Quan Môn


Hôm nay đến thành phố Long Thành, đây chính là bí thư Ban Kỷ Luật Thanh Tra thành phố, Diệp Khai ngồi ở chỗ này cân nhắc chính là phát pháo đầu tiên làm chấn động Long Thành, thậm chí là chấn động cả tỉnh Hà Đông, công tác trọng điểm kế tiếp có lẽ nên đặt ở địa phương nào a.
Nói tới vấn đề này thì suy nghĩ miên man.
- Cạch cạch...
Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa thanh thúy, âm thanh không lớn không nhỏ, nghe rất có cảm giác tiết tấu.
- Mời vào.
Diệp Khai đem ghế của mình xoay lại, ứng một tiếng.
Cửa phòng đẩy ra, một cô gái trẻ tuổi đi vào.
- Diệp bí thư ngài khỏe.
Cô gái trẻ đi tới, nhìn qua Diệp Khai cười nói tự nhiên.
- Ah, Quách Du Du, cô khỏe.
Diệp Khai nhìn qua cô nàng, chỉ thấy trên mặt tân trang rất tốt, mái tóc đen nhánh, khuôn mặt như vẽ, cũng không phải là phẫu thuật làm ra, đúng là bông sen trong nước, rất tự nhiên, nhưng mà Diệp Khai có chút hỏi.
- Tôi còn tưởng rằng cô ngày mai mới đi làm, không nghĩ tới ủy ban công tác có hiệu suất thật cao, Điền bí thư lãnh đạo thật sự có phương pháp.
Quách Du Du khẽ mĩm cười nói.
- Hiệu suất của ủy ban công tác cũng có tính thời vụ.
- Nói thí dụ như?
Diệp Khai thấy nàng nói có hàm nghĩa khác nên hỏi lại.
- Nói thí dụ như khi người khác có chuyện, ủy ban công tác sẽ chạy trốn, nếu đây là chuyện của ngành khác, ủy ban công tác thường dùng chiêu này để giải quyết, tôi đã ở ủy ban công tác hai năm rồi, loại chuyện này thấy quá nhiều.
Quách Du Du trả lời.
Tuy nàng nói như vậy nhưng tay chân cũng rất nhanh nhẹn, một chút cũng không nhìn ra nàng là cô gái quen được nuông chiều, một lát đã pha xong trà ngon cho Diệp Khai rồi, sau đó lại đem văn bản tài liệu trên bàn sửa sang lại rất tốt.
Diệp Khai nhìn mà âm thầm gật đầu, trong lòng tự nhủ làm lãnh đạo thật tốt, chuyện gì cũng không cần động thủ.
Bởi vì cái gọi là có chuyện gì thì bảo thư ký làm, không có chuyện cho thư ký thì... phi phi, lời này không thể nói ra.
- Diệp bí thư, ngài vừa mới tiếp nhiệm, phải chăng cần tổ chức một hội nghị toàn thể gặp mặt mọi người hay không, xem như làm quen nhé?
Quách Du Du hoàn thành công việc thì hỏi lại.
- Đây chẳng phải là chuyện rất bình thường sao? Nhưng mà tôi chưa rõ tình huống công tác ở nơi đây.
Diệp Khai hỏi ngược lại.
- Tình huống của chúng ta cũng rất đơn giản, theo lẽ thường mọi người đã biết ngài rồi.
Quách Du Du giải thích.
- Nếu không mọi người cũng không đi ra đại sảnh để gặp ngài, dễ dàng làm trò cười.
Sau đó nàng lại bổ sung một câu.
- Nhưng mà Diệp bí thư ngài tuổi còn rất trẻ, nói ra không có ai tin tưởng, còn rất trẻ đã làm được bí thư Ban Kỷ Luật Thanh Tra thành phố, hơn nữa còn là cán bộ chính sảnh.
Diệp Khai nghe xong liền cười cười, về chuyện này hắn có ý nghĩ của mình.
- Tôi đã nhìn tư liệu thì thấy cô tốt nghiệp học viện vũ đạo, tại sao tiến vào Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố công tác?
Hắn nghĩ tới vấn đề này cũng có chút tò mò.
Không phải Diệp Khai quá bát quái, mà là chuyện này làm người ta cảm thấy hiếu kỳ.
- Bởi vì tôi trong lúc học vũ đạo, còn chọn học môn quản lý, hơn nữa còn đạt được học vị.
Quách Du Du trả lời.
- Song học vị? Đây không phải chuyện dễ dàng a.
Diệp Khai nghe xong cũng có chút kinh ngạc nói ra.
Trường cao đẳng trong nước hiện tại trên cơ bản không có triển khai song học vị, phải nhiều năm sau mới có chuyện này, bởi vậy hắn nghe được Quách Du Du nói có song học vị thì nhất định là phi thường giật mình.
- Tôi cầm học vị quản lý ở Singapore.
Quách Du Du giải thích.
- Ah, thì ra là thế.
Diệp Khai gật gật đầu, nói:
- Tình huống người trong nhà thế nào?
Mặc dù nói hỏi như vậy có chút thất lễ, nhưng mà nơi điểm khác biệt chính là lãnh đạo hỏi thăm gia đình của thuộc cấp, tự nhiên cũng không có gì không ổn.
Nếu như không hiểu được thư ký của mình, còn trông cậy làm tốt chuyện gì cơ chứ?
Quách Du Du do dự một chút mới lên tiếng.
- Kỳ thật cha mẹ của tôi đều mất rồi, thời điểm tôi học trung học thì họ gặp tai nạn máy bay, cho nên hiện tại chỉ có một mình tôi sinh hoạt, trong nhà có ngôi nhà cha mẹ lưu lại, còn có một chút của cải, đủ duy trì việc học của tôi, sau này mới tìm việc.
- Ah, thật có lỗi, trên tư liệu không có nói chuyện này.
Diệp Khai biểu đạt áy náy, sau đó lại bảo Quách Du Du ngồi xuống.
- Làm thư ký của tôi kỳ thật rất đơn giản, chủ yếu là các phương diện câu thông, con đường tin tức phải linh thông.
- Vâng, tôi hiểu.
Quách Du Du gật đầu nhớ kỹ.
- Ân, về chuyện gặp mặt tôi thấy không cần giống trống khua chiên, ảnh hưởng công tác.
Diệp Khai cân nhắc một chút rồi hỏi.
- Cô có quen thuộc tình huống của Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố hay không?
- Khá tốt.
Quách Du Du trả lời.
- Như vậy chúng ta cũng nên đi tham quan tòa cao ốc này một vòng, nhìn xem các nơi có tình huống gì.
Rốt cuộc Diệp Khai cũng làm ra quyết định.
- Tốt.
Quách Du Du gật đầu nói.
Ban Kỷ Luật Thanh tra vốn có phó thư ký, nhưng không cần bọn họ đi dẫn đường, cho nên hiện tại Diệp Khai cũng không cần triệu tập người mở hội nghị gì đó, vì vậy hai người cũng đi ra ngoài, trước bắt đầu từ lầu một, đi dạo văn phòng một vòng.
Quả nhiên mọi người đối với bí thư Ban Kỷ Luật Thanh Tra mới này tới chỗ của mình dò hỏi, tính tích cực cao hơn rất nhiều, đều nhiệt tình đón chào, hoặc là trả lời vấn đề của Diệp Khai, hoặc là giới thiệu công tác của mình với Diệp Khai, hào khí phi thường hòa hợp.
Đợi đến lúc đi lên lầu năm thì xem xét công việc mới chấm dứt.
Kỳ thật ở tầng trệt thường xuyên có mấy người trong văn phòng chạy tới, trực tiếp đi vào trong đại sảnh gặp mặt Diệp Khai, cho nên thời gian hao tổn cũng không phải quá nhiều. Lầu sáu là chuyên dụng cho lãnh đạo, cũng là chỗ của Diệp Khai và mấy người khác.
Về phần tầng bảy và tám là phòng hợp và phòng thể chất, sách báo, phòng hồ sơ và một ít phòng trống.
- Thời gian trôi qua rất nhanh ah, mắt thấy sắp tan tầm.
Diệp Khai nhìn qua đồng hồ treo tường có chút cảm khái nói.
Thời điểm đi làm hắn không có bao nhiêu khái niệm thời gian, bởi vì hắn là người đứng đầu, muốn làm thế nào thì làm, hôm nay đến Long Thành tuy cũng làm lãnh đạo, nhưng nhưng mà lại làm trong Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố, dù sao phía trên còn có bí thư thị ủy và thị trưởng, còn có một vị phó thư ký cấp bậc còn thấp hơn mình, cho nên cũng không được tự do, mà Diệp Khai gần đây có thói quen chạy tới chạy lui cảm thấy có chút không thích hợp.
Tổng thể mà nói hắn là người càng ưa thích sinh hoạt tự do hơn, hết lần này tới lần khác chỉ ở trong tòa cao ốc Ban Kỷ Luật Thanh tra xa hoa như nhà giam này, vây khốn hắn bên trong.
- Diệp bí thư, ngài còn muốn xem gì nữa không?
Quách Du Du hỏi.
- Ân, trong thành phố an bài thị ủy ở tầng bốn, tôi còn chưa xem.
Diệp Khai trả lời.
- Kỳ thật trong văn phòng cũng có thể, điều kiện rất tốt. Thời điểm tôi vừa đi làm đều ở trong lều vải, về sau dựng lên các công trình thì tốt hơn nhiều.
- Diệp bí thư rất có cảm tình với quan hệ trong nước a.
Quách Du Du nói ra.
- Ân, nơi đó là nơi tôi cất bước vào làm quan, ban đầu tôi làm trưởng thôn, sau đó lại nghe lệnh đi thiết lập khi mới Thánh Vương, chỗ đó từng chút một do mọi người cùng xây nên.
Diệp Khai nhớ tới tình hình lúc ấy vẫn có một ít hoài niệm.
Cũng không biết khu Hồ Hán và Thánh Vương kia bây giờ có bộ dáng gì?
Nhưng hắn cũng biết Hồ Hán cũng không dám dốc sức liều mạng với Thánh Vương, nếu không thành tích trượt có hại chịu thiệt chính là bản thân hắn, đoán chừng cũng được tiến cử đi nơi khác, muốn kiến thiết nhà máy sắt thép mà thôi.
Nhưng đối với chuyện này Diệp Khai cùng bọn người Tạ Quân Ngọc sớm đã có kế hoạch rồi, cũng không sợ Hồ Hán lật trời.
- Thường ủy đã an bài tôi làm thư ký phục vụ sinh hoạt, Diệp bí thư sau khi trở về có thể nhìn thực đơn, xem có món nào không hợp hay không.
Quách Du Du nhìn Diệp Khai giới thiệu một chút.
- Nếu như không muốn trở về thì cũng có thể đi vào nhà hàng của Ban Kỷ Luật Thanh tra, thức ăn cũng không tệ.
Diệp Khai cũng không có ý định trở về buổi trưa, liền gật đầu nói.
- Giữa trưa tôi không quay về, chỉ cần ăn tùy tiện gì đó là được, thuận tiện cũng kiểm tra xem chất lượng đồ ăn trong nhà hàng Ban Kỷ Luật Thanh tra, nhìn xem có thể cải tiến gì không.
Làm người đứng đầu, trên cơ sở nào đó cũng phải quan tâm tới sinh hoạt của thuộc cấp mình, ít nhất phải làm cho phương diện ăn, mặc, ở, đi lại của người ta có phiền toái, làm được chuyện này mới là lãnh đạo giỏi.
Diệp Khai rất rõ ràng điểm này, cho nên đầu tiên phải xem xét chính là nhà hàng.
- Tốt, tôi và ngài cùng đi qua.
Quách Du Du nói ra.
- Dù sao trưa nay tôi cũng không về nhà nấu cơm.
Diệp Khai gật gật đầu, sau đó hai người lại rời khỏi văn phòng, đi qua nhà hàng trước mặt cao ốc.
Nhà hàng kết cấu hai tầng, một tầng chủ yếu là đại sảnh và phòng bếp, tầng hai thiết kế một ít gian phòng, thuận tiện chiêu đãi văn phòng.
Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố có tới hai ba trăm người, mà cả thị ủy thì càng nhiều, cho nên mọi người cũng tách ra, nếu cùng ăn ở sảnh sẽ sinh ra hỗn loạn, cũng bất lợi với quản lý.
Diệp Khai cùng Quách Du Du đi qua thì phát hiện nơi này có không ít người, tất cả mọi người nhao nhao vây quanh quan sá quầy, thấy Diệp Khai tới đều nhao nhao chào hỏi, Diệp Khai gật đầu đáp lễ.
Trên thực tế hiện giờ hắn không còn nhớ được mấy người, tuy vừa rồi gặp mặt nhưng quá mức hỗn loạn, người lại nhiều, cho nên chỉ có thể gật đầu chào "anh tốt" .
Diệp Khai cùng đi qua chỗ phục vụ, liền phát hiện phòng bếp chuẩn bị đồ ăn không tệ, ít nhất hương vị là được, đầu bếp này tuyệt đối có giấy chứng nhận tư cách.
Xem một lần thì Diệp Khai chọn ót và củ cải trắng, lại chọn thịt còn có một phần cơm, sau đó hỏi Quách Du Du, nàng muốn ăn cái gì?
- Ta muốn ăn khoai tây hầm cách thủy thịt kho tàu, cơm.
Quách Du Du báo những món mình ăn.
Trong nhà ăn có ký sổ, cuối tháng khấu trừ vào trong tiền lương, hai người báo hết đồ ăn thì ngồi xuống bàn ăn.
Không bao lâu đồ ăn đã chuẩn bị tốt, Quách Du Du chạy tới bưng bàn ăn đi lên.
Diệp Khai cảm thấy có chút xấu hổ, tuy mình là lãnh đạo, nhưng mà tuổi lại hơi nhỏ, ngồi chung chỗ với mỹ nữ Quách Du Du này sẽ đưa tới vô số ánh mắt khác thường.
- Ai, thoạt nhìn tìm nữ thư ký cũng có chỗ bất tiện a.
Trong nội tâm Diệp Khai nghĩ thầm.
- Diệp bí thư, đồ ăn tốt.
Quách Du Du đem thức ăn đặt xuống bàn, sau đó nhìn qua, nói:
- Thịt hôm nay rất tươi, xem ra dính hào quang của lãnh đạo rồi.
- Hắc.
Diệp Khai nghe xong liền cười, nhưng hắn nhìn qua món khoai tây thịt kho tàu của Quách Du Du thì tỉ lệ thịt kho tàu nhiều hơn, liền cười nói:
- Vậy cũng không nhất định nguyên nhân là do tôi, có lẽ người ta thấy cô là mỹ nữ cho nên múc nhiều hơn đấy.
- Ha ha, lãnh đại nói đùa rối, quạn trọng không phải nữ nhân đẹp hay không, đây chính là phân thượng cấp và hạ cấp.
Quách Du Du cười cười nói.
- Đại sư của nhà hàng này làm đồ ăn cũng xem là người nào, không có ý trực tiếp nịnh nọt anh, cho nên phải bắt đầu từ thức ăn rồi.
Diệp Khai lắc lắc đầu nói.
- Vậy cô quá xem thường mị lực bản thân của mình rồi, mỹ nữ như cô trăm phần trăm đi tới đơn vị nào cũng được xem trọng, không thể khinh thường được.
Hai người cũng bắt đầu ăn.
Không thể không nói đại sư trong nhà hàng của Ban Kỷ Luật Thanh tra trình độ rất cao, Diệp Khai cho rằng đồ ăn bình thường có thể đạt tới mức này đã có thể đạt bằng cấp rồi, cho dù Diệp Khai có chiêu đãi khách nhân ở nơi này cũng xem như không tệ, dù sao từ món ăn đã có thể so sánh với các nhà hàng lớn rồi.
Tuy món ăn làm đơn giản, nhưng lại khảo nghiệm kỹ thuật chế biến đồ ăn của đầu bếp, mà đặt sản thịt của Hà Đông phong vị khác nhau cho nên cũng nhìn rõ được cân đối của đầu bếp, nói ngắn lại Diệp Khai tương đối hài lòng.
Nhưng mà hắn không rõ lắm nhà hàng làm sao có thể cam đoan tiêu chuẩn này mãi?
Người ăn cơm trong nhà hàng có chừng hơn hai trăm người, chiếm bảy thành là nhân viên của Ban Kỷ Luật Thanh tra.
Nguyên nhân cao như thế đơn giản cũng là vì mọi người nhà ở khá xa, thời gian nghỉ trưa cũng không dài, mà mọi người cơ bản chỉ ăn một ít đồ ăn mà thôi, cho nên vì tiết kiệm thời gian nên giữa trưa không cần giày vò đi lại làm gì.
Bỗng nhiên Diệp Khai nghĩ tới một vấn đề, liền nhìn Quách Du Du dò hỏi.
- Đơn vị có cung cấp nơi nghỉ trưa cho mọi người không?
- Kể từ bây giờ mà nhìn thì có.
Quách Du Du gật đầu hồi đáp.
- Trong văn phòng của chúng ta cơ bản là có nơi nghỉ trưa. Đây cũng là thời điểm thiết kế tòa nhà và cân nhắc tới công tác đặc thù của Ban Kỷ Luật Thanh tra, dù sao có đôi khi các đồng chí cần tăng ca ngày đêm, cho nên phương diện này phải chiếu cố tới.
Diệp Khai gật gật đầu, từ ăn, mặc, ở, đi lại mà nhìn thì chí ít có ba cái đã được cam đoan, nhân viên trong Ban Kỷ Luật Thanh tra tiền lương tuy bình thường. Nhưng mà phá án sẽ có kinh phí phụ cấp, cho nên tương đối nói thời gian trôi qua nhẹ nhàng hơn.
Hiện giờ cần cân nhắc duy nhất chính là vấn đề đi lại.
Hắn nghe Quách Du Du đã từng nói qua, Ban Kỷ Luật Thanh tra hiện tại có hơn hai mươi chiếc xe lớn nhỏ, với một đơn vị hai trăm người mà nói con số này không quá ít, phải nói tương đối nhiều, dù sao đây là năm 1992, không phải năm 2012, tỉ lệ xe bus rất cao.
Nhưng mà cân nhắc tới công tác của Ban Kỷ Luật Thanh tra là thường xuyên ra ngoài phá án. Con số này không tính là nhiều, dù sao có nhiều khi bọn họ cần tiến hành thay phiên với đơn vị cấp dưới, thuyên chuyển xe công tác ra ngoài đơn vị. Đây cũng là chuyện không thuận tiện.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui