Quan Lộ Thương Đồ

Chiếc Lincoln dài chầm chậm đi về phía khu biệt thự phía đông nam thành phố Perth, xe thương vụ của nhân viên công tác cũng đi vào theo, đã tới hoàng hôn, biệt thự có quá nửa mặt hướng về phía tây và biển, phong cảnh tuyệt đẹp.

Đi vào biệt thự Trần Phi Dung nhìn thấy rất nhiều người giống cô, đều da bàng tóc đen, hôm nay là cuối tuần, người lên triền núi ngắm tịch dương rất tấp nập, tò mò hỏi Đường Thanh: - Sao trông giống người Trung Quốc thế?

- Bọn họ vốn là người Trung Quốc mà. Đường Thanh cười hì hì: - Cẩm Hồ xấu xa, mua hết cả khu biệt thự ven biển này, bọn họ đều là nhân viên công ty trú ở nước ngoài cùng với gia đình đấy, đương nhiên người Hoa ở Perth nhiều lắm, còn có cả Chinatown, hôm khác đưa bạn đi xem.

Trần Phi Dung ngưỡng mộ nói: - Làm nhân viên của Cẩm Hồ thật là hạnh phúc.

Trương Khác nghênh nghênh cái mặt nói: - Cẩm Hồ đâu đơn giản chỉ dựa vào bóc lột để sinh tồn.

Các quốc gia phát triển Âu Mỹ Nhật Hàn đã hoàn thành tiến trình công nghiệp hóa, nghành chế tạo đang dần chuyển sang các quốc gia mới nổi, nghành chế tạo sắt thép của các quốc gia này vốn đang ở trạng thái sa sút dần chuyển sang thị trường mới nổi.


Riêng sản nghiệp sắt thép của Trung Quốc mấy năm qua phát triển đã khiến sản lượng sắt thép toàn cầu tăng lên gấp đôi, lượng khoáng thạch toàn cầu tăng lên khiến giá thành tăng lên gấp bội, Perth là khu cung ứng khoáng thạch lớn nhất toàn cầu, cho dù kiếp trước không tận mắt nhìn thấy, nhưng Trương Khác không khó tưởng tượng ra cảnh phồn vinh của Perth mấy năm sau.

Hoạt động đầu tư của Cẩm Hồ tại Perth cũng đang từng bước triển khai, trừ đầu tư vào địa ốc, nhà văn phòng tương lai thu lợi nhuận lớn ra, còn tăng cường được sức ảnh hưởng của Cẩm Hồ ở Perth, lập cơ sở tốt để phát triển công trình phụ trợ khoáng thạch sau này, hiện còn đang xây dựng một tòa nhà văn phòng cao 18 tầng, sau khi xây xong có thể làm phân bộ của Cẩm Hồ tại Perth.

Trong tất cả cơ cấu trú ở nước ngoài, nhân viên công tác của Cẩm Hồ có thể nói là được hưởng thụ đãi ngộ tốt nhất, nhân viên chi nhánh của các cơ cấu chi nhánh Âu Mỹ Nhật Hàn đâu có điều kiện ở trong biệt thự bên bờ biển.

Biệt thự Đường Thanh ở nằm kề bên biệt thự của Vệ Lan và Địch Đan Thanh, đó là khu cao cấp nhất cả cả biệt thự, nhìn xa xa về phía tây bắc là cảng Perth, nhìn gần hơn về phía đông là thành phố Perth dưới ảnh hoàng hôn, cả thành phố nho nhỏ tựa hồ tất cả mọi thứ đều tập trung vào đó, thành phố Perth dưới ánh hoàng hôn trông giống như thị trấn nhỏ trong truyện cổ tích, trông không có vẻ gì là một thành phố, nhưng mang lại cho người ta cảm giác cực kỳ mỹ hảo.

Đứng trên bãi cỏ trước biệt thự, Trần Phi Dung nhìn mấy hòn đào cây cối xanh um như con ốc cắm vào mặt biển, có người người đang thi công trên đó, hỏi Đường Thanh: - Ở đó đang làm gì thế?


- Ngày mai lên đào là biết rồi. Đường Thanh cố làm ra vẻ thần bí, không nói cho Trần Phi Dung.

- Đó là do Trương Khác mua đấy, đợi xây xong rồi chúng ta có thể tắm nắng ở bãi biển tư nhân rồi. Chỉ Đồng mau miệng, tranh nói cho Trần Phi Dung.

- Ồ. Trần Phi Dung cảm thán: - Xa xỉ thật đấy.

- Mình đâu thể làm người đơn thuần đem hết mọi thứ của bản thân hiến cho nhân loại được. Trương Khác vặn eo, ngồi máy bay suốt cả một ngày, lưng mỏi nhừ.

- Chỉ biết mồm mép ba hoa. Đường Thanh ôm lấy cổ y từ đằng sau: - Mua một hải đảo chưa đủ hay sao mà mua cả ba cái?


- Bạn tới Perth hẳn là biết Úc vừa ra luật cấm chỉ tư nhân đầu tư hải đảo chứ? Sao bạn không thấy trước kia mình quyết định mua ba hải đảo là rất sáng suốt? Trương Khác di chuyển đề tài, không thể đề cô vợ nhỏ nghĩ tới phương diện y có nhiều nữ nhân được: - Mình mặt dầy tới đâu cũng chỉ có thể chiếm một tòa hải đảo, hai tòa còn lại xây làm khách sạn nghỉ ngơi, Cẩm Hồ nếu mở hội nghị hàng năm vào mùa đông, lúc bắc bán cầu mùa đông băng giá, đi bơi cũng không tiện, mọi người có thể tới Perth. Nếu không thì xây biệt thự nghỉ dưỡng làm phúc lợi cho cao tầng Cẩm Hồ, điều kiện thế nào cũng tốt hơn chỗ này.

Thời cơ vô cùng khéo, bên này vừa mới dùng danh nghĩa công ty tư nhân mua ba tỏa hải đảo nhỏ khai phát không lâu thì Úc ra luật bảo vệ môi trường hải đảo ven biển, cẩm chỉ tư nhân khai phát hải đảo, nếu muộn hai ba tháng thôi, mộng tưởng làm đảo chủ ở Úc của Trương Khác không thể thành hiện thực được rồi.

Sau khi mua ba hòn đào, Hoành Viến liền lập chi nhánh ở Perth, Trương Tri Phi phái Lương Quân đích thân tới Perth phụ trách khai phát hải đảo, tương lai xây dựng các công trình phụ trợ cho khai thác phát triển khoáng thạch như đường sắt, đường bộ, cảng nước sâu, quy mô tới 1 tỷ USD, cho nên Hoành Viễn đương nhiên tới Perth lập cơ sở trước, nên Lương Quân được trực tiếp điều từ Tân Đình tới Perth làm trợ thủ cho Địch Đan Thanh.

Trương Khác, Đường Thanh, Trần Phi Dung đứng ở bãi cỏ trước biệt thự ngắm cảnh hoàng hôn ngả về tối, ba tiểu nha đầu chạy vào biệt thự trước, một lúc sau Vệ Lan và Tôn Lệ tự biệt thự ra nói: - Sao lại đứng hết ở đây, muốn ngắm cái gì lên tầng ba ngắm, có thể nhìn xa hơn một chút. Lương Quân tới Perth tất nhiên phu xướng phụ tùy, Tôn Lệ cũng theo rồi.

Người khác tới, giống như Diệp Kiến Bân, Tôn Thượng Nghĩa tới Perth, chỉ cần thời gian cho phép, đều phải mời nhân viên công tác cùng người nhà tổ chức yến tiệc náo nhiệt cổ vũ sĩ khí một phen. Còn Trương Khác không đảm nhận bất kỳ một chức vụ chính thức nào ở trong nội bộ Cẩm Hồ, trừ tiếp xúc với nhân viên quản lý cao tầng ra, thì chuyện cổ vũ sĩ khí y có thể làm biếng.

Bữa cơm đầu tiền ở Perth ở trong biệt thự Địch Đan Thanh và Vệ Lan ở, các cô có bộ đồ ăn đồng bộ, có đầu bếp và giúp việc cố định. Bữa cơm có Lương Quân, Tôn Lệ, Phó Tuấn, Lý Minh Du, Đường Thanh, Trần Phi Dung, Vệ Lan và ba tiểu nha đầu. Địch Đan Thanh bị việc ở công ty làm trì hoãn, rất muộn mới xuất hiện, ăn cơm xong lại bảo Trương Khác và Trần Phi Dung ngồi máy bay cả ngày, đường xa vất vả, nên về biệt thự nghỉ ngơi sớm.

Trương Khác không rõ Đường Thanh ở Perth 10 ngày chung sống với Địch Đan Thanh ra sao, y lại chẳng thể hỏi thẳng Đường Thanh việc này, y tới Perth cũng không phải hoàn toàn nghỉ ngơi, một số chuyện riêng xem báo cáo không có ấn tượng trực quan, phải tới thực địa xem xét.


Buổi tối trời đổ mưa, rả rích suốt, mưa đập lên cửa kính, nhỏ lên cây cối trong đình viện, làm cho trong phòng mát mẻ khác thường, cửa số mở ra, gió thổi vào, làm mùa nóng nhất trong năm ở Perth hơi lạnh, Trương Khác rời khỏi thư phòng, muốn tìm bộ y phục mặc vào.

- Sao thế, không có tâm tư xem tài liệu à? Đường Thanh và Trần Phi Dung ngồi trên ghế sô pha trò chuyện, nhìn Trương Khác đẩy cửa đi vào, liền hỏi:

Hai cô gái đều vừa tắm xong, mặc váy quai đeo màu đen, dưới ánh đèn hơi xuyên thấu, da dẻ dưới lớp váy màu đen càng được tôn lên ánh trắng sáng quyến rũ, hai cô gái ngồi chẳng ý tứ gì, mép váy cuốn lên, lộ ra cả mảng đùi lớn, cổ áo hơi trễ, Trương Khác lúc này mới phát giác khe vú hai cô bé này từ lúc nào đã hết sức chết người rồi. Trần Phi Dung còn chú ý một chút, bên trong mặc áo lót, chỉ lộ ra phần nhỏ, Đường Thanh chẳng mắc gì cả, còn thấy cả quầng vú hồng hồng, cực kỳ dụ hoặc.

Trương Khác cười cười ngồi xuống: - Vừa rồi chỉ định kiếm cái áo khoác lên, lúc này đúng là không còn tâm tư nào xem tài liệu nữa.

Trần Phi Dung xấu hổ kéo váy xuống che đi cặp đùi miên man, đứng dậy nói: - Mình đi ngủ đây, không để ý tới hai người nữa... Còn nháy mắt ám muội với Đường Thanh, cười trốn về phòng.

- Mình ngủ với bạn, không được khóa cửa phòng đâu đấy... Đường Thanh chưa dứng lời đã nghe thấy tiếng cửa khóa tách một cái.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận