Quan Môn


- Cháu chỉ có thể nói không thể bài trừ loại khả năng đó, bởi vì sự tình thật sự khác thường.
Diệp Khai cẩn thận đáp.
Trên thực tế, đối với tình huống xuất hiện trong phòng bệnh, trong lòng Diệp Khai cũng có chỗ hoài nghi, chẳng qua lúc ấy điều kiện không cho phép nên hắn cũng không cần thiết đem chuyện này gây huyên náo xôn xao, vì vậy không nhắc lại chuyện đó, nhưng điều này cũng không tỏ vẻ trong lòng hắn không nghĩ tới phương diện kia.
- A…ông đã hiểu!
Diệp lão gia tử nghe xong câu trả lời của Diệp Khai, hiển nhiên bắt đầu cân nhắc lên.
Bác cả Diệp Tử Kiện nghe xong cũng lâm vào trong trầm tư.
Diệp Khai nhìn nhìn ông nội cùng bác cả, không nói gì, chỉ tự nâng chén trà lên uống.
Ngược lại Diệp Kiến Hoan không ngừng hàn huyên với hắn, nhắc tới chuyện Trầm Tuyết mang thai, dự tính ngày sinh nở, cùng chuyện kinh doanh của công ty.
Trong đoạn thời gian gần đây, Diệp Kiến Hoan cũng ít ra ngoài chơi bời, đại khái ngày càng lớn tuổi hơn, lại sắp làm cha, tính tình của hắn đã dần dần lắng đọng lại, sự chuyển biến này làm Diệp Khai cùng người trong nhà cũng cảm thấy vui mừng, nhất là bác cả Diệp Tử Kiện, đối với chuyển biến của con trai thật sự hài lòng.
Nếu là ở ngày trước, hai cha con mỗi lần gặp mặt nhau luôn chỉ gây cãi, bây giờ có thể tâm bình khí hòa ngồi chung một chỗ đúng là không dễ dàng.
- Lão nhị hiện tại đường làm quan rộng mở, lúc nào có thể tiến vào hàng ngũ cán bộ cấp phó tỉnh?
Diệp Kiến Hoan hỏi.
- Cấp phó tỉnh bộ thì thật khó nói, hiện tại em chỉ làm chính sảnh thôi đã bị người đỏ mắt luôn gây trở ngại rồi, nếu còn tiến vào cấp phó tỉnh bộ, anh còn để cho người khác sống sao?
Diệp Khai cười nói.
Hắn nói chính là tình hình thực tế, bí thư Ban kỷ luật thanh tra thành phố hai mươi tuổi, đây là tồn tại đặc thù, không có khả năng nhanh hơn được nữa, cho nên ý định tốt nhất trong hiện tại là lắng đọng trên vị trí này thêm vài năm, tương lai trở thành chủ tịch thành phố, hoặc là bí thư thành ủy, đợi sau ba mươi tuổi tiến vào hàng ngũ cấp phó tỉnh bộ thì phù hợp hơn.
Mười năm trải qua xem như là gia tăng thêm kinh nghiệm, gia tăng lịch duyệt quan trường rồi.
Đương nhiên, Diệp Khai còn muốn làm thêm một chuyện, ngoại trừ cho mình gia tăng thêm chiến tích cùng lịch duyệt, đồng thời cũng phải nhận lấy trách nhiệm vì Diệp gia bồi dưỡng nhân tài hậu bị, khi hắn thay đổi đảm nhiệm các loại chức vụ, còn phải thành lập thành viên tổ chức chính trị cùng thành viên tổ chức kinh tế của mình, xem như để ngày sau tạo được lực ủng hộ cho mình thượng vị.
Tuy lực lượng của Diệp gia phi thường khả quan, nhưng Diệp Khai cần chính là một cỗ lực lượng chính trị cùng kinh tế hoàn toàn thuộc về mình, việc này cần do chính hắn kiến tạo, đương nhiên, một khi thực hiện được mục tiêu này thì địa vị của hắn sẽ không gì phá nổi, vượt xa hơn khả năng tiếp nhận di sản từ trong tay trưởng bối trong nhà.
Dù sao một ít lão nhân chưa hẳn sẽ đồng ý đi theo tùy tùng chính bản thân Diệp Khai, bởi vì tuổi tác chênh lệch có chút quá lớn, trong quốc nội xưa nay luôn thật chú ý tư lịch, rất khó làm cho người ta tâm phục khẩu phục.
Thay vì như thế còn không bằng do chính bản thân mình tay không tấc sắt chế tạo cho mình một bầu trời riêng cho chính bản thân mình.
Diệp Khai vẫn luôn tin tưởng vững chắc có trả giá mới có hồi báo.
Di sản chính trị của gia tộc chính hắn tất nhiên là cần kế thừa, nhưng nếu như bản thân không sáng tạo thêm sự phát triển mới, vậy thì không thể được, nếu không sẽ không có động lực tiếp tục hướng lên cao hơn.
- Mấy năm gần đây đối với việc đề bạt cán bộ trẻ tuổi vẫn luôn tận hết sức lực.
Bác cả Diệp Tử Kiện ngồi bên cạnh nói ra:
- Tuy tiểu Khai là trường hợp đặc biệt, nhưng cấp phó sảnh cùng cấp chính sảnh chừng ba mươi tuổi cũng đã có một ít, hơn nữa số lượng cũng không xem là thiếu thốn.
- Cán bộ lãnh đạo tuổi trẻ hóa là một xu thế mà thôi.
Diệp lão gia tử tỏ vẻ:
- Nói thí dụ như nước Mỹ, hiện tại mới tuyển ra được tổng thống mới chỉ bốn mươi bảy tuổi, điều này ở trong quốc gia chúng ta thì không cách nào tưởng tượng được, nhưng ngày sau chưa hẳn là không thể thực hiện.
Diệp Khai đương nhiên rất rõ ràng tổng thống mới của nước Mỹ chính là Clinton, xác thực là một nhân vật, Clinton cùng phụ tá Gore của hắn cùng nhau đánh bại tổng thống Bush đang muốn tranh cử thêm lần nữa, sau đó tới năm 1996 cũng đánh bại nghị viên Đảng Cộng Hòa Bob. Doll tiếp tục đảm nhiệm vị trí tổng thống Mỹ lần thứ hai.
Vào năm 2001 khi rời khỏi cương vị công tác, Clinton chính là một trong những vị tổng thống được công chúng khẳng định nhất trong lịch sử nước Mỹ.
Hắn là vị tổng thống liên nhiệm thành công thứ hai sau tổng thống Francklin. Roosevelt, đồng thời là vị tổng thống duy nhất của Đảng Dân Chủ thành công liên nhiệm.
Trong thời gian hắn chấp chính, nước Mỹ đã trải qua thời kỳ phát triển kinh tế hòa bình trong thời gian dài nhất, thực hiện thu chi tài chính cân đối cùng lợi nhuận quốc khố lên tới năm trăm năm mươi chín tỷ đô la.
Nhưng trong lúc Clinton đảm nhiệm tổng thống cũng đã gặp không ít khiêu chiến, bởi vì chính sách kế hoạch cải cách bảo vệ sức khỏe của hắn bị thất bại, Đảng Cộng Hòa lần đầu đạt được quyền khống chế trong hạ nghị viện sau bốn mươi năm.
Trong nhiệm kỳ thứ hai, Clinton bởi vì tội ngụy chứng cùng tội ảnh hưởng tư pháp mà bị quan tòa của hạ nghị viện phán tội, nhưng cuối cùng được nghị viện bác bỏ kết quả phán án của quan tòa sau đó đã hoàn thành nhiệm kỳ.
Hắn dùng 65% phiếu ủng hộ của dân chúng chấm dứt nhiệm kỳ, sáng tạo ra kỷ lục vị tổng thống nước Mỹ được ủng hộ cao nhất phải rời khỏi nhiệm kỳ từ sau cuộc thế chiến lần thứ hai.
Đối với nhân vật trẻ tuổi mà có năng lực vô cùng cao minh trở thành tổng thống nước Mỹ, Diệp Khai đương nhiên cũng không có ý nghĩ gì, dù sao quan hệ giữa nước cộng hòa cùng nước Mỹ luôn rắc rối phức tạp, nhưng là đối thủ cạnh tranh, ai cũng mong muốn đối phương phát triển chậm chạp hơn một chút, trong quốc gia càng loạn hơn một chút, như vậy bản thân quốc gia mình mới có ưu thế phát triển.
- Tình huống nước Mỹ có chút phức tạp, nhưng theo quan hệ quốc tế nhìn lại, nước cộng hòa muốn quật khởi cũng không thể cùng nước Mỹ đối nghịch.
Diệp Khai nói ra:
- Chúng ta cần kỹ thuật mới của nước Mỹ, nước Mỹ cần thị trường của chúng ta, đây là một thời đại cần có lẫn nhau, nếu như chúng ta có thể đạt được thời gian hai mươi năm hòa bình phát triển, tương lai lấy được thành tựu sẽ thật kinh người, làm cho cả thế giới đều phải kinh ngạc.
- Đây là chuyện tất nhiên.
Diệp lão gia tử gật đầu đồng ý nói:
- Từ khi vũ khí hạt nhân được sản xuất, thế cục quốc gia đã biến hóa thật lớn, giữa những nước lớn tối đa là có trận chiến bằng miệng, hoặc là từ sau lưng ủng hộ vài nước nhỏ tranh đấu lẫn nhau, nhưng chiến tranh bộc phát cũng thay đổi tình trạng này, người Mỹ bắt đầu nhúng tay vào vùng Trung Đông, cục diện Mỹ- Liên Xô tranh bá cuối cùng đã kết thúc, nhưng cục diện nước Mỹ một nhà độc đại cũng cực kỳ bất lợi đối với chúng ta.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui