Quan Môn


Sở dĩ đáp ứng yêu cầu của Diệp Khai, nói chính ra chính là đến tiến hành câu thông, chủ yếu vẫn là bởi vì niên kỷ của Diệp Khai, hai mươi tuổi đã là cán bộ cấp Sở, muốn nói không có hậu trường ủng hộ, ai cũng sẽ không tin tưởng.
Mặc dù Hồ phó tỉnh trưởng rất muốn hạ Diệp Khai xuống, đổi lấy một cán bộ yên tĩnh đảm nhiệm Bí thư kỷ ủy thành phố Long Thành, nhưng mà hắn cũng tinh tường điểm này sợ là không dễ dàng làm được.
Nghe nói Bí thư tỉnh ủy Nhạc Sơn và Bí thư kỷ ủy của tỉnh Tần Phương Trần, đối với Diệp Khai đều rất xem trọng, hơn nữa hiện giờ cũng có một số lời đồn đãi âm thầm, nói là Bí thư Nhạc Sơn cố ý để cho Diệp Khai tiến vào tiểu tổ kiến thiết đường cao tốc, đảm nhiệm chức vụ Phó tổ trưởng.
Tuy tin tức này còn chưa được chứng minh là đúng, nhưng mà một thời gian trước đây, Diệp Khai xảy ra chuyện không may thì Bí thư Nhạc Sơn đã tự mình chạy tới hiện trường, từ đây có thể nhìn thấy được một phần, loại thuyết pháp này tuyệt đối không phải là không có lửa thì làm sao có khói, mà là xác thực.
Cho nên, sau khi Hồ phó tỉnh trưởng thấy Diệp Khai cường thế, liền tương đối cẩn thận.
- Hồ phó tỉnh trưởng, có một số việc không thích hợp làm trò nhiều như vậy, ngươi đây cũng là biết đến.
Ngược lại Diệp Khai không nói thêm gì, chỉ là cầm một phần tư liệu để trên mặt bàn, dùng tay đẩy một cái, đưa đến trước mặt Hồ phó tỉnh trưởng:
- Trong này có chút tư liệu, đã có thể đem vấn đề sáng tỏ rõ ràng.
- Tư liệu nhiều như vậy, xem đến lúc nào cho xong?
Hồ phó tỉnh trưởng cong ngón tay búng lên tệp tư liệu hai cái, sắc mặt có chút khó chịu nói:
- Ta với ngươi đang nói đến chuyện đấu súng, ngươi đưa cho ta những tư liệu này là có ý gì, chẳng lẽ nói có thể người bị ngươi bắn Hồ Văn Tuyển kia, là phần tử phạm tội sao?
Hồ phó tỉnh trưởng rất rõ ràng nhìn Diệp Khai, không thể cầm các loại tư liệu vô dụng gì của hắn, nhất định phải cắn hắn một phát, đó chính là chuyện Diệp Khai xác thực nổ súng, hơn nữa còn bắn vào công nhân bình thường.
Bất quá lời của Diệp Khai cũng rất có ý tứ rồi:
- Ha ha, Hồ phó tỉnh trưởng quả nhiên là cao kiến, đồ vật ở trong này, chính là Hồ Văn Tuyển lúc này ở trong xưởng thép thành phố thôi động người, đồng thời hành vi của hắn đã nhân được thế lực nước ngoài ủng hộ, ta hướng hắn nổ súng, là vì ngăn chặn phạm tội.
- Thật sao?
Ngón tay của Hồ phó tỉnh trưởng liền đưa lên mặt của tập tư liệu, lại không tự chủ được gõ hai cái.
Bỗng nhiên lúc này hắn có chút do dự, Diệp Khai đã có nắm chắc như thế, chẳng lẽ nói trong này thật sự là tư liệu phạm tội của Hồ Văn Tuyển? Nhưng mà hắn lại cảm thấy khả năng không lớn, dù sao chuyện Hồ Văn Tuyển gây sự là ở hôm nay, Diệp Khai làm sao có thể biết rõ, hơn nữa còn có tư liệu cặn kẽ về hắn?
Kỷ ủy thành phố đúng là có quyền lực âm thầm điều tra một chút, nhưng chủ yếu là tiếp nhận đơn của quần chúng, nhằm vào cán bộ có chút không thực hiện đúng kỷ luật mà làm. Cái tên Hồ Văn Tuyển này bất quá chỉ là một gã phó trưởng phòng xí nghiệp, thân phân thấp kém làm sao có thể tiến vào trong mắt của Kỷ ủy thành phố, lại bị Bí thư kỷ ủy thành phố Diệp Khai chú ý tới được?
Hồ phó tỉnh trưởng suy nghĩ khá lâu, cũng không nghĩ ra được nguyên do, hắn liên tục do dự, rốt cuộc vẫn không chống cự được cảm giác hiếu kỳ trong nội tâm, liền đem tập tài liệu kia cầm lên, lật ra rồi đọc.
Bất quá sau khi nhìn thấy xong, sắc mặt của Hồ phó tỉnh trưởng liền thay dổi.
Hắn vội vàng lật qua vài tờ phía trước, sau đó lại cẩn thận nhìn lại một lượt, sắc mặt cũng càng ngày càng khó coi.
- Nói như vậy, các ngươi đã sớm áp dụng thủ đoạn giám sát với Hồ Văn Tuyển?
Sau một hồi lâu, Hồ phó tỉnh trưởng mới mở miệng hỏi.
- Chỉ là lấy rơm đánh thỏ, tiện thể mà thôi, chúng ta cũng thật không ngờ, người này rõ ràng lại có lá gan lớn như vậy, ở xưởng thép thành phố làm ra động tĩnh lớn như vậy.
Lúc này Diệp Khai thoải mái ngồi trên ghế sa ***, đốt một điếu thuốc, đưa lên miệng, bắt đầu nhả khói:
- Bất quá khi đó đúng là tình thế khẩn trương, tiểu tử này dẫn theo mười mấy người để châm ngòi, nếu như không lập tức áp dụng biện pháp quyết đoán, tình huống sẽ không thể khống chế được, nếu như để cho mấy nghìn công nhân lao ra mà nói…, hậu quả của chuyện này cũng khiến cho cả tỉnh muốn phát sầu.
Lúc này Hồ phó tỉnh trưởng đã có một chút buồn bực, nhìn tài liệu trong tay hắn, những bộ phận về Hồ Văn Tuyển, có văn tự cũng có ảnh chụp, ghi chép đều rất tỉ mỉ xác thực, có thể nói là không thể cãi lại.
- Sao lại như vậy? Chẳng lẽ lúc người Nhật Bản đến đây, đúng là rắp tâm hại người?
Tuy không muốn thừa nhận, nhưng mà Hồ phó tình trưởng cũng phải hạ thấp tư thái, hướng Diệp Khai dò hỏi.
Hắn đã thấy rất rõ ràng, chuyện lần này đã sáng tỏ, muốn dùng chuyện này đến hạ bệ Diệp Khai là không thể nào.
Bất quá dù gì Hồ phó tỉnh trưởng cũng là thượng quan cấp Phó tỉnh, năng lực cuốn theo chiều gió cũng tương đối cao, lúc này vậy mà một chút xấu hổ đều không có, ngược lại là cùng Diệp Khai nghiên cứu chuyện này.
- Tiểu Dã Tuấn Nam cũng không phải là kẻ tốt gì, người này ta biết, thời điểm trước kia ở kinh thành, hắn đùa giỡn tiểu cô nương nhà người ta, còn bị ta thu thập qua.
- Hắn có thể làm ra sự tình nham hiểm như vậy, cũng không phải là chuyện đáng ngạc nhiên.
Diệp Khai tỏ vẻ nói:
- Bất quá tập đoàn Tiểu Dã muốn đầu tư vào xưởng thép thành phố, cũng không phải là chuyện giả dối, trong nước bọn hắn đang tiến hành điều chỉnh sản xuất công nghiệp, vẫn muốn tìm nhà máy thích hợp ở Trung Quốc chúng ta để đầu tư vào, lịch sử của xưởng thép thành phố đã lâu, hơn nữa lực ảnh hưởng cũng khá lớn, hơn nữa tài nguyên của tỉnh Hà Đông cũng dồi dào, tất cả các loại điều kiện đều thuận lợi, cho nên bọn hắn có quyết tâm muốn đầu tư vào xưởng thép thành phố đấy.
Diệp Khai đưa tài liệu cho Hồ phó tỉnh trưởng, trong đó rất rõ ràng, bên trong cũng có ảnh chụp của Hồ Văn Tuyển với người Nhật, thậm chí còn có một số đánh dấu, ý nói là có tư liệu ghi âm có thể làm bằng chứng.
Rõ ràng, lần này là Tiểu Dã Tuấn Nam muốn ở xưởng thép thành phố gây mâu thuẫn, khơi mào sự việc.
Nếu thật sự để cho bọn họ thành công mà nói…, nguy cơ bị tầng lãnh đạo xưởng thép thành phố không tín nhiệm ngược lại là thứ yếu, vạn nhất trong tỉnh không chịu được áp lực, bị ép đến nỗi đáp ứng điều kiện hợp tác với Nhật Bản, tổn thất kia có thể lớn lắm.
Có thể nói, Hồ Văn Tuyển chỉ là một tiểu nhân vật, nhưng ở trong chuyện lúc này, xác thực đóng vai trò là nhân vật vô cùng mấu chốt.
Nếu không phải Diệp Khai bắn ngã hắn mà nói…, còn không biết hắn sẽ làm ra chuyện gì thêm phiền phức đây.
- Bất kể nói thế nào, ngươi nổ súng là không đúng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui