Quân Lâm Thiên Hạ


- Mai Sơn tuy lớn mạnh nhưng còn phải che chở trăm vạn đồng tộc. Lấy đâu ra đảm lượng như đạo hữu, ngay cả thánh nhân cũng dám trêu chọc?

Bạch Thường cuối cùng không đè được oán khí, giằn dỗi vài câu mới dịu giọng:

- Đạo hữu dù sao cũng đã dùng thân phận Tiết Hồng, còn có nô gia ở bên, khi đó dù sao Mai Sơn sẽ nhận lấy ngờ vực vô căn cứ. Ta không cầu đạo hữu thay Mai Sơn chúng ta rửa sạch hiềm nghi, chỉ cầu đạo hữu có thể không để Văn Thù đạo nhân tìm được chứng minh thực tế, chắc mấy vị đại nhân này đều có biện pháp ứng phó.

Nàng nói đến đây thì rõ ràng có vài phần khổ sở.

Nhạc Vũ nghe vậy cười nhẹ:

- Chứng minh thực tế sao? Có quan hệ gì đến ta? Đang cầu mà không được!

Bạch Thường biến sắc, cảm thấy tức giận đến cùng cực. Nếu không phải là tự biết bản thân không thể phản kháng thì hận không được một quyền đánh vỡ mũi Nhạc Vũ mới hơi giải hận niệm.

Cái gọi là không có quan hệ tất nhiên là chỉ chuyện của Mai Sơn không quan hệ đến hắn, về phần cầu còn không được, tự nhiên là nói hiện Nhạc Vũ, là ước gì muốn kéo Mai Sơn xuống nước.

Chỉ tiếc là thần hồn nàng bị phong cấm, trong đầu còn cắm ba cây Tam Linh Khống Hồn Châm. Nếu không như thế thì dù liều mạng cũng phải cho Nhạc Vũ một lần đẹp mắt!

Nhạc Vũ vẫn như không cảm thấy ánh mắt lạnh như băng, bình thản nhìn về phương xa, lắc đầu nói:

- Chuyện hôm nay còn xa mới chấm dứt!

Vừa rồi tuy hắn hoàn toàn ngăn cách thần niệm của phân thân Dương Ất truyền lại tin tức. Bất quá nếu không triệt để diệt sát người này thì thân phận Uyên Minh, thậm chí vài tia manh mới lúc vừa đến Địa Tiên giới lưu lại ở sơn mạch Hồng Vân sẽ bị người khác tìm ra.

Một trận chiến này sao có thể bỏ qua như vậy?

Ý niệm khẽ động, Nhạc Vũ đã đằng không nhanh chóng bay về một hướng khác.

Bạch Thường đằng sau đang phẫn nộ lại cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.

- Chuyện hôm nay còn xa mới chấm dứt? Người này kế tiếp còn muốn làm gì?

Chẳng lẽ lại còn ý định tái chiến với những đệ tử của Ngũ Đài Sơn? Thật không sợ Đại La Kim Tiên ra tay?

Dường như ý thức được gì đó, ánh mắt Bạch Thường lại biến đổi, hiện vẻ kinh ngạc nói:

- Chẳng lẽ ngươi điên rồi? Bản tôn Dương Ất sớm đã tu đến Huyễn Nguyệt ngưng chân đến tầng mười tám, dưới Thái Thanh Huyền Tiên gần như vô địch. Ngay cả Cửu Cửu Hồng Vân Tán Phách Hồ Lô cũng không nhất định một lần lấy được tính mạng của hắn. Ăn hết gan hùm mật gấu, dám đi trêu chọc hắn?

Nhạc Vũ cũng không phản ứng, hóa thành một đạo độn qunag ngũ sắc trong nháy mắt đã xuyên qua mấy chục vạn dặm.

Bạch Thường tuy không muốn nhưng thân thể pháp lực lại không thể do mình điều khiển, chỉ có thể bất đắc dĩ đuổi theo. Nàng nhờ vào lực của tỏa liên nên mười hai cánh chim vẫy một lần cũng cũng trực tiếp xuyên thẳng qua mấy vạn dặm.

Bất quá tốc độ bay so với Nhạc Vũ vẫn kém mấy trù, qua mấy nhịp thở mới đuổi theo đến một chỗ toái phiến thiên kính có diện tích nhỏ nhất.

Lúc Bạch Thường đến đây thì trông thấy phía dưới một ngọc đài huyết sắc. Nhạc Vũ chắp tay đứng trên không trung, trên mặt lần đầu tiên hiện ra vẻ do dự.

Thần sắc nàng đại biến, đang muốn lên tiếng nhắc nhở thì Chiến Tuyết bên cạnh đã tán xuất một đạo quang hoa huyết hồng chiếu vào ngọc đài khiến khối huyền huyết ngọc thạch cực lớn chậm rãi bay lên trời.

Phía dưới truyền ra một tiếng thét to như có một hung thú tuyệt thế đang muốn lao ra, một chút khí thế tràn ra đã đủ lòng người kinh hãi.

Vào lúc đài đá huyết ngọc bị rút lên không trung đến ngàn trượng thì thấy một cánh tay cực lớn mang theo ánh sáng màu vàng mênh mông từ trong lao ra. Cánh tay chỉ có một nửa, không có xương bàn tay.

Phảng phất cảm ứng được điều gì, khí tức cánh tay sau khi lao ra càng thêm bạo loạn.

Phong sa hoàng quang chung quanh hình thành nên một mặt người cực lớn, âm trầm nhìn vào Nhạc Vũ nói:

- Lại là ngươi!

Trong ngữ khí mang theo sát cơ cùng hận niệm vô tận, lực hồn sát vô biên theo đó áp đến.

Bạch Thường đứng ở đằng xa chỉ thừa nhận chút dư âm nhưng cũng cảm thấy thần hồn choáng váng, đang khó hiểu vì nghe như trong giọng của mặt người này rất hiểu về Nhạc Vũ thì thấy Nhạc Vũ đã cười bình thản, quanh người lại lóe lên ngũ sắc quang hoa.

Năm thanh tiên binh có màu sắc khác nhau đột nhiên từ cơ thể hắn bắn ra phân bố theo ngũ phương vây lấy ngọc đài.

Sau một khắc, một trận đồ Âm Dương nhị khí cũng từ dưới chân hắn mở ra bao phủ phạm vi vạn dặm.

Mặt người cực lớn lập tức đầy vẻ kinh nghi bất định:

- Đây là bảo vật gì? Đúng là hóa sinh của khí Hồng Mông.

Nhạc Vũ không hề để ý, hai tay kết ấn biến ảo không ngớt, thôi động Ngũ Hành Kiếm Trận tuần hoàn chuyển động.

Sau một khắc, liền có một tia ngũ sắc kiếm khí phá thiên chém ra, càng có vô số ngũ sắc quang hoa bay lên tụ về đài đá áp chế cánh tay cực lớn.

Kiếm khí phi xoắn, không ngừng cắt gọt cánh tay khiến huyết nhục bay tứ tung. Ngũ sắc quang hoa được Âm Dương nhị khí quán chú với tốc độ kinh người không ngừng tiêu trừ thần hồn lạc ấn ẩn trong huyết nhục.

Mặt người cực lớn màu vàng không thể duy trì, gào thét một hồi rồi cả cánh tay nổ tung khiến ngọc đài chấn động. Chỉ thấy là vô số huyết nhục bay ra khắp nơi rồi một đoàn huyết quang nho nhỏ thoát ra khỏi phong trấn đài đá, trong nháy mắt đã bị ngũ sắc quang hoa thôn diệt, hóa thành một đoàn nguyên lực tinh thuần rơi vào trong đại trận.

Bạch Thường chỉ cảm thấy mồm miệng khô khốc, yết hầu như bị bóp chặt không thể thở được.

Nàng biết dưới đài đá chính là cánh tay của Xi Vưu! Ngay cả Hiên Viên thánh kiếm cũng trảm không đứt!

Thậm chí lúc đem thân thể Xi Vưu phân thành năm mảnh thì càng đứng ngoài quan sát thấy thiên địa như sụp đổ lúc Vu Thần này vẫn lạc!

Lúc này Nhạc Vũ lại như muốn đem tay của Thượng Cổ Đại Vu triệt để luyện hóa!

Còn có khí Hồng Mông là ý gì? Kiếm trận còn chưa thành hình trước mắt nàng chắc là do Hồng Mông tử khí ngưng tụ thành?

Bạch Thường cơ hồ không nhịn được muốn quay người rời đi, bằng tốc độ nhanh nhất phản hồi Mai Sơn báo tin. Chỉ là sau một khắc, ba cây Tam Linh Khống Hồn Châm sáng lên khiến thần hồn nàng đau đớn không thể chịu nổi, tất cả ý niệm đều biến mất.

Bị Linh Bảo này khống chế thần hồn, nếu như chưa được hắn cho phép thì nàng không thể làm được gì!

Có Ba La Thần Diễm gia trì càng khiến nàng không thể thoát thân.

Ngũ sắc kiếm quang lưu chuyển, chỉ dùng thời gian hai ấm trà đã tiêu trừ gần nửa cánh tay của Xi Vưu.

Càng nhiều thêm nguyên khí tinh thuần và tàn hồn thần lực bị trận đồ và ngũ sắc tiên binh hấp thu khiến thanh thế càng thêm tuyệt đối bá đạo, hung hoành vô cùng. Cơ hồ một lần chuyển động đều tiêu ma một đoàn huyết nhục.

Chiến Tuyết lại bay lên chừng ba ngàn trượng nhìn về phía xa, tựa hồ toàn lực cảm ứng điều gì.

Sau một chung, vừa lúc cánh tay Xi Vưu được luyện hóa khoảng chứng chín phần thì ánh mắt Chiến Tuyết lóe lên nhìn về bên trái.

Trong lòng Nhạc Vũ cũng khẽ động, biết hồn thức cảm giác của Chiến Tuyết hơn xa mình nên nhất định đã có chỗ cảm ứng.

Hắn phun ra một ngụm máu tươi lên năm thanh tiên binh khiến kiếm khí của chúng càng phát lăng lệ ác liệt, một phần rót vào trong Âm Dương nhị khí trận đồ.

Uy lực kiếm trận lập tức đại tăng, nhất thời luyện hóa toàn bộ một phần cuối cùng của huyết nhục Xi Vưu.

Toàn bộ tinh nguyên kim sắc và thần lực hồng sắc đều bị hấp thu lưu chuyển trong kiếm trận.

Nhạc Vũ cơ hồ có thể nghe thấy tiếng gầm phẫn nộ từ trong sâu thẳm của Xi Vưu nhưng cũng không để ý mà bay lên đứng cạnh Chiến Tuyết.

Hắn khai mở mắt Chân Long, lại dẫn Vô Vọng chân thủy cùng Thái Vi Thanh Lương Chân Dịch vào trong nhìn về bên trái, ánh mắt xuyên qua hơn mười nếp gấp không gian thì thấy hai đạo độn quang đang điên cuồng tìm đến.

Một người trong đó chính là Dương Ất, người còn lại là một người trung niên mặt hồng, tốc độ bay còn vượt qua Dương Ất.

Ánh mắt Nhạc Vũ lóe lên, trong một sát na nảy ra vô số ý niệm. Lúc này sử dụng Thiên Ý tuyệt kiếm hay Nghịch Thiên Đao quyết chính là tốt nhất. Bất quá hắn cũng không biết vị tổ sư của mình đã sử qua kiếm quyết cùng loại hay không.

Lúc này hắn không thể khinh suất tiết lộ thân phận nhưng có thể dùng được Đại Ngũ Hành Nguyên Từ Diệt Tuyệt Quang Châm!

Nhạc Vũ hai tay kết ấn đánh ra từng đạo ấn quyết điên cuồng rót pháp lực Hỗn Nguyên Ngũ Hành vào kiếm trận.

Sau một khắc, từng cây quang châm ngũ sắc ngưng tụ bên cạnh, đến 999 cây mới dừng lại. Ngũ Hành Kiếm Trận cũng toàn lực thôi chuyển khiến pháp lực Hỗn Nguyên Ngũ Hành tăng cường đến cực hạn.

Thậm chí những tinh nguyên hồng sắc và vu lực của Xi Vưu đang bị vây khốn cũng bị kiếm trận nhanh chóng hấp thu. :

Ngũ sắc quang châm không ngừng lớn lên rồi co lại.

Sau lưng Nhạc Vũ cũng xuất hiện ảo ảnh Ngũ Hành phù trận trong ngoài phương viên tới mười trượng. Bên ngoài càng có vô số phù văn không ngừng kéo dài đến trăm trượng!

Lực nguyên từ của Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Quang Châm dần nhảy lên tới cực hạn.

- Tầng 16!

- Tầng 17!

- Tầng 18!

Vào lúc pháp lực Hỗn Nguyên Ngũ Hành trong cơ thể gần như hoàn toàn bị hút khô thì Nhạc Vũ mới dừng lại ấn quyết, thân hình không chịu nổi áp lực vỡ ra vô số vết thương.

Tiếp đó hắn phất tay một cái bắn 999 cây Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Quang Châm xuyên qua mười nếp gấp không gian.

Trong nháy mắt số quang châm đã xuyên qua vạn dặm. Tu sĩ mặt hồng đi đầu gần như không thể phản ứng đã bị quang châm bao phủ, vô số quang châm xuyên qua các loại pháp bảo phòng thân rồi thấu qua thân thể!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui