Quân Lâm Thiên Hạ


Nhạc Vũ không biết hết thảy mọi việc phát sinh trong Quy Khư cung, nhưng đã ngờ tới mười hai viên hoàng châu thần bí bao gồm cả Bạch Trạch độc giác sẽ đem lại cho mình phiền toái không nhỏ.

Sau khi rời khỏi hầm băng, Nhạc Vũ thôi động bí pháp bắt đầu che lấp Thiên Cơ, phong tỏa tương lai quá khứ.

Hắn cũng biết với thực lực yếu ớt của mình so với những bậc đại năng của Hồng Hoang thì đoán chừng không có tác dụng gì, làm như vậy cũng chỉ để bản thân an tâm mà thôi.

Cũng may còn có một điểm Hồng Mông tử khí trong đan điền có thể dựa vào. Ngoại trừ mấy vị đạo tổ không cách nào xác thực chứng nhận, những người còn lại đoán chừng cũng nhìn không ra hành tung bản thân.

Ngự sử Tinh Nguyệt qua nửa ngày đã đến hoang mãng cự trạch, tiến đến điểm sử dụng thời không lần trước thì phát hiện thấy thời không trọng điệp ở đây sớm đã không thấy bóng dáng.

- Quả nhiên là dời đi sao?

Nhạc Vũ hơi nhướng mày, cũng không cảm thấy bất ngờ. Theo hắn biết, Thần Mộ qua mấy trăm hoặc mấy ngàn năm sẽ hội với trọng điệp của Thiên Nguyên Giới. Sau khi đình trệ khoảng ba bốn mươi năm ở thế giới này sẽ phiêu bạt trong thời không loạn lưu rồi chuyển hoán vị trí với Thiên Nguyên giới.

Hắn cũng không thấy thất vọng, thôi động Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn suy tính chỉ chốc lát thì đã tính ra rồi trực tiếp phá vỡ hàng rào không gian, dấn thân vào không gian ngoại tầng.

Với tốc độ bay ở nơi này thì dù là Tinh Nguyệt cũng không thể đuổi kịp hắn, Nhạc Vũ dứt khoát đem nó thu hồi, một mình xuyên thẳng qua hư không. Chỉ sau một lát đã tìm thấy tung tích Thần quốc.

Nhạc Vũ hơi vui mừng, tế lên Thập Phương Môn định xuyên qua hàng rào không gian. Vật này tại hoàng hôn giới đã được hắn tìm biện pháp tăng lên hai cấp, bước vào phẩm giai tiên khí.

Nhưng dù là vậy thì một kích cũng không thể khai mở.


- Hàng rào thời không tại đây quả nhiên cường lực.

Nhạc Vũ thầm kinh hãi, sau một khắc liền thêm vào chừng sáu thành pháp lực Hỗn Nguyên Ngũ Hành. Quả nhiên hàng rào thời không lúc này bị phá vỡ. Thập Phương Môn cũng thuận thuận lợi lợi tiến vào trong Thần quốc.

Nhạc Vũ bước vào trong cửa, cảnh tượng trước mắt lại lần nữa chuyển đổi. Chỉ thấy vô số ngọn núi, trọng loan điệp chướng, chính là cảnh tượng hắn đã từng thấy qua mấy chục năm trước.

Thầm nghĩ trách không được trong Thần quốc lại có rất nhiều trọng bảo như Nguyên Dương đao luân và các loại kỳ trân như Vô Cực thiên đan. Tuy không khó để tính ra hành tung của chúng nhưng qua năm vạn năm vẫn thủy chung không có người nào có thể lấy hết toàn bộ đồ trong này. Chỉ có thể chờ đợi thời điểm Vu Thần quốc độ trùng hợp tự nhiên với Thiên Nguyên giới mới có thể tiến nhập.

Sáu thành pháp lực của hắn đã tương đương với hơn gấp đôi tu sĩ Cửu Kiếp Tán Tiên, hơn nữa có Thập Phương Môn trợ lực mới miễn cưỡng phá vỡ hàng rào này, độ khó ở đây có thể tưởng tượng ra. Đoán chừng qua mấy vạn năm cũng chỉ có Quảng Lăng tán nhân cùng Mặc Quan Lan là có thực lực tự nhiên xuất nhập nơi này.

Phương vị mà hắn xuất hiện vừa lúc ở bên ngoài quốc gia Vu Thần. Lúc Nhạc Vũ vừa mới tiến vào đã cảm giác sự áp chế của thế giới này đối với pháp lực của hắn.

Cũng may nơi này nhất thể với Thiên Nguyên giới, tuy có chút ít bài xích nhưng không ảnh hưởng lớn tới thực lực của hắn. Về phần thanh Long Thương Kiếm tất nhiên lại càng không sợ lực bài xích của Thần quốc.

Khiến cho người ta lo lắng lại chính là vu trận, Nhạc Vũ thời thời khắc khắc đều cảm giác được sự uy hiếp cực lớn từ chỗ trung ương đỉnh núi.

Lần trước đi vào, ấn tượng đối với bó kim quang suýt nữa đánh chết Hồng ngọc Phù Tang tiên vẫn khắc sâu ấn tượng với hắn.

Lúc này hắn cũng cảm giác được dường như có một thanh lợi kiếm lơ lửng trên đỉnh đầu, chỉ cần có động tĩnh hơi lớn một chút là có thể dẫn phát.

Hít một hơi thật sâu, Nhạc Vũ thôi động thiên huyễn linh châu che lại khí tức pháp lực bản thân mới thoáng yên tâm. Hắn nhìn xuống phía dưới, dùng cặp mắt chân long tìm kiếm chốc lát rồi nhếch môi phá vỡ trùng trùng điệp điệp cấm chế bắt lên một yêu ma bị phong ấn phía dưới lên.


Đây cũng chỉ là một con Lục nhãn bích tình thú, vừa mới thoát ly phong ấn liền phát ra một tiếng gào thét điên cuồng, phảng phất muốn thổ lộ nỗi uất ức bị phong ấn mấy vạn năm, con ngươi màu xanh cũng lấp lóe lam quang.

Nhạc Vũ cười lạnh, cũng không chờ con yêu tiên cấp thiên tiên này động thủ liền trực tiếp tế lên Ngũ Nhạc trầm sơn xích, dùng Lưỡng Nghi Ly Hợp nguyên từ trấn áp rồi sau đó dùng Thiên Ý Kiếm tiện tay chém một cái, dễ dàng cắt phăng đầu lâu của nó.

Con thú này tuy là yêu tu cấp Thiên Tiên nhưng đã bị phong ấn mấy vạn năm. Pháp lực sớm bị rút ra không còn, thực lực cũng chỉ mạnh hơn linh tiên một chút.

Nhạc Vũ sớm có chuẩn bị, muốn chém giết con thú này nên hết sức dễ dàng. Thêm nữa hắn dùng lực trấn áp nên thậm chí không gây ra một điểm chấn động linh lực.

Lấy xong yêu đan thủy hệ tinh khiết, thêm cả sáu con ngươi màu xanh, Nhạc Vũ thay đổi địa phương tiếp tục tìm kiếm yêu tu bị phong ấn.

Hắn cũng không phải lạm sát mà chỉ trảm sát những yêu thú hữu dụng với bản thân.

Chỉ qua thời gian mấy tuần hương đã lấy được hai mươi lăm viên yêu đan có thuộc tính Ngũ Hành khác nhau, còn có rất nhiều tinh hoa sinh mệnh Mộc hệ, hơn gấp nhiều lần linh dịch hồng ngọc Phù Tang tiên đang có.

Tuy chỉ là cảnh giới Thiên Tiên, so với Hồng ngọc Phù Tang tiên còn kém một cấp bậc nhưng cũng đủ linh dịch để thúc đẩy thất Linh Thiên thông thảo sinh trưởng.

Đợi đến lúc thu thập đủ tài liệu, Nhạc Vũ nhìn lại đỉnh núi kia. Thực lực chủ nhân Thần quốc ở đó gần tương đương với chủ nhân của mật cảnh Quy Khư cung mật cảnh hoặc là hơn một chút.

Bản thân đã có thể phá vỡ tiên trận, cuối cùng nhất lấy được Phục Hy tàn kính, muốn đột phá lên đỉnh núi cũng có thể miễn cưỡng làm được.Cố kỵ duy nhất chính là kim quang có thể trọng thương cả tu sĩ ngọc tiên bắn ra từ đỉnh núi.


Hơi do dự một lát, Nhạc Vũ lại nhìn Long Thương Kiếm đang lơ lửng yên lặng bên cạnh.

Sau đó hắn không chút do dự xuyên sâu vào trong. Nhạc Vũ lần trước lúc đến đây khi xuyên qua lần thứ 30 liền cảm giác cực kỳ khó khăn. Lần này một đường không hề trở ngại đột phá đến chỗ thời gian chênh lệch 124 lần.

Sau đó hắn tiến thẳng vào chỗ cung điện đã thành phế tích lúc trước.

Tới nơi này, hiệu dụng Ngũ Sắc Thần Quang chỉ còn rất nhỏ. Cũng may Nhạc Vũ tu tập Hiên Viên Phá trận, thêm vào Chu thiên thần phù của Xích Minh Thiên Tôn lưu lại nên có thể phá giải.

Hắn tận lực dùng Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn suy tính, nếu như thật sự không có cách phá giải thì dùng thần phù lần lượt đánh vỡ từng cấm chế.

Chỉ qua hai ngày hắn đã đến chỗ trung ương bên ngoài thạch điện.

Nhạc Vũ nhìn qua thì thấy trên đỉnh thạch điện có một viên thủy tinh cực lớn lơ lửng, đây chính là hạch tâm của vu trận Thần quốc.

Nhạc Vũ động tâm, đáng tiếc vật này là vu khí, lại hấp thu yêu lực làm năng lượng nên trong tình huống không nắm chắc cũng không dám kinh động. Tại

Bước vào trong điện, hắn thấy một thần thi cực lớn cao chừng trăm trượng đứng nửa quỳ trong chỗ sâu, hai mắt trừng trừng ánh lên vẻ bất khuất. Trên người có hơn mười vết thương trí mạng, hơn phân nửa đầu cơ hồ nát bấy, đoán chừng bản thể tinh thần cũng bị toàn diệt.

Ngoại trừ thần thi, trong thạch điện còn có chừng mấy chục hài cốt vu thần lớn nhỏ và hơn mười di thể ngọc tiên.

Chỉ là vật tùy thân của những người này phần lớn đều không ở bên cạnh. Nhạc Vũ chỉ dùng mắt Chân Long thoáng nhìn qua cũng biết phần lớn thần hồn những ngọc tiên này đều còn tồn tại trên thế gian.

Chắc hẳn bọn họ sau khi trọng thương, thần hồn thoát thể mà đi, trọng tố hình thể, dĩ nhiên cầm theo những vật tùy thân.

Bên trong thạch điện chỉ còn lại mấy dung khí Tu Di Giới cùng loại. Nhạc Vũ nhiếp tới trong tay, chỉ thấy bên trong cũng chỉ phần lớn là một chút linh đan chữa thương và linh thạch các loại. Thỉnh thoảng có vài thứ tiên bảo huyền binh có uy lực không tệ thì đều bị tổn thương lớn hơn, cần phải tiến hành khôi phục mới có thể sử dụng.


Hắn thầm lắc đầu, quả nhiên những tu sĩ này tớiThần quốc đều ôm lòng phải chết nên cũng không mang theo đồ tốt bên người.

Bất quá coi như có chút ít còn hơn không, Nhạc Vũ thu hồi toàn bộ rồi nhìn về một chỗ sâu trong trung ương, nơi có ba luồng thanh quang. Bên trong còn mơ hồ có thể thấy được một nhân ảnh nho nhỏ, tựa hồ là chân nhân bị áp súc lại mấy chục lần.

Nhạc Vũ nhìn kỹ rồi bất giác hơi kinh sợ.

- Lại có thể là phong ấn! Đây là trọn vẹn ba vị Thái Thanh Huyền Tiên bị phong ấn!

Nhạc Vũ cơ hồ vô ý thức dấy lên phòng bị. Bất quá khi hồn thức hắn phân biệt ra ba luồng thanh quang vây khốn ba người cực kỳ nồng đậm, bất luận cái gì cũng đã tiêu tán thì mới hoàn toàn yên lòng.

Hắn thân có Hồng Mông tử khí nên lo lắng nhất là những đại tiên thượng cổ có thể xem thấu hư thực bên trong.

Nếu vẫn còn phong ấn thì không cần lo lắng.

Sau khi xác nhận ba luồng thanh quang này không còn nguy hiểm, Nhạc Vũ chuyển mắt sang nơi khác. Hơn mười thân thể vu thần ở đây chắc là tòng thần của chủ nhân thần quốc. Tất cả đều có thần cách bát giai, nếu chiến đấu trong quốc gia Vu Thần có thể địch lại với ngọc tiên. Hiện giờ tuy đã vẫn lạc nhưng vẫn còn lưu lại tinh thần.

Nhạc Vũ hơi vui mừng, trong này tuy không có thần minh chưởng khống sát phạt nhưng nếu đem cho Chiến Tuyết tìm hiểu chưa hẳn không thể tái tiến một bước.

Ngoài ra còn có mấy chục kiện vu khí cũng đều bị hắn thu hồi.

Cuối cùng là cỗ Thần Thi cực lớn, Nhạc Vũ bước đến quan sát một lát liền hiểu.

- Nguyên lai chủ nhân Thần quốc là Ngân Linh Tử. Theo truyền thuyết, đây là Vu Thần duy nhất chạy trốn được từ cuộc chiến tranh giành. Trách không được, hắn sử dụng Hình Thiên Kiền Thích Phủ Thuẫn làm binh khí. Còn có trùng trùng điệp điệp thời không bích chướng vì Ngân Linh Tử vốn là một trong Hồng Hoang Phong Thần, có cơ duyên xảo hợp nắm giữ diệu pháp thời không nên mới chạy thoát được từ chư tiên Xiển Giáo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận