Quan Môn

-Tiệc tối kéo dài hơn hai tiếng, mọi người đều cảm thấy rất hứng thú đối với lượng tài chính của Bùi Quân Thu, dù sao tùy tiện đầu tư một tỷ đồng đến thành phố Đông Sơn theo người khác xem ra là chuyện không cách nào tưởng tượng.

Mặc dù chính người Đông Sơn cũng nghĩ trong địa phương tựa hồ không có hạng mục gì đáng được đầu nhập đại lượng tài chính tới như vậy.

Bất quá Kỷ Thành Vân cùng Điền Lực Bình đều cảm thấy phi thường phấn chấn, bởi vì trước đó bọn họ cân nhắc vấn đề thiếu thốn tài chính, lúc này đột nhiên xuất hiện một nhà đầu tư giàu có, còn nhận được Diệp Khai dẫn dắt nên bọn họ liền đem tình huống muốn xây dựng căn cứ gieo trồng cây đào mật giới thiệu với Bùi Quân Thu.

- Bùi tổng, chúng tôi đã thu thập đầy đủ tài liệu, khí hậu cùng chất lượng nước của Đông Sơn đều phi thường thích hợp gieo trồng cây đào, các thôn dân cũng đã tiếp nhận tuyên truyền trong việc này, hiện tại chỉ đơn giản hi vọng mở một nhà máy quy mô gia công, nhưng chúng tôi gặp phải vấn đề tài chính thiếu khuyết…

Điền Lực Bình cực lực giải thích phương án kế hoạch của mình với Bùi Quân Thu:

- Gần đây chúng tôi tiếp xúc không ít nhà đầu tư, nhưng chúng tôi càng có khuynh hướng với hình thức một nhà độc đại…

- Nếu như tôi muốn đầu tư hạng mục này, đại khái cần bao nhiêu tiền, cần lựa chọn đột phá theo phương hướng nào?

Sau khi Bùi Quân Thu nghe được quả nhiên cảm thấy có chút hứng thú.

Trên thực tế đối với hạng mục này Bùi Quân Thu cũng thật chú ý.

Trước đó Diệp Khai có nói qua với nàng về chuyện này, nói đây là vụ làm ăn nhất định kiếm được tiền, cho nên Bùi Quân Thu nghe Điền Lực Bình giới thiệu cũng không hề cảm thấy phản cảm.

- Sau khi căn cứ kiến thành nếu trong địa phương có được xí nghiệp gia công nước trái cây cùng xí nghiệp gia công thành phẩm quả cây, thật sự là không còn gì tốt hơn.

Điền Lực Bình nói:

- Nếu như vậy những hộ gieo trồng chẳng những an tâm, bên phương diện xí nghiệp cũng có thể tiết kiệm được phí tổn vận chuyển thành phẩm, có thể nói là đôi bên cùng có lợi!

Bùi Quân Thu nghe xong có chút động tâm.

Kỳ thật việc kinh doanh hạng mục này Bùi Quân Thu cũng nhất định muốn làm, thứ nhất là vì nàng muốn giúp đỡ Diệp Khai, hơn nữa gần đây nàng kinh doanh lãi thật nhiều, đều nhờ Diệp Khai chỉ điểm cùng quy hoạch, lần này giúp Diệp Khai ném ra chút tiền cũng là việc nên làm.

Nhưng hiện tại sau khi nghe được phương án cụ thể của huyện Phương Thạch, Bùi Quân Thu lại cảm thấy Diệp Khai không hề lừa nàng, chuyện này nhất định có thể làm, hơn nữa bên trong ẩn chứa lợi ích kinh doanh còn rất lớn, nếu như thao tác tốt sẽ là một xí nghiệp thực phẩm quy mô lớn tạo ra lợi nhuận không nhỏ.

Bọn họ hàn huyên một lát, Diệp Khai nói ra:

- Hiện tại những xí nghiệp gia công nước quả cỡ lớn trong nước trên cơ bản không có phát triển mạnh, nếu Bùi tổng tham dự vào, không cần nói gì khác chỉ trong hai ba năm nhất định có thể trở thành xí nghiệp đứng hàng đầu trong nước, đến lúc đó cả nước đều là xí nghiệp thực phẩm của cô, suy nghĩ một chút cũng thật có ý nghĩa.

- Việc này cần đưa ra bao nhiêu tiền?

Bùi Quân Thu hỏi.

- Không bao nhiêu đâu, cô chỉ bỏ chừng hai trăm triệu thì hoàn toàn có thể giải quyết vấn đề.

Diệp Khai thật tùy ý nói.

- Hai trăm triệu sao…

Bùi Quân Thu nghe được gật đầu, cũng không để ý đáp:

- Vậy không nhiều lắm, nghe theo lời của Diệp chủ tịch, bỏ vốn vào huyện Phương Thạch hai trăm triệu đi.

Mọi người nghe lời nàng nói xong đều cảm thấy ngạc nhiên, trong lòng tự nhủ vị Bùi tổng này thật đúng là tài đại khí thô, hai trăm triệu đầu tư trực tiếp liền quyết định ngay trên bàn cơm, thậm chí không cần đi khảo sát thực địa, đây thật sự là kẻ có tiền.

Nhóm ủy viên thường ủy lập tức có cảm giác kích động, trong lòng tự nhủ nếu như mình có thể cùng Bùi tổng bàn hạng mục chẳng phải là một chuyện rất tốt hay sao?

Dù sao muốn tìm một nhà đầu tư sảng khoái như thế, hơn nữa còn không cần lo lắng tài chính, thật sự vô cùng hiếm thấy.

Sau khi tiệc rượu kết thúc, Diệp Khai cùng Bùi Quân Thu quay về phòng khách sạn nghỉ ngơi.

Sau khi đóng cửa phòng, Bùi Quân Thu ôm cổ Diệp Khai, có chút bất mãn dò hỏi:

- Diệp nhị thiếu, Mộc Uyển Dung kia là gì của anh đây, sao em cảm thấy nàng giống như xem em là tiểu tam, kẹp thương đeo gậy muốn nhằm vào em? Trong khi đó Diệp nhị thiếu cứ ba phải, hoàn cảnh đầu tư của các vị sao không có chút tôn trọng những nhà đầu tư đến đây đâu…

- Nói bậy gì chứ, làm gì có chuyện kẹp thương đeo gậy, người ta uống rượu với em chẳng lẽ cũng làm lỗi sao?

Diệp Khai vỗ lên mông Bùi Quân Thu, lực đạo không nặng không nhẹ khiến Bùi Quân Thu động tình, ánh mắt toát ra dục vọng mãnh liệt.

Trước khi ăn cơm bị Đổng Siêu Toàn quấy rối, trong lòng Bùi Quân Thu vô cùng bất mãn, lúc này ăn cơm xong xuôi, no bụng đương nhiên lại ấm dục, Bùi Quân Thu ôm Diệp Khai cọ sát trên người hắn, hiển nhiên đã động tình.

Nhưng hiện tại cũng không phải thời gian âu yếm tốt nhất, dù sao nơi này là vùng quản hạt của Diệp Khai, có nhiều ảnh hưởng phải cố kỵ, bằng không sáng mai lời đồn đãi về Diệp chủ tịch phải bay đầy trời.

Nhưng Diệp Khai còn chưa rời khỏi thì Mộc Uyển Dung đã gọi điện thoại tới.

- Diệp chủ tịch, có chút chuyện bên công tác cần anh nhanh tới thương lượng một chút.

Mộc Uyển Dung thật bình tĩnh nói với Diệp Khai trong điện thoại.

- Chuyện gì mà vội vã như vậy?

Diệp Khai thuận miệng hỏi một câu.

- Vừa rồi Khâu phó bí thư đã đến, về vấn đề điều chỉnh cán bộ, rất gấp!

Mộc Uyển Dung trả lời.

- Được, tôi qua ngay!

Diệp Khai nghe xong liền gật đầu đáp ứng.

Vừa rồi ở trên bàn cơm Mộc Uyển Dung nhận được điện thoại của Khâu phó bí thư, hiển nhiên có chuyện cần làm, lúc này Mộc Uyển Dung gọi tới là vì chuyện đó.

Tuy Diệp Khai cũng không biết có phải Mộc Uyển Dung mượn cơ hội này phá hủy việc tốt giữa hắn cùng Bùi Quân Thu hay không, nhưng cân nhắc vấn đề điều chỉnh cán bộ cũng phi thường trọng yếu, Diệp Khai liền xin lỗi Bùi Quân Thu, tỏ vẻ mình phải về xử lý công tác.

- Làm gì có chuyện công việc vội vã gì chứ, rõ ràng Mộc bí thư không chịu cho anh ở chung một chỗ với em mà thôi.

Bùi Quân Thu hừ một tiếng nói, hiển nhiên phi thường bất mãn Mộc Uyển Dung.

- Đừng nghĩ bậy, không thể nào đâu!

Diệp Khai tuy cũng cân nhắc chuyện này, nhưng tuyệt đối không thể thừa nhận, bằng không sẽ làm hai nữ nhân càng thêm ác liệt, thật sự không tốt.

Những nữ nhân một khi nổi lên máu ghen không biết sẽ gây ra chuyện gì, Diệp Khai thật sự quá bận rộn rồi, cũng không muốn hao phí tinh lực trong việc tranh giành tình nhân, hắn không có tâm tình cùng thời gian trong việc đó.

- Có phải anh có một chân với nàng hay không?

Bùi Quân Thu không thuận theo hỏi.

Hiện tại nàng phi thường hoài nghi điểm này, tựa hồ những phụ nữ có tuổi lại vô cùng xinh đẹp đều có quan hệ với Diệp Khai, mà Mộc bí thư cũng là như thế, thường xuyên có tiếp xúc với hắn, làm sao không phát sinh quan hệ kia chứ?

- Người ta là bí thư thành ủy, chức vị còn cao hơn anh, Bùi tổng em cũng đừng có đoán mò!

Diệp Khai dở khóc dở cười.

Đối với tính tình của Bùi Quân Thu hắn vẫn luôn cảm thấy đau đầu, nhưng nàng vẫn rất có sức ảnh hưởng đối với hắn, lúc trước nếu không có nàng giúp đỡ mạo hiểm hi sinh danh dự bản thân làm chứng giúp hắn, Diệp Khai cũng không khả năng chiến thắng được trong cuộc đấu tranh với Trần gia.

Con người của Diệp Khai luôn nhớ kỹ người khác đối xử tốt với hắn, cho nên mặc dù Bùi Quân Thu có chút tiểu tính tình, hắn cũng chỉ xem như là chút mùi vị sôi động trong quan hệ, không hề lưu lại khó chịu trong lòng.

- Với bổn sự của Diệp nhị thiếu, đừng nói là bí thư thành ủy, dù công chúa nữ vương cũng lấy xuống được.

Nghe Diệp Khai giải thích, Bùi Quân Thu xì mũi xem thường.

- Em nói như vậy thật không ý tứ…

Diệp Khai xòe tay nói:

- Mỹ nữ trong thiên hạ đủ loại người, theo cách nói của em, hễ ở cạnh anh đều không an toàn rồi sao?

- Em luôn cho rằng là thế đấy, cho dù Diệp nhị thiếu anh không chủ động đi câu dẫn người, người ta cũng tự động đuổi theo, bao nhiêu vết xe đổ đã chứng minh điểm này!

Bùi Quân Thu phi thường nghiêm túc tỏ vẻ.

Diệp Khai nghe xong lập tức không lời nào để nói.

- Không phải là chuyện công tác đó thôi, đoán chừng khi anh đi qua những ủy viên thường ủy khác cũng đã đến, tình huống thế này em còn cảm thấy có chuyện gì sẽ phát sinh?

Về vấn đề điều chỉnh nhân sự không phải nói chỉ có bí thư thành ủy cùng chủ tịch thành phố là xong việc, dù sao cũng phải mở hội nghị, sau đó thảo luận, không khả năng bỏ qua những ủy viên khác mà làm một mình.

Nếu như Mộc Uyển Dung cùng Diệp Khai tự mình làm việc giải quyết, như vậy nhóm ủy viên nhất định sẽ liên hợp lại tạo phản với hai người bọn họ, cho nên loại chuyện này tuyệt đối sẽ không phát sinh.

Lãnh đạo thành ủy cường thế, đương nhiên không phải không có, nhưng cường thế không phải độc tài, nếu ngay cả mặt ngoài mà cũng không muốn làm, đó là phạm vào nhiều người tức giận, lúc đó mọi người liên thủ chống lại, chính là tự tìm cực khổ.

- Em vẫn cảm thấy lo lắng…

Tuy Bùi Quân Thu cũng hiểu rõ chuyện này, nhưng nghĩ nghĩ cảm thấy không thích hợp, vì vậy nói với Diệp Khai:

- Anh chờ một chút!

Nói xong Bùi Quân Thu đi vào phòng ngủ tìm túi xách lấy ra một cây son môi.

- Em lấy son môi làm gì?

Diệp Khai có chút ngoài ý muốn hỏi.

- Làm ký hiệu cho anh!

Bùi Quân Thu mở son môi, đi ra sau lưng Diệp Khai, xốc áo sơ mi của hắn sau đó dùng son môi vẽ một hình ảnh con thỏ dí dỏm chào mừng!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui