Quân Lâm Thiên Hạ


Lắc nhẹ đầu, Nhạc Vũ xua đuổi những ý nghĩ ngổn ngang bên trong, lại mang theo tâm tình vô cùng mong đợi lại cầm lên một quyển thủy hệ trung giai bên cạnh lật xem. Nhưng cho tới cuối cùng hắn hơi thất vọng vứt sang một bên.

Bên trong quyển sách này cũng không có ghi lại những gì tương tự như bí thuật thiên phú thần thông, chẳng qua chỉ là vận dụng chân khí thủy thuộc tính cùng thuật đánh nhau tay không vô cùng cao cấp mà thôi, thậm chí ở một trình độ nào đó, còn vượt cả quyển Băng Li kiếm quyết. Lúc đầu còn có thể vững vàng áp chế người sử dụng Băng Li kiếm quyết, nhưng cho đến cuối cùng lại chưa chắc sẽ là địch thủ của người sử dụng môn kiếm pháp đó.

Nhạc Vũ lại lật tiếp những quyển vũ kỹ khác, quả nhiên đúng như hắn dự đoán, cho dù là trung cấp vũ kỹ, có ghi lại bí pháp cũng chỉ rất ít. Nhạc Vũ tìm đọc hồi lâu, mới tìm được một quyển như thế trong số gần trăm quyển đọc qua. Những quyển sách vũ kỹ cấp thấp cùng không có phẩm cấp, lại càng không có một quyển nào. Như vậy xem ra một ít võ sư cấp thấp trong nhà mình chưa từng nghe nói qua từ này cũng có thể miễn cưỡng giải thích cho qua. Những người kia đã gần bốn năm mươi tuổi, tu vi thực lực chỉ đạt tới tình độ của một võ sư cấp một cấp hai, nghĩ tới cũng không thể học được những vũ kỹ cao minh chân chính bên trong gia tộc.

Hơn nữa hắn từng nghe Nhiễm Lực nói qua, phàm là loại sách trung cấp vũ kỹ trong gia tộc, chỉ có thành viên của bốn nhà đích hệ cùng đệ tử của Luyện Huyết đường cùng Bộ Vân đường mới được chọn lựa học tập. Chẳng qua thật sự không biết trong lúc lật xem những quyển sách này, bọn hắn có làm ra thủ đoạn gì bên trong sách hay không?

Đổi lại vị trí suy nghĩ, nếu Nhạc Vũ có một ngày trở thành một giáo tập võ học bên trong tông tộc, ước chừng cũng sẽ không yên lòng để cho những đệ tử cấp thấp trong tông tộc tùy tiện đi lật xem cùng học tập những bí thuật nguy hiểm này.


Hắn đặt quyển sách trong tay xuống, tâm tư cũng dần dần tĩnh lặng, đem lực chú ý chân chính vùi đầu vào trong những quyển sách tiếp theo.

Chủ yếu là lấy trí nhớ làm chủ, đây cũng là một trong những việc làm mà hắn đã sớm dự định thật lâu, đại lượng học tập lấy kinh nghiệm võ đạo của thế giới này, sau đó xem đây là trụ cột, chế tạo ra một bộ vũ kỹ riêng thuộc về mình. Nếu gặp phải loại bí pháp tương tự như Tật Phong Thuật cùng Hàn Lưu Thuật, hắn cũng sẽ chuyên chú tinh thần cẩn thận nghiên cứu tính toán một phen. Nhưng đáng tiếc loại sách như vậy cực ít, mà một ít kinh mạch chi nhánh bên ngoài vẫn còn rất yếu đuối. Cho dù hắn đoán ra được lộ tuyến hành công, cũng thật sự không chịu nổi bị bí pháp công kích trở lại khi phát động. Nhiều nhất hắn chỉ có thể ghi nhớ trong lòng, nhìn xem ngày sau có cơ hội sử dụng hay không mà thôi.

Nhưng đợi khi hắn dựa theo thứ tự cầm lên một quyển sách thuộc mộc hệ, trên mặt hắn lại nổi lên vẻ sửng sốt.

Quyển sách này thật mỏng, chỉ có bốn mươi mấy tờ, tên sách là Triền Ti Chưởng, bên trong ghi lại một ít vũ kỹ dùng tay không tấn công. Nhưng với ánh mắt của một người tới từ thế giới khác như Nhạc Vũ, bên trong cũng không thể xưng là vũ kỹ cao cấp gì. Ít nhất chỉ như thế giới trước kia của hắn, tương đương xen vào giữa những quyển vũ kỹ A cấp hay B cấp mà thôi.

Nơi bất phàm thật sự vẫn nằm ở mấy tờ cuối cùng của quyển sách này, ghi lại một thức tên là bí pháp Triền Ti Chú. Làm Nhạc Vũ cảm thấy vô cùng ngạc nhiên chính là lộ tuyến hành công của Triền Ti Chú cùng chút ít kinh mạch chi nhánh trong cơ thể hắn lại có đối ứng, thậm chí còn có hơn phân nửa cũng là bẩm sinh, vô cùng bền bỉ rộng rãi!


Mặc dù bên trong còn có một phần nhỏ thiếu sót chút ít, vấn đề không xem là rất lớn. Chỉ cần có khoảng ba đến năm viên Bồi Nguyên hoàn thì có thể hoàn thành tu bổ cải thiện. Hơn nữa xét về cường độ thậm chí còn muốn vượt xa lộ tuyến hành công suốt nửa năm qua của Tật Phong Thuật mà hắn đã hoàn thành.

Thậm chí, cho dù bây giờ lập tức sử dụng, cũng không có vấn đề gì lớn lao. Chẳng qua chỉ được vài lần, giới hạn khoảng năm tới sáu lần, nhiều hơn nữa sẽ làm suy giảm sự bền vững của kinh mạch.

Hắn thở mạnh một hơi, đè nén nỗi vui mừng trong lòng, hắn bắt đầu cặn kẽ dựa theo tư liệu hình ảnh trong sách học tập ghi nhớ, đối lập với kinh mạch bên trong cơ thể của mình.

Tuy nói trong sách này ghi lại phương pháp vận công xem như tương đối tường tận. Nhưng với y học của thế giới trước chứng minh, kết cấu thân thể giữa người với người mặc dù đại khái tương đương, nhưng vẫn có những chi tiết còn chút phân chia. Mà hiện tại chuyện Nhạc Vũ muốn làm, chính là căn cứ theo tình huống thân thể hắn mà sửa đổi cùng suy tính bước phát triển mới của lộ tuyến hành công, hoàn toàn thích hợp với bản thân hắn.

- Thật không biết khi thi triển ra Triền Ti Chú này rốt cục lại có hiệu quả như thế nào?


Ngay khi kinh mạch chi nhánh cuối cùng trong đầu đã được xác định, tâm tình của Nhạc Vũ liền nổi lên mong đợi. Hắn thật không biết uy lực của Triền Ti Chú như thế nào, trong sách cũng không nói cặn kẽ, chẳng qua chỉ nói quanh thân phải có cây cối hoặc là hạt giống thực vật tồn tại mới có thể thi triển.

Nhưng nếu chỉ xem từ danh tự, tựa hồ không phải là vũ kỹ gì có lực sát thương, hẳn tương đương như Tật Phong Thuật, dùng phụ trợ làm chủ.

Tâm niệm vừa động, Nhạc Vũ bắt đầu khống chế chân khí mộc thuộc tính trong cơ thể mình, dựa theo phương pháp hành công của Triền Ti Chú vận hành bên trong người. Nếu là phương pháp phụ trợ, hắn nghĩ sẽ không tạo thành thương tổn gì đối với Tàng Thư quán. Mà bây giờ hắn đang vô cùng khẩn cấp muốn thử xem uy lực của Triền Ti Chú. Nguồn: https://truyenfull.vn

Bất quá vào lúc này, một lão giả có mái tóc xám lại thở dài, bất đắc dĩ đi tới bên cạnh hắn.

- Tiểu tử! Ta biết thiên phú võ học của ngươi hi hữu có một không hai, đối với việc thao túng linh lực cũng vượt qua người thường, tập luyện chính là Đại Hỗn Nguyên Công. Nhưng những vũ kỹ này ngươi tu tập một hai loại là đã đủ. Về phần xem những thứ khác cũng không sao, nhưng nên tránh ham nhiều mà cầu toàn! Còn bí pháp kia, nếu như ngươi đã biết sự tồn tại của nó, nghĩ ra cũng biết nó nguy hiểm. Sau này ngoại trừ Tật Phong Thuật, những thứ khác nhất định phải đợi đến khi ngươi đạt tới tiên thiên hãy sử dụng…

Nhạc Vũ vẫn nhắm mắt không nói, chẳng qua chỉ lo chuyên tâm đem chân khí mộc thuộc tính trong cơ thể không ngừng vận chuyển trong cơ thể mình. Đến lúc này hắn đã thất bại nhiều lần vì đoán sai lộ tuyến hành công. Cũng may kinh mạch trời sinh bền bỉ vô cùng, có thử thêm mấy lần cũng không hề bị ảnh hưởng quá lớn.


Mà đến lần thứ tư thất bại, môi hắn bất giác từ từ nhếch lên.

Lần lộ tuyến sai lầm cuối cùng này, hôm nay cũng đã được sửa chữa. Nếu có thêm thời gian, hắn hẳn có thể hoàn thành quá trình tụ tập năng lượng.

Lúc này vị lão giả tóc xám kia đã có vẻ nổi giận. Ngoài việc hắn bất mãn vì vẻ coi thường của Nhạc Vũ, còn có chút ít căm tức vì nghĩ hài tử này không dễ dạy dỗ.

Trong lòng hắn nghi ngờ người tuổi trẻ chỉ thích tìm kiếm cái mới lạ, dù là tiểu tử nhìn qua có tâm cơ thâm trầm thế này cũng không ngoại lệ. Như thế xem ra lần này buông thả hạn chế, mặc cho Nhạc Vũ tùy ý đọc qua những quyển sách quý này, tựa hồ làm có chút sai lầm. Sớm biết như thế không bằng dựa theo quy củ của Luyện Huyết đường cùng Bộ Vân đường, chỉ tùy ý cho hắn tinh tuyển ra mấy quyển trong bản sao mà tu tập.

Mới nghĩ tới đây, thần sắc lão giả tóc bạc lại lần nữa biến đổi, đem cả câu nói dạy dỗ tiểu bối nuốt luôn vào bụng. Mà ngay lúc này, bên dưới lầu hai cùng lầu bốn truyền tới vài tiếng vang yếu ớt, ngay sau đó chỉ trong nháy mắt có mấy vị lão nhân tuổi tác tương đương hắn đồng loạt xuất hiện ngay cửa thang lầu ba. Mà mấy vị khác vốn đang ở lầu ba cũng đưa tầm mắt tụ tập tới nơi này.

Trong mười mấy ánh mắt trầm tĩnh đầy thần quang kia, đầu tiên là bối rối lo âu, sau đó là khiếp sợ khó tả! Bọn họ gần như trợn mắt há hốc mồm, nhìn linh lực mộc thuộc tính xanh đậm giao nhau đang hội tụ tới quanh người thiếu niên thanh tú trước mắt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận