Quan Lộ Thương Đồ

Tôn Tĩnh Hương lăn lộn nghề này, nhìn thái độ của Tống Uyển Bội thì hiểu phần nào, cười giải thích: - Bản hợp đồng này với Tống tiểu thư tuyệt đối không phải là bố thí gì, xét giá trị của Tống tiểu thư trong giới giải trí, chúng tôi có thể suy tính thay Tống tiểu thư trả cho Tinh Huy 40 triệu tiền hủy hợp đồng. Đương nhiên phí hủy hợp đồng càng cao, tương lai không gian lợi nhuận cũng càng hẹp, đối với cá nhân Tống tiểu thư cũng rất bất công, có kết quả này, chúng tôi thở phào rồi... Hơn nữa Tống tiểu thư có thể tới Thế Kỷ hoa Âm, nếu theo hợp đồng người đại diện mà công ty an bài với Cao Khoa KV, lập tức mang về lợi nhuận cho công ty rồi, hơn nữa chúng tôi cho rằng tiềm lực thì trường điện ảnh của Tống tiểu thư ở thị trường điện ảnh cũng rất lớn.

Tống Uyển Bội mặc dù không biết Giang Đại Nhi ký hợp đồng thế nào với Thế Kỷ Hoa Âm, nhưng từ tên tuổi và an bài công tác của Giang Đại Nhi là biết Thế Kỷ Hoa Âm căn bản không muốn ép ra thật nhiều lợi nhuận từ trên người cô. Ngoài ra Thế Kỷ Hoa Âm vào nội địa kiếm người mới, điều kiện khá là rộng rãi, quan trọng nhất là công ty quản lý trong nội địa chỉ biết kiếm được nhiều lợi nhuận nhất có thể từ trên người nghệ sĩ, mà không biết tiền hành đầu tư bồi dưỡng lâu dài, khiến cho các nghệ sĩ sau khi thoát khỏi công ty quản lý căn bản không dám ký hợp đồng với công ty quản lý khác, mà trực tiếp tìm anh chị em hoặc bạn bè thân cận làm qản lý của mình.

Nhưng như thế người quản lý không có quan hệ, ảnh hưởng gì trong nghề để kiếm về hợp đồng tốt, hay hỗ trợ sự nghiệp của nghệ sĩ, vì vậy chỉ có nghệ sĩ có tên tuổi mới làm thế, hoặc còn có thể bàn điều kiện với công ty quản lý, còn người mới căn bản không có lối thoát nào khác. Giống như khi xưa Tống Uyển Bội ký hợp đồng với Tinh Huy căn bản là không có quyền lựa chọn.

Công ty quản lý Hong Kong cũng chính quy hơn ở nội địa, ngoài ra chủ của Thế Kỷ Hoa Âm là nữ nhân, khí chất u nhã cao quý, dung mạo thanh lệ, không cần phải suốt ngày lo mấy cái quy tắc ngầm, thầm nghĩ cô ấy hẳn càng trân trọng bảo vệ nữ nghệ sĩ hơn.


Tống Uyển Bội hơi nghiêng đầu sang nhìn Trương Khác đang chuyên tâm xử lý món thịt bò bít tết, trong lòng vẫn hơi tưng tức, nhưng cố không hành động theo cảm tính nữa, không ngốc tới mức từ chối Thế Kỷ Hoa Âm chuộc thân cho mình, gật đồng với Tôn Tĩnh Hương còn nhịn không được châm chọc Trương Khác: - Tôn thì lại cho rằng ngài Trương có tiềm lực ở thị trường điển ảnh còn lớn hơn tôi cơ... Nói ra câu này liền hối hận, nếu không có Trương Khác đóng kịch như thế, sao cô dễ dàng thoát khỏi tay Tinh Huy như vậy được? Người thường tức giận, không đáng một xu, còn loại người có quyền thế này nổi giận ít nhất cũng có giá trị vài chục triệu.

Giang Đại Nhi ngồi đối diện với Trương Khác cười khúc khích phụ họa: - Đúng đấy, cậu vào công ty làm sư đệ tôi đi, để Hứa Duy làm quản lý của cậu đi.

- Thôi xin. Hứa Duy khinh bỉ nói: - Cậu ta vào công ty lừa hết nữ nghệ sĩ của công ty đi thì sao?

Mọi người cười rộ lên, Trương Khác vẫn chuyên tâm xử lý món thịt bò.

Tống Uyển Bội nghe ngữ khí của Giang Đại Nhi và Hứa Duy, nghĩ hẳn họ phải rất thân thiết với Trương Khác, không biết quan hệ giữa những người này ra sao, đột nhiên cảm thấy chân bị ai đó ở đối diện khẽ đá cho một cái, ngẩng đầu lên thấy Giang Đại Nhi vẻ mặt thiếu tự nhiên, má đỏ hồng, nghĩ chắc cô ấy cũng ý thức được là đá nhầm người rồi.

Ăn cơm trưa xong mọi người quay lại phòng khách ngồi, Tống Uyển Bội và Tôn Tĩnh Hương, Hứa Duy đàm phán điều kiện hợp đồng cụ thể, không khác mấy so với dự liệu của Tống Uyển Bội, cô cũng không đề xuất tu sửa gì, định nói muốn đem về mời luật sư xem qua, nhưng nhớ ra trợ lý, quản lý, luật sư đều là người của Tinh Huy, ở Bắc Kinh cô chẳng có ai để thương lượng.


Tống Uyển Bộ không đề xuất được tu sửa gì, cũng chẳng có gì để bàn, tất cả cứ mô phỏng theo hợp đồng của Giang Đại Nhi mà ký là được rồi, chỉ nói chuyện con đường phát triển về sau, lúc này Tống Uyển Bội mới thực sự nhận thức được Thế Kỷ Hoa Âm có chú ý tới mình. Sau khi gia nhập Thế Kỷ Hoa Âm, hợp đồng quảng cáo, hoạt động thương nghiệp công ty an bài ít hơn rất nhiều, làm cô có thêm thời gian và tinh lực đầu tư vào điện ảnh.

Nhìn thấy Lưu Minh Huy và thanh niên xuất hiện với Trương Khác ở hộp đêm bàn việc trong thư phòng, mẹ Giang Đại Nhi đi dạo trong biệt thự, vừa đi vừa ngắm nghía, ngấm rất tỉ mỉ, tựa hồ đang nghiền ngẫm phong cách trang trí biệt thự. Giang Đại Nhi và Trương Khác thì không thấy bóng dáng đâu, vừa vặn bên phía bọn họ bàn việc xong thì hai người đó đi vào, thì ra vừa rồi bọn họ ở sân, bọn họ nếu muốn hẹn hò có cần ra chốn băng thiên tuyết địa đấy không? Chẳng lẽ bọn họ đang vụng trộm.

Có điều nhìn nét mặt của Trương Khác chẳng hề có dấu vết gì, tựa hồ giữa hai người họ hoàn toàn trong sáng, dẫn Giang Đại Nhi đi tham quan biệt thự mà thôi, y xoa xoa tay hỏi: - Sao rồi, bàn bạc xong chưa?

- Tôi không hiểu lắm, vì sao Thế Kỷ Hoa Âm lại khác biệt với công ty quản lý trong nước như thế? Tống Uyển Bội quyết định không gây sự với Trương Khác nữa, cô ý thức được lời của y có phân lượng với Thế Kỷ Hoa Âm, nói không chừng là con cháu hào môn đứng đằng sau Thế Kỷ Hoa Âm, nếu cô đã là nghệ sĩ của Thế Kỷ Hoa Âm, phải giữ khoảng cách với ông chủ. - Công ty quản lý nội địa không có mô hình bồi dưỡng nghệ sĩ ổn định, trong tay có được một nghệ sĩ danh tiếng, như châu báu trong trứng gà vậy, sao chẳng ra sức khai thác giá trị nghệ sĩ ở mức cao nhất? Nhân tố tạo thành điều này rất nhiều, sản nghiệp giải trí trong nước mới phát triển, nghề quản lý càng tụt hậu, chưa xuất hiện công ty quản lý thực sự, một phương diện khác là chưa có nhận thức lâu dài lạc quan về giải trí truyền thông, nên kinh doanh khó tránh khỏi chỉ nhìn vào lợi ích trước mắt. Trương Khác vui vẻ trả lời: - Suy nghĩ của chúng tôi rất đơn giản, nếu Thế Kỷ Hoa Âm không thể làm được tốt hơn, không thể có ý nghĩa dẫn đường cho cả sản nghiệp thì thà rằng không làm... Chèo thuyền ngược dòng rất có khả năng tan xương nát thịt thành đồ hi sinh của cả sản nghiệp, một khi thành công, lợi ích vượt xa với những kẻ chỉ biết chấp nhận hiện trạng.


Nếu là người khác nói với mình những lời giống như lừa cô bé con này, Tống Uyển Bội chỉ khịt mũi xem thường, nhưng những lời ấy từ miệng Trương Khác nói ra, khiến người ta tinh thần phấn chấn, có rất nhiều tin đồn về Thế Kỷ Hoa Âm, chỉ là ở tận Hong Kong, nên trước đó Tống Uyển Bội không chú ý lắm, chỉ đại khái hiểu được Thế Kỷ Hoa Âm là công ty quản lý rất có bối cảnh, nhìn biểu hiện tối qua của Trương Khác là biết tin đồn này không phải giả.

Tống Uyển Bội bình thường chẳng suy nghĩ sâu xa như vậy, ngẫm lại các hiện tượng trong nghề mà thường ngày cô thấy, rồi so với lời của Trương khác, rất có cảm xúc, khẽ gật đầu không nói thêm gì.

Trương Khác xem đồng hồ, nói: - Tôi phải rời Bắc Kinh rồi, giám đốc Lưu muốn vào thành phố, nếu Tống tiểu thư muốn về thành phố gấp có thể đi nhờ giám đốc Lưu một đoạn.

Mặc dù Tống Uyển Bội rất hi vọng càng sớm giải trừ hợp đồng với Tinh Huy càng tốt, nhưng cũng biết không nên gấp trong hôm nay, vả lại đám Tôn Tĩnh Hương vừa mới vất vả đường xe tới Bắc Kinh, nói không chừng có an bài hoạt động khác, gật đầu nói: - Vậy làm phiền giám đốc Lưu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận