Quan Lộ Thương Đồ

Lúc này trời đã chuyển lạnh, nhưng phản ứng của thân thể nhất thời chưa thể tiêu được, cậu nhỏ phình lên trong đũng quần như một ếch nhỏ nằm đó. Tôn Tĩnh Mông đưa mắt nhìn nơi đó, Trương Khác lại cảm thấy ngại ngùng, nghiêng người đi không cho cô nhìn vào nơi đó.

- Nghe người khác nói, nam nhân bị nghẹn cái đó không tốt đối với thân thể, có phải như vậy không?

- Học ở đâu được tri thức đó? - Trương Khác hơi choáng.

- Tiểu Thi nói...

Thằng chó Trần Hiểu Tùng kia, vì làm cho thú tính của mình thực hiện được, lại truyền bá những tri thức không khỏe mạnh này cho con gái thanh thuần! Thằng chó Trần Hiểu Tùng này, ngoại trừ Tiểu Thi, nó không phải là còn có ngũ cô nương sao? Trương Khác thầm hận trong lòng, lại không thể giải thích cái gì với Tôn Tĩnh Mông.

Tôn Tĩnh Mông thấy Trương Khác sắc mặt khác thường, mặt cô đỏ lên, lại nhỏ giọng nói:

- Tiểu Thi còn nói, cho dù không làm chuyện này, vẫn có rất nhiều biện pháp giúp nam nhân các anh giải quyết. Tôi không biết gì hết. Có cần anh dạy tôi, rồi tôi giúp anh hay không?

Không biết thằng chó Trần Hiểu Tùng đã thử qua mấy thứ trong tay, miệng, vú, mông của Tiểu Thi rồi, Trương Khác cũng hơi động lòng, y nghiêng mặt nhìn Tôn Tĩnh Mông, thấy trong ánh mắt trong suốt của cô có vẻ như nóng lòng muốn thử, nhưng không có nhiều lắm.

Nói không chừng là muốn lấy mình để nghiên cứu cấu tạo của nam nhân nhằm thỏa mãn lòng hiếu kỳ của cô ta. Trương Khác thật sự không có dũng khí cởi quần bảo cô lấy tay giúp mình giải quyết:


- Đừng để ý đến nó là được, nghẹn cũng không khó chịu lắm đâu!

- A!

Tôn Tĩnh Mông còn có phần tiếc nuối thở dài một hơi:

- Thực sự không muốn sao?

- Tôi cũng không phải cầm thú!

Trương Khác giang chân ra, cho Tôn Tĩnh Mông nhìn thấy đũng quần phình lên cũng không phải quá rõ ràng. Nhặt sách lên, y nói:

- Ngày mai tôi còn phải đi thi nữa, nào có tâm tư nghĩ đến loại chuyện này?

- Hỏi anh một vấn đề?

- Ừm!

- Anh cùng họ làm loại chuyện này, cảm giác đều rất tốt sao?

Trong vài giây ngắn ngủi đầu óc Trương Khác như chập mạch, thấy trên gương mặt ngây thơ của Tôn Tĩnh Mông thật ra rất giống như đang nghiêm trang thảo luận vấn đề. Vẻ ngây thơ lại làm cho Trương Khác đột nhiên có loại cảm giác muốn chạy trối chết, không hiểu được "họ" mà cô nói là chỉ hai người hay là ba người.

Trương Khác cố nén cảm giác bối rối, giơ lên cuốn sách trong tay:

- Dù sao cũng phải để tôi giải quyết kì thi ngày mai đã chứ?

Lúc này Tôn Tĩnh Mông bỏ qua cho Trương Khác, cũng lấy ra sách vở học bài. Không học bao lâu, mí mắt như nhũn ra. Bên ngoài trời vẫn còn nổi cơn giông, không có can đảm về phòng ngủ một mình, cô bèn gối đầu lên bắp đùi Trương Khác, đầu đặt lên bụng Trương Khác, nhúc nhích vài cái, tìm một vị trí thoải mái rồi ngủ đi.

Trương Khác cứ bảo trì tư thế như vậy một hồi lâu, đợi Tịnh Mông ngủ say rồi mới nhẹ nhàng nâng đầu cô lên, còn mình thì ngồi trên sàn nhà dựa lưng vào ghế sofa học bài. Xem đến nửa đêm, ông qua một lần hai môn sắp sửa thi, Trương Khác mới duỗi người.

Lúc này dông tố đã ngưng, xoay người thấy Tịnh Mông nằm ngang trên ghế sofa. Trương Khác vén vạt áo thun lên, lộ ra cái bụng phẳng, cặp đùi trắng trẻo thon dài khép lại không hở ra một tia, quần lót lụa hồng phủ lấy phần xương mu đen bóng, chất vải rất mỏng, làm chỗ kín như ẩn như hiện.


Trương Khác nhìn chằm chằm chỗ kín của Tịnh Mông một lúc, y thực sự đã cúi xuống hôn một cái, hôn dính ra cả nước bọt ngọt ngào, rồi lại luyến tiếc con yêu tinh này bị thương chạy mất. Nhớ tới lời nói và việc làm của Tịnh Mông, cô đúng là người ngây thơ, hình như cho rằng chỉ cần bảo vệ điểm mấu chốt cuối cùng là có thể lừa mình dối người.

Trương Khác lên lầu cầm một cái chăn che lên bụng và hai chân lõa lồ của Tịnh Mông, để tránh cô bị cảm lạnh, còn mình thì cầm một cái gối nằm lên sàn nhà, cạnh ngay ghế sofa.

****

Khi Trương Khác tỉnh lại, cảm giác có người đang bóp mũi mình, mở mắt ra, đập vào mi mắt chính là khuôn mặt xinh đẹp của Địch Đan Thanh.

- Có phải cậu thi lúc 9 giờ phải không?

Địch Đan Thanh buông tay đang niết mũi Trương Khác ra, nghiêm trang hỏi.

Trương Khác ngủ trên sàn nhà, Địch Đan Thanh cúi người xuống lay y tỉnh dậy, cổ áo trùng xuống, Trương Khác hơi nghiêng đầu liền thấy đôi tuyết lê đồ sộ nằm trong cổ áo, được nịt vú nâng đỡ, hình dạng hoàn mỹ như giọt nước mưa. Thấy được cảnh này, Trương Khác không muốn truy cứu phương thức đánh thức mình bằng cách bóp mũi của cô.

- A!

Trương Khác mới phát hiện không biết lúc nào Tịnh Mông đã đắp chăn lên người y rồi, cầm lấy ĐTDĐ đặt ở cạnh đầu nhìn thoáng qua, cách giờ thi chỉ còn 15 phút, y vội vàng ngồi dậy, ném chăn lên ghế sofa rồi đi rửa mặt.

Khi đi tới cửa phòng, Trương Khác lại khó hiểu quay đầu lại nhìn Địch Đan Thanh, sao chị ta không hỏi mình vì sao lại ngủ ở trên sàn nhà?

Địch Đan Thanh hình như không cảm giác được Trương Khác đang nhìn, chỉ cúi đầu giúp Trương Khác thu dọn đồ. Trương Khác bắt đầu đánh răng súc miệng.


- Đêm qua có sấm sét, không ngờ lại không nhân cơ hội gạt tiểu cô nương vào trong mình mới ghê chứ!

Trương Khác sợ đến run lên, nước súc miệng cũng chảy vào cổ họng, y nghiêng đầu nhìn Địch Đan Thanh đang đứng dựa vào cửa, trên mặt nở nụ cười ái muội không hiểu, y ho khan hai tiếng rồi lại tiếp tục đánh răng.

Địch Đan Thanh lại muốn nói "Người ta cũng sợ sét đánh", nhưng nghĩ, nói vậy không phải là câu dẫn lộ liễu quá sao. Cô lại quay đầu đi giúp Trương Khác thu dọn đồ.

Bốn ngày tiếp theo trời sẽ đổ mưa liên tục, nhưng ngày cuối cùng Trương Khác thi xong bầu trời lại đột nhiên dừng mưa, đã lộ ra một vầng mặt trời đỏ rực.

Mùa hạ năm nay bão cũng ít tập kích vào đại lục, xem tin tức đọc báo, hình như toàn quốc không một nơi nào là không mưa, hơn nữa đều là mưa lớn. Các con sông lớn ở Hoa Đông, Hoa Bắc, Đông Bắc không ngờ tại đầu tháng 7 lần lượt đều hình thành đỉnh lũ, các bộ môn khí tượng, thuỷ lợi, phòng lụt đẳ quốc gia cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, mùa hạ năm nay có thể sẽ hình thành nạn lụt toàn lưu vực tại các con sông chính của Hoa Đông, Hoa Bắc, Đông Bắc.

Chiếu ngày 4 tháng 7, Trương Khác đang thi một môn cuối cùng, ngày nghỉ của sinh viên đại học Đông Hải cũng bắt đầu từ ngày hôm nay.

Nhìn áng mây hồng diễm lệ trên bầu trời, tựa như nước sông đang cuộn sóng. Ngay tại giờ khắc này, đỉnh lũ đầu tiên hình thành tại lưu vực Tiểu Giang vừa mới an toàn vượt qua thuỷ vực Tiểu Giang đoạn Kiến Nghiệp, tiếp tục chảy xuống.

Khu KTX nam của ĐH Đông Hải có mặt bằng khá thấp, hệ thống thoát nước không chống nổi mưa lớn trong mấy ngày, từ khu KTX số 8 đến số 12 nước mưa đều ngập đến cầu thang, nếu như mưa còn không ngừng, KTX sẽ phải chìm trong biển nước.

Thi xong, phải đến văn phòng khóa nhận sách thực tập hè, loại sách này đối với Trương Khác mà nói không hề có ý nghĩa, nhưng đã thu xong cũng không có chuyện quan trọng hơn đi làm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận