Quan Lộ Thương Đồ

Trương Khác suy nghĩ có nên để cảnh sát tham gia vào hay không, nếu bên phía Vương Hải Túc thực sự xảy ra chuyện, đợi 48 tiếng mới báo mất tích thì chuyện đã muộn quá rồi.

- Hôm qua Hải Túc có hoạt động ở Văn Chu, Vương Hải Túc có tham gia, không biết hắn đã về Kiến Nghiệp chưa. Thời Học Bân nói thêm:

- Có lẽ vô ý cúp điện thoại. Trương Khác nghe nói Vương Hải Túc rất có khả năng ở Văn Chu thì chỉ biết thở dài, trừ khi có chứng cứ xác đáng chứng minh hắn gặp nguy hiểm, nếu không y không thể làm cảnh sát Văn Chu tham dự sớm được, nơi đó hoàn toàn nằm trong phạm vi ảnh hưởng của Nghiêm gia, vì chuyện này kinh động Triệu Dương cũng không thích hợp: - Tôi sắp tới khách sạn rồi, tới đó ta bàn sau...

Diêu Văn Thịnh thấy sắc mặt Trương Khác nghiêm trọng, hỏi: - Chuyện gì thế?

- Chẳng liên quan mấy. Trương Khác đáp, đúng thế, Vương Hải Túc là một người không mấy liên quan tới bọn họ: - Tổng giám đốc của Khoa kỹ Hải Túc, vừa rồi gọi điện cho Học Bân rồi đột nhiên cúp máy, hiện không liên lạc lại được... Hải Túc vấn đề trùng trùng, tỉnh bộ đều lập án điều tra, lúc này xảy ra chuyện như thế, khó làm người ta không liên tưởng.

- Vương Hải Túc có liên lạc với các cậu à? Diêu Văn Thịnh không biết chuyện Vương Hải Túc liên lạc riêng với Trương Khác.

- Hắn không cam tâm làm ma thế mạng cho Nghiêm Văn Giới, Lâm Tuyết. Trương Khác lắc đầu: - Anh nói tôi có thể nhận lời gì với hắn?

Diêu Văn Thĩnh nghĩ cũng phải, Vương Hải Túc ở trước mặt Trương Khác là nhân vật không đáng nhắc tới, cho dù Trương Khác muốn đả kích Nghiêm gia, đả kích Hoành Tín hệ thì Vương Hải Túc chưa phải là con cờ đủ trọng lượng. Huống hồ lúc này Nghiêm gia không còn tạo thành uy hiếp lớn với Cẩm Hồ được nữa, Trương Khác không cần đặt tinh lực vào đó.

Thời gian qua, Hải Túc tập trung quá nhiều tin tức cả xấu lẫn tốt, báo tài chính có người công khai chỉ trích báo cáo tài vụ của Hải Túc làm giả con số, báo sai lợi nhuận, bên trong nội bộ Ủy ban chứng giám cũng có tin đồn điều tra Hải Túc, mặc dù cuối cùng lại thôi, nhưng cũng bắn ra một tín hiệu nguy hiểm.

Diêu Văn Thịnh biết rõ Giang Mẫn Chi muốn tra vấn đề của Hải Túc, nhưng thiếu chứng cứ mang tính mấu chốt hỗ trợ, tới giờ vẫn không có hành động gì lớn. Ngược lại điện tử Hoa Hạ đầu tư dồn dập vào khu sản nghiệp phần mềm, thương vụ điện tử, quán nét của Hải Túc Trong khi người trong nghề đang rút kinh nghiệp xương máu về bong bóng internet thì giá cổ phiếu của Hải Túc zic zắc đi lên trong một mớ thông tin phức tạp khó phân biệt thật giả, tưởng chừng như ánh đèn trong đêm đen, mặc dù không thể so với mức giá lúc đỉnh cao, nhưng chỉ cần duy trì được cục diện này, đợi tình thế tốt hơn một chút, đủ cho Hoành Tín, Tinh Điển thoát thân.

Diêu Văn Thịnh thở dài, hắn chẳng lo cho vận mệnh của Vương Hải Túc, cái xã hội này bản chất vẫn là cá lớn nuốt cá bé, nhìn bền ngoài hài hòa phẳng lặng, phía dưới không thiếu máu tanh, với một số người mà nói, lựa chọn thủ đoạn nào, chỉ suy nghĩ tới mức độ nguy hiểm cao hay thấp, Vương Hải Túc không có bối cảnh gì, trước giờ luôn làm con rối, khả năng xảy ra chuyện không nhỏ.

Đám Trương Khác tới khách sạn Thế Kỷ Cẩm Hồ thì đám Đỗ Phi, Thời Học Bân đều có mặt, Trương Khác vỗ vai Diêu Văn Thịnh, bảo hắn đi lo tổ chức tiệc, y và Đỗ Phi, Thời Học Bân, Mông Nhạc tìm một gian phòng yên tĩnh thảo luận chuyện của Vương Hải Túc, không để cả Tịch Nhược Lâm tham gia.

- Vương Hải Túc khi gọi điện thoại thì đang ở Văn Chu, vừa rồi thông qua Hà Kỳ Vân tới công ty di động tỉnh xác nhận việc này. Di động của Vương Hải Túc đang ở trạng thái tắt máy, muốn xác định vị trí cụ thể, phải cần chi nhánh Di Động Chiết Đông hiệp trợ, điều này khó mà làm được. Đỗ Phi nói qua một số tình hình cho Trương Khác, hắn chẳng có ấn tượng tốt đẹp gì với Vương Hải Túc, nhưng nghĩ tới một người khả năng đang ở trong tình cảnh nguy hiểm, không khỏi lo lắng: - Đúng lúc bên trên muốn lập án điều tra Hải Túc, hắn chết hoặc mất tích vào lúc này rất đúng lúc.

Trương Khác gật đầu, Vương Hải Túc chết hoặc mất tích, việc điều tra không thể điều tra tiếp được nữa, Vương Hải Túc lại không có ảnh hưởng lớn với Hải Túc, tức là không ảnh hưởng gì lớn tới Nghiêm Văn Giới và Lâm Tuyết được, Trương Khác lo bọn chúng sẽ đi tới nước này.

Thời Học Bân hỏi: - Nếu bọn chúng biết Vương Hải Túc đang liên hệ với chúng ta sẽ suy nghĩ gì?

- Điều này không cần phải lo, chẳng lẽ còn sợ Nghiêm Văn Giới cắn chúng ta hay sao? Trương Khác lắc đầu: - Nếu bọn chúng biết Vương Hải Túc liên hệ với chúng ta, bọn chúng ít nhiều có cố kỵ, nếu Vương Hải Túc mất tích hoặc chết thật, cho thấy rất có khả năng bọn chúng không biết.

- Vậy chúng ta phải làm sao đây? Thời Học Bân hơi sốt ruột: - Hiện có báo cảnh sát cũng vô ích.

Trương Khác trầm ngâm bảo Đỗ Phi: - Mày liên hệ với Côn Đằng Online, bảo họ tối nay lập tức phát ra một bài viết lời lẽ sắc bén chỉ trích Hải Túc làm giả báo cáo tài vụ, tài liệu cụ thể máy lấy ở TT nghiên cứu kinh tế, mặc dù tao không thích hắn, nhưng không thể khoanh tay ngồi nhìn... Tới do chần chừ một lúc nói: - Tao liên hệ với viện trưởng Thôi, lấy danh nghĩa ông ấy viết thì tốt hơn.

Mông Nhạc gật đầu, ở chuyện Vương Hải Túc, hắn cũng không muốn tỏ ra quá hèn hạ, mặc dù bên này không vươn tay tới phía Văn Chu Được, nhưng viết bài cho Nghiêm Văn Giới biết bọn họ luôn theo dõi tình hình của Vương Hải Túc, để cảnh cáo bọn chúng đừng có chơi quá giới hạn.

Hai ngày sau đó Vương Hải Túc như đá rơi xuống biển, chẳng hề có tin tức nào, sau khi hắn mất tích 48 tiếng, phía bên Hải Túc phái người báo án với cả phía Kiến Nghiệp và Văn Chu, nói phó tổng giám đốc Vương Hải Túc tới Văn Chu tham gia cuộc họp đã mất tích hơn 48 tiếng.

Là một trong số quản lý cao cấp của Hải Túc, Vương Hải Túc mất tích cùng Thôi Quốc Hằng nhà kinh tế học trứ danh trong nước viết bài bóc trần báo cáo tài vụ của Hải Túc có hiềm nghi làm giả, khiến Hải Túc lần nữa thành tiêu điểm chú ý của giới truyền thông.

Thời Học Bân phản ánh với cảnh sát Kiến Nghiệp chuyện Vương Hải Túc liên lạc với hắn trước khi mất tích, điều này không trợ giúp được gì, theo tin tức phản hồi ở phía cảnh sát Văn Chu, một ngày trước khi Vương Hải Túc gọi điện cho Thời Học Bân đã không về khách sạn nghỉ chân. Cảnh sát Văn Chu kiểm tra phòng của Vương Hải Túc, hắn chưa làm thủ tục trả phòng, đồ dùng cá nhân không còn, xem camera theo dõi, trừ nhân viên vệ sinh ra, không một ai vào phòng hắn.

Tin tức phía Văn Chu không đáng tin, nhưng không còn cách nào khác tìm kiếm manh mối.

Rất có khả năng đối phương biết rõ Vương Hải Túc liên lạc với Cẩm Hồ vẫn ra tay với hắn, cũng có khả năng bài viết cảnh cáo của Côn Đằng Online đã quá muộn, bất kể thế nào, hành vi không đếm xỉa gì tới giới hạn này làm Trương Khác hết sức căm ghét.

Chuyện Hoa Hạ đầu tư vào Hải Túc, y là người ngoài cuộc, không có tư cách chỉ tay múa chân, nhưng Tiêu Thụy Dân có thể, cho dù Tiêu Thụy Dân vì một số cố kỵ không tiện công khai chỉ trích, nhưng trong cuộc họp nội bộ dùng thái độ cứng rắn quyết liệt công kích Cát Kiến Đức chuyên quyền độc đoán, mang tới tổn thất lớn cho điện tử Hoa Hạ.

Tin tức Tiêu Thụy Dân công khai hóa mâu thuẫn với Cát Kiến Đức, cùng việc nội bộ Hoa Hạ mâu thuẫn vì việc đầu tư vào Hải Túc nhanh chóng truyền đi, khiến cổ phiếu Hải Túc như quả bóng bị đâm xì hơi, liên tục sụt giảm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui