Quan Môn


- Bảo tiêu?
Trong đầu Ngô phó chủ nhiệm vừa hiện lên ý nghĩ này, nhưng bị rượu cồn ảnh hưởng đại não nghiêm trọng, trong khoảnh khắc cũng không làm ra được phản ứng chính xác, mà đã chửi ầm lên:
- Cô có biết tôi là ai, làm sao dám đẩy tôi như vậy? Có gan thì cô chờ coi, tôi cho cô biết tay…
Ngô phó chủ nhiệm thò tay vào túi áo lấy ra di động vừa run rẩy chỉ vào cô gái trẻ tuổi mắng.
- Thứ gì vậy, còn dám nói mình là cán bộ?
Cô gái trẻ tuổi có chút khinh thường nhếch miệng.
- Tiểu Lệ, chớ chấp nhặt với hắn!
Chung Ly Dư nhíu mày, hiển nhiên nàng không chút hảo cảm gì với Ngô phó chủ nhiệm kia, thật không biết vì sao tỉnh Hà Đông còn có loại cán bộ như vậy, lại còn được an bài đi tiếp đãi khách nước ngoài, đây không phải là có chủ tâm làm cho người ta chế giễu hay sao?
Ngô phó chủ nhiệm gọi điện thoại, nhưng có thể vì rượu cồn ảnh hưởng hơn nữa còn phẫn nộ nên bấm số nhiều lần vẫn không gọi được, khiến bản thân hắn cũng quên, hắn lại muốn gọi điện thoại cho ai đây?
- Ngô phó chủ nhiệm!
- Ngô phó chủ nhiệm, sao ngài lại ngồi dưới đất?
Đúng lúc này lại nghe bên kia truyền sang mấy thanh âm, sau đó có năm sáu người chạy tới, đều là nhân viên công tác của văn phòng ủy ban tỉnh, lần này đi theo Ngô phó chủ nhiệm tới tiếp đãi khách nhân.
Vừa rồi bọn họ chơi thật vui vẻ, nữ giới bên nhà máy thép thành phố chẳng những thật nhiều hơn nữa đều là xinh xắn, lại còn có cả vài cô gái lá gan khá lớn, ấp ấp ôm ôm dây dưa không ngừng, làm trong lòng bọn hắn vô cùng hưng phấn.
Bọn hắn đang chơi thật cao hứng, liền chứng kiến bên kia tụ tập một đám người, không biết là đang làm gì, có người đi qua xem xét lập tức liền nóng nảy, nguyên lai Ngô phó chủ nhiệm của bọn hắn đang ngồi bệch dưới đất la hét om sòm, nghe ý tứ của người chung quanh nói hình như Ngô phó chủ nhiệm bị một cô gái đánh té dưới đất.
Làm vậy mà còn được sao?
Bên kia có người gọi một tiếng, ngay lập tức có năm sáu người bỏ chạy tới, còn có vài người cũng đang chạy qua, mười mấy người của văn phòng ủy ban tỉnh đều tụ tập tới.
Có người đi kéo Ngô phó chủ nhiệm đứng dậy nhưng ai biết lại bị hắn cự tuyệt.
- Không! Tôi không đứng dậy!
Bản thân Ngô phó chủ nhiệm uống hơi nhiều, lúc này bị người đẩy ngã, trong nội tâm phẫn nộ dị thường, đẩy ra người định kéo hắn, la to:
- Tôi thật muốn nhìn xem là người nào ăn gan hùm mật gấu, ngay cả lãnh đạo cũng dám đánh?
- Các cô là người nào, không biết đây là Ngô phó chủ nhiệm của văn phòng ủy ban tỉnh hay sao?
Một nhân viên công tác lập tức nhảy ra, chỉ vào cô gái tóc ngắn chất vấn:
- Cô là thuộc bộ môn nào trong nhà máy thép thành phố?
Bởi vì vũ hội này là do nhà máy thép thành phố tổ chức, cho nên trong ấn tượng của bọn hắn mấy cô gái này là người của nhà máy, vô tri ngu xuẩn chọc Ngô phó chủ nhiệm tức giận, còn động thủ đánh người.
Ngô phó chủ nhiệm là người thế nào bọn hắn biết rõ, người này mà uống nhiều rượu thì thích động tay động chân với phụ nữ, nghĩ tới là hôm nay hắn cũng làm như vậy, khó trách cô gái kia lại đẩy ngã hắn.
Nhưng nói tới cũng thấy lá gan cô gái kia thật lớn, vạn nhất Ngô phó chủ nhiệm giận dữ phát tác thì có lẽ nàng sẽ bị đuổi việc, dù sao tổng giám đốc nhà máy thép cũng chỉ là cán bộ cấp phó sảnh xí nghiệp, không cách nào so sánh với cán bộ cấp phó sảnh trên tỉnh như Ngô phó chủ nhiệm.
Càng không cần nói tới gần đây Ngô phó chủ nhiệm sắp bước lên chính sảnh cấp bậc, không chừng đã sắp trở thành chủ nhiệm rồi, một khi bỏ qua chữ phó, thân phận địa vị sẽ lập tức bất đồng.
- Cô kia mau xin lỗi…
- Lãnh đạo của cô đâu rồi?
Đám người nhao nhao kêu gào cô gái kia, một chàng trai tuổi trẻ khí thịnh muốn biểu hiện một chút trước mặt lãnh đạo, liền xông ra ngoài định chộp lấy cổ áo cô gái.
- Muốn chết!
Trong ánh mắt cô gái tóc ngắn lóe lên hàn mang, không thấy nàng làm ra động tác gì, một phát bắt được cổ tay đối phương, kéo mạnh, một chiêu ném qua vai ném văng hắn ra ngoài.
- Ôi…
Chàng trai kia bị ném đến thất điên bát đảo, cả buổi không đứng dậy được, nằm trên mặt đất cuộn tròn thân thể rên hừ hừ.
- A…
Bởi như vậy mọi người càng thêm hoảng sợ, không nghĩ tới tính tình cô gái này nóng nảy như vậy, hơn nữa thân thủ còn không tệ chút nào.
- Cô gái, cô đã rước lấy phiền phức, đây là lãnh đạo…
Bên cạnh có người của nhà máy thép nói ra.
Bên này ồn ào làm cho tổ bảo vệ của nhà máy thép đều chạy tới, còn cầm theo gậy cảnh sát.
- Làm sao vậy, làm sao vậy?
Người bên tổ bảo vệ chứng kiến Ngô phó chủ nhiệm ngồi dưới đất la hét om sòm, liền vội vàng hỏi.
Mọi người nhao nhao nghị luận, đem sự tình kể lại đại khái.
Bảo vệ nghe xong liền nhíu mày, lại nhìn cô gái tóc ngắn nói ra:
- Đồng chí, cô đi theo chúng tôi một chuyến!
- Không được!
Cô gái không thèm để ý tới bọn họ, trực tiếp cự tuyệt.
Vào lúc này Ngô phó chủ nhiệm kịp phản ứng, chỉ vào Chung Ly Dư hét:
- Nàng, đem nàng cũng mang đi!
- Cô này, cô cũng đi một chuyến!
Bên bảo vệ nhìn Chung Ly Dư, trong lòng tự nhủ chẳng lẽ đây mới là thủ phạm, liền nói.
- Làm càn!
Mấy bảo tiêu của Chung Ly Dư lập tức nổi giận.
Sáu bảo tiêu đồng loạt đứng lên, đem Chung Ly Dư bảo hộ bên trong không cho ai tới gần.
Bởi như vậy người bên tổ bảo vệ liền cảm thấy có chút không ổn, cô gái này có vẻ không tầm thường, người bình thường làm sao mời được nhiều bảo tiêu như vậy, hơn nữa toàn bộ đều là nữ giới?
Chỉ bất quá bọn họ chưa từng gặp qua Chung Ly Dư, tự nhiên không hiểu rõ người này chính là người mang tới đơn đặt hàng hơn sáu trăm triệu đồng của căn cứ Hoa Đông Thần Vận.
- Phản rồi, phản rồi!
Vào lúc này Ngô phó chủ nhiệm theo hai nhân vân công tác dìu đỡ đứng lên, chứng kiến có người đang giằng co với tổ bảo vệ, không khỏi hô lớn:
- Đi báo cảnh, để cho Sở cảnh sát tới bắt người!
Hắn vọt tới trước mặt chỉ vào Chung Ly Dư nói ra:
- Tôi mặc kệ cô là người nào, còn dám đánh tôi, cô chờ ngồi tù đi!
Bảo tiêu của Chung Ly Dư đã sớm xem hắn không thuận mắt, thuận tay tát tới.
Có lẽ dùng lực đạo mạnh hơn một chút, thân thể Ngô phó chủ nhiệm xoay tròn một vòng, lại ngã trên mặt đất, nhưng lần này té rất nặng, mũi đập trên sàn nhà khiến máu tuôn đầm đìa.
- A…
Ngô phó chủ nhiệm thấy mũi đau điếng, thò tay sờ vào, lập tức thấy máu chảy ướt tay:
- Chảy máu tồi, chết người rồi! A, cứu mạng!
Bọn họ ở nơi đó làm ầm ĩ, Cưu Sơn Mộc Phu nhìn ngây người, hắn vốn định giải thích thân phận của Chung Ly Dư, nhưng sau đó nghĩ lại, nếu Chung Ly Dư thật sự nổi lên xung đột với Ngô phó chủ nhiệm ngay trên địa bàn của nhà máy thép, sẽ làm nàng giận dữ rời khỏi Long Thành, như vậy đơn đặt hàng hợp tác giữa căn cứ Hoa Đông Thần Vận cùng nhà máy thép Long Thành chẳng phải sẽ hủy bỏ rồi sao?
Nghĩ thấu điểm này, Cưu Sơn Mộc Phu cũng không tiếp tục nóng nảy giải thích, hắn dứt khoát đứng sang một bên khoanh tay xem náo nhiệt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui