiếm hai mươi năm lĩnh ngộ của hắn mà thôi.
Nếu đem một ngàn năm trăm vạn tiên thạch so sánh, làm vậy thật không quá có lợi.
Nhưng cẩn thận suy tư thêm chốc lát, Nhạc Vũ đành lắc đầu, đem Nguyên Trí Linh Quả nuốt vào. Tại
Ngộ tính của một người thật ra không có định số. Người bình thường theo đuổi kiến thức tăng trưởng, cũng như gia tăng năng lực lĩnh ngộ trong một số chuyện nào đó.
Người tu chân cũng là như thế, càng biết thêm nhiều chuyện, hiểu rõ trận đạo phù pháp càng toàn diện, căn cơ càng thâm hậu, ngộ tính cũng sẽ càng mạnh mẽ, hoặc sau khi ra đời thiên tư càng thông minh, chỉ xem như có được khởi bước cao hơn người khác mà thôi.
Cũng tỷ như học sinh tiểu học kiếp trước, mặc dù thiên tư có khá bao nhiêu, cũng không thể một lần học xong chương trình của học sinh trung học. Nhưng nếu căn cơ của học sinh trung học đệ nhất cấp vững chắc, cho dù trí thông minh yếu một chút, nhưng sự hiểu biết về kiến thức của trung học đệ nhị cấp cũng sẽ dễ dàng hơn người khác rất nhiều.
Mà ngộ tính của người tu chân được chia làm ba cấp bậc, động triệt minh đạt, hư thật sinh bạch, thần tây minh chi. Chỉ cần vật gì từng xem qua, cũng có thể hiểu được lai lịch, thậm chí còn biết sử dụng. Những chuyện từng kinh nghiệm đều có thể truy cứu khởi nguyên, hiểu được nhân quả. Có thể suy một ra ba, đem những sự vật đã hiểu rõ cùng những gì mình đã học liên hệ với nhau, thôi diễn tương lai. Cũng như Nhạc Vũ hôm nay, từng đọc qua ngàn vạn đạo điển, đối với vạn vật thế gian đều vô cùng hiểu rõ.
Nhờ vào Diễn Thiên Châu cùng Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn hỗ trợ, khả năng tính toán của hắn lại gia tăng gấp mấy trăm lần. Ngay cả ngộ tính của hắn cũng tăng lên trong phạm vi lớn.
Nhưng rốt cục hắn còn chưa đạt tới cảnh giới hư thất sinh bạch, không cách nào ở trong trạng thái nhập định ngộ ra được "Đạo".
Không phải vì nguyên nhân nào khác, chính là vì căn cơ. Diễn Thiên Châu cùng Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn mặc dù thế gian hiếm thấy, có thể trợ giúp thật nhiều, nhưng nếu không có căn cơ cũng vô ích.
Nếu bản thân không hiểu rõ "Đạo", dĩ nhiên khi thôi diễn thiên cơ cũng phải có cực hạn.
Tỷ như Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận, hoặc Cửu Hào Hà Đồ. Rất nhiều thứ bởi vì hắn không cách nào thông hiểu, vô luận hắn thôi diễn ra sao cũng không thể suy tính ra được kết quả. Phải tốn hao nhiều sức lực mới đoán ra được tác dụng.
Mà một Nguyên Trí Linh Quả có thể mạnh mẽ đưa hắn tiến vào cảnh giới hư thật sinh bạch kia.
Sở dĩ giờ phút này Nhạc Vũ còn do dự không phải vì giá tiền của Nguyên Trí Linh Quả, cũng không phải không bỏ được mà vì có duyên cớ khác.
Giờ phút này mặc dù hắn có chút hiểu rõ đối với tiên phù tiên trận, nhưng phần lớn chỉ còn nằm trong nhập môn, ở giai đoạn trụ cột nhất.
Muốn ở trong khoảng thời gian ngắn tạo thành căn cơ trận đạo nhất định, có thể nhanh chóng học xong bày trận giải trận, phương pháp nhanh chóng và tiện lợi nhất chính là phải tận lực tìm hiểu một môn bí truyền trận đạo. Sau đó xem đây là căn cơ, thành hệ thống tu tập những kiến thức liên quan tới trận phù.
Nhạc Vũ vốn đã tính toán phải tìm được những truyền thừa trận đạo do Đạo tổ truyền xuống, nếu do Hồng Quân đạo nhân truyền lại, như vậy không còn gì tốt hơn. Nếu không được cũng phải là đạo thống của những Đại La Kim Tiên. Tỷ như "Bí truyền tiên thiên bát quái", "Huyền Đô đại trận đồ", "Quy Linh dịch hào lục", đều là từ thời thượng cổ hồng hoang truyền xuống, đều là truyền thừa trận đạo nhất đẳng.
Bất quá hôm nay trong tay hắn cũng chỉ mới có Hiên Viên Phá Trận Lục, không phải bí truyền này không tốt, hoàng đế Hiên Viên là Nhân Hoàng quả vị, có tu vi Đại La Kim Tiên, thực lực chỉ kém hơn mấy vị Đạo tổ. Hơn nữa từng dựa theo cơ sở của Phục Hi Tiên Thiên Bát Quái thôi diễn sáng tạo cho riêng mình.
Nhưng Hiên Viên truyền thừa rốt cục chỉ có vu trận là nhiều, khi đó Đạo Vu tranh đấu, châm chích khá mạnh, nhưng hiện tại thượng cổ Vu Thần ngoại trừ Hậu Thổ, những người còn lại căn bản đêu đã tuyệt tích, có luyện tập cũng không có bao nhiêu ích lợi.
Nếu hiện tại uống Nguyên Trí Linh Quả quả thật có chút lãng phí. Biện pháp tốt nhất phải đạt được một môn truyền thừa rồi hãy nói.
Hi Hoàng Hiên Viên là Nhân Hoàng, lưu lại đạo thống truyền thừa chỉ cần là nhân loại tu sĩ đều cũng sẽ tu tập. Nói là bí truyền nhưng thật ra phạm vi khuếch tán cực kỳ rộng lớn.
Những vị Đạo tổ khác, còn có những Đại La Kim Tiên, cần phải có nhân quả duyên pháp. Nhưng Nhạc Vũ tự hỏi nếu hắn cẩn thận đi tìm, cũng có thể tìm kiếm được.
Nhưng khi hắn nghĩ tới Chiến Tuyết, đành sửa lại chủ ý. Hắn không có vu trận để phá, nhưng hắn có thể bày trận.
Có Chiến Tuyết chủ trì, uy năng vẫn thật vô hạn, thời gian sau khi hồng hoang tan vỡ đã có hơn năm vạn năm, khi đó tu sĩ cũng đã tinh thông vu trận, nhưng hiện thời đã dần tan biến. Thời đại Vu Đạo tranh nhau, những tu sĩ thời đó nếu còn sống sót thì không nói, nhưng những tu sĩ xuất hiện sau này nhất định chưa từng nghiên cứu được thâm sâu.
Hắn học tập Hiên Viên Phá Trận Lục có thể xem như chủ lưu trận đạo của thời nay.
Linh quả vừa vào cơ thể, chỉ trong nháy mắt Nhạc Vũ đã tiến vào trạng thái thần minh chi cảnh. Chẳng qua so sánh với những lần trước lại có chút bất đồng.
Có Diễn Thiên Châu cùng Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn giúp đỡ, Nhạc Vũ lại cảm nhận được cảm giác huyền diệu như nắm hết thảy vạn vật trong lòng bàn tay. Hơn nữa theo dược hiệu phát tán, càng lúc cảm giác này càng mãnh liệt. Hắn chỉ cảm thấy toàn bộ thế giới không có chuyện gì mà hắn không rõ. Không có đại đạo nào mà hắn không tìm hiểu được rõ ràng, hắn chỉ cảm thấy bản thân chính là đại đạo, đại đạo chính là hắn. Loại trạng thái này chỉ duy trì trong tầm một thoáng Nhạc Vũ đột nhiên hiểu ra, biết đây là một loại cảnh giới trên thần minh cảnh. Hắn mượn Diễn Thiên Châu cùng Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn tạm thời đạt tới trạng thái này nhưng không cách nào kéo dài.
Nhưng giúp ích cho thần hồn cùng đạo tâm của hắn thật vô cùng khổng lồ khó thể tưởng tượng. Chỉ tiếc lần này hắn cũng không cách nào phân thần đi nghiệm chứng.
Thoáng thích ứng, ngay lập tức Nhạc Vũ liền hồi tưởng về Hiên Viên Phá Trận Lục.
Trước đây hắn đã lật xem hơn phân nửa đạo điển lấy được từ Quy Khư Cung mật cảnh. Giờ phút này hắn dùng Hiên Viên Phá Trận Lục làm chủ yếu, điều phối sử dụng những điển tịch trận phù tương quan, tiến bộ vô cùng thần tốc.
Mãi đến khi trận đạo truyền thừa đi tới giai đoạn gần cuối mới bắt đầu gặp phải cản trở, tiến triển từ từ chậm dần.
Trong lòng Nhạc Vũ biết đây đã là cực hạn, thành tựu trận phù hiện tại của hắn đã tương đương với những tu sĩ Thiên Tiên tinh thông đạo này. Nếu còn muốn tiến thêm một bước, cũng không chỉ dừng lại trong việc nghiên cứu thâm sâu hơn là được, còn cần tu vi cùng cảnh giới của bản thân hắn đạt tới trình độ nhất định mới xong.
Lúc này khoảng cách Nguyên Trí Linh Quả mất đi hiệu lực còn tới ba canh giờ, Nhạc Vũ cơ hồ không chút do dự đem toàn bộ tinh lực của mình chuyển hướng vào Diễn Thiên Châu.
Những tinh hạch dung hợp nguyên thần bên trong đã sinh ra mấy trăm vạn linh phù! Tiên văn còn có tử phù khổng lồ nhất nhất chảy qua trong đầu hắn, lấy một loại tốc độ làm người ta khiếp sợ nhanh chóng lĩnh ngộ thiên địa ảo diệu súc tích bên trong.
Lúc này quá vội vã nên Nhạc Vũ thậm chí không hề cảm giác được thời gian trôi qua, dược hiệu của Nguyên Trí Linh Quả đang dần dần tản đi.
Khi Nhạc Vũ mở mắt, chỉ cảm thấy vô cùng tiếc nuối. Một ít linh phù bên trong Diễn Thiên Châu hắn chỉ nắm giữ được một phần mười mà thôi. Cũng may ngày sau còn có thời gian đi lĩnh ngộ, cũng không nóng lòng trong nhất thời.
Hôm nay trong thành tựu trận đạo mặc dù bản lĩnh của hắn chưa tăng thêm về chất lượng, nhưng đã đem trụ cột căn cơ đặt xuống vô cùng vững chắc, Nhạc Vũ vừa thử dò xét tiến vào trạng thái nhập định, sau đó trên mặt đã từ từ lộ vẻ vui mừng.
Quả nhiên khi tâm thần tiến vào trạng thái vô dục vô cầu, trong minh minh Nhạc Vũ dường như vừa cảm ứng được thiên địa đại đạo.
Trong lòng chấn động, đạo tâm nhập định của Nhạc Vũ lập tức phá vỡ, loại thông hiểu kỳ dị này cũng liền biến mất tích.
Nhưng ý mừng trong nội tâm của hắn không hề suy giảm chút nào, sau khi hắn nhập định, tuy cảm ứng được thiên đạo, nhưng lại hỗn loạn vô cùng, không thành hệ thống.
Nhưng lại xác thật chính là cảnh giới hư thật sinh bạch kia.
Vừa thử tìm hiểu một đạo điển chưa từng xem qua, quả nhiên không hề bị cản trở chút nào, liền đem bản điển tịch lĩnh ngộ thông thấu. Tốc độ so với lúc phục dụng Nguyên Trí Linh Quả chỉ chậm hơn mười mấy lần mà thôi.
Sau đó xem xét thần hồn, quả nhiên đúng như suy đoán của hắn. Sau khi phục dụng Nguyên Trí Linh Quả, loại trạng thái tương hợp với thiên đạo khiến thần hồn của hắn trong giờ phút này lại tăng thêm nửa lần, càng thêm trong sáng, kết cấu càng thêm chân thật chắc chắn.
Ngay cả Hỗn Nguyên Ngũ Hành pháp lực trong cơ thể cũng đạt được chỗ tốt không nhỏ, đã tăng lên thêm cường độ, đạt tới năm mươi vạn thạch.
Nhạc Vũ cảm thấy mừng như điên, đè nén không được tâm tư kích động ngửa mặt lên trời kêu lên, thanh chấn phương viên mấy vạn dặm, làm chút yêu thú chung quanh vội vàng bỏ chạy tứ tán.
- Chỉ cần ổn định lại một phen, làm thêm chút chuẩn bị ta có thể quay về Quảng Lăng Tông, nghỉ ngơi một chút, đánh sâu vào Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ mười!
Trong lòng nảy lên ý nghĩ này, Nhạc Vũ ngay lập tức muốn quay về Đông Thắng đại lục.
Ngay sau đó, trong lòng hắn vừa động, Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết liền thúc giục hết tốc lực trong cơ thể.
Trước đây hắn đã hấp thu Bất Diệt Niết Bàn Du Suất Chân Diễm cùng Bắc Cực Hàn Phách Chân Thủy, vì thế môn công pháp này không còn chướng ngại trong tầng mười ba. Chẳng qua bởi vì Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang vẫn còn ở tầng thứ chín, vì thế chưa tăng lên mà thôi.
Giờ phút này sau khi pháp lực tiến nhanh, ngay lập tức thuận lý thành chương đột phá lên cảnh giới tầng mười hai. Ngay cả Ngũ Hành công pháp của bốn hệ còn lại cũng có chút tiến triển. Ở trong khoảng thời gian ngắn liền đem cảnh giới tầng mười một tu thành gần phân nửa.
Nhạc Vũ khẽ lắc đầu, thật ra khi hắn tu thành tầng thứ tám Ngũ Sắc Thần Quang hắn cũng đã nhìn thấu được chút đầu mối, kiêm tu mấy đại thần thông, tuy khiến cho hắn được lợi rất nhiều, nhưng cũng phải bỏ thêm thời gian nhiều hơn là điều khẳng định.