Quan Lộ Thương Đồ

- Trương Khác nghĩ gì thì chị biết sao được? Trần Tĩnh gạt phắt ngay: - Bất kể thế nào, xí nghiệp luôn phải lấy lợi nhuận làm mục đích.

- Cho dù muốn lợi nhuận cũng không nên vội thi hành chế độ thu phí hội viên. Tạ Tử Gia khi nói chuyện kích động có rất nhiều động tác nhỏ, mái tóc bị cô bứt, gãi, vò tới xù lên: - Dưới chế độ hội viên miễn phí, lấy thu phí tăng giá trị phục vụ hộ dùng cao cấp, nhưng tuyệt đối không có nghĩa là có thể hạn chế lợi ích của hội viên phổ thông. Côn Đằng Online, Sáng Vực Đông Đại, Trác Vực chỉnh hợp tài nguyên internet của nhau cũng phải lấy đây làm tiền đề. Trong hoàn cảnh ứng dụng internet trong nước hiện nay, MICQ của Côn Đằng Online nên giao cho Sáng Vực Đông Đại vận hành liên hợp với game online, mạng xã hội như thế mới có hiệu quả cao... Ngoài ra mô hình phát triển của Trác Vực cũng rất nguy hiểm.

- Đường lối rất tốt, trước kia chị không nghĩ em nghiên cứu chuyên sâu về vấn đề này như thế, chẳng bọn họ đều là hạng ngoan cố, không nghe lọt ý kiến của em? Trần Tĩnh hỏi:

- Bên phía Ái Đạt ít sơ hở, nghiền ngẫm chẳng thù vị gì, chứ còn bên phía Sáng Vực Đông Đại, ha ha... Tạ Tử Gia cười rất khoa trương: - Bọn họ nói cần thảo luận nội bộ thế là đuổi em đi, chị bảo xem có phải là qua cầu rút ván không?

- Em không nói gì kích thích bọn họ chứ? Trần Tĩnh rất hiểu Tạ Tử Gia, hôm qua lúc cô và Trương Khác ở đó, Tạ Tử Gia còn kiếm chế không khoe khoang, ai biết bọn họ đi rồi, cô nhóc này có lộ bản chất mỉa mai châm chọc người ta hay không?

- Chắc là không đâu. Tạ Tử Gia cũng không chắc lắm, Trương Khác và Trần Tĩnh vừa đi, cô không còn áp lực gì nữa, không có áp lực là cô thích nói lung tung.

- Kệ đi, em tắm rửa rồi ngủ bù trước đã, chị thấy em thức đêm đến húp mắt rồi, đừng ỷ mình còn trẻ mà xem thường, không biết chăm sóc bản thân, đợi mười năm nữa thì khóc đấy... Trần Tĩnh đẩy Tạ Tử Gia vào nhà, bắt cô nhóc tắm rửa trước.

Trần Tĩnh tới phòng ngủ thay y phục rồi đến văn phòng, hoàng hôn, Trương Khác đem mô hình nghiệp vụ thương mại điện tử của 8818 do TT nghiên cứu kinh tế Cẩm Hồ báo cáo gửi vào mail của Trần Tĩnh, Trần Tĩnh in ra đem về Yến Viên.

Tạ Tử Gia vừa mới rời giường, còn mặc áo ngủ, dụi mắt nhìn Trần Tĩnh vào nhà đặt cặp tài liệu lên tủ giày, cô liền thuận tay cầm lấy ngồi xuống ghế sô pha xem.

- Ế, sao chị lại có báo cáo mới nhất của TT nghiên cứu kinh tế Cẩm Hồ. Tạ Tử Gia lật xem trên báo cáo, không thấy có ngày tháng, nhưng số liệu sử dụng đều cuối tháng tư, 7 ngày đầu tháng 5 là kỳ nghỉ dài, báo cáo này ra lò vào hôm qua.

- Em châm biếm người khác không đáng một xu, em xem xem đội ngũ cố vấn của bọn họ hùng mạnh thế nào? Báo cáo này là để cho em xem đấy. Trần Tĩnh cởi giày, đứng thẳng dậy nói: - Kiến nghị của em hôm qua, nếu được trung tâm số liệu của họ ủng hộ, nói không chừng được bọn họ tiếp nhận. Đem quá nhiều ứng dụng khác nhập vào ICQ cũng không phải là chưa có trang web khác thử qua, nhưng hiệu quả không ấn tượng lắm, chị thấy bọn họ cũng lo uốn nắn quá độ đâm biến dạng, đôi khi phải làm dần từng bước, tránh phạm phải sai lầm lớn hơn.

Tạ Tử Gia bĩu môi, ngồi khoanh chân xem báo cáo, xem được một nửa thì lẩm bẩm: - Cẩm Hồ vui mừng trên đau khổ của 8818 đây mà... Có cơ sở báo cáo này, mô hình kinh doanh của Trác Vực phải điều chỉnh một chút rồi..

- Chị chưa kịp xem, trên báo cáo nói gì. Trần Tĩnh vào bếp rót một cốc nước lọc đi ra hỏi:

- 8818 phát triển cấp tiến quá mức, vội hình thành mạng lưới chuyển phát khắp các thành phố vừa và lớn cùng nghiệp vụ lưu trữ, lại quá mức theo đuổi số lượng hộ dùng, toàn diện gia tăng chủng loại vật phẩm tiêu thụ trực tuyến, tài chính tiêu hao quá nhanh, năm ngoái Hải Túc đầu tư vào 400 triệu đã tiêu hao mất 1/3. Mặc dù 8818 chiếm được gần 60% thị trường thương mại điện tử, nhưng lượng tiêu thụ năm nay mới miễn cưỡng được 200 triệu, lượng tiêu thụ của 8818 phải đạt tới 2 tỷ mới duy trì được hệ thống chuyển phát, đó là mục tiêu phải 3 năm nữa 8818 mới hoàn thành được, trong thời gian đó, dự kiến các cổ đông của 8818 phải đổ thêm vào 600 - 800 triệu... Tạ Tử Gia lớn tiếng thuật lại nội dung trong báo cáo cho Trần Tĩnh nghe: - Chị nói xem có phải Cẩm Hồ đang đợi xem trò hay từ Hoành Tín không?

- Mô hình của Trác Vực tương tự như 8818, Cẩm Hồ đâu có nhàm chán như thế, báo cáo này rất có tác dụng với Trác Vực tìm đường phát triển trong tương lai. Trần Tĩnh lắc đầu: - Chẳng phải em nói mô hình của Trác Vực có vấn đề sao?

- Trước đó là suy đoán, hiện giờ có con số Cẩm Hồ cung cấp hỗ trợ rồi... Tạ Tử Gia uống ngụm nước từ cái cốc trong tay Trần Tĩnh: - Trác Vực nếu phát triển theo mô hình định sẵn, thì cũng là đi qua con đường 8818 đã đi, cho dù Cẩm Hồ có cắn răng ném vào đó 1 tỷ trong vòng 3 năm thì lượng tiêu thụ cũng chỉ chừng 2 tỷ.

Thương mại điện tử ở Trung Quốc dù sao cũng thua kém Âu Mỹ quá xa, mô hình Amazon thành công ở Mỹ, nhưng chưa chắc đã phù hợp với thủy thổ của Trung Quốc, tự kiến lập hệ thống lưu trư và phân phố vốn là chuyện tốn công chẳng được gì. Trác Việt muốn đánh bại 8818 chẳng khó gì, vì hệ thống bán hàng của Thịnh Hâm, Hương Tuyết Hải đã phủ khắp toàn quốc, Trác Vực dựa vào cơ sở hiện có đó, chi phí giảm đi rất nhiều, nhưng đánh bại 8818 làm cái gì, chỉ là mấy con trâu chen nhau uống nước trong cái máng hẹp mà thôi... Lo lắng hỏi lại: - Chị, bọn họ có qua cầu rút ván không?

- Chị cũng chẳng biết nữa. Trần Tĩnh giang tay: - Chẳng lẽ em muốn tham gia vào nhóm bọn họ?

~~~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~

- Bà cô đó ăn nói thật khó nghe, hôm qua lúc mày còn ở đó cô ta chú ý chừng mực, mày và Trần Tĩnh đi rồi cô ta liền leo lên đầu bọn tao... Đỗ Phi chỉ nghỉ ngơi ba bốn tiếng, tinh lực vẫn dư thừa, miêu tả cho Trương Khác nghe biểu hiện của Tạ Tử Gia sau khi y đi.

Mã Hướng Đông cũng kể khổ: - Đám nam nhân chúng tôi bị cô ta nói cho như đám ăn hại, chỉ hận cậu sao đi sớm như thế?

- Rồi, rồi, da mặt các anh chẳng mỏng như thế, trước tiên nói ý kiến về kiến nghị của Tạ Tử Gia đi, còn về vấn đề thái độ của cô ta, chúng ta thảo luận sau... Trương Khác cười cắt ngang lời Mã Hướng Đông, lúc này chỉ có Đỗ Phi, Mã Hướng Đôn, Lương Văn Giang tới tìm y, những người khác đang ngủ bù, hôm qua lúc thảo luận với Tạ Tử Gia không có ghi chép, có điều sau khi Tạ Tử Gia đi bọn họ thảo luận nội bộ có tóm tắt lại, Trương Khác lật xem là nắm được đường lối của bọn họ có chuyển biến thế nào.

- Thật khó tưởng tượng trước kia cô ta chưa từng tiếp xúc với sản nghiệp internet, một số người đúng là sinh ra cùng thiên phú, giờ tôi đã tin lới ấy. Mã Hướng Đông thừa nhận Tạ Tử Gia: - Kiến nghị của cô ta ít nên là phương hướng chúng tôi phải nỗi lực, có điều nếu theo kiến nghị của cô ta, MICQ của chúng tôi giao cho Sáng Vực Đông Đại vận hành chỉnh hợp, ứng dụng miễn phí là một tiền đề lớn... Ở vấn đề phát riển Trác Vực, Dưỡng Duy Vĩ phản bác cô ta vài câu, cô ta không thèm nói nữa, tôi nghĩ cô ta đã nhìn thấy cực hạn việc mô phỏng Amazon của 8818. Bọn họ cũng vừa cầm được báo cáo của TT nghiên cứu kinh tế Cẩm Hồ.

- Trác Việt cứ phát triển thế này tới cuối năm là hết tiền, cho dù hấp thu kinh nghiệp của 8818, chuyên tâm đi theo con đường tinh phẩm, có lẽ có lợi nhuận trước thời hạn, nhưng tiền đồ phát triển hạn chế rất lớn. Đỗ Phi trầm ngâm: - Bọn tao đang nghĩ chuyển biến đường lối của Trác Vực... Nói chung đây không phải là thời cơ thiết lập hệ thống lưu trữ và phân phối trên quy mô lớn.

Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận