Quan Môn


Việc kinh doanh của Bùi Quân Thu càng làm càng lớn.
Đầu nhập xí nghiệp sản xuất nhựa pha thép thật không nhỏ, hồi báo lại thật nhanh, ngay lúc người khác còn chưa kịp phản ứng thì Bùi Quân Thu theo Diệp Khai ủng hộ đã một hơi kiến thiết mười xí nghiệp sản xuất trong cả nước.
Hiện tại các xí nghiệp sản xuất rất tốt, nghiệp vụ càng ngày càng tăng, dây chuyền sản xuất không ngừng mở rộng.
Có thể bảo thủ đoán chừng hiện tại căn cứ xí nghiệp sản xuất lợi nhuận hàng năm lên tới từ vài tỷ tới mấy chục tỷ, có thể đạt tới được tiêu chuẩn như vậy thực sự ít tới đáng thương, khó trách khi Diệp Khai nhắc tới nàng thì Diệp lão gia tử lại nói tư cách của nàng đã đủ.
Trên thực tế có rất nhiều xí nghiệp trung ương thậm chí còn chưa đạt được mức độ lợi nhuận như Bùi Quân Thu.
Đương nhiên, nếu nói tài phú ẩn tính thì Chung Ly Dư quản lý tài sản của Diệp Khai càng nhiều hơn một ít, tài sản bên Nga đều do Chung Ly Dư quản lý, đây là không thể so sánh.
Diệp Khai buông điện thoại xuống, bắt đầu cân nhắc chuyện này.
Gần đây ý kiến của cao tầng tựa hồ đã thật rõ ràng, đẩy mạnh cải cách càng thêm mãnh liệt, hẳn các phương diện đều đã đạt thành thỏa hiệp, mấy năm nay hướng gió quốc nội sẽ không phát sinh biến hóa quá lớn.
Nếu như đại cục đã định, như vậy Diệp Khai cũng nên nghĩ mình dốc sức một chút, làm ra chút ít thành tích.
- Cộc cộc cộc…
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, chợt nghe thanh âm của Từ Chỉ Đồng:
- Diệp chủ tịch, tôi đem nước ô mai lên cho anh…
- Ah, mời vào!
Diệp Khai bước xuống giường lên tiếng.
Từ Chỉ Đồng đi vào, Diệp Khai nhận lấy chén nước ô mai, vừa cười vừa nói:
- Xác thực là giải khát, nhưng tôi lo lắng chỉ sợ uống vào bị tỉnh táo nên tối sẽ khó ngủ.
- Hiện tại còn sớm mà, còn chưa tới mười giờ đâu.
Từ Chỉ Đồng nhìn lên đồng hồ thuận miệng đáp.
Diệp Khai bưng chén uống một hớp, độ ấm rất thích hợp, hẳn là Từ Chỉ Đồng đã ướp lạnh qua, uống vào nhẹ nhàng khoan khoái lại ngon miệng, làm cho người sảng khoái tinh thần.
- Cảm ơn!
Diệp Khai uống xong chén nước ô mai, đem chén thả lại trong khay, không quên cảm ơn Từ Chỉ Đồng.
Từ Chỉ Đồng ngồi bên cạnh chống cằm nhìn Diệp Khai không dời mắt, nghe Diệp Khai cảm tạ liền cười trả lời:
- Không cần khách khí, tôi chỉ bưng từ phòng bếp đi ra mà thôi, nấu nước ô mai là do chị dâu tôi nấu mà.
- Đồng chí Điền Thanh còn biết nấu thứ này sao, anh của cô thật phúc khí!
Diệp Khai có chút ngạc nhiên nói.
- Đúng vậy, cảm thấy chị dâu của tôi còn tốt hơn anh tôi nhiều!
Từ Chỉ Đồng khẽ cười nói.
Diệp Khai gật gật đầu, trong nội tâm không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
- Diệp chủ tịch…
Từ Chỉ Đồng đột nhiên lại hỏi:
- Nghe nói anh có ý định đề cử chị dâu tôi làm thư ký cho bí thư thành ủy mới đến, là thật sao?
- Chuyện này tôi đã nói qua với Mộc bí thư, nàng cũng không tỏ ý phản đối.
Diệp Khai không giấu diếm gì trong chuyện này, trên thực tế Mộc Uyển Dung là lãnh đạo nữ tính, tự nhiên không tiện phân phối một thư ký nam cho nàng, vì vậy lựa chọn Điền Thanh cũng không tệ lắm.
Điền Thanh xem như người địa phương Đông Sơn, đối với việc hiểu rõ về quan trường Đông Sơn thật không ít, hơn nữa nàng có kinh nghiệm của một người đứng đầu đơn vị, cho nên điều kiện trong các phương diện thật nổi bật, cấp bậc lại đủ, trọng yếu nhất nàng cũng là cán bộ nữ tính.
Căn cứ vào mấy phương diện như thế, Diệp Khai mới đề cử Điền Thanh làm thư ký cho Mộc Uyển Dung.
Đương nhiên, còn có một nguyên nhân, dạo gần đây Diệp Khai tiếp xúc khá nhiều với Điền Thanh nên hiểu rõ con người nàng, cho rằng nàng đủ khả năng gánh trách nhiệm này.
- Nghe nói trước kia Diệp chủ tịch từng cộng sự qua với Mộc bí thư, không biết Mộc bí thư là vị cán bộ như thế nào?
Từ Chỉ Đồng có chút hứng thú hỏi thăm.
- Việc này…cô lấy góc độ nào mà hỏi đây?
Diệp Khai liếc mắt nhìn Từ Chỉ Đồng, cười hỏi ngược lại.
- Xem như là thân phận của ký giả đài truyền hình đi!
Từ Chỉ Đồng hồi đáp.
Lấy thân phận ký giả đài truyền hình thăm hỏi, đương nhiên dùng thái độ giải quyết việc chung rồi, Diệp Khai gật nhẹ đầu, sau đó suy nghĩ một chút nói:
- Năng lực của Mộc bí thư thật sự xuất chúng, trước kia trong lúc đảm nhiệm chức vị chủ tịch thành phố Long Thành, đã làm rất nhiều công tác, giữa chúng tôi phối hợp rất tốt, chỉ như đưa ra một tỷ dụ, nguyên chất lượng không khí của Long Thành rất kém, nhất là vào mùa đông đi ra ngoài đi bộ chừng mười phút thì trong mũi toàn là bụi đen, về sau Mộc bí thư chỉ đạo thành phố làm công tác tinh lọc không khí, đóng cửa một ít cơ sở máy móc đốt cháy ô nhiễm không khí quá nhiều, cho các xí nghiệp lớn trang bị thêm thiết bị chống ô nhiễm, tuy đầu nhập không ít tiền nhưng hiệu quả rất nhanh, hiện tại chất lượng không khí Long Thành rõ ràng đã được cải thiện!
- Động tác lớn như vậy lực cản ở mọi phương diện hẳn là khá lớn đi?
Từ Chỉ Đồng nghe xong lại hỏi.
- Đó là việc đương nhiên, nhất là bên phương diện xí nghiệp, bằng mặt không bằng lòng, hoặc là ngoảnh mặt làm ngơ, những việc này kỳ thật đều rất phức tạp, nhất là một ít xí nghiệp thuộc hạ, địa phương thì không quản được, thật không dễ dàng!
Diệp Khai nói ra, hắn giảng những chuyện này hơn phân nửa là từng cùng Mộc Uyển Dung giải quyết, cho nên khi nói chuyện đều thật tinh tường.
- Nghe nói Mộc bí thư rất xinh đẹp đâu…
Từ Chỉ Đồng bỗng nhiên nói ra.
- Ha ha, chị dâu cô đã gặp Mộc bí thư rồi, nàng biết rõ thôi, về sau cô cũng có cơ hội phỏng vấn cô ấy mà!
Diệp Khai cười cười đáp, những cô gái luôn chỉ quan tâm tới sắc đẹp lẫn nhau, đề tài này tốt nhất không nên đề cập tới.
Từ Chỉ Đồng là mỹ nữ phóng viên trẻ tuổi của đài truyền hình Đông Sơn, ngày sau cũng là chủ lực trong đài, nếu Điền Thanh trở thành thư ký của Mộc Uyển Dung, đoán chừng ngay cả giám đốc đài truyền hình cũng phải nịnh bợ nàng, cho nên cơ hội ngày sau nhất định là không ít.
- Ai, ngày mai tôi phải khởi hành đi thành phố Minh Châu rồi, bỗng nhiên trong lòng có cảm giác vắng vẻ.
Từ Chỉ Đồng nhớ tới an bài của Diệp Khai đối với nàng, bỗng nhiên cảm giác có chút cô đơn.
Thành phố Đông Sơn đối với nàng mà nói đã là quê quán, lại là vùng đất thương tâm, cảm tình phi thường phức tạp.
Đi tới đài truyền hình Minh Châu thực tập nửa năm, cơ hội xác thực khó được, cho dù là các phóng viên của đài truyền hình tỉnh Hà Đông cũng chưa chắc đạt được cơ hội như thế.
Nếu không phải nàng gặp phải bạn trai bán đứng, trùng hợp được Diệp Khai cứu, chỉ sợ cũng không có được cơ hội như vậy, hiện tại suy nghĩ lại thật sự là tái ông mất ngựa nào biết đâu là phúc.
- Kỳ thật cô cũng không cần sầu lo như thế, bên đài truyền hình Minh Châu cũng có người chiếu ứng, sẽ không làm cho cô cảm thấy quá lạ lẫm!
Diệp Khai nhìn thấy tâm sự của Từ Chỉ Đồng, liền nói với nàng.
- Không phải tôi lo lắng mình không thể thích ứng được tình huống, chỉ là tâm tình phiền muộn, trong khoảnh khắc cảm thấy có chút cảm khái, có lẽ qua một thời gian thì tốt hơn rồi.
Từ Chỉ Đồng lắc đầu nói.
- Chỉ Đồng, em ở trên lầu sao?
Đúng lúc này thanh âm Điền Thanh chợt vang lên.
- Chị dâu, em đang ở trong phòng Diệp chủ tịch nói chuyện thôi!
Từ Chỉ Đồng lên tiếng đáp.
Sau đó chợt nghe thanh âm Điền Thanh đi lên thang lầu, lại đẩy cửa chậm rãi đi vào, liền nhìn thấy em chồng ngồi đối diện Diệp Khai, mặc áo ngủ lại có chút cảm giác mông lung, mơ hồ còn nhìn ra được bộ ngực của nàng.
Tiểu nha đầu này, là cố ý sắc dụ hay thật sự không biết cấm kỵ?
Trong lòng Điền Thanh nói thầm, đi tới gật đầu nói với Diệp Khai:
- Chào Diệp chủ tịch!
- Đồng chí Điền Thanh, cô tới vừa lúc, tôi có chuyện cần nói với cô.
Diệp Khai thấy Điền Thanh đi vào, mời nàng ngồi xuống, sau đó dò hỏi:
- Trên nguyên tắc Mộc bí thư đối với việc cô đảm nhiệm thư ký cho nàng không có ý kiến gì, chính cô cảm thấy như thế nào?
Điền Thanh nghe xong lời nói của Diệp Khai, lúc này mới kinh ngạc phát hiện quan hệ giữa Diệp Khai cùng Mộc Uyển Dung quả nhiên là không tầm thường, chủ tịch thành phố có thể thay bí thư thành ủy quyết định nhân tuyển làm thư ký, điều này nói rõ việc gì đây? Hai vị này xác thực là có ăn ý trong trình độ nhất định.
- Tổ chức an bài, tôi không có ý kiến!
Điền Thanh hồi đáp.
Kỳ thật chuyện này chỗ tốt cho nàng thật nhiều, Điền Thanh tự nhiên không có lý do phản đối.
Đến chức vị cán bộ chính phòng cấp như Điền Thanh, không có quan hệ vững chắc sẽ không khả năng phóng tới dưới khu huyện đảm nhiệm chức vị chính, nhưng nếu làm thư ký cho bí thư thành ủy thì sẽ có cơ hội, vô luận là trong thành phố hay là người đứng đầu những Cục ủy, hoặc là bí thư khu huyện, chủ tịch huyện đều có thể đảm nhiệm.
Chỉ có điều nàng phải làm thư ký cho bí thư thành ủy chừng hai ba năm thời gian mới đạt đủ yêu cầu.
- Vậy thì việc này đã định rồi, ngày mai tiễn Chỉ Đồng đi Minh Châu tôi mang cô đi gặp Mộc bí thư, cô phụ trách công việc bên đó cho nàng!
Diệp Khai nói.
- Được!
Điền Thanh gật nhẹ đầu đồng ý.
Diệp Khai hàn huyên với hai nàng một lát, lại dặn dò Điền Thanh chút chuyện cần chú ý trong công tác thư ký, lại dặn dò Từ Chỉ Đồng sau khi tới Minh Châu thì tìm ai hỗ trợ, cuối cùng còn lưu lại một dãy số điện thoại cho nàng.
- Đây là số điện thoại của mẹ tôi, nếu gặp phải chuyện gì không giải quyết được thì gọi cho bà giúp đỡ.
Diệp Khai nói với Từ Chỉ Đồng.
- Làm vậy thích hợp không?
Từ Chỉ Đồng nghe xong cảm thấy có chút e ngại.
Ngay cả mặt mũi còn chưa từng gặp qua, nàng thật sự ngại ngùng làm phiền người ta.
- Không có gì đâu, mẹ của tôi ở bên Minh Châu nói chuyện vẫn có chút sức nặng!
Diệp Khai nói ra lời này có chút trái lương tâm.
Ở bên Minh Châu, Mạnh Chiêu Hoa không cần nói ra lời nào cũng không sao, một khi nói chuyện thật sự không có mấy người dám xem thường, đừng nói với thân phận vợ của Diệp Tử Bình, ngay cả thân phận cấp chính sảnh tuần thị của bà cũng không phải người bình thường có thể khinh thị.
Nhất là trong hệ thống tuyên truyền thành phố Minh Châu, tồn tại của Mạnh Chiêu Hoa chính là lớn nhất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui