Quân Lâm Thiên Hạ


Trở lại bên trong nhà trúc trên phù không đảo, chỉ thấy Minh Đạo Minh Tư đang cung kính chờ đợi nơi này.

Thần sắc của bọn họ càng tăng thêm vài phần kính ý so với lúc trước, còn ẩn chứa nỗi vui mừng không thể đè nén.

Trong lòng Nhạc Vũ thấy buồn cười, hắn biết được cuộc chiến tại Liên Vân Phong hai người này đã nghe được tin tức, thật sự truyền bá thật nhanh.

Thế nhưng hắn cũng không đi để ý, tùy ý dặn dò vài câu liền ở bên trong nhà trúc bế quan.

Kỳ thật giờ phút này nếu hắn chịu ra mặt triệu tập những đệ tử trong núi, hắn sẽ dễ dàng chóng vánh thu thập được lòng người bên trong Cực Uyên Phong.

Nhưng hắn ở lại bên trong Thủy Vân sơn chỉ vì muốn tìm một nơi tốt để tu hành. Giúp Uyên Minh hoàn thành nguyện vọng chỉ là thuận tiện, đối với việc hưng suy của Cực Uyên Phong hắn không hề để ý tới chút nào, càng lười bỏ phí công phu.

Hơn nữa hắn cũng không hề hứa hẹn điều gì, Nhạc Vũ cũng biết những đệ tử kia cũng không phải đệ tử thực sự của mình, chỉ cần khi hắn vẫn còn dùng thân phận này, môn hạ của không bị người khác bắt nạt là được.

- Thật không biết vị Cực Thiên chân nhân kia sẽ có phản ứng gì?

Thủy Vân Tông có ba vị Thái Ất Chân Tiên cảnh giới, ngoại trừ vị chưởng giáo hôm nay hành tung không rõ, sinh tử chưa biết, hai người còn lại đều đang ở bên trong tông môn.

Có câu gọi là hai hổ tương tranh, thứ nhất chính là Cực Mộc, mà một con hổ còn lại chính là Cực Thiên chân nhân.

Theo tin tức mấy tháng nay hắn thu thập được, thực lực người này hẳn yếu hơn Cực Mộc một bậc. Nhưng lại được những tiểu bối trong tông môn tôn sùng, tính cách cấp tiến, rất có hùng tâm. Hơn nữa còn nổi danh là hạng người không từ bất cứ thủ đoạn nào.

Nhưng chính vì như thế, Nhạc Vũ mới không dám ở lúc ban đầu dễ dàng đi nhờ vả hắn, mượn dùng người này làm việc, đắc tội Cực Mộc tới tột đỉnh.


Hắn dùng kiếm phù đi đường vòng, thử xem thái độ của Liên Hà Phong nhất mạch.

Theo hắn phỏng chừng, bất kể như thế nào, Cực Thiên cũng sẽ không làm ra xử trí bất lợi đối với hắn, ngược lại sẽ hỗ trợ mượn sức hắn.

Nhưng bậc nhân vật kiêu hùng như vậy, người bên ngoài tuyệt đối không thể dễ dàng nhìn thấu, tính kế lần này của mình chưa chắc sẽ nhất định vững chắc.

Loáng thoáng có thể xuyên qua cửa sổ nhà trúc nhìn về hướng đỉnh Liên Vân Phong phóng lên từng đạo khí mang, thỉnh thoảng còn có mấy chục đạo kiếm quang không ngừng xuyên toa qua lại trên không trung.

Nhạc Vũ khẽ bật cười, "Uyên Minh" này hoành không xuất thế, giờ phút này ở bên trong Thủy Vân sơn lại tạo ra một phên ầm ĩ náo động, nhấc lên vô số gợn sóng. Giữa hai phe lại không biết càng có bao nhiêu tranh giành cấu xé lẫn nhau. Chính bản thân hắn tuy là ngọn nguồn của cơn gió lốc lần này, cũng nằm ngay trong vị trí trung tâm, nhưng giờ phút này tốt nhất phải ngồi yên chờ đợi thời cơ mới thỏa đáng.

Còn có Thủy Vân kiếm, vừa rồi sau khi hắn sử dụng ra tám thức Thủy Vân kiếm quyết, đã cùng thần hồn của hắn có loáng thoáng liên hệ, ý niệm truyền đến đã là cực kỳ thân thiết.

Nhạc Vũ thậm chí cảm giác chính mình chỉ cần nguyện ý là có thể dễ dàng điều khiển thanh tiên binh nhị phẩm kia đảo ngược, thậm chí mượn dùng thanh kiếm khống chế cả tòa hộ sơn đại trận.

Nhớ lại tình hình lúc mới ngộ đạo vừa rồi, Nhạc Vũ dùng ngón tay thay kiếm vẽ ra từng đạo quỹ tích ôn nhu bên người, ở bên trong hư không trong phòng vẽ ra một đàm phù triện huyền diệu.

Nhưng chỉ sau một lúc lâu, tay hắn lại khó thể tiếp tục đánh ra.

- Quả nhiên! Chẳng lẽ không được?

Nhạc Vũ thoáng cau mày, có chút tiếc nuối. Lúc ấy đại chiến Cực Mộc, hóa giải Ất Mộc Thần Lôi, tình hình đó hắn nhớ thật rõ ràng.

Mười sáu thức ngưng lui thành tám thức Thủy Vân kiếm quyết, hắn có thể tiếp tục sử dụng ra. Nhưng bản thân hắn lại chỉ mới dùng ra được ba thức, mà mặc dù ba thức kiếm quyết này kỳ thật cũng chỉ mới có hình dáng đại khái mà thôi, không xem là đã hoàn thành.


Chỉ có thể nói vì khi đó ngộ đạo, chỉ mở ra cho hắn một cánh cửa hòa hợp mười sáu thức Thủy Vân kiếm quyết thành tám thức chân chính.

- Lúc ấy không đến chín mươi long lực, năng lực đủ chắn Ất Mộc Thần Lôi, Thủy Vân kiếm quyết thật là lợi hại…

Cho tới giờ phút này Nhạc Vũ cũng thầm cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Nhưng ngay sau đó hắn lại đem bộ kiếm quyết gác qua một bên.

Với ngộ tính của hắn, phỏng chừng nhiều nhất dùng thời gian trăm năm là có thể hoàn toàn hoàn thành tám thức Thủy Vân kiếm quyết. Nhưng việc hôm nay quả thật đã có chút khác người. Nếu tiếp tục làm ra chuyện yêu nghiệt, trong vòng trăm năm hoàn thành đầy đủ kiếm quyết, tất nhiên sẽ làm cho người ta càng thêm ngờ vực.

Mà căn bản trước mắt chính là tu vi bản thân hắn, nói sau này dù uy lực của Thủy Vân kiếm quyết có bao nhiêu cường thịnh, nhưng cũng không thể sánh bằng Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm, thật sự không cần vì chuyện này lãng phí quá nhiều thời gian.

Ước chừng điều tức tu dưỡng thêm hai ngày, thương thế bên trong cơ thể đã lành trở lại. Cực Mộc kia còn chưa đủ tư cách làm cho hắn bị trọng thương. Nguyên nhân chính là do lúc đối kích cùng Ất Mộc Thần Lôi, đổi lại là trường hợp khác hắn chỉ cần bắn ra một đoàn ngũ sắc thần quang, thế nào còn dung cho người kia tàn sát bừa bãi.

Khi đó ngoại trừ phải cứng rắn chắn đỡ, thật sự không còn phương pháp nào khác. Mà cho dù dùng trình độ lớn nhất tập hợp linh lực từ tiên binh truyền tới, dưới cơ duyên xảo hợp tiến tới ngộ đạo cảnh giới, Nhạc Vũ cũng không cách nào không làm mình bị thương.

Ngày sau, Nhạc Vũ bắt đầu bày trận bên ngoài nhà trúc. Nếu dưới mặt công chúng đem Thủy Vân kiếm quyết đánh ra tới trình độ kia, giờ phút này chắn cũng không cần quá mức giấu dốt, chỉ trong bảy ngày, một tòa huyễn trận bao phủ toàn bộ phù không đảo đã dần dần hình thành.

Nhưng cho tới giờ phút này, lời nói của Hoán Linh xin chỉ thị xử phạt hắn vẫn chưa có kết quả.

Nhạc Vũ không đợi được nữa, liền đem thân ngoại hóa thân lưu lại trên phù không đảo, bản thể lại dùng Bạch Già Thiên Lệnh chui ra bên ngoài Thủy Vân sơn. Hướng phía bắc phi hành chừng ba trăm vạn dặm, mới tìm được một tiên phẩm linh mạch dồi dào.

Độ dày linh lực bên trong Hồng Hoang Giới lớn hơn Thiên Nguyên Giới tới trăm ngàn lần, linh mạch nhiều vô số kể, nhưng ngoại trừ Huyết Vân sơn mạch, những linh mạch còn lại chỉ cần là tiên phẩm đều có tu sĩ chiếm cứ, có thể tìm được nơi này Nhạc Vũ đã cảm giác hài lòng cực điểm.

Mấu chốt là ở gần nơi này có một tòa Lôi Tuyệt Địa. Trong phạm vi ba mươi vạn dặm, đều bị một tầng hồng sắc lôi vân bao phủ, đồng dạng cũng đứng hàng mười tuyệt địa. Bên trong cuồng lôi loạn vũ, không hề có sinh linh tồn tại. Bạn đang đọc tại chấm cơm.


Vô luận hắn tạo ra động tĩnh thế nào, cũng sẽ không chọc người chú ý.

- Theo như trong đạo điển đã nói, phàm là Lôi Tuyệt Địa, nhất định có bảo bối bị trời đố kỵ, tồn tại bên trong. Xem lôi vân kia lại có quy mô như vậy, chính là Bát Chuyển Thiên Nhân Linh Diệt Lôi, chỉ sợ phẩm cấp phải ngoài nhất phẩm. Thật không biết lại là linh vật gì lại rước lấy thiên phạt như thế?

Trong lòng Nhạc Vũ vô cùng tò mò, lại biết vật kia bản thân mình không thể chạm tới.

Động Tĩnh như vậy, vì sao tiên tu của Thủy Vân quốc lại chưa từng phát hiện? Cho nên cho dù họ có biết Lôi Tuyệt Địa thế này, nhưng lại không động tới, cũng vì không có khả năng lấy được.

Thiên Nhân Linh Diệt Lôi, dù là Đại La Kim Tiên cũng chưa chắc có thể ứng phó.

Dùng thời gian bốn ngày bố trí thêm huyễn trận trung đẳng, tiếp theo hồn niệm chuyển động, một cỗ hóa thân còn chưa độ kiếp đã từ trong Diễn Thiên Châu phá không bay ra.

Trong một khắc vân vụ từ bốn phương tám hướng nháy mắt tràn ngập phạm vi ngàn dặm trên không.

Nhạc Vũ lại cẩn thận nhìn qua phía bắc, cho đến khi hồng sắc kiếp vân bên kia tựa hồ bị lực lượng nào đó kéo qua, phân ra một ít hồng sắc vân đoàn thẩm thấu lại đây, cùng vân vụ trên không trung hỗn hợp vào nhau, Nhạc Vũ không chút kinh sợ còn lấy làm mừng, người khác độ kiếp thường thường tuyển chọn rời xa Lôi Tuyệt Địa, tránh cho việc kiếp lôi thêm tăng cường, nhưng hắn lại đặc biệt chạy tới đây là vì có ý định khác.

Quả nhiên sau khi hồng sắc kiếp vân lẫn vào, uy lực của kiếp lôi vượt lên gần gấp ba.

Nhạc Vũ không để ý tới, lôi kiếp của hóa thân vốn yếu nhược một tầng cấp, mặc dù là gấp ba cũng không mạnh hơn tới bao nhiêu.

Chỉ thừa dịp khi hóa thân độ kiếp, tiến vào bên trong bổn nguyên hồng hoang, đem toàn lực cảm ứng đại đạo chí lý.

Sau bốn canh giờ, kiếp vân trên không trung dần dần tán đi, Nhạc Vũ chợt mở mắt, nguyên thần xuất khiếu độn nhập lên không trung.

Mới vừa ly thể, Nhạc Vũ liền cảm giác Lôi Tuyệt Địa có chỗ bất đồng. Cương phong lôi sát cùng dương hỏa lực cuồng liệt thêm ngàn lần!

Nếu không phải hắn tu tập Vô Tướng Cửu Kiếp Thần Lôi Pháp đã đến tầng thứ tư, có được hỏa hầu nhất định, lập tức sẽ bị cương phong dương hỏa lực thổi tan.


Nhưng lôi lực kia nếu để hắn hấp thu sẽ bổ ích cho nguyên thần.

Nhảy vào bên trong kiếp vân, nơi này đã giảm bớt lôi lực, lại có thể nhìn thấy một tia hồng quang đang hăng hái hướng phía bắc bắn tới.

Nhạc Vũ lóe mắt, dùng pháp lực cản trở, sau đó cả người cùng hồng sắc lôi quang sinh sinh va chạm vào nhau.

Chỉ một thoáng, Nhạc Vũ liền cảm giác bên trong thần hồn cơ hồ mỗi một bộ phận, mỗi ngõ ngách đều vô cùng đau đớn, liền bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ vô cùng bá đạo tê thành phấn vụn, sau đó thoát ly sự khống chế của hắn.

Giờ phút này hắn cũng không dám để nguyên thần ở bên ngoài lâu hơn, nỗ lực khống chế hồn thức bao bọc hồng sắc lôi quang chìm vào bên trong bản thể.

Giờ khắc này toàn thân trên dưới đều tuôn ra huyết vụ, tràn ngập khắp toàn thân, cả thân thể đều bị hồng sắc lôi quang tạc ra vỡ nát.

Sắc mặt Nhạc Vũ xanh tím, vẫn cố gắng chống đỡ, toàn lực thúc giục Cửu Chuyển Huyền Công cùng Vô Tướng Cửu Kiếp Thần Lôi Pháp.

Giống như hoàn toàn không còn cảm giác đau đớn, từng chút làm hao mòn, cơ hồ thật nhỏ bé tới mức không đáng kể, lại cơ hồ làm thân thể tinh thần của hắn bị hoàn toàn hỏng mất.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, thân thể thần hồn liên tục sinh rồi diệt, bị hắn nhanh chóng phục hồi, thẳng qua mấy trăm lần như thế, trên da thịt Nhạc Vũ đã nổi lên một tia kim sắc quang mang nhàn nhạt.

Chỉ qua hơn mười lần hô hấp, Nhạc Vũ đã từ trong nhập định thanh tỉnh lại, trong mắt hắn ngoại trừ nỗi sợ hãi, càng nhiều chính là ý mừng.

- Thiên Nhân Linh Diệt Lôi thật sự quá lợi hại! Bất quá việc này cuối cùng cũng hoàn thành.

Nhạc Vũ thò tay ra trước người, ngay sau đó một đoàn thất thải lôi quang chợt hiện lên trong lòng bàn tay của hắn. Ngay trung ương chính là một điểm hồng sắc, chân khí lớn đến khủng bố, ngay cả người đang khống chế như Nhạc Vũ cũng cảm giác nhịp tim đập nhanh hơn không ngừng.

Ngay cả bên trong thần hồn của hắn, thất thải lôi phù hiện giờ đã hoàn toàn khác hẳn. Bên trong đồng dạng cũng có một điểm hồng sắc, phảng phất như vạn lôi đứng đầu, trấn áp phù triện có chữ "Đình" thật lớn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận