Quan Lộ Thương Đồ

Nếu chỉ có mỗi có mỗi Úc Bình thì Trương Khác ngay cả đứng cùng cô ta cũng không muốn, nhưng có tiểu ma nữ làm việc không theo quy củ ở đây, Trương Khác không muốn gây thêm cho bản thân rắc rối không thể dự đoán, đành đưa tay mời họ ngồi xuống ghế sô pha đối diện nói chuyện.

Cao Khoa KV tuy được cấp quyền toàn bộ kỹ thuật chế tạo di động, nhưng không có năng lực hấp thu kỹ thuật, nên đám Trần Tĩnh lấy thiết kế và lắp ráp máy thành điểm đột phá.

Nghe nói buổi tối Trần Tĩnh tới nơi, cho thấy họ rất coi trọng công ty thiết kế, với Cao Khoa KV, đây là việc làm sáng suốt, Trương Khác nhớ ra gần đây ít gặp Tạ Tử Gia ở trường, nói:

- Công ty thiết kế do cô phụ trách phải không? Đúng là làm người ta mong đợi.

Nghe những lời giả dối của y, Tạ Tử Gia trợn mắt lên:

- Nếu tôi nói công ty thiết kế nằm đối diện với Cty Sáng Vực, tối qua tôi còn thấy anh đứng ở cửa sổ tí tởn tán tính hai cô gái, thì anh có phản ứng gì?

- À...

Trương Khác cứng họng, hôm qua đúng là y đứng ở cửa sổ tán dóc với Đường Thanh và Trần Phi Dung:

- Thật à?

Xem ra ngõ Học Phủ sau này náo nhiệt rồi, Tạ Tử Gia tuy làm người ta thấy mà sợ, nhưng tài hoa chói mắt của cô ở thương nghiệp là không cần nghi ngờ, chỉ cần có thời cơ thích hợp sẽ bừng sáng.

Hai nhân viên thiết kế Hàn Quốc đúng 20 phút sau ra đại sảnh, một nam một nữ, tướng mạo phổ thông.

Nửa sau thập niên 90, kỹ thuật chế tạo di động của Hàn Quốc không quá mạnh, nhưng bọn họ rất chú trọng thiết kế, đó là điểm Cẩm Hồ học theo.

Tạ Tử Gia rất muốn biết nhân vật nào khiến Trương Khác đích thân đi đón, nhưng đón được người rồi không thể không đi, vào xe rồi đầu óc vẫn quanh quẩn về chuyện này, di động trong ba lô sau lưng vang lên, lấy ra thấy do Trần Tĩnh gọi tới:

- A, chị tới rồi à, không nghĩ chị tới sớm thế, em đang trên đường về nội thành.

Máy bay từ tít bên kia Thái Bình Dương tới nơi đúng giờ, còn máy bay xuất phát từ Bắc Kinh lại chậm mất hơn một tiếng, Trương Khác đón được đoàn người Delfassy, Ngải Mặc rồi vẫn phải đợi Chu Chính Thanh tổng giám đốc TI Trung Quốc.


Delfassy là phó tổng giám đốc cao cấp của TI, xử lý nghiệp vụ khai phát vận hành thương nghiệp số, địa vị ở TI chỉ đứng sau vài người thôi.

Trương Khác cao tới mét tám đứng cạnh Ngải Mặc cứ như trẻ con, nhưng Delfassy lại thấp hơn y nửa cái đầu, hắn năm nay 37 tuổi, mái tóc nâu, làn da và khuôn mặt khá giống người Châu Á.

Trương Khác đầu năm sang Dallas có tiếp xúc qua với Delfassy, đang tính xem có nên nhiệt tình tới ôm người bạn cũ này không, nào ngờ bị sinh vật khổng lồ từ sau chen lên ôm chầm lấy y, dùng giọng phổ thông quái dị nói:

- Mỗi lần thấy cậu là có bất ngờ lớn, hi vọng lần này không ngoại lệ.

Ngải Mặc trông qua có vẻ thô kệch, nhưng nếu cho rằng ông ta dễ tiếp xúc thì nhầm rồi, bị ông ta phá ngang, Trương Khác đành khắc chế bắt tay Delfassy:

- Hoan nghênh mọi người tới Trung Quốc, cá nhân tôi và Cẩm Hồ đều rất vinh hạnh đón tiếp ngài.

- Ti luôn thấy quan hệ với công ty trưởng thành nhanh chóng.

Delfassy nói tiếng Hán khá chuẩn mực, làm người ta phải vỗ tay kêu tuyệt là hắn chưa bao giờ sống trong môi trường tiếng Hán, bắt tay hàn huyên với Trương Khác, tỏ ra hơi cứng nhắc, thậm chí còn nói lời khách sáo kiểu Trung Quốc đâu ra đấy:

- Cẩm Hồ trong ba năm qua trưởng thành với tốc độ làm người ta kinh ngạc, có thể nói là một trong số công ty có thành tích tăng trưởng nhanh nhất toàn cầu, ngài Engibous còn nói với tôi kiêu ngạo vì nghe kiến nghị của anh ba năm trước.

Delfassy và Trần Tín Sinh từng cộng tác với nhau thời gian dài, ôm nhau thân tình nói:

- Tôi đã nói anh đi là tổn thất không thể xem nhẹ của TI mà, thậm chí phải trì hoãn việc chỉnh hợp ở Châu Á.

Trần Tín Sinh cười:

- Cho dù tôi rời TI gia nhập Cẩm Hồ cũng là nỗ lực vì lợi ích chung của hai bên, tin rằng chuyến đi này không làm anh thất vọng.

Đương nhiên Delfassy chỉ nghe thôi, bảo về lợi ích của ông chủ là tiêu chuẩn cơ bản nhất của nghề giám đốc.


Đợi Chu Chính Thanh tới nơi, đoàn người trở về nội thành, Cẩm Hồ thống nhất an bài bọn họ ở khách sạn Hilton.

Về tới nội thành thì đã là hoàng hôn rồi, gió rất lớn, tuyết bay mù mịt khắp nơi, trời càng thêm lạnh, làm tốc độ xe chậm lại.

Ngải Mặc chui vào xe Trương Khác, Trần Tín Sinh và Đinh Hòe đi cùng Delfassy, lần này tổng cộng có sáu chiếc xe đi đón.

Trương Khác biết Ngải Mặc nhiệt tình như thế là có chuyện muốn chính thức đàm phán với y.

Sự hợp tác giữa Cẩm Hồ, TI và C-Cube ở chip giải mã làm quan hệ giữa ba công ty trở nên thân thiết, nhưng địa vị ba công ty không ngang hàng nhau, trên trường quốc tế Cẩm Hồ còn kém hai công ty kia xa tít.

Nhìn bề ngoài Cẩm Hồ thân thiết với TI hơn, nhưng lợi ích thương nghiệp luôn là điều ưu tiên suy tính hàng đầu, lần hợp tác này, Cẩm Hồ muốn có được điều kiện hợp tác có lợi hơn từ TI thì sự hỗ trợ của C-Cube là cực kỳ quan trọng.

- Đầu năm tôi mạnh mẽ yêu cầu BQT thành lập công ty phát triển nghiệp vụ ở Trung Quốc, tiếc là ít người thấy tương lai của thị trường Trung Quốc, đều đâm đầu vào thị trường Âu Mỹ.

Xe vừa mời khởi động Ngải Mặc đã oán trách:

Nghe ông ta nói thế Trương Khác chỉ cười, tính cách thẳng thắn này của Ngải Mặc rất làm người ta thích, thường thường cũng là thủ đoạn hữu hiệu hạ bớt đề phòng của đối thủ đàm phán, không rõ mấy phần do tính cách mấy phần là thủ đoạn, Trương Khác biết thế song vẫn thích Ngải Mặc, đó là sự lợi hại của ông ta.

Trương Khác làm bộ ngạc nhiên:

- C-cube cung cấp chip giải mã SVCD cho doanh nghiệp trong nước do đại lý vất vả thay, công việc nhàn nhã, cần phải thành lập công ty nghiệp vụ sao?

Ngải Mặc chỉ mặt y cười lớn:

- Cậu đang hả hê hi vọng chúng tôi đâm vào bế tắc chuyên nghiệp hóa mãi mãi không thoát ra được chứ gì?


- Hai hoàn cảnh thị trường khác nhau, hai loại mô hình vận hành khác nhau, cái nào hơn cái nào kém chưa có kết luận, sao gọi là bế tắc được.

Trương Khác thản nhiên nói:

- Đương nhiên nếu C-cube quyết định thành lập công ty đầu tư ở nội địa, mở rộng nghiệp vụ là điều chúng tôi vui vẻ muốn thấy...

Trước đó cao tầng C-cube hành động chậm chạp không phải bọn họ coi thường thị trường Trung Quốc, mà bọn họ định vị nghiệp vụ ở vai trò cung cấp linh kiện, như Trương Khác đã nói, chỉ cần giao cho cơ cấu cấp văn phòng xử lý là đủ.

Ở tầng cấp C-Cube và TI, Cẩm Hồ không giúp gì được họ, như thế muốn có được lợi ích từ người ta cũng khó.

C-cube mở rộng nghiệp vụ, có ý muốn tiến vào nghiệp vụ mới là thay đổi Trương Khác muốn thấy, điều đó có nghĩa là Cẩm Hồ có thể hợp tác với C-Cube mật thiết hơn.

Trương Khác nhìn cảnh sắc ngoài cửa đợi Ngải Mặc nói tiếp thì ông ta lại tắt đài.

Đợi một lúc vẫn không thấy Ngải Mặc nói gì, quay sang thấy ông ta tựa cười tựa không nhìn mình, lại còn làm cao nữa, đúng là dở khóc dở cười:

- C-cube lựa chọn đầu tư vào Trung Quốc lúc này hẳn là phương diện DVD có được đột phá rồi phải không?

-...

Ngải Mặc há hốc mồm:

- Vẻ mặt của tôi hẳn là không tiết lộ được nhiều tin tức như thế, sao cậu đoán trúng ngay được?

- Nếu ông không giả thần giả quỷ tôi cũng chẳng nghĩ tới phương diện đó.

Với C-Cube mà nói, có thể làm bọn họ chủ đồng tìm Cẩm Hồ, khả năng lớn nhất là hợp tác đầu đĩa DVD mà thôi, hiểu mình hiểu người không có gì khó đoán.

Để Trương Khác thuận miệng đoán ra rồi Ngải Mặc không cố làm ra vẻ thần bí nữa:

- Hiện giờ không một công ty nào tuyên bố nắm được toàn bộ kỹ thuật độc quyền DVD, cho nên cuối cùng chỉ có cách cấp quyền cho nhau sử dụng. Ở phương diện giải mã chúng tôi có được chút đột phá, chắc viện nghiên cứu Thái Khắc cũng có thành tựu về mắt đọc rồi hả? Nếu hai công ty chúng ta không liên minh với nhau, tiến hành trao đổi kỹ thuật, có khi cuối cùng bị đẩy khỏi thị trường DVD. So với Phillips và Sony chúng ta đều có cái không bằng.

-...


Đến lượt Trương Khác há hốc mồm, y không ngờ C-cube muốn tiến vào thị trường sản phẩm đầu cuối chứ không thỏa mãn ở vai trò cung linh kiện đầu nguồn nữa.

Trầm ngâm một lúc Trương Khác mới nói:

- Không giấu ông, Thái Khắc đúng là có được một số kỹ thuật độc quyền, nhưng Thái Khắc do Cẩm Hồ và TI liên doanh lập nên, vì sao ông không tiếp xúc với TI ở phương diện này? Ông và Delfassy ngồi cùng máy bay lâu như vậy cơ mà.

- Ti không có hứng thú tham gia vào thị trường sản phẩm, tôi nghĩ chỉ cần không tổn hại lợi ích của TI, họ sẽ vui vẻ để Cẩm Hồ chủ đạo phương diện vận hành Thái Khắc, ngoài ra rất nhiều kỹ thuật của Cẩm Hồ ở SVCD có thể dùng trên đầu đĩa DVD, chúng ta nếu đã liên hợp, tất nhiên phải nắm càng nhiều lợi thế càng tốt.

Lần này mời đoàn người Ngải Mặc tới đây chủ yếu là tìm bên thứ ba hợp tác máy MP3, không ngờ ông ta vừa mới tới nơi đã chủ động nhắc tới hợp tác đầu đĩa DVD đúng là thu hoạch bất ngờ.

Nửa tiếng sau tới được khách sạn Hilton.

Bay liên tục hơn mười mấy tiếng, đoàn người Ngải Mặc và Delfassy đều rất mỏi mệt, ăn tối xong chỉ nói chuyện qua loa rồi về phòng ngủ.

Thời gian còn sớm, Trương khác cùng Đinh Hòe, Tiêu Tấn Thành vào phòng Trần Tín Sinh, đem ý tứ hợp tác của C-Cube nói với họ.

- Chắc chắn là bọn họ cũng biết có công ty khác đột phá kỹ thuật chip giải mã DVD rồi, cho nên không thể phục chế mô hình cũ với VCD nữa. Tiến vào thị trường sản phẩm là vì bất đắc dĩ, họ không muốn doanh thu bị tuột dốc...

Trần Tín Sinh đại khái đoán được ý đồ thương nghiệp của C-Cube.

Tiêu Tấn Thành cũng có phán đoán tương tự:

- Ưu thế thị trường của bọn họ là ở Âu Mỹ, như vậy chúng ta có thể mượn họ đưa MP3 vào đó, trao đổi kỹ thuật MP3 cho bọn họ sử dụng?

Căn cứ vào công ước quốc tế chống lũng đoạn, cấm chỉ lạm dụng kỹ thuật độc quyền, phải cấp quyền cho bên thứ ba sử dụng, tránh một công ty dựa vào độc quyền kỹ thuật lũng đoạn thị trường.

Cấp quyền cho công ty nào, công ty đó sẽ thành đối thủ cạnh tranh trực tiếp, nếu cấp cho một công ty nhược tiểu, phải tính tới khả năng bị công ty khác thôn tính, nên đây không phải là vấn đề đơn giản.

Trương Khác gật đầu:

- Thời kỳ đầu mục tiêu thị trường của chúng ta là Nhật Hàn, ĐNÁ, không có sức để ý tới nơi khác, giao Âu Mỹ cho C-Cube cũng là lựa chọn tốt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận