Quan Lộ Thương Đồ

Hai nhân viên vội vàng nhảy vào hồ tắm đỡ Vương Kiến Lâm dậy, bị hắn đấm đã ngã lăn ra, chỉ vào phòng thay y phục, rít lên với mấy tên bảo vệ:

- Trong đó, hai bọn chúng chạy vào đó, để đứa nào thoát được, tạo lột da bọn mày.

Cảm giác có cái gì nong nóng từ mũi chảy ra, cúi đầu xuống thấy hồ tắm đã đỏ một mảng.

Nhân viên công tác vừa bị Vương Kiến Lâm đánh ngã đang bò dậy thì bồi thên cái tát nữa:

- Đm, bố mày bị thương rồi, mau lấy bông cầm máu lại đây...

Rồi nằm xuống ngửa đầu dựa vào thành hồ tắm, tránh khỏi chảy máu quá nhiều, mất máu thế này phải ăn bao nhiễu bữa mới bù lại nổi? Hai thẳng súc sinh đó ra tay dữ thật, tới giờ hông vẫn nhâm nhẩm đau, mẹ nó nghỉ một lúc, lát nữa xử lý bọn c húng.

Vương Kiến Lâm đợi tới khi cảm thấy máu mũi không chảy nữa mới rút bông ra, bò lên bờ, thong thả lau sạch người, mặc áo tắm hỏi thuộc hạ:

- Hai thằng con rùa kia đâu, bọn mày chăm sóc chúng tử tế chứ? Kéo chúng lên tầng ba...

Đúng lúc này có một tên hớt ha hớt hải chạy tới, đưa di động cho hắn:

- Điện thoại của cục trưởng Tiền, muốn giám đốc nghe ngay.


Vương Kiến Lâm bịt ông nghe, đạp tên kia chửi:

- Ai bảo bọn mày cho hai thằng con rùa đó có cơ hội gọi điện thoại.

Tên kia ôm bụng nhịn đau nói:

- Giám đốc nhận điện thoại đi, nếu lỡ chuyện, cục trưởng Tiền nói sẽ rút gân tôi, nghe giọng ông ấy không phải nói đùa đâu.

Vương Kiến Lâm biết nếu nhận cú điện thoại này thì vừa rồi ăn đòn oan uổng, có điều sáng nay xảy ra chuyện như vậy, hắn không dám trái ý anh rể, cùng lắm trút giận lên thuộc hạ, chửi mắng vài câu rồi nhận điện thoại.

- Cái gì? Là cháu phó bí thư Hồ...

Vương Kiến Lâm hận sao lúc nãy mình không bị câm luôn đi cho rồi, thế là ăn một trận đòn lại còn phải tươi cười với người ta, mặt âm trầm cúp điện thoại. Nhưng chớp mắt lại nghĩ, mình không phải đang muốn thông qua Vân Mộng Các kết giao quyền quý sao, nếu móc nối được quan hệ với phó bí thư Hồ, ngán gì một tên Trần Bỉnh Đức nho nhỏ?

Nhưng làm sao mới hòa hoãn được quan hệ này, rồi làm sao trở nên thân thiết được, Vương Kiến Lâm nhìn hồ tắm, vũng máu đã bị nhạt đi rồi, vừa rồi bị người ta đấm đá, giờ lại còn phải xin lỗi, nhưng biết làm sao được?

~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Qua trưa tuyết nhỏ đi nhiều, nhưng vẫn lác đác rơi, khắp nơi bao phủ một màu tuyết trắng, đã tới thời điểm lạnh nhất trong năm của Kiến Nghiệp rồi, vẫn nhìn thấy có những đôi nam nữ đi lên núi Hợp Hoan hẹn hò.


Nhìn thấy người tuyết của Đường Thanh vẫn còn chưa đắp xong đầu người tuyết, Trương Khác nâng cổ tay lên ý bảo cô tới giờ rồi, cần thu dọn chuẩn bị tới nhà La Quân ăn tối, Trương Khác không thể đợi tới khi trời tối hẳn mới đến được.

Đường Thanh phủi tay, nói với đám Trần Phi Dung:

- Thật mất hứng, không thể ăn tối cùng các bạn được.

Đường Thanh không thích những bữa cơm xã giao này, nhưng ai bảo cô là Trương phu nhân tương lai chứ?

- Chúng ta cùng nhau ăn khuya được mà...

Trương Khác đưa hay tay ôm má Đường Thanh nựng, khuôn mặt cô còn trắng hơn cả tuyết, đáng yêu vô cùng, giục cô mau đi chuẩn bị.

Trương Khác đi vào nhà lấy di động, gọi điện cho lái xe đưa xe tới, bọn họ sẽ tự lái tới nhà La Quân.

Chưa kịp gọi thì điện thoại của Phó Tuấn đã gọi tới trước, không ngoài dự liệu của Trương Khác, Tiền Quế Hoa không nhốt giam thằng em vợ của mình lại.

Nói tới Vân Mộng Các, Trương Khác còn nhớ Thời Học Bân để lại một đoạn tình ở đó, Vương Hải Túc vì lấy lòng bọn họ mới tới Vân Mộng Các chơi, ở đó Thời Học Bân Thời Học Bân quen một "em học sinh" làm ra vẻ ngây thơ, tiếc là Thời Học Bân đem hết một bầu nhiệt tình vào "em học sinh" đó thì lại bị Vương Hải Túc đem cô ta giới thiệu cho Hồ Kim Tinh là Hồ Tôn Khánh rồi, vì thế Thời Học Bân còn đánh nhau với Hồ Kim Tinh.

- Chắc chắn là nhìn thấy cháu của Hồ Tôn Khánh?


Trương Khác hỏi lại, khẽ cắn môi, nói không chừng được Vương Hải Túc dẫn lối, Hồ Kim Tinh bắt đầu say mê chốn chơi bời rồi, Hồ Tôn Khánh không có con, kỳ vọng vào Hồ Kim Tinh rất nhiều, quá nửa là không muốn nhìn thấy hắn tuổi còn trẻ đã mê luyến chốn hoa liễu.

Chỉ có mỗi việc này mày cố lôi kéo Tiền Quế Hoa và Hồ Tôn Khánh vào với nhau thì quá miễn cưỡng, Trương Khác chỉ bảo Phó Tuấn tìm hiểu tình hình, không đi quá giới hạn.

Có điều Trương Khác không ngờ hôm nay Vương Kiến Lâm tính khí nóng nảy, rất dễ xung đột với người khác, trùng hợp lại xung đột với Hồ Kim Tinh đúng hôm nay.

Trên đường tới nhà La Quân, Trương Khác nhận được điện thoại của Trần Bỉnh Đức, thông báo cho y biết nội dung cuộc thảo luận giữa ông ta và Dư Khánh Lâm, Trương Chí.

Trương Khác không có gì bất mãn, làm tới bước này đã là không tệ rồi, loại nhân vật như Tiền Quế Hoa, thường là mắt xích trọng yếu nhất trong chuỗi lợi ích, nếu không có người nắm quyền mạnh mẽ như Từ Học Bình, nếu không có hoàn cảnh chính trị thích hợp, nếu không có đội ngũ kiên định, muốn triệt để thanh trừ những mạng lưới lợi ích thế này là điều vọng tưởng.

Đối với mạng lưới lợi ích, chỉ cần không động chạm vào lợi ích căn bản, hi sinh mâu thuẫn cục bộ là có thể chấp nhận được, như thế làm chỉnh thể càng thêm ổn định.

Loại chuyện này Trương Khác thấy quá nhiều rồi, giống như lúc mua giấy Thần Hi cũng xảy ra chuyện này.

Trương Khác và Đường Thanh tới nhà La Quân thì Diêu Văn Thịnh và Dịch Hinh đã tới rồi, bọn họ đi ra đón Trương Khác, bên cạnh còn một nam một nữ nữa.

- Hôm qua trên máy bay cô là tiếp viên hay là hành khách?

Trương Khác hỏi Dịch Hinh:

- Hôm qua tôi không làm, tất nhiên là khách rồi.


- Thế là tôi khỏi hối hận hôm qua không ngồi máy bay.

Diêu Văn Thinh cười đấm Trương Khác một cái, giới thiệu hai người kia, nữ là con gái La Quân tên La Kỳ, nam là bạn trai La Kỳ tên Triệu Lưu Vũ.

Khi La Quân tới Kiến Nghiệp nhậm chức thì con cái đều ở lại Bắc Kinh, chỉ có vợ theo ông ta, con trai ông ta ra nước ngoài du học, con gái tốt nghiệp xong ở lại Bắc Kinh làm việc.

Nhân nghỉ lễ La Kỳ đưa bạn trai về ra mắt cha mẹ, đương nhiên gia thế nhà trai được La gia thừa nhận trước, với gia đình thế này nói tới yêu đương tự do là chuyện xa vời.

La Kỳ mặt di truyền từ La Quân, xương gò má hơi thô, có điều trang điểm khéo léo, nên che dấu tốt, được coi là mỹ nữ, nhưng không phù hợp với mỹ quan "thanh thùy xuất phù dung" của Trương Khác.

Nhưng nói ra thì trên đời có bao nhiêu cô gái xứng với tiêu chuẩn đó, Trương Khác quay sang nhìn Đường Thanh, giờ mới hiểu vì sao hôm nay cô lại kẻ chỉ mắt đậm như thế, trông giống như một mỹ nữ nhờ trang điểm, thì ra trước đó cô nàng gọi điện hỏi Dịch Hinh là vì chuyện này, tránh đả kích La Kỳ, cô vợ mình tâm tư càng ngày càng tinh tế rồi.

****Thủy xuất phù dung, thiên nhiên khử điêu sức: Thơ Lý Bạch miêu tả vẻ đẹp tử nhiên thuần khiết, không cần trang điểm tô vẽ.

La Quân hôm nay tổ chức tiệc gia đình cũng là muốn giới thiệu con gái và con rể tương lai, sự nghiệp của con gái và con rể vừa mới khởi đầu, cần hỗ trợ nhưng càng cần bọn họ có tầm nhìn rộng lớn hơn.

La Quân cũng dần hiểu ra, lập trường của Cố gia ngả về phía Cẩm Hồ, đặc biệt là sau khi Đường Học Khiêm sau khi tới Giang Nam nhậm chức, nhanh chóng sử dụng một nhóm quan viên, những quan viên này là cơ sở do Trần Tân Dân tích lũy được khi nhậm chức ở Giang Nam.

Một số tình hình như vậy đã rõ, chỉ không biết bọn họ câu kết với nhau từ bao giờ, ai đứng giữa làm trung gian, Diệp gia sao?

Cách giờ cơm còn sớm, các cô gái giúp vợ La Quân và giúp việc chuẩn bị cơm tối, đám con trai thì bồi tiếp La Quân nói chuyện trong phòng khách.

Triệu gia có mạng lưới quan hệ sâu rộng ở bộ luyện kim, sau khi bộ luyện kim triệt tiêu rồi Triệu Lưu Vũ mới tốt nghiệp ra ngoài làm việc, làm việc trong hiệp hội Trung Trì có tính chất nửa quan trường.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận