Quan Lộ Thương Đồ

Nghĩ như vậy, Trương Khác thầm thở dài một hơi: Không cho cô vào ở, còn không phải là lo lắng tôi ở trước mặt cô lực khống chế quá hữu hạn sao?

Ài, cứ giết không cần lo chôn! Nếu thật sự bị cô nàng này câu dẫn khống chế không được, vậy cũng đợi sự tình xảy ra rồi hãy tính đi, một tinh linh cổ quái đáng yêu như thế, ai lại nỡ lòng nào làm cô bị thương tâm?

Trong lòng Trương Khác mặc dù nghĩ như vậy, ngón tay vuốt qua nước mắt bên khóe miệng Tịnh Mông lại đưa tới bên mép liếm một chút, cau mày nói:

- Cũng mặn à?

Lại cười nói:

- Ngày hôm nay cô chiếm tiện nghi của tôi rồi. Ngày sau cô phải cho phép tôi chiếm tiện nghi lại đấy!

Tâm tình bi thương cứ như vậy bị bị động tác liếm ngón tay của Trương Khác phá vỡ, trong nháy mắt Tôn Tĩnh Mông từ trong tâm trạng thiếu nữ động tình đáng yêu rơi vào trạng thái hung bạo, như phát điên hét lên:

- Trương Khác, anh là đồ biến thái!

Cô tức giận đuổi Trương Khác ra khỏi phòng.


Bề ngoài kiên cường của Tôn Tĩnh Mông sẽ không bởi vì ngẫu nhiên một lần như thiếu nữ bộc lộ tình cảm mà trở nên yếu đuối.

Trương Khác xuống lầu tìm bọn Đỗ Phi thảo luận bố trí của phòng này thế nào. Sau một lúc lâu, Tôn Tĩnh Mông lại vênh váo, tươi tăn đi xuống lầu. Ngoại trừ Trương Khác, ai cũng không biết được cô vừa mới bộc lộ tình cảm.

Cho dù Trương Khác hiểu được cũng vô dụng, tựa như cái hôn kỳ lạ vào đêm đó, Tôn Tĩnh Mông đã quyết định vứt bỏ những thứ này ra sau đầu rồi.

Cứ như vậy, căn hộ này lại có thêm hai khách trọ, thật ra Trương Khác cũng hy vọng ở đông cho vui vẻ, bằng không thì một mình ở căn nhà to như vậy, khó tránh khỏi sẽ có cảm giác vắng vẻ.

Đương nhiên, Trương Khác sẽ không thừa nhận mình có loại tâm tư này, y luôn khăng khăng cho rằng Tôn Tĩnh Mông đã chiếm tiện nghi của mình, còn để cho tiểu tử Đỗ Phi này nhân cơ hội thừa nước đục thả câu.

Trương Khác liếc mắt thấy Tôn Tĩnh Mông ánh mắt trong suốt, dung nhan tươi tắn, trong lòng nghĩ: nếu thực sự một ngày nào đó kìm lòng không đậu xảy ra một số sự tình gì, phải chăng có thể bớt gánh chịu một số trách nhiệm hay không? Trương Khác đều cảm thấy mình nghĩ như vậy thực sự là rất vô sỉ!

- Anh đang suy nghĩ cái gì đấy?

Tôn Tĩnh Mông thấy được ánh mắt Trương Khác rất quỷ dị:

- Bộ dạng khi thất thần của anh trông xấu xa quá!

- Ặc.

Trương Khác sững sờ, cái gọi là tướng do tâm sinh, những lời này chẳng lẽ không phải là tùy tiện nói thế thôi sao? Đảo đảo mắt, y thu liễm thần sắc:

- Hai người vào đây ở, một số kế hoạch của tôi phải làm chút điều chỉnh, thất thần đương nhiên khó tránh khỏi.

Mặc dù Tôn Tĩnh Mông nói vì tị hiềm có thể kéo cả Trần Phi Dung vào ở, nhưng bản thân nàng Trần Phi Dung không có ý này. Trương Khác nếu chủ động đi nói với cô, chẳng phải là để cho người khác hiểu lầm mình có ý đồ khác?

Một phòng cuối cùng tạm thời để không, tạm để lại cho người hữu duyên.

Trương Khác cùng Đỗ Phi lười biếng bỏ lại việc bày biện phòng cho Tôn Tĩnh Mông, bỏ lại toàn bộ.


Nán lại bên này không lâu, Đỗ Phi cùng Mông Nhạc chung quy tâm tư đặt bên tiệm nét, nói muốn thảo luận bày biện trong phòng cũng có thể qua bên đó thảo luận, còn có thể lên mạng tìm tòi một số tư liệu.

Lợi nhuận ban đầu của tiệm Internet là kinh khủng nhất. Ngày đầu tiên kinh doanh, tiệm Internet Sáng Vực bắt đầu từ 7 giờ sáng, khu hội viên bình thường từ 7 giờ đến 9 giờ sáng là thời gian miễn phí, khu buôn bán cùng khu khách VIP từ 7 giờ sáng kinh doanh thu phí bình thường, cho đến 7 giờ tối, chỉ phí lên mạng đã vượt quá 2 vạn đồng.

Có thể khẳng định, chỉ cần chung quanh không xuất hiện tiệm Internet cạnh tranh hàng loạt, tính từ thứ hai đến thứ sáu, máy trong tiệm rất ít khi được để không.

Trong khoảng thời gian bắt đầu từ cuối năm 97, đích thật là thời kì hoàng kim của ngành làm nét. Mặc dù rất nhiều học sinh đến tiệm Internet, cũng không phải rất lưu ý đối với công năng lên mạng, mà là bị các trò chơi, hoặc phim ảnh, âm nhạc trong máy hấp dẫn.

Cũng không chỉ đặc sắc quốc nội mới có, một ngành nghề mới phát một khi có lợi nhuận siêu cao, hơn nữa cánh cửa tiến vào cũng không cao, vậy sẽ ở trong thời gian rất ngắn hấp dẫn vô số người noi theo.

Ngành đầu đĩa trong nước mới khởi động từ đầu năm 95, năm 96, 97 liền phát triển ồ ạt. Cho dù năm nay hoàn cảnh kinh tế không chuyển biến xấu, lợi nhuận tổng thể của ngành đầu đĩa cũng sẽ giảm mạnh trên diện rộng.

Ngành làm nét cũng chạy không thoát quy luật này. Nhiều lắm đến năm 99, lợi nhuận của nghề làm nét sẽ giảm xuống trên diện rộng. Nếu không có bàn tay thêm vào thúc đẩy ngành nghề này phát triển, vậy phải chờ tới sau năm 99, mới sẽ xảy ra đại quy mô chỉnh hợp trong ngành nghề làm nét.

Tiệm Internet Sáng Vực mở ở khu vực làng đại học, bình thường sẽ không lo lắng vấn đề khách khứa, nhưng đến nghỉ đông và nghỉ hè, bọn Đỗ Phi, Mông Nhạc đương nhiên sẽ không đóng cửa tiệm, lúc này vấn đề họ muốn quan tâm là lượt khách vào kì nghỉ.

Cách nghỉ đông chỉ còn lại chưa đến nửa tháng, Đỗ Phi và Mông Nhạc đã bắt đầu chuẩn bị việc mở lớp học mạng máy tính, trong kỳ nghỉ lấy tiệm internet dành co việc dạy học.

Tôn Tĩnh Mông không tiếp tục bám lấy họ nữa, chung quy không thể bỏ 1978 đấy không lo. Cơm tối đều là thức ăn nhanh, Trương Khác liền cùng Đỗ Phi, Mông Nhạc, Thời Học Bân, Đổng Dược Hoa, Thi Tân Phi cùng nhau ở trong phòng quản lý ăn tối, những người khác tạm thời chưa cần phải ở lại.


Khi ăn thảo luận việc mở lớp dạy mạng máy tính, Đỗ Phi nói:

- Nếu mở lớp này, tôi hy vọng làm cho nó chuyên nghiệp một chút, hoặc là nói trình tự nhiều một chút. Lớp phổ cập máy tính, chúng ta cũng đã làm, lớp nâng cao kỹ năng máy tính, chúng ta cũng làm rồi. Lớp huấn luyện kỹ sư phần cứng và phần mềm, chúng ta cũng có thể đi làm, có thể lợi dụng đầy đủ tài nguyên của ĐH Đông Hải, cũng có thể lợi dụng tài nguyên của Vườn Sồi, đặc biệt là khóa học cấp tốc của Vườn Sồi, chúng ta có thể làm trọng điểm...

- Cái này được...

Thời Học Bân trong miệng đang nhét đồ ăn, liền vội vã muốn phát biểu ý kiến:

- Phát quảng cáo, thông qua khóa học của chúng ta, sẽ có tư cách nhận vào vị trí kĩ sư với mức lượng 1 vạn một tháng của Vườn Sồi. Vườn Sồi cũng nhất định bằng lòng cho chúng ta làm như thế...

Thời Học Bân phụ trách công tác liên hệ đối ngoại, năng lực của hắn cũng hết sức xuất sắc, mở lớp dạy máy tính cũng là từ góc độ của hắn mà nắm bắt được nội dung chính của sự việc.

- Vậy cũng phải xem khóa học này thật sự có tiêu chuẩn này mới được...

Trương Khác cười nói:

- Bằng không thì chính là quảng cáo lừa dối rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận