Quan Lộ Thương Đồ

Ngày 8 tháng 9, sau khi ký một loạt hiệp nghị chia nhà, Tạ Kiếm Nam mệt mỏi từ Tân Thái về Hải Châu, Tạ Vãn Sơn theo cha hắn tới Kim Sơn.

Hắn ở Hải Châu hai năm rồi, vẫn có cảm giác ngạt thở giữa vòng vây của địch, cả thành phố tràn ngập thù địch với hắn, nhưng hắn lại không thể vứt bỏ chuyện bên này được.

Tới Hải Châu, Tạ Kiếm Nam còn chuyên môn lái xe tới Sa Điền đi một vòng.

Tại đó Thế Kỷ Cẩm Hồ đang tiến hành khai thác thương nghiệp tính bảo hộ quy mô lớn với kiến trúc thời Minh Thanh ở Đông Sa Điền, còn chừng 20 vạn mét vuông kiến trúc thương nghiệp ở Tây Sa Điền là tài sản của địa ốc Cẩm Thành.

Đây là tài sản giá trị nhất của Khoa Vương sau khi chia nhà, nếu thuận lợi bán nó đi đổi thành tiền mặt cũng có giá trị gần 3 tỷ, coi như cha con Tạ Hán Tĩnh, Tạ Ý không có ý tuyệt đường sống của bọn chúng.

Tạ Kiếm Nam đỗ xe bên đường, dựa vào cửa xe hút thuốc, do chính sách bảo hộ quần thể kiến trúc cũ của Thế Kỷ Cẩm Hồ cùng một số quy định cấm chỉ của thành phố Hải Châu, triệt để áp chế Cẩm Thành tiêu thụ đất thương nghiệp, khiến cho sau khi liên hợp với Tinh Điển, Gia Tín tiếp nhận địa ốc Cẩm Thành bị ép theo Thế Kỷ Cẩm Hồ tiến thành phát triển hoàn thiện kiến trúc Tây Sa Điền, tới nay vẫn phải liên tục đầu tư, tỉ lệ cho thuê không nâng lên được, còn xa mới tới lúc thu hồi vốn.

Tạ Kiếm Nam nhíu chặt mày, suy tính xem làm sao mới có thể khiến số tài sản này sống lại, nhưng Khoa Vương chỉ nắm 30% cổ phần tại Cẩm Thành, có cách nào thì cũng phải thuyết phục được cha con Cát Minh Tín.

Lúc này trong một con ngõ hẹp giữa hai tòa nhà có mấy nam nhân đi ra, người đi đầu chừng 34-35, mặc áo sơ mi xanh nhạt, tóc ngắn, cánh tay trái có vết xẹo dài, mấy người còn lại có vẻ đều là cấp dưới, nhìn vị trí đi đường là biết.

Tạ Kiếm Nam thầm thắc mắt, tên này là ai? Tới thuê văn phòng sao? Hắn không nhận ra người này chính là Nghiêm Văn Giới của Hoành Tín, nhìn thấy kẻ đó quay sang bên cạnh nói chuyện một lúc, rồi có người khác chạy tới nói với hắn:


- Xin hỏi anh có phải là Tạ Kiếm Nam của Khoa Vương?

- Là tôi đây.

Tạ Kiếm Nam gật đầu, một cơn gió thổi qua, nheo mắt lại nhìn thanh niên phía đường đối diện:

- Có chuyện gì không?

- Ông Nghiêm của chúng tôi muốn mời anh qua đó.

Người kia rất khách khí nói:

Tạ Kiếm Nam là người rất cao ngạo, nhưng hai năm qua hắn đã quen giấu sự cao ngạo này vào trong lòng không lộ ra, đi tới phía đối diện, gật đầu với "ông Nghiêm":

- Tôi là Tạ Kiếm Nam, xin hỏi ông Nghiêm gọi tôi tới có gì chỉ giáo?

- Không dám chỉ giáo, tôi là Nghiêm Văn Giới của kiến thiết Hoành Tín.


Nghiêm Văn Giới đưa tay ra:

- Mấy ngày trước tôi có gặp Lâm tiểu thư của địa ốc Tinh Điển, Lâm tiểu thư khen tài hoa kinh doanh của giám đốc Tạ không ngớt miệng, tôi muốn mời giám đốc Tạ tìm chỗ ngồi xuống nói chuyện, mọi người làm quen với nhau.

Tạ Kiếm Nam gần đây không có bất kỳ sự liên hệ vào với Lâm Tuyết, đống hỗn loạn bên phía Kim Sơn cũng giao hết cho cha hắn xử lý, có điều hắn có chút ấn tượng về Hoành Tín, nhưng tình hình cụ thể không rõ lắm:

- Ở Hải Châu tôi cũng được coi là nửa chủ nhà rồi, ông Nghiêm có nghe tôi sắp xếp không?

- Vậy làm phiền giám đốc Tạ.

Nghiêm Văn Giới thấy Tạ Kiếm Nam có vài phần cảnh giác nhưng không bận tâm, nghe theo sắp xếp.

~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~

Ngày mùng 8 tháng 9, trung tâm nghiên cứu kinh tế Cẩm Hồ chính thức treo biển thành lập ở tầng 12 tòa nhà Thế Kỷ Cẩm Hồ.

Tới giờ Cẩm Hồ đã thành một hệ thống phức tạp rộng lớn, song cơ cấu trực tiếp mang tên "Cẩm Hồ" ngoài trung tâm nghiên cứu kinh tế Cẩm Hồ, chỉ có thương vụ Cẩm Hồ mà thôi.


Trương Khác tạm thời bỏ ưu thương không nên có kia sang một bên, tham gia cuộc họp nhỏ sau nghi thức thành lập vào buổi chiều, không hề mời phóng viên, cho dù là nhân viên làm việc trong tòa nhà thì tuyệt đại đa số cũng không biết Lý Viễn Hồ, La Quân, Triệu Dương, Vương Duy Quân có mặt tại đây.

Bên phía Cẩm Hồ, ngoại trừ Trương Khác còn có Trần Tín Sinh, Diệp Kiến Bân và Tôn Thượng Nghĩa.

Trong phòng hội nghị phía nam tòa nhà Thế Kỷ Cẩm Hồ, trời thu gió mát, cửa sổ mở rộng, bên ngoài là Yến Quy Hồ lăn tăn sóng cùng núi xanh lờ mờ đằng xa, Lý Viễn Hồ ngồi ở một bên bàn, cố ý làm loạn thứ tự ngồi trên quan trường, để cuộc giao lưu này tùy ý hơn.

Cuộc giao lưu này bên phía trung tâm nghiên cứu kinh tế chỉ có chủ nhiệm trung tâm Thôi Quốc Hằng có tư cách tham gia.

- Năm nay Cẩm Hồ đã đi được vài bước tối quan trọng trong chiến lược quốc tế hóa.

Lý Viễn Hồ ngồi xuống, mở màn vài câu bình đạm, hỏi Trương Khác ở bên:

- Trung tâm nghiên cứu kinh tế cũng là để phục vụ cho chiến lược quốc tế hóa của Cẩm Hồ?

- Rất nhiều quản lý cao cấp của Cẩm Hồ, bao gồm cả tôi có hiểu biết nhất định về thị trường trong nước, có điều với thị trường nước ngoài thì không được đầy đủ, thành lập thương vụ Cẩm Hồ thể hiện ý đồ chiến lược quốc tế hóa của chúng tôi, song cũng khiến chúng tôi nhận ra tính chiếc lược lâu dài của Cẩm Hồ cấp thiết ra sao...

Trương Khác giải thích:

- Quy mô xí nghiệp dưới quyền Cẩm Hồ ngày càng lớn, làm sao nâng cao năng lực quản lý xí nghiệp trừ bản thân tố dưỡng của người quản lý ra cũng cần cơ cấu chuyên môn đưa ra kiến nghị sách lược phát triển.


- Như vậy trung tâm nghiên cứu kinh tế sau này là đội ngũ cố vấn chiến lược của Cẩm Hổ rồi.

Triệu Dương bí thư thành ủy Huệ Sơn khái quát chuẩn xác lời giới thiệu của Trương Khác:

- Hiện giờ ở trong nước còn rất ít xí nghiệp thành lập viện nghiên cứu kỹ thuật cơ sở, nói gì tới thành lập viện nghiên cứu cung cấp chiến lược quản lý thị trường, Cẩm Hồ đi bước này là đã bỏ xí nghiệp khác ở lại đằng sau rất xa rồi.

Trương Khác mỉm cười, đám quan viên Lý Viễn Hồ, Triệu Dương tới đây không phải để khen ngợi Cẩm Hồ có tầm nhìn xa trông rộng, điều bọn họ quan tâm hơn là phương hướng và trọng điểm đầu tư sau này của Cẩm Hồ.

Trước mùa hè, khi Cẩm Hồ chưa thể hiện ra năng lực có thể dẫn dắt hướng đi của ta bản người Hoa Indo, sức ảnh hưởng của Cẩm Hồ với kinh tế địa phương rất có hạn, nhưng tới tháng 8, khi thương vụ Cẩm Hồ trực tiếp tham dự dẫn tư bản người Hoa Indo vào Hải Châu, Kiến Nghiệp, Huệ Sơn với quy mô hơn 2 tỷ USD, gấp đôi quy mô mời gọi đầu tư của mười ba thành phố tỉnh Đông Hải năm ngoái, có thể nói Cẩm Hồ đã sở hữu năng lực ảnh hưởng tới phát triển kinh tế địa phương.

Vào lúc ấy ý đồ sử dụng Từ Học Bình của TW cũng hết sức rõ ràng, tỉnh Đông Hải phải thuận theo ý đồ của Trung Ương, đem tiềm lực phát triển Cẩm Hồ có thể mang lại nhường cho tỉnh Giang Nam, đám Lý Viễn Hồ đến đây hôm nay chính là để hi vọng Trương Khác cho một cái khung cơ bản trọng điểm đầu tư giữa Giang Nam và Đông Hải.

Có điều Lý Viễn Hồ, La Quân, Triệu Dương có một là ủy viên TW, hai người là ủy viên dự khuyết TW, phải giữ thân phận không thể nói thẳng vào chính đề.

- Trung tâm nghiên cứu kinh tế là đội ngũ cố vấn chiến lược của Cẩm Hồ cũng không phải chỉ để hỗ trợ chiến lược quốc tế hóa.

Trương Khác không có ý làm khó bọn họ, đoán được mục đích tới đây của họ lần này, chủ động nói vào vấn đề chính:

- Trước đó Cẩm Hồ đã rất kỳ vọng hợp tác kinh tế khu vực Tiểu Giang có thể thuận lợi đơm hoa kết trái, nhưng chỉ là kỳ vọng mà thôi, nay Cẩm Hồ hi vọng có thể cống hiến phấn nào cho sự hợp tác này. Viện trưởng Thôi trước đó cùng vài nhân viên nghiên cứu đã có nghiên cứu vấn đề này, hiện đã có kết quả sơ bộ, viện trưởng Thôi có phải nó có tên là " Ảnh hưởng xúc tiến với kinh tế toàn khu vực của việc xây cảng ở đảo Đông Sơn" không?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận