Quan Môn


Thế nhưng mà thật không ngờ vợ hắn lại làm ra chuyện hồ đồ như vậy, đem con trai đi ra nước ngoài, điều này lập tức khiến cho hắn cảm giác áp lực tăng lên, nếu như chuyện này bị người lấy ra bình luận như vậy người làm cha như hắn sẽ không thoát khỏi liên quan.
Tuy có thể nói cha là cha, con là con, nhưng trong sự tình này hắn lấy thân phận người bảo lãnh xuất hiện, cho nên con trai bỏ trốn, làm cha nhất định phải chịu trách nhiệm, hơn nữa nói sâu hơn một chút, rất có thể cài cho hắn tội hiềm nghi dung túng con trai chạy trốn thoát tội.
Nếu như ở lúc bình thường tội danh như vậy cũng không đáng là gì, bởi vì vấn đề mà Cố Binh phạm phải cũng không tính là vô cùng nghiêm trọng, thời buổi này có nhiều người tham ô hối lộ như thế, cũng không chỉ có một mình Cố Binh.
Chỉ là thao tác chuyện này không phải là người khác, mà là bí thư Diệp Khai của Ban kỷ luật thanh tra thành phố, như vậy làm cho người cảm thấy thật sự đau đầu, bởi vì Diệp Khai không sợ hắn, hơn nữa là con cháu của Diệp gia, Diệp Khai cũng không phải nhân vật mà Cố Thành có thể chèn ép xuống.
Một khi Diệp Khai bởi vì việc này mà nổ súng với hắn, Cố Thành thật sự không có biện pháp nào tốt, duy nhất có thể làm là mặt dày mày dạn làm như không biết rõ tình hình, đương nhiên làm như vậy cũng có thể ứng phó qua được, nhưng mặt mũi sẽ mất hết, về sau uy tín trong tỉnh Hà Đông sẽ ảnh hưởng rất lớn.
- Diệp Khai chỉ là một tiểu tử mà thôi, nhiều lắm là một chính sảnh, ông là lãnh đạo chủ yếu của tỉnh ủy, còn cần sợ hắn?
Vợ của Cố Thành luôn cảm thấy chồng mình làm việc có chút sợ đầu sợ đuôi, không thả ra tay chân, không còn chút hào khí nào của năm xưa.
- Sự tình không đơn giản như bà đã nghĩ đâu, Diệp Khai là nhân vật có đại bối cảnh, tôi căn bản không làm gì được hắn, lại càng không cần phải nói bí thư Nhạc Sơn lại có chủ ý với tôi.
Cố Thành thở dài nói:
- Là lực lượng trung kiên của thế lực bản thổ, tôi nhất định là đối tượng bị chú ý trọng điểm của lãnh đạo tỉnh ủy tân nhậm, nhưng ở thời điểm như vậy lại xảy ra loại chuyện này, bà nói không phải là sẽ bị người nắm thóp sao?
- Không bắt được vấn đề thực chất, bọn hắn cũng không làm gì được ông đi?
Vợ của Cố Thành hỏi.
- Nhiều năm qua ông làm quan tương đối liêm khiết, trong nhà cũng không thu nhận quà tặng quý trọng gì.
- Như vậy thì có tác dụng gì?
Nhắc tới chuyện này Cố Thành liền cảm thấy căm tức, vỗ bàn nghiêm nghị nói:
- Hiện tại cũng do con trai bảo bối của bà làm hỏng! Nếu không phải nó ở bên ngoài xằng bậy, có thể có sự tình hôm nay sao?
- Bây giờ nói những lời này còn có ích lợi gì?
Vợ hắn cũng có chút tức giận phản bác:
- Tranh thủ thời gian ngẫm lại đối sách mới là thật đấy.
- Ai, sự tình lần này xem như có phiền toái!
Cố Thành ngồi xuống vuốt vuốt mặt mình nói.
Có cơ hội tốt như vậy, Diệp Khai không khả năng không áp dụng động tác gì, huống chi phía sau còn có bí thư Nhạc Sơn vẫn luôn nhìn chằm chằm vào hắn!
Khi Tạ Quân Ngọc bay về, Chung Ly Dư đã về nhà.
Diệp Khai tự mình lái xe đưa Chung Ly Dư về nhà, còn tặng lễ vật cho Chung Ly Thiên, là một bật lửa chỉ bán với số lượng có hạn trên toàn cầu, ngoài ra còn thêm một rương xì gà Havana, nghe nói được cuốn từ trên đùi của mỹ nữ mà có.
Bất quá cách nói này Diệp Khai không quá tin tưởng, nhưng xì gà Havana bởi vì công nghệ cùng tài liệu xác thực khẩu vị rất xuất chúng, là loại xì gà được yêu thích nhất trong quảng đại quần chúng thích hút thuốc lá.
Năm đó trong cuộc chiến tranh lạnh, xì gà Cuba được xem như có tiền cũng không mua được, không có thân phận không có thế lực, chỉ có tiền cũng rất khó mua tới.
Gần đây Chung Ly Thiên phát triển rất tốt, ngoại trừ con gái Chung Ly Dư đi theo Diệp Khai trong âm thầm khiến trong lòng hắn có chút không yên ổn, trong kinh doanh có thể nói hắn đã rất vừa lòng đắc chí, gần đây trong vòng luẩn quẩn kinh doanh bất động sản thủ đô, hắn được xưng tụng là đại nhân vật số một.
Thông qua quan hệ của Diệp Khai, cùng con gái Chung Ly Dư âm thầm tiếp tế, con đường tài chính của Chung Ly Thiên thông suốt, tài chính xem như thật đầy đủ, cảnh này khiến cho hắn vừa có thể khởi công xây dựng vài building bán hoặc cho thuê, mỗi lần bắt đầu phiên giao dịch đều có thể tiêu thụ thịnh vượng, thu lợi hàng năm lên tới vài trăm triệu, năm nay càng có khả năng đem lợi nhuận đột phá lên hơn cả tỷ đồng.
Những chuyện này ngoại trừ làm cho Chung Ly Thiên cảm thấy thị trường bất động sản thủ đô càng có tương lai, đồng thời cũng làm cho hắn thêm khắc sâu nhận thức năng lượng của Diệp Khai lớn bao nhiêu, khó trách con gái một mực đi theo Diệp Khai mà không hề có chút oán hận.
Nói tới toàn bộ Chung Ly gia đều nhờ Diệp Khai bảo hộ mà đứng vững, bằng không mà nói đã sớm bởi vì thâm hụt tài chính mà rơi vào hoàn cảnh phá sản.
Chung Ly Thiên cũng có quà tặng cho Diệp Khai, là một bộ “Hoàng Đế Âm Phù Kinh” cùng một bộ “Đạo Đức Kinh” giá trị xa xỉ, hơn nữa là đồ vật dù có tiền cũng không mua được.
Diệp Khai đối với những đồ vật này vẫn rất ưa thích, tuy bên trong chưa hẳn là chính tông, nhưng loại sách này cho dù đặt trong nhà bày trí cũng xem như cảnh đẹp ý vui.
- Gần đây thị trường vật liệu thép khá nóng nảy, giá cả trướng rất lớn.
Chung Ly Thiên gọi Diệp Khai ngồi xuống cùng hắn nghiên cứu thảo luận sự tình này.
- Vật liệu thép vừa tăng giá, vật tư trụ cột kiến thiết đều đi theo tăng vọt, lạm phát ah!
- Đây là chuyện thật khó tránh khỏi.
Diệp Khai gật đầu hồi đáp:
- Theo kinh tế phát triển, nhu cầu bất động sản là bắt buộc, bởi vì thị trường bất động sản phát triển sẽ mang tới tính tăng trưởng như trả thù, sẽ đưa tới con số tăng trưởng thật đẹp mắt, cũng sẽ hướng dẫn chính phủ địa phương phát triển mạnh thị trường bất động sản, cứ như vậy xúc tiến tuần hoàn, quốc gia rất có thể sẽ hình thành giống như Nhật Bản năm xưa, giá phòng tăng ảo, phát sinh biến hóa cung cầu mâu thuẫn.
Trên thực tế bắt đầu từ hai năm trước thị trường bất động sản đã có dấu hiệu ngẩng đầu. Mà bởi vì nhu cầu bảo vệ thị trường của Châu Âu, đại bộ phận nhà máy thép đều bị buộc ngừng hoặc giảm sản lượng sản xuất, nơi sản xuất sắt thép quốc tế bắt đầu di dời về đông, cho nên lượng sản xuất thép thô trong nước đã có tăng trưởng đại quy mô.
Hiện tại các nơi đều đang thực hiện hạng mục nhà máy thép, vô luận là từ Âu Mỹ tiến cử hay là từ Nhật Bản dẫn tiến, đều đang được tiến hành khí thế hừng hực, bởi như vậy cũng đã kích thích kinh tế địa phương phát triển, các nơi đều ào ào đổ xô thực hiện những hạng mục lớn.
Nhưng vật liệu thép trướng giá đối với thị trường bất động sản mà nói thực sự không phải là chuyện gì tốt, điều này mang ý nghĩa thành phẩm khai phát sẽ bị gia tăng lên, vì vậy Chung Ly Thiên đối với việc này cảm thấy có chút lo lắng.
Tuy theo hiện tại mà xem hạng mục khai phát bất động sản thu lợi không tệ, nhưng cũng đang nằm trong lợi nhuận hợp lý. Nếu như đột nhiên gia tăng quá nhiều chi tiêu trong phương diện nguyên vật liệu, nhất định sẽ tạo thành áp lực đối với mục tiêu lợi nhuận.
Điều này không giống với tình huống khai phát bất động sản ngày sau, nếu là hai mươi năm sau, thành phẩm chủ yếu khai phát bất động sản không nằm trong phương diện nguyên vật liệu mà là do chính phủ đưa vào thành phẩm công khai tiêu thụ, chẳng hạn như tính thuế phí kèm theo vân vân…đây là một lợi nhuận lớn.
- Nhưng chiếu theo phán đoán của con hiện tại mùa xuân thị trường bất động sản mới bắt đầu đi!
Chung Ly Thiên nghe xong lời nói của Diệp Khai, hai mắt tỏa sáng nói.
- Cũng có thể nói như vậy, ít nhất trong vài chục năm tương lai thị trường bất động sản cũng sẽ biến thành một khu vực chế tạo sự giàu có.
Diệp Khai gật đầu đồng ý nói:
- Trong nước cùng nước ngoài bất đồng, thị trường bất động sản trong nước vừa mới cất bước, nhưng lượng nhu cầu thì cực lớn, nhu cầu cho hơn tỷ người không phải trong thời gian ngắn thì có thể thỏa mãn, cho nên tiềm lực của thị trường này phi thường kinh người.
Nhìn bộ dạng có chút kích động của Chung Ly Thiên, Diệp Khai liền nói ra:
- Nếu như hiện tại bố cục lâu dài, tin tưởng trong hai mươi năm thời gian đủ chế tạo ra một gia tộc tài phú phi thường khổng lồ!
Trên thực tế đúng như lời nói của Diệp Khai, về sau trong mười người giàu nhất cả nước, cơ hồ có chín thành đều là nhà đầu tư kinh doanh bất động sản, có thể thấy được ngành nghề này là một khu vực chế tạo sự giàu có thế nào.
- Thời tế tạo anh hùng, những lời này quả nhiên không có nói sai!
Chung Ly Thiên thở dài một hơi nói:
- Lúc trước bác chỉ bất quá là một thư sinh mà thôi, ý nghĩ có chút đơn thuần, chỉ muốn dựa vào năng lực của mình thử ngao du trong biển kinh thương một phen, nhưng không nghĩ tới gặp phải thời đại này, thoạt nhìn ngày tốt lành còn ở xa phía sau đâu.
- Chiều hướng phát triển, chỉ cần thuận theo thủy triều, tự nhiên là có thể đứng trên đầu con nước dâng cao!
Diệp Khai lại nói.
- Hai người nói gì đó, trò chuyện hăng say như vậy?
Chung Ly Dư đi cùng Lê Ngũ cùng mẹ của nàng ở trong phòng bếp bận rộn cả buổi, sau khi đi ra chứng kiến Diệp Khai đang trò chuyện thật nhiệt tình của Chung Ly Thiên, không khỏi cười hỏi.
Lại nói tiếp Chung Ly Dư đã đến nhà bái kiến Diệp lão gia tử, trên cơ bản đã được Diệp gia thừa nhận là cháu dâu, chỉ là không thể đặt ra công khai bên ngoài mà thôi, Chung Ly Thiên cũng đã biết được chuyện này, cho nên khi gặp Diệp Khai cũng đối xử như con rể của mình.
Lễ mừng năm mới chiêu đãi Diệp Khai tự nhiên là dùng tiệc nhà long trọng, đi nhà hàng không phải là không được, nhưng lại không có mùi vị đoàn tụ của gia đình.
- Ngồi tán gẫu thôi!
Diệp Khai lên tiếng, nhìn thấy Lê Ngũ đi theo Chung Ly Dư, cảm thấy bộ dạng cô bé có chút rầu rĩ, liền tò mò hỏi:
- Sao vẻ mặt của tiểu Ngũ mất hứng như vậy? Ai chọc giận cô rồi đây?
Chung Ly Dư nghe xong liền cười nói:
- Có người yêu thích tiểu Ngũ, mỗi ngày đều tặng hoa tới, tiểu Ngũ đang rất phiền não!
- Được người ưa thích là chuyện tốt thôi?
Diệp Khai cười nói:
- Sao lại biến thành khuôn mặt tối tăm như vậy?
Đối với Lê Ngũ, cảm giác của Diệp Khai cũng như đối với em gái, cho nên nghe nói có người thích Lê Ngũ, cũng không có cảm giác gì đặc biệt, chỉ cảm thấy cô bé đã trưởng thành, không ngờ hiện tại đã có người yêu thích.
- Đáng ghét!
Lê Ngũ mất mặt nói.
Nghe Chung Ly Dư giải thích, Diệp Khai mới biết được thì ra đối phương chỉ là một mình đơn phương cuồng nhiệt, mà Lê Ngũ không có cảm giác gì với hắn, hơn nữa nàng phi thường phiền chán đối với kiểu quấn quýt của người kia, cho nên mới cùng Chung Ly Dư quay về thủ đô, hơn phân nửa nguyên nhân là vì né tránh đối phương dây dưa.
- Đối phương có lai lịch gì?
Diệp Khai hỏi.
- Là nhân viên cao cấp của căn cứ, là người có tài năng, loại chuyện này em cũng không nói được gì.
Chung Ly Dư đáp lại.
Cảm tình là việc riêng tư của mỗi người, thủ trưởng xác thực không tiện nhúng tay, bởi vì tình huống bên trong luôn phức tạp, vạn nhất ngày sau người ta trở thành một đôi, như vậy trước đó đi ra ngăn trở, không phải uổng công làm người xấu sao?
Chung Ly Dư hiểu được tình huống, cho nên chỉ có thể đưa ra một ít đề nghị, ngoài ra phải do Lê Ngũ tự mình giải quyết.
Nhưng thật hiển nhiên Lê Ngũ không thông suốt trong loại chuyện này, phi thường phiền chán với cách quấn quýt quá chặt của đối phương.
Nếu như không phải ở chung trong một công ty, đều cùng là đồng sự thì Lê Ngũ đã sớm cầm bó hoa nện ngược trở lại trên mặt của người kia mất rồi.
- Nhị thiếu gia, đối với chuyện này anh có lời đề nghị gì hay không?
Lê Ngũ rất thật tâm hỏi Diệp Khai:
- Nếu quả thật gặp người mình thích, nên làm như thế nào?
- Chuyện này thật sự là không dễ nói rõ…
Diệp Khai vốn không muốn nhiều lời, chỉ là chứng kiến ánh mắt tràn đầy chờ mong của Lê Ngũ, cũng ngại ngùng lừa dối nàng, vì vậy suy nghĩ một chút mới thật cẩn thận nói:
- Tôi chỉ phát biểu chút quan điểm cá nhân, không có nghĩa là chuẩn xác đâu.
- Không sao, nhị thiếu gia cứ nói đi, anh nếm muối còn nhiều hơn đôi đi qua đường thôi.
Lê Ngũ đối với câu trả lời của hắn phi thường chờ mong.
- Khục khục…
Diệp Khai nghe xong, suýt chút nữa bị làm sặc tới, hắn liếc mắt nhìn Chung Ly Dư, quả nhiên nàng đang cười nhạo nhìn hắn, hiển nhiên lời ngầm chính là phương diện cảm tình của Diệp nhị thiếu vô cùng kinh nghiệm, xác thực đủ đưa vào sách giáo khoa rồi, ngay cả tiểu Ngũ cũng biết rõ.
- Trước kia tôi nghe được một cách nói, ở chung cùng em gái, nội dung quan trọng chính là: Nếu như kinh nghiệm sống của nàng chưa nhiều, thì mang nàng đi xem tận nhân gian phồn hoa; Nếu như tim nàng đã tang thương, thì mang nàng ngồi ngựa gỗ xoay tròn; Nếu ngược lại là ở chung với đàn ông, nội dung quan trọng chính là: Nếu như là mối tình đầu của hắn, thì ở cạnh nâng khăn sửa túi; Nếu như hắn từng duyệt vô số người, thì trở thành bếp lò ấm áp bên mình hắn.
Diệp Khai rất thật tâm nói với Lê Ngũ vài câu, sau đó lại nói:
- Cụ thể nên làm như thế nào, chính cô tự mình suy nghĩ đi.
Sau khi Lê Ngũ nghe xong, có chút cảm giác mờ mịt, chỉ tinh tế suy nghĩ những câu nói của Diệp Khai.
Chung Ly Dư nghe những câu nói của Diệp Khai lại có một ít cảm khái, cảm thấy Diệp Khai tổng kết mấy câu nói đó, xác thực rất có tính đại biểu.
Lúc trước Chung Ly Dư cùng Diệp Khai kỳ thật đối với chính hai người mà nói đều là lần đầu tiên, cho nên cảm tình giữa hai người họ là sâu sắc nhất, mà Diệp Khai đối với Chung Ly Dư xác thực phi thường tín nhiệm, giữa hai người phi thường ăn ý, đại bộ phận tài sản của Diệp Khai đều bỏ vào danh nghĩa của Chung Ly Dư, hiển nhiên là phi thường nể trọng nàng.
Chung Ly Dư đem tình cảm cùng thân thể mình nguyên vẹn giao cho Diệp Khai, mà Diệp Khai xác thực cũng mang Chung Ly Dư đi xem hết nhân gian phồn hoa, không còn thứ gì mà nàng nghĩ đến còn chưa thể chiếm được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui