Quan Môn


Cố Binh không phải kẻ ngu dốt, mặc dù hắn có chút ương ngạnh nhưng làm cán bộ thời gian lâu như vậy, vẫn còn là cấp phó phòng, làm việc trong hệ thống cảnh sát nên vẫn luôn có được một ít kiến thức.
Hắn biết rõ nếu như không phải vấn đề của hắn phức tạp thì đến thời gian này lẽ ra Ban kỷ luật thanh tra nhất định phải làm ra một kết luận, hoặc là thả người, hoặc là xác định tội của hắn, cũng không thể một mực kéo dài như thế.
Nhất là trong nhà hắn còn có phó bí thư tỉnh ủy Cố Thành là cha hắn đấy thôi, cha hắn không khả năng nhìn con trai phải bị lưu giữ trong Ban kỷ luật thanh tra ăn Tết đấy.
Nhưng tình huống bây giờ lại hoàn toàn khác hẳn, Cố Thành không hề có một chút động tĩnh, làm Cố Binh cảm thấy có chút hoảng hốt, chẳng lẽ lão tử của hắn đã chẳng thèm quan tâm tới hắn nữa?
Ý nghĩ này một khi xuất hiện, cảm xúc của Cố Binh đã không còn cách nào bình tĩnh được nữa, mấy ngày gần đây hắn vẫn ngày càng càng thấy nóng nảy vô cùng.
Phó bí thư Dương Thuận Hinh đã là cán bộ kỷ luật thanh tra lão thành, đối với những tình huống này khá hiểu rõ, khi chú ý thấy cảm xúc biến hóa của Cố Binh, liền nhắc chuyện này với Diệp Khai.
- Diệp bí thư, dạo gần đây cảm xúc của Cố Binh chấn động khá lớn, nói như vậy tình hình của hắn sẽ rất dễ dàng biến thành cực đoan, anh xem có nên chú ý một chút hay không?
Phó bí thư Dương Thuận Hinh hỏi Diệp Khai.
Căn cứ kinh nghiệm công tác của bọn họ, vào lúc này đối tượng bị điều tra đang ở trong loại tình huống không thể khống chế được cảm xúc, một khi không thể vượt qua sẽ rất dễ dàng đi hướng cực đoan, tỷ như trước kia từng có thật nhiều án lệ, người bị giam giữ thừa dịp nhân viên điều tra không chú ý đột nhiên tự sát, cho nên Dương Thuận Hinh thật xem trọng vấn đề này, lo lắng Cố Binh sẽ xảy ra vấn đề.
Một khi Cố Binh xảy ra vấn đề tại Ban kỷ luật thanh tra thành phố, mặc dù nói Diệp Khai không thoát khỏi liên quan, nhưng những người khác cũng sẽ bị liên lụy tới, ai biết nếu phó bí thư tỉnh ủy Cố Thành nổi giận lên, có thể sẽ trút sang cả người vô tội hay không?
Hơn nữa trên cơ bản bọn họ đều đã được mời đến nhà của Cố Binh, nếu thật sự xảy ra vấn đề bọn họ đều phải chịu trách nhiệm, dù sao mặc dù phó bí thư Cố Thành không trực tiếp bày tỏ thái độ, nhưng mẹ của Cố Binh đã gặp mặt mọi người chào hỏi, mọi người cũng không thể không quan tâm, ít nhất phải xem trọng vấn đề an toàn của Cố Binh.
- Dương bí thư có đề nghị gì?
Diệp Khai không nói gì thêm, mà hỏi thăm ý kiến của Dương Thuận Hinh trước tiên.
Theo tuổi tác mà nói, phó bí thư Dương Thuận Hinh đã hơn bốn mươi tuổi, còn lớn hơn mẹ của Diệp Khai, thuộc về cán bộ có kinh nghiệm phong phú trong Ban kỷ luật thanh tra, theo giới tính mà nói, là nữ đồng chí, trời sinh dường như thích hợp với công tác trị bệnh cứu người, cho nên sau khi Diệp Khai đi tới thành phố Long Thành cũng không làm ra hành động chèn ép gì với nữ phó bí thư, ngược lại còn xem trọng ý kiến của Dương Thuận Hinh.
Cũng chính vì nguyên nhân này, phó bí thư Dương Thuận Hinh không nhìn thấu được Diệp Khai, thực sự không hề nghĩ tới muốn đối lập với hắn, dù sao thân phận của Diệp Khai rất thần bí, nghe nói trên thượng cấp có người, bối cảnh thâm hậu, nàng thật không đáng chủ động đi trêu chọc Diệp Khai.
- Tôi cảm thấy hoặc là mau chóng kết án, hoặc là buông lỏng một chút, nếu cứ giam giữ như vậy vạn nhất xảy ra vấn đề, đối với đồng chí trong Ban kỷ luật thanh tra chúng ta đều không có chỗ tốt gì.
Phó bí thư Dương Thuận Hinh đề nghị:
- Công tác của chúng ta vốn đã không được người chào đón, bị người nắm được tay cầm thì xem như Tết âm lịch năm nay không xong rồi.
- Được, Dương bí thư đề nghị rất có đạo lý, tôi sẽ cẩn thận suy nghĩ chuyện này.
Diệp Khai gật nhẹ đầu, nói với Dương Thuận Hinh.
Dương Thuận Hinh gật đầu, bỗng nhiên lại nói ra:
- Những ngày cuối năm, Ban kỷ luật thanh tra thành phố đều phải kiểm tra toàn bộ công tác của các đơn vị, năm nay chúng ta có phải cũng đi chuyển quanh một vòng hay không?
- Có lệ này sao?
Diệp Khai hỏi.
Đối với một ít truyền thống cũ của Ban kỷ luật thanh tra, Diệp Khai đương nhiên không quá hiểu rõ, trên thực tế trước khi hắn trở thành bí thư Ban kỷ luật thanh tra, đối với nghiệp vụ này là hoàn toàn mù mịt, không hiểu rõ ràng.
Sau khi hắn đi vào thành phố Long Thành, sở dĩ mở ra cục diện chính yếu nhất là vì hắn sát phạt quyết đoán, trực tiếp bắt xuống bí thư Ủy ban tư pháp Quách Sĩ Tuyền cùng cục trưởng Cục cảnh sát thành phố Trữ Học Tư, khiến cho các cán bộ lớn nhỏ trong Long Thành bị rung động thật sâu.
Mà về sau hành động lôi đình càn quét băng nhóm xã hội đen, diệt Long Thành tứ bá cũng khiến cho uy tín của hắn trong lòng cán bộ Long Thành bỗng chốc lên dâng lên, về phần nói phương diện nghiệp vụ cụ thể gì đó, thật sự là có khiếm khuyết.
Giống như việc phó bí thư Dương Thuận Hinh nhắc tới công tác kiểm tra các đơn vị bên dưới, hắn lại hoàn toàn không biết.
- Mỗi năm đều phải làm như vậy, chủ yếu là vì thể hiện cảm giác tồn tại của Ban kỷ luật thanh tra thành phố, vì đơn vị tìm chút phúc lợi.
Phó bí thư Dương Thuận Hinh giải thích.
Bình thường Ban kỷ luật thanh tra thành phố không lộ mặt, một khi ra tay là có chuyện lớn, cho nên không ai dám chọc tới cán bộ Ban kỷ luật thanh tra thành phố, nhưng cũng làm cho người bình thường không cách nào tiếp xúc được tới bọn họ, không biết rõ sự lợi hại của họ.
Vì vậy Ban kỷ luật thanh tra thành phố hàng năm cũng phải rút một ít thời gian cố định nhảy ra biểu thị cảm giác tồn tại một chút, cũng tỷ như trước Tết, đi ra một vòng, không nói chuyện gì khác, kéo về vài xe phúc lợi cho đơn vị vẫn thật nhẹ nhàng.
- Ah, là như vậy sao.
Diệp Khai nghe Dương Thuận Hinh giải thích, mới hiểu được rõ ràng vấn đề bên trong, vì vậy gật nhẹ đầu nói với nàng:
- Chuyện này Dương bí thư tinh tường, vậy ủy thác hết cho cô làm là được rồi, mọi người cũng sẽ yên tâm hơn. Tôi mới đến, người ta không chịu bán mặt mũi thì thật xấu hổ lắm.
Dương Thuận Hinh nghe xong cười nói:
- Diệp bí thư thật sự quá khiêm tốn, hiện tại toàn bộ Long Thành có ai dám khinh thị Diệp bí thư?
Nàng cũng không phải hoàn toàn là nịnh nọt Diệp Khai, mà thực tế tình huống xác thực là như thế, Diệp Khai hiện tại ở trong lòng cán bộ Long Thành là một ngọn núi lớn, có hắn đặt tại đây, ai cũng không dám tùy ý làm bậy, dù sao có vết xe đổ trước đó không xa, không ai muốn trở thành mục tiêu bị Diệp Khai đem ra tế cờ lần kế tiếp.
Diệp Khai đi vào Long Thành lập tức dẫn ba ngọn lửa, thứ nhất là bắt Quách Sĩ Tuyền cùng Trữ Học Tư, thứ hai là trừ Long Thành tứ bá, thứ ba có thể rơi xuống trên đầu Cố Binh hay không cũng chưa khẳng định, cho nên sẽ không ai muốn tự tìm rủi ro, đắc tội vị bí thư Ban kỷ luật thanh tra trẻ tuổi tới mức quá phận này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui