Quan Lộ Thương Đồ

- Chị thích Trương Khác ở điểm nào?

Mặc cho Địch Đang Thanh lão luyện đến đâu bị Đường Thanh bất ngờ hỏi câu này cũng sợ tới mất hồn mất vìa, kinh hoàng nhìn Đường Thanh, không hiểu mình để lộ sở hở ở chỗ nào.

Nhưng thấy ánh mắt Đường Thành gắn chặt trên người Trương Khác không nhận ra mình luống cuống mới ý thức được đó chỉ là cách Đường Thanh nói chuyện với người khác thôi, nếu người ngồi bên cạnh là nam nhân, cũng hỏi cầu này, hẳn là đang thắc mắc vì sao những người đi tới đâu cũng là nhân tài được săn đón lại cam tâm tình nguyện tụ tập dưới cờ của Cẩm Hồ.

- Tôi có thể thích gì ở cậu ta sao?

Địch Đan Thanh che dấu gợn sóng trong lòng, khẽ cười nói:

- Thời buổi này tìm được một ông chủ trả lương cao như vậy chẳng dễ dàng gì.

Đường Thanh quay sang cười hì hì:

- Cái tên hư hỏng này béo tới chảy mỡ rồi, suốt ngày rảnh rỗi lang thang, chuyện gì mọi người cũng làm giúp cả, không thể để cậu ấy hưởng lợi một mình được.


Địch Đan Thanh nhận ra tình cảm của Đường Thanh với Trương Khác còn mang chút nhân tố sùng bái, trong quan hệ hai người tự hạ thấp địa vị của bản thân, nhớ tới Tạ Vãn Tình, Hứa Tư đại khái đều không hi vọng xa vời có trọn vẹn tình cảm của y, cô đang nghĩ:" Chẳng biết Đường Thanh có biết sự tồn tại của Vãn Tình không?" nghĩ thế bản thân cũng hơi chột dạ.

Phía bên kia Trương Á Bình bị những lời của Trương Khác nói làm cho nhiệt huyết sục sôi, nhất thời không biến nói gì trả lời Trương Khác, muốn làm nên một phen sự nghiệp cần có mộng tưởng, nếu không làm sao có đột phá trong cuộc đời được.

Đối với người bạn cũ này, Trương Khác không cần vòng vo rồi mới đi vào chủ đề chính, nói thẳng luôn:

- Trong hơn một năm qua, có thể nói các phòng ban của Ái Đạt đều trưởng thành rất nhanh chóng, chúng tôi đã thực hiện được tự sản xuất hơn 80% ở sản phẩm Iplayr tầm trung thấp, mục tiêu này sẽ nhanh chóng thực diện ở di động và các sản phẩm khác. Trung Tinh Vi Tâm cũng chỉ cần chưa tới một năm đã đi vào sản xuát rồi, mọi người đều rất không hài lòng với tỉ lệ sản phẩm tốt, với tôi mới đi vào sản xuất có 27% sản phẩm tốt là rất hài lòng rồi.

Tới đây dừng lại một chút để Trương Á Bình tập trung lại:

- Cơ sở trong nước rất yếu kém, cần cho Trung Tinh Vi Tầm một quá trình đề cao. Bên phía Ái Đạt, điều kiện cùng kỹ thuật sản xuất kém hơn một chút, tuyển công nhân cũng cần thời gian để thuần thục, nhà máy chỉ có nghiêm ngặt khống chế chất lượng sản phẩm mới có thể giữ được hình tượng thương hiệu Ái Đạt. Bản thân tôi thì không có gì bất mãn, nhưng lão Trần lão Tô thường kiểm điểm với tôi cần bỏ công sức nhiều hơn tinh tế hóa sản xuất, giảm sự cố chất lượng tới mức thấp nhất, nâng cao hiệu suất sản xuất, đề ra kế hoạch "chế tạo tinh chuẩn", muốn tổ chức một đội ngũ thực thi kế hoạch này, tiên hành tiêu chuẩn hóa tất cả công đoạn của Ái Đạt... Bọn họ đều khen ngợi anh là người đứng đầu quản lý chế tạo điện tử ở Trung Quốc, nói anh là nhân tuyển thích hợp nhất cho đội ngũ này; ngoài ra Ái Đạt còn có kế hoạch lập phòng linh kiện để tăng cường quản lý nghiệp vụ sản xuất, tiêu thụ linh kiện, tôi mong anh sang lãnh đạo nó...

Hợp đồng của Trương Á Bình với Phillips sắp hết hạn, Phillips cũng hi vọng hắn ở lại, còn thăng lên làm phó tổng giám đốc cấp cao, dù sao Trương Á Bình lập công lớn cho sự phát triển của Phillips ở khu vực Đại Trung Hoa, hơn nữa hắn đang ở độ tuổi thành tục sung mãn.


Trong nước có rất nhiều xí nghiệp điện tử mời Trương Á Bình làm tổng giám đốc điều hành, nhưng mấy năm qua chỉ có Cẩm Hồ là khiến cho y kích động, cùng với thời gian dài tiếp xúc, Trương Á Bình có hiểu biết sâu sắc về Cẩm Hồ, hiểu ưu thế của Cẩm Hồ cùng những chỗ Cẩm Hồ cần cải tiến, tư giao với đám Trần Tín Sinh, Đinh Hòe, Tô Tân Đông cũng không tệ.

Trong thâm tâm Trương Á Bình rất khát vọng gia nhập Cẩm Hồ, nhưng điều này cần Cẩm Hồ đề xuất ra, đồng thời phải an bài cho hắn một không gian để thi triển phát huy tài năng.

Cuối năm 95 đầu năm 96, nghiệp vụ đầu đĩa trong nước bị hạn chế bởi lượng cung cấp mắt đọc, khi ấy Trương Á Bình nắm đại quyền nhà máy linh kiện Phillips có thể nói là người quyết định phân ngạch thị trường đầu đĩa lúc bấy giờ, lúc đó chỗ dựa cho quyến định của hắn là xí nghiệp nào có quản lý hoàn thiện hơn, có tiềm lực phát triển hơn.

Tô Tân Đông có trình độ quản lý sản xuất rất cao, khi đó Ái Đạt vì thế mà lọt vào mắt xanh của Trương Á Bình, được nửa lượng linh kiện Phillips cung ứng.

Mấy năm qua đám Tô Tân Đông, Lỗ Khánh Sinh luôn yêu cầu hà khắc với việc quản lý nhà máy, nổi bật với các đồng nghiệp trong nghề. Nhưng bản thân họ cũng có thiếu sót kinh nghiệm, một phương diện khác sản xuất của Ái Đạt mở rộng quá nhanh khiến trình độ quản lý sản xuất so với các cự đầu còn lại có chênh lệch lớn.

Ái Đạt hiện đúng là rất cần công nhân lành nghề, kỹ thuật viên có kinh nghiệm, yêu cầu khà khắc về chất lượng sản phẩm khiến hiệu suất sản xuất thấp, vật liệu hao tổn cao, những hạn chế này làm sản lượng của Ái Đạt không thể nhanh chóng nâng cao, chi phí sản xuất khá lớn làm triệt tiêu ưu thế tài nguyên nhân lực trong nước.

May mắn là nghiệp vụ di động Ái Đạt chủ yếu triển khai trong nước ở vào thời kỳ lợi nhuận cao, Iplayr và USB là sản phẩm mới, khi xác định giá thị trường đã để lại không gian lợi nhuận đủ lớn, vì thế Cẩm Hồ hình thành được quy mô lợi nhuận cao, nhưng những điều đó cũng chỉ đủ tạm thời che đi thiếu sót của Ái Đạt.


Có điều Trương Khác và tầng quản lý tỉnh táo nhận thức được thời kỳ lợi nhuận cao của di động sẽ qua đi, Iplayr và USB cũng không phải vĩnh viễn không có đối thủ cạnh tranh, những thiếu sót trước đó sẽ bộc lộ ra...

Đương nhiên hiện vấn đề đau đầu nhất vẫn là không thể mau chóng nâng cao sản lượng.

Một khi không còn thời kỳ lợi nhuận cao, thậm chí rơi vào nguy cơ kinh tế, xí nghiệp điện tử muốn tồn tại được trong cuộc cạnh tranh tàn khốc, chủ yếu phải dựa vào năng lực ở những phương diện này.

Nhưng công tác phương diện này cần một nhà quản lý mạnh mẽ để lãnh đạo, có thể nói Trương Á Bình luôn nằm trong tầm mắt của đám Trương Khác, Trần Tín Sinh.

Bản thân năng lực, kinh nghiệm của Trương Á Bình là quá đủ rồi, hơn nữa với mối quan hệ trong nghề của hắn, có thể mau chóng tổ chức lên một đội ngũ có kinh nghiệm triển khai công tác tương quan, lại có quan hệ mật thiết lâu dài với Cẩm Hồ, như thế nhậm chức phó tổng giám đốc tập đoàn sẽ không sinh ra va chạm lớn trong nội bộ tập đoàn...

Quan trọng nhất là phải có sự thừa nhận Trương Khác là lãnh đạo tối cao của Cẩm Hồ.

Đối với người không biết rõ về Trương Khác về Cẩm Hồ, không có quá trình cùng trưởng thành, thì rất khó tận tâm tận lực làm việc dưới sự lãnh đạo của một thanh niên vừa mới qua tuổi 20.

Với nhân tài tầng cấp như Trương Á Bình, lương bổng không phải là vấn đề chủ yếu bọn họ suy tính nữa, mà sự nghiệm cùng sức hút khí phách của lãnh đạo mới là nhân tố quan trọng.


Cẩm Hồ và Trương Á Bình có thể nói là "tình đầu ý hợp", nhưng thế nào cũng phải đợi nhiệm kỳ của Trương Á Bình ở Phillips kết thúc.

Hai bên trò chuyện hợp ý, bất tri bất giác đã tới rạng sáng, lúc tiễn Trương Á Bình ra cửa, chuyện hắn chuyển sang Cẩm Hồ xem như đã được quyết định.

Đám Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông cũng cáo từ ai về phòng nấy, Địch Đan Thanh thu dọn tài liệu xong mới đi, tới khi ra cửa mới nói một câu ý từ mơ hồ:

- Phải ngủ sớm nhé, cẩn thận sáng mai dậy mắt có quầng thâm bị người ta cười cho đấy.

- Á, chị nói lung tung gì vậy?

Đường Thanh xấu hổ hết sức, cô nàng tức tốc chạy vào phòng ngủ, ôm y phục để thay trốn sau lưng Địch Đan Thanh nói với Trương Khác:

- Bạn cũng phải ngủ sớm đấy, mình sang phòng chị Địch ngủ...

Chưa nói hết câu đã chạy trước rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận