Đây là lần đầu tiên Nhạc Vũ chứng kiến năng lực thần thông Đạo gia của tu sĩ cấp Thái Ất Chân Tiên trong truyền thuyết.
Tu La tán nhân tuy đồng dạng cũng có nhưng dù sao lại là tà pháp. Về phần Lợi Sư Kì bị một kích của Long Thương Kiếm tru sát, căn bản không có cơ hội biểu hiện thần thông loại này.
Hắn biết được phiên bản Dương Ất chân nhân phục hồi như cũ chỉ là theo bản năng.
- Thế giới Diễn Thiên châu này chẳng những ngăn cách mệnh hồn Dương Ất chân nhân liên hệ với một nửa của hắn, càng khiến cho hồn thức không thể nào sinh ra ý thức bản ngã.
Chỉ khi nào thả ra khỏi Diễn Thiên châu, có một đường nguyên linh kết nối thì Dương Ất chân nhân dựa vào nửa thân hình có thể nói là cực kỳ nguy hiểm.
- Năng lực dựa vào một giọt máu để trọng sinh của Thái Ất Chân Tiên tuy thần kỳ nhưng với năng lực của Long Thương Kiếm chỉ cần cố sức một chút đã có thể tru sát Dương Ất nhưng vì sao lại lưu thủ? Chẳng lẽ có thứ gì đó khiến nó sợ hãi hay Dương Ất chân nhân còn có át chủ bài không dùng?
Nhạc Vũ cảm thấy khó hiểu, trầm ngâm hồi lâu nhưng vẫn không nghĩ ra. Bất quá hắn cũng không để ý đến việc này. Sau khi thở nhẹ một hơi, hắn liền ném ra từng viên tiên thạch chung quanh, bố trí một linh trận đem phiên bản của Dương Ất chân nhân vây hãm bên trong.
Nhạc Vũ lại thôi động pháp quyết khiến một Âm Dương Thái Cực Đồ từ trong linh trận bay lên, không ngừng luyện hóa nửa thân thể của Dương Ất chân nhân.
Tiếp đó là một chùm Ngũ Sắc Thần Quang từ trong bản thể quán chú đến.
Qua thời gian hơn một trăm ngày, Nhạc Vũ dừng lại, trong mắt lộ vẻ mỏi mệt.
Nửa thân thể của Dương Ất chân nhân trong đại Ngũ Hành tụ linh nhị pháp đại trận không hề biến hóa, vẫn là bộ dạng một tiểu hài với ánh mắt trống rỗng.
Bất quá Nhạc Vũ biết thứ này đã triệt để "Chết" đi, không còn liên hệ gì với bản thể.
Sau khi triệt khai đại trận, Nhạc Vũ đầu tiên tiếp tục triệt khai lực lượng thiên địa trong Diễn Thiên châu sau đó dùng hồn thức dò xét trứng Chúc Long thì thấy nó vẫn như cũ, chỉ là ý thức đả kích bên trong đã thu lại không ít. Hắn lại tiếp tục thôi động linh trận bên ngoài quán chú linh lực tinh thuần vào bên trong.
Tiếp đó hắn lại lấy ra Tu Di Giới lẫn rất nhiều bảo vật trong tụ lý càn khôn từ khối huyết nhục của Dương Ất chân nhân.
Nhìn qua, Nhạc Vũ cực kỳ thất vọng, bên ngoài Tu Di Giới chỉ có hơn mười tờ đạo phù, một ít tiên đan. Ngay cả đạo phù cũng chỉ là loại bình thường khiến Nhạc Vũ vừa liếc qua đã mất hết hy vọng.
Bất quá khi hắn cưỡng ép phá vỡ cấm chế mà Dương Ất chân nhân lưu lại thì trên mặt lộ vẻ kinh hỉ
- Lại là một tờ tàn trang Tử Khuyết Thiên Chương!
Tâm niệm Nhạc Vũ vừa động liền cầm lên, chỉ thấy vật này lấp lóe kim quang, hình dạng giống hệt những tàn trang trước, ẩn ước có cảm ứng với những tàn trang Tử Khuyết Thiên Chương trong tay hắn.
Hắn vừa vui mừng thì lại cảm thấy trong lồng ngực lạnh buốt khi nhớ tới ánh mắt như băng nhìn hắn qua huyễn kính khi ý thức của hắn quan sát thời điểm thiên địa sơ khai, đại đạo sơ sinh trong thiên chương.
Bây giờ chẳng lẽ bản thân còn muốn mạo hiểm tiến vào trong đó một lần nữa?
Sau một khắc, Nhạc Vũ cười tự giễu.
Cần gì do dự? Tình hình bản thân hiện giờ chẳng lẽ còn dư địa để lựa chọn?
Nếu không tự nỗ lực nhanh chóng đề thăng thực lực thì bản thân sợ rằng khó được sống bình yên trong thế giới này.
Linh đài tông, Li Trần Tông, Yêu Li tông, gần đây thêm cả Ngũ Đài tông, những ân oán bản thân kết phải cuối cùng sẽ như sợi dây treo cổ quấn càng ngày càng chặt, cuối cùng sẽ ghìm chết hắn.
Ngoại trừ dùng một đôi đao kiếm trong tay chém đứt tất cả nhân quả thì không còn khả năng nào khác!
Bản thân mình bỏ lại mẫu thân Nhạc Trương thị, thêm vào mấy người Nhiễm Lực, một mình phi thăng đến Địa Tiên giới chẳng phải là để nhanh chóng ổn định cân cước ở đây.
- Hi vọng mấy người Băng Thiến có thể nghe lời mình ở trong động thiên của Thiên Ý Phủ tu luyện tới cảnh giới linh tiên đỉnh phong rồi mới phi thăng. Nếu muốn rèn luyện lại có thể chọn mật cảnh khác.
Nghĩ đến tính cách mấy người Nhiễm Lực, Nhạc Vũ không khỏi cười khổ một tiếng, cũng không cho rằng mấy người này sẽ nghe theo lời nhắn nhủ của mình, thời gian còn lại của hắn kỳ thật không nhiều lắm.
Hơn một trăm năm, chưa đủ thời gian để một tu sĩ linh tiên bình thường tăng tu vi lên nửa giai.
Nghĩ đến đây, trong mắt Nhạc Vũ lộ ra thần sắc phức tạp dị thường.
- Nguyên thế giới này quả nhiên có chút liên hệ với tam giáo Phong Thần! Cũng không biết đại kiếp nạn sẽ phát sinh khi nào?
Nhạc Vũ nhớ khi còn bé, tri thức uyên thâm về Đạo gia của cha mẹ hắn đã trang bị chút ít về những tiểu thuyết hay truyện xưa về tinh quái thần thoại cổ đại, đáng tiếc hắn đã quên hầu hết.
Gần đây tuy có hệ thống phụ trợ trí tuệ nhân tạo đã trợ giúp hắn phục hồi những mảnh nhỏ kí ức nhưng cũng không phải công việc một sớm một chiều.
Hơn nữa thế giới này rất bất đồng với những kiến thức trong sách, chỉ có thể nắm được đại khái.
Thầm thở dài, Nhạc Vũ đến lúc này mới phát hiện bản thân bất giác thất thần vì tàn trang của Tử Khuyết Thiên Chương.
Hắn cười tự giễu, thu lại bản điển tịch màu vàng ném vào trong tu di giới, tạm thời chưa có ý dung hợp với mấy tàn trang kia.
Cái này gọi là ham hố chớ được, lần trước lúc quan sát đại đạo thiên địa đến nay vẫn chưa tiêu hóa hết, lúc này lại xem không có ích mà còn có hại. Trước khi có thể an toàn sử dụng hay bị bức đến bất đắc dĩ thì Nhạc Vũ cũng không định mạo hiểm dùng ý thức tiến vào trong đó.
Ngoại trừ tàn trang Tử Khuyết Thiên Chương, trong Tu Di Giới cũng không còn vật gì hắn cần dùng đến, tổng số còn lại giá trị cũng chỉ chừng mười vạn tiên thạch.
Nhạc Vũ thầm ngưng mày, hắn vốn cho là trong tu di giới ít ra cũng có những thứ đại sát khí như hỏa thần lôi và Huyền thiên thần lôi nhưng bên trong lại rỗng tuếch.
- Chẳng lẽ Dương Ất chân nhân lại nghèo đến như vậy?
Dương Ất chân nhân là đệ tứ nhân của Ngũ Đài tông, càng đã đắc đạo trường sinh mấy vạn bảy ngàn năm trước, chứng nhận Thái Ất chân nhân, sao chỉ có chút tài vật như vậy?
Nghĩ đến bản thân của mình cũng đồng dạng phối hợp rất nhiều Linh Bảo, nhưng lại không quá nhiều tài vật, bây giờ lại muốn thêm người này đúng là khó càng thêm khó.
Thối lui hồn thức khỏi thế giới Diễn Thiên châu, Nhạc Vũ thuận tiện đem một nửa thân thể của Dương Ất chân nhân ra.
Quả nhiên sau khi ra ngoài thì huyết nhục bên trong cũng không hề có phản ứng.
Nhạc Vũ ném cho thanh Long Thương kiếm khiến nó lập tức hiện lên quang hoa rồi hấp thu toàn bộ máu huyết của Dương Ất chân nhân.
Phần còn lại hóa thành bụi đen nhanh chóng phiêu tán khắp nơi.
Nhạc Vũ mỉm cười, cảm giác như mình cho sủng vật ăn uống, sau đó dùng tinh huyết bản thân vẽ lên mấy phù triện trên Ngọc Như Ý.
Hắn đã nhận ra lai lịch vật này, tên là Thái Ất Linh Lung ngọc hổ như ý, cân cước vượt xa tưởng tượng của hắn, là một vật được luyện chế từ cây tiên hạnh lúc Hỗn Độn sơ khai.
Theo ý nào đó có thể xem vật này như Tiên Thiên linh bảo, trong tay Dương Ất quả thực lợi hại, cũng không biết hắn tìm đâu ra.
Vật này đã bị hắn luyện chế triệt để trong vòng trăm ngày qua, động tác này là để phòng ngừa có một ngày khí linh tiên bảo cắn trả.
Đến khi Nhạc Vũ đem vật này tế lên thì một tầng thanh quang lập tức phát ra quanh người, dùng Thanh đế trường sinh quyết thôi động đã không kém hơn lúc Dương Ất sử dụng.
Nhạc Vũ lộ vẻ vui mừng, biết bản thân đã có thể triệt để buông bỏ Thiên mộc linh trâm, chênh lệch giữa hai thứ cũng không phải chỉ là một cấp bậc!
Sau một khắc, ánh mắt hắn chăm chú nhìn sang hướng tây. Truyện Tiên Hiệp -
- Tới giờ đã qua trăm ngày nhưng sao hắn vẫn không thể tìm đến? Chẳng lẽ suy đoán trước đây của mình là đúng?
Trong một sát na, trong đầu Nhạc Vũ hiện lên ngàn vạn suy đoán, trên mặt càng lộ vẻ bất định. Sở dĩ hắn trở về Huyết Vân sơn ngoại trừ hai đồ vật kia còn là để chứng minh một điều.
Vào thời điểm phi thăng dẫn động dị tượng thiên địa nhưng cuối cùng vẫn bình yên thoát thân không bị những Đại La Kim Tiên tìm được.
Ngược lại sao lúc này lại bị Dương Ất chân nhân dễ dàng tìm được nơi hạ lạc?
Chẳng lẽ là kì môn độn pháp và tử vi đẩu số của Đại La Kim Tiên lại không bằng Dương Ất chân nhân?
Hắn chạy về Huyết Vân sơn là để xem Dương Ất còn có thể tính toán hạ lạc của mình hay không.
Hiện giờ đã chứng minh suy đoán của hắn là đúng nhưng nguyên nhân thì vẫn chưa rõ.
Nếu nói là Hậu Thổ ở sau lưng can thiệp thì vì sao hiệu quả chỉ có tác dụng ở Huyết Vân sơn.
- Chẳng lẽ là tổ sư?
Gần như vô thức, Nhạc Vũ nghĩ tới hồng ảnh trong huyễn cảnh của Tử Khuyết Thiên Chương.