Quan Lộ Thương Đồ

Dưới sự thúc đẩy của Lương Vĩ Pháp, chướng ngại việc Tân Quang trồng rừng ở Giang Nam đã có lay động, chỉ là tạm thời chưa được thoải mái như ở Đông Hải, quy mô cũng kém xa kế hoạch.

Nhưng Thịnh Hâm tiến quân vào Giang Nam rất thuận lợi, hạ tuần tháng 5, siêu thị chính đã khai trương ở trung tâm thành phố Kim Sơn.

Hải Thái cũng học theo mô hình của Thịnh Hâm, mở siêu thị chính cỡ lớn ở Kim Sơn, hai siêu thị chính của hai công ty ở trên đường Giải Phóng, cách nhau chưa tới 200 mét.

Thịnh Hâm lập tức phản kích, trước khi siêu thị chính kinh doanh, đã chuẩn bị mở ba siêu thị khác ở thành khu khác của Kim Sơn, đảm bảo ưu thế với Hải Thái.

Mô hình thương nghiệp rất dễ mô phỏng, năng lực quản lý của Tạ Ý cũng không cần nghi ngờ, nhưng những nguồn lực đằng sau như tài chính, hậu cẩn, thương hiệu mới là thực lực chống đỡ cho cạnh tranh.

Một năm trước, Thịnh Hâm được Việt Tú đầu tư hỗ trợ, mạnh dạn mở rộng chiếc lược siêu thị chính trong vòng hạch tâm thương nghiệp toàn quốc, đánh chiếm mạng lưới chuỗi siêu thị toàn quốc.

Tất nhiên Hải Thải vốn chỉ hài lòng trong một vùng Đông Hải không thể sánh được.

Với thế cục hiện nay, Chu Cẩn Du cũng không dám tùy tiện sử dụng nguồn lực hành chính trực tiếp hỗ trợ cho Hải Thái, trong lòng bọn họ đều rõ, thời điểm này cho dù bị tóm lấy một nhược điểm dù nhỏ nhất, thì khả năng ngay chút sức kháng cự cuối cùng cũng không còn.

Chu Cẩn Tỳ nằm trong bệnh viện gần 10 ngày không hề có dấu hiệu tỉnh lại, tổ chuyên án 516 chỉ giám thị trị liệu của ông ta, không có hành động kế tiếp.


Về phần Chu Cẩn Tỳ dùng phương án trị liệu gì thì cần gia đình ông ta quyết định, cho dù gia đình ông ta quyết định bỏ hoàn toàn trị liệu, tổ chuyên án cũng chẳng thể làm gì.

Thôi Văn Nghị trước khi tới Kiến Nghiệp, đại biểu quân đội nghe tổ chuyên án 516 báo cáo tiến triển vụ án, hiện phía Nhật cũng có ý đồ gây áp lực với tổ chuyên án, muốn ép phía Trung Quốc thả ngay nhân viên liên quan phía Nhật.

Kết quả điều tra vụ án sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới hướng điều chỉnh chính sách đất hiếm, nên cả phía Hàn cũng quan tâm mật thiết tới việc này.

Nhưng tình hình chẳng phải những kẻ đó có thể khống chế, ngày 25, kỷ ủy tỉnh ủy Giang Nam tiến hành song quy Vệ Trì Kiến bí thư thành ủy Chương Châu, đây là bước đột phá lớn nhất của vụ án.

Chuyện phát triển tới mức này có muốn che cũng không che đậy được nữa, Trương Khác lúc này cũng khoanh tay ngồi xem diễn biến.

Ngày 27, Diệp Kiến Bân mời bộ tổng trang bị, bộ khoa học kỹ thuật, ban đất hiếm quốc vụ viện tới Kiến Nghiệp tham gia buổi báo cáo tiền độ thị trường cùng ứng dụng kỹ thuật của đất hiếm, trung tướng Thôi Văn Nghị chuyên môn tới Kiến Nghiệp tham gia buổi báo cáo này.

Chuyên án 516 có thể điều tra tới mức này cũng là do có quân đội thúc đẩy đằng sau.

Trương Khác không trực tiếp tham gia buổi báo cáo này, một thanh niên 20 tuổi lẫn trong đám chuyên gia học giả trung lão niên, quá bắt mắt, thậm chí chướng mắt.

Thôi Quốc Hằng lại bất ngờ nhận được lời mời, trong buổi báo cáo gặp được Thôi Văn Nghị, tuy biết Thôi Úc Mạn là con gái Thôi Văn Nghị, nhưng hiện mới được gặp lần đầu.


Thôi Văn Nghị năm nay 59 tuổi, tuy xuất thân từ học giả, nhưng quá trình nhập chức tại pháo binh cùng tổng bộ tham mưu làm trên người ông mang khí chất cương nghị của quân nhân, lưng thẳng tắp, mắt sáng uy nghiêm, đối với vấn đề kỹ thuật cũng hết sức am hiểm, chăm chú nghe báo cáo chuyên đề.

Trong lòng Thôi Quốc Hằng đầy nghi vấn, trừ hắn ra, không có một học giả của giới kinh tế học, cũng không nhận được thông báo trước, nên chẳng có chuẩn bị gì, về sản nghiệp đất hiếm chẳng có nghiên cứu sâu sắc, chỉ sau khi Trương Khác mắng Chu Cẩn Tỳ hộc máu mới xem chút tài liệu liên quan.

Chủ trì buổi báo cáo là Diệp Kiến Bân, trong mắt Thôi Quốc Hằng thì mắc tới tám cái sào vào cũng chẳng liên quan gì tới sản nghiệp đất hiếm, đương nhiên hắn nhìn ra mọi chuyện tựa hồ có liên quan tới cái gai của viện thương mại quốc tế.

Năm ngoái Trương Khác xung đột với người Hàn Quốc bị đồn cảnh sát "bắt", Diệp Kiến Bân xuất hiện, sau đó đi cùng xe với Trương Khác.

Trong buổi báo cáo, viện nghiên cứu Thái Khắc chuẩn bị đầy đủ nhất về báo cáo chuyên đề ứng dụng đất hiếm, Thôi Quốc Hằng cũng biết quan hệ giữa Thái Khắc, Cẩm Hồ và TI.

Thôi Quốc Hằng chẳng ngốc, dù không đoán ra ẩn sau lớp sương mù này là cái gì, nhưng nếu mình được mời tới đây, thế nào cũng có người nói cho đáp án.

Tiếp đó hắn giống như bị tẩy não khoa học phổ thông một lượt, sau khi kết thúc một ngày rưỡi báo cáo, cũng chẳng biết vì sao được mời, rất ít có cơ hội tiếp xúc giao lưu với Thôi Văn Nghị hay Diệp Kiến Bân.

Bắt đầu từ trưa ngày thứ hai, an bài buổi báo cáo thoải mái hơn, cùng các chuyên gia, học giả thăm quan các danh thắng ở Kiến Nghiệp, Thôi Quốc Hằng tất nhiên chẳng đi xem những nơi đã quá quen thuộc này, hơn nữa cho dù có 2 giáo sư trung tâm nghiên cứu đất hiếm Đh Đông Hải thì hắn cũng không quen, đi làm gì cho lạc lõng.


Ăn cơm trưa xong, Thôi Quốc Hằng không chơi đánh đố với Diệp Kiến Bân nữa, tìm hắn nói:

- Trong trường còn có việc, chiều tôi không tham gia hoạt động tham qua nữa, về sản nghiệp đất hiếm, mời tôi tới nghe cũng như đàn gảy tai trâu thôi.

Suốt một ngày rưỡi phải nghe những thứ chẳng hiểu gì, Thôi Quốc Hằng vẫn kiên nhẫn ngồi nghe, đúng là tốt tình.

Diệp Kiến Bân mỉm cười hỏi:

- Vậy viện trưởng Thôi cho rằng vấn đề nghiêm trọng nhất sản nghiệp đất hiếm đối diện là gì?

- Chuỗi sản nghiệp mất cân bằng nghiêm trọng.

Thôi Quốc Hằng không cần suy nghĩ:

- Khai thác, tinh luyện có bước phát triển lớn, nhưng ứng dụng lại hữu hạn, kỹ thuật ứng dụng đa phần nắm trong tay xí nghiệp hải ngoại.

Diệp Kiến Bân nghiêm túc hỏi:

- Tôi còn một nghi hoặc nữa, thường mà nói, xí nghiệp không chế đầu nguồn sản nghiệp, đáng lẽ phải có quyền định giá lớn nhất từ đó điều chỉnh chuỗi sản nghiệp để có lợi nhuận lớn, vì sao sản nghiệp đất hiếm của chúng ta lại nằm ở thế bị động.


Thôi Quốc Hằng lắc đầu:

- Nhìn bề ngoài thì sản nghiệp đất hiếm những năm gần đây phát triển manh mún, khai thác trộm nghiêm trọng, khiến lượng đất hiếm cung ứng gia tăng, chúng ta có thể ngăn cản hữu hiệu tối đa chỉ ngăn tài nguyên không bị tổn hại, xoay chuyển thế bị động hiện nay. Nhưng không giúp gì được cho việc định giá hết.

- Xin được nghe kỹ hơn.

- Xuất khẩu đất hiếm chủ yếu cho Nhật Hàn, mà mô hình mậu dịch đối ngoại hai nước này có một đặc điểm vô cùng nổi bật, chính là thương xã tổng hợp cỡ siêu lớn chiếm cứ địa vị chủ đạo trong mậu dịch. Xí nghiệp Nhật Hàn có nhu cầu về đất hiếm thông qua thương xã tổng hợp đại diện mua đất hiếm từ thị trường quốc tế, đem quyền định giá phân tán vào số ít thương xã tổng hợp.

Thôi Quốc Hằng gập ngón tay nói:

- Lấy Nhật Bản ra mà nói, sản vật Mitsui chính là thương xã tổng hợp lớn nhất của Nhật Bản, nó đại biểu xí nghiệp Nhật Bản thu mua đất hiếm phân tán khắp nơi ở Trung Quốc, thế nên dễ dàng phá vỡ cơ cấu giá của nước ta. Một mặt vật sản Mitsui có đủ tài chính tích trữ đất hiếm quy mô lớn để điều tiết nhu cầu cung ứng, từ đó chủ đạo giá cả. Thậm chí lần này Mitsui muốn thông qua điều chỉnh chính sách để trực tiếp tham gia lĩnh vực khai thác đất hiếm. Một đối thủ khổng lồ như thế, nắm cát vụn trong nước đối phó nổi không?

Nói tới đây lòng Thôi Quốc Hằng máy động, hắn hơi hiểu ra vì sao mình được mời tới đây rồi.

- Ha ha ha.

Diệp Kiến Bân vỗ tay cười:

- Sớm được nghe nói viện trưởng Thôi có nghiên cứu chuyên sâu về mô hình thương xã tổng hợp của Nhật Bản, không chỉ tôi mà còn có trung tướng Thôi Văn Nghị, phó bộ trưởng Diệp Trăn Dân, tỉnh trưởng Lý, bí thư La Quân, tỉnh trưởng Lương Vĩ Pháp của Giang Nam, kết thục báo cáo, buổi chiều có cuộc tọa đàm, sẽ nghe cao kiến của viện trưởng Thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận