Ngay khi mây đen cuồn cuộn lan tràn trên bầu trời, bên trong Nhạc gia thành yên tĩnh cũng từ từ bắt đầu xôn xao.
Vừa cảm giác được thiên địa dị biến, Nhạc Duẫn Kiệt vội vã rời khỏi nhà mình, chạy về thành tường phía bắc. Sau đó trực tiếp tìm một lầu quan sát có phạm vi nhìn tốt nhất đi nhanh vào.
Khi đến nơi này, hắn mới phát hiện hai vị trưởng bối gia tộc là Nhạc Thiên Mộng cùng Nhạc Thiên Bách đã tới sớm hơn hắn một bước, đang ngắm nhìn phương xa.
- Hẳn là có yêu thú cấp bốn độ kiếp không sai! Hơn nữa khoảng cách không xa hơn Nhạc gia thành chúng ta bốn trăm dặm!
Vừa thu hồi ánh mắt, trên gương mặt Nhạc Thiên Bách tràn đầy vẻ lo lắng:
- Huyền Giáp trọng kỵ của gia tộc đã chuẩn bị như thế nào?
- Hồi bẩm thập thất thúc, chất nhi đã lệnh cho Duẫn Văn suất lĩnh bọn họ đi rồi!
Nhạc Duẫn Kiệt khẽ cúi người, sắc mặt trắng bệch một mảnh.
- Hơn nữa những võ sư trung giai cùng Thiên Trượng Nỗ đã nhanh chóng tụ họp! Dự tính chỉ trong một khắc sẽ đến đủ, chất nhi sẽ tự mình suất lĩnh họ chạy tới đó!
- Đã muộn! Nhìn xem tình hình này chỉ sợ đệ nhất trọng lôi đã đánh xuống! Khoảng cách hai trăm dặm nhanh nhất cũng phải đi hai canh giờ…
Nhạc Thiên Mộng thở dài một tiếng, sau đó vẻ mặt nghi ngờ gắt gao quan sát địa phương mây đen hội tụ:
- Nhìn phương hướng, nếu không phải con Sư Diện Linh đã có hai trăm bốn mươi tuổi thọ thì là con hạ vị linh thú Phong Dực Hổ ở phía tây nam hai trăm tám mươi dặm. Nhưng ta nhớ được, chuyện này đã sớm báo cho ngươi đặc biệt chú ý từ mấy năm trước rồi mà?
- Chuyện này Duẫn Kiệt cũng cảm thấy kỳ quái!
Nhạc Duẫn Kiệt cười khổ đáp:
- Nửa tháng trước chất nhi còn tự mình dẫn người đi thăm dò tình hình hai con yêu thú này. Đã phán đoán với trình độ yêu lực hiện tại của bọn chúng, phải thêm mấy năm nữa mới đến kiếp kỳ mới đúng! Cho nên chất nhi vốn có dự định, chuẩn bị đợi đến sau mùa đông, tụ họp nhân thủ vây giết. Biến cố lần này Duẫn Kiệt thực sự chuẩn bị không kịp.
Nhạc Thiên Mộng khẽ cau mày, sau đó lại giãn ra:
- Nếu thật sự như ngươi nói, như vậy lần này hoặc là vì may mắn, hoặc là súc sinh kia xảy ra biến cố gì đó, nên dẫn động thiên kiếp sớm hơn. Tóm lại cho cả thành gia tăng chuẩn bị trước đi! Lần này chúng ta chỉ có thể nghe theo mệnh trời. Hi vọng không phải là hạo kiếp của Nhạc gia thành chúng ta!
Khi hạ thấp tiếng nói, thân ảnh Nhạc Thiên Mộng đã biến mất bên trong lầu tháp. Nhạc Thiên Bách liếc nhìn Nhạc Duẫn Kiệt thật sâu, sau một lúc lâu phất tay thở dài, cũng xoay người nhảy xuống lan can rời đi. Chỉ để lại một mình Nhạc Duẫn Kiệt nhướng mày quan sát bầu trời bao la đang che phủ mây đen phương xa.
…
Ngay khi đạo tử lôi đầu tiên đánh xuống, Nhạc Vũ chỉ nhìn thấy cả thân thể Sư Diện Linh đều bị da tróc thịt bong. Nhưng khi lôi quang từ từ tản đi, thương thế trên thân yêu thú cũng nhanh chóng khôi phục lại.
Cũng không biết có phải do ảo giác hay không, Nhạc Vũ cảm thấy lúc này Sư Diện Linh càng thêm kinh khủng hơn trước đó rất nhiều. Thậm chí bên trong con ngươi đã có vẻ linh động hơn trước.
- Xem ra đúng là thành yêu thú cấp năm, quả nhiên linh trí đã mở!
Vẻ mặt giờ phút này của Nhạc Vũ vô cùng ngưng trọng.
Sư Diện Linh quả thật thông minh hơn rất nhiều, chẳng những gia tăng khả năng hấp thu linh khí thiên địa bên trong Ngũ Hành Tụ Linh trận, hơn nữa cũng tìm được phương pháp ứng phó bốn mũi Bí Phù Tiễn, vận dụng yêu lực loại bỏ ra khỏi thân thể.
Thậm chí đối với việc xử lý thương thế trong thân thể, tất cả đều rất có kết cấu. Những thương thế nằm ở bộ vị trọng yếu nó còn biết ưu tiên dùng yêu lực khép lại trước nhất. Về phần thương thế nhẹ hơn, nó liền tạm thời gác lại.
Mà hoàn cảnh trước mắt liền chứng minh con yêu thú đạt tới cấp năm này đã thoát khỏi bản năng của dã thú!
Ngay khi trong lòng Nhạc Vũ còn đang suy nghĩ, đạo tử lôi thứ hai lại lần nữa phủ xuống. Lần này hình dáng Sư Diện Linh càng thêm chật vật, toàn thân không còn chỗ nào được nguyên vẹn. Nhưng bên trong Ngũ Hành Tụ Linh trận thật quá dư thừa linh lực, khiến cho nó chỉ cần một phút liền hồi phục như trước. Thậm chí còn căng thẳng đứng lên, ngửa mặt lên trời phát ra tiếng gào thét khiêu khích. Cơ hồ dùng phương thức này lại muốn tiếp tục chịu đựng qua đạo tử lôi thứ ba.
Vừa nhìn thấy cảnh này, Nhiễm Lực liền cảm thấy nôn nóng, lại không cách nào mở miệng. Yên thú cấp năm độ kiếp có ngũ trọng lôi kiếp, có được Ngũ Hành Tụ Linh trận giúp đỡ, Sư Diện Linh có khả năng thành công vượt qua được lôi kiếp lần này. Trong lòng hắn cũng không hoài nghi ý định của tiểu thiếu gia nhà mình, chẳng qua tình hình trước mắt thật sự quá kinh người. Nếu không làm tốt, đừng nói là tính mạng của bọn họ, dù là Nhạc gia thành chỉ sợ cũng khó trốn tai ương diệt vong. :
Lúc này Nhạc Vũ chợt cười lạnh một tiếng, dưới chân đột nhiên phát lực, đem viên yêu lực kết tinh hỏa thuộc tính dưới chân giẫm nát thành phấn vụn. Khi nơi phát ra hỏa thuộc tính linh lực của Ngũ Hành Tụ Linh trận biến mất, linh lực đang lưu chuyển bên trong những phù văn trong trận cơ hồ trong nháy mắt liền nhiễu loạn tản mát tan ra, linh lực dày đặc trong trận trong nháy mắt biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Sư Diện Linh liền thấy không ổn, quay đầu nhìn, vẻ mặt cuồng nộ trợn mắt nhìn qua, trong con ngươi chớp động vẻ hung hãn sáng quắc, phảng phất như muốn đem Nhạc Vũ nuốt sống. Nhưng nó vừa di động thân hình, chuẩn bị lao qua phía bên này, đạo tử lôi thứ ba cũng đã phá vỡ bầu trời đêm, lần nữa đánh thẳng xuống.
Trong nháy mắt lôi quang lại tản đi, cự thú ngay trước mắt ba người cơ hồ toàn thân đều bị nám đen, thân thể cao lớn lại lần nữa tê liệt ngã xuống trên mặt đất, nhưng lần này con yêu thú không còn linh lực dư thừa để bổ sung, thương thế trên người liền khôi phục cực kỳ chậm chạp.
Tựa hồ đã tiên đoán được vận mệnh của mình, Sư Diện Linh phát ra một tiếng gào thét tuyệt vọng, nhìn lên bầu trời. Ở phía trên, lôi quang đang nhanh chóng tụ tập. Mà thời gian cũng rút ngắn hơn gấp đôi so với lần trước.
Khóe môi Nhạc Vũ nhếch lên, hắn cũng không có dự tính cho con Sư Diện Linh này được bình yên vượt qua đạo tử lôi cuối cùng. Ngay khi lôi quang chiếu sáng cả bầu trời, Băng Nghệ cung trong tay Nhạc Vũ lại mở ra lần nữa. Năm mũi tên liên tiếp bắn về bộ vị cổ họng của Sư Diện Linh.
Khi những tiếng nổ bạo liên tục vang lên, Sư Diện Linh vừa gắng gượng vượt qua đạo tử lôi cuối cùng. Nhưng đỉnh đầu còn đang miễn cưỡng duy trì đứng thẳng cũng trong một khắc cuối cùng này đã tê liệt ngã xuống. Mũi tên của Nhạc Vũ từ những vị trí khác biệt xuyên vào, tạo ra miệng vết thương khổng lồ. Cuối cùng ba viên yêu lực kết tinh phong hệ nổ tung, cơ hồ đem cổ họng của Sư Diện Linh hoàn toàn tạc gãy, cũng khiến cho Sư Diện Linh vừa sắp thành công vượt qua lôi kiếp lại biến thành thất bại.
Mây đen trên bầu trời ngay sau khi đạo tử lôi thứ năm hạ xuống, đã bắt đầu tiêu tán. Linh lực chấn động cùng thiên địa uy áp đang dần dần bình tĩnh. Nhiễm Lực cùng Lâm Trác liền vội vã đứng lên, vẻ mặt căng thẳng không chút thả lỏng nhìn chằm chằm vào thi thể khổng lồ ngay trước mắt.
Bọn họ tất nhiên đã biết giá trị của yêu thú cấp năm khổng lồ này. Dĩ vãng những yêu thú cấp bốn khi độ kiếp thất bại cũng không phải không có, nhưng vô luận là thú chạy hay chim bay, trước khi thiên kiếp đến, cũng theo bản năng tìm kiếm những địa phương vắng vẻ không dấu chân người để độ lôi kiếp. Nếu thành công thì tấn thăng cấp năm, bại thì hài cốt không còn. Cho dù thân thể không bị tử lôi hoàn toàn oanh tán, cũng sẽ bị dã thú ăn thịt. Cho dù có nhìn thấy, tỷ lệ có thể bảo tồn được thi thể đầy đủ cũng nhỏ đến đáng thương.
Có thể được như Nhạc Vũ, lấy lực lượng trận phù mạnh mẽ thúc đẩy, lại khống chế tinh chuẩn, ở thời khắc cuối cùng đánh bại yêu thú, thật sự là vô cùng hiếm có!
Ở phía trước hai người, Nhạc Vũ cũng đang âm thầm may mắn, không đợi đến sau khi Sư Diện Linh độ kiếp thành công mới ra tay. Lực lượng mạnh mẽ của yêu thú cấp năm thật sự cấp bốn không thể sánh bằng. Lúc trước hắn dùng một mũi tên liền có thể làm cho đầu gối của Sư Diện Linh nổ tung, nhưng sau khi vượt qua bốn đạo lôi kiếp, mũi tên Bí Phù Tiễn tới hai mươi thạch của hắn lại chỉ có thể miễn cưỡng đâm vào lớp da của nó mà thôi.
Nhạc Vũ thật sự khó có thể tưởng tượng, sau khi con Sư Diện Linh này thành công độ kiếp, sẽ cường đại đến như thế nào…