Quan Sách

Hồ Phi có rất nhiều vấn đề như bỏ bê nhiệm vụ, trên cương vị công tác là quân nhân đào ngũ, lại chửi rủa lãnh đạo,..., Ủy ban kỷ luật đã có thông báo phê bình anh ta, đồng thời yêu cầu y học tập tại trường quản lý một tuần.

Chuyện này xảy ra, ở huyện Lễ Hà là một tin tức không nhỏ.

Thanh danh Hồ Phi trong bộ máy rất nhiều người biết, người không phải là kẻ phá hoại, nhưng cực kỳ bất hảo.

Bình thường tất cả mọi người nể bố y là Hồ Quốc Lâm nên cho y vài phần thể diện, đối với y khá khách khí, có vài người vỗ vai y, khuyên nhủ :
- Cậu tiểu tử này, chưa từng trải, lớn lên, ít gây loạn cho người khác thôi!

Hồ Phi tương đối tích cực, lần này bị Ủy ban kỷ luật xử lý là lần đầu tiên!

Chỉ trách Hồ Phi gặp phải bộ phận như Ủy ban kỷ luật, bí thư Dịch Minh Hoa của ủy ban kỷ luật là Quan Công mặt đen, ai cũng không nể mặt. Nhân vật số một như thế, ở Ủy ban kỷ luật, cũng thành bình thường, Hồ Phi bị Ủy ban kỷ luật tìm đến, đối với y là bất lợi!

Thông báo phê bình là chuyện nhỏ, mấu chốt là ở Ủy ban kỷ luật học tập một tuần, quả thật làm một tiểu tử như Hồ Phi trở nên ngớ ngẩn...

Phó phòng Phòng kinh tế thương mại Nhâm Chí Hiền giống như ngồi trên tổ kiến.

Y vừa mới nhận được điện thoại của chủ nhiệm Hồ Quốc Lâm của Hội đồng nhân dân, trong điện thoại, giọng chủ nhiệm chậm rãi, xấu hổ, nói:
- Phó phòng, tiểu tử nhà tôi không biết thiệt hơn, tôi để cậu quản cho tôi, thật sự làm khó tôi! Hồ Quốc Lâm tôi mặt dày mày dạn kiểm điểm với cậu đây!

Nhâm Chí Hiền vừa nghe vậy, vội vàng nói:
- Chủ nhiệm, đều do tôi làm việc không chu đáo, tiểu Phi lần này bị người hãm hại!

- Chí Hiền lời này không đúng rồi! Tiểu tử Hồ Phi coi trời bằng vung, lần này để nó chịu giáo huấn. Tôi nói với cậu, cậu không cần đi quan hệ, lần này thế nào tôi cũng phải trị nó!
Trong điện thoại Hồ Quốc Lâm rõng rạc nói, có vẻ nổi giận!

Cúp điện thoại Nhâm Chí Hiền lập tức ngồi không yên!

Hồ Quốc Lâm gọi điện, nói phải trị Hồ Phi, ai biết trong lòng y nghĩ thế nào?

Để yên ổn hiện tại Nhâm Chí Hiền phải đến Ủy ban kỷ luật gặp Hồ Phi, sau đó tự mình đưa Hồ Phi trở về, phải sắp xếp như thế nào, Hồ Quốc Lâm tự mình đến, cũng không để y mất thể diện.

Nhưng, hiện tại phức tạp cho Nhâm Chí Hiền chính là, y căn bản không có năng lực đưa Hồ Phi ra!

Y đi đến Ủy ban kỷ luật, người ta đến ngồi cũng không mời y ngồi, Nhâm Chí Hiền chưa mở miệng nói một câu, liền đã chán chường!

Hiện tại cục diện làm sao có thể sắp xếp?

Nhâm Chí Hiền bó tay không có cách, theo ý y, loại người như Hồ Phi có thể lợi dụng, ít nhất có thể lợi dụng người này cho Trần Kinh một đòn phủ đầu. Nhưng y không nghĩ tới người này cũng là con dao hai lưỡi, dùng không cẩn thận, có thể đâm lại mình gây ra phiền toái lớn.

Nhâm Chí Hiền ở Ủy ban kỷ luật gặp Hồ Phi, tiểu tử Hồ Phi này bình thường bướng bỉnh không chịu nghe lời, trong Ủy ban kỷ luật một ngày vẫn không thay đổi.

Thấy Nhâm Chí Hiền, mở miệng liền nói:
- Anh Nhâm, đến đón tôi ra ngoài đi! Trong đây một ngày, tôi như sống ít đi mười năm!

Nhâm Chí Hiền đứng ngay tại chỗ không phản đối, sắc mặt rất âm trầm, Hồ Phi vừa thấy vẻ mặt Nhâm Chí Hiền cũng hiểu chuyện này rất phiền toái, y kiên cường nói:
- Đi ! Anh Nhâm tôi biết đã gây chuyện! Tôi chỉ xin anh việc này đừng để ông già tôi biết! Ngàn vạn lần đừng để ông ấy biết!

Lúc Hồ Phi nói lời này, Nhâm Chí Hiền hiểu được sự thất vọng và uể oải của y, cảm xúc hạ thấp cực điểm.

- Phó phòng Nhâm, Trưởng phòng Trần thông báo, cán bộ lãnh đạo lên phòng họp!
Chủ nhiệm văn phòng Hách Lâm đẩy cửa tiến vào.

Nhâm Chí Hiền sửng sốt, trong lòng nổi lửa giận, nói:
- Sao? Nhanh như vậy còn có người chê cười tôi? Mọi người xem không đủ, còn muốn ở hội nghị xem tôi biểu diễn?

Hách Lâm nhăn mặt nhíu mày, trong lòng cảm thấy Nhâm Chí Hiền có hơi nhạy cảm, liền kiên trì chịu đựng nói:
- Phó phòng Nhâm, anh không cần nghĩ nhiều thế! Vừa rồi Trưởng phòng Trần nhận được điện thoại của chủ nhiệm Hồ, hắn họp là bàn bạc chuyện của Hồ Phi!

Phòng họp Phòng kinh tế thương mại, cán bộ ngồi vào bàn, lời dạo đầu của Trần Kinh rất trực tiếp, đầu tiên là phê bình. Phê bình Hồ Phi không hề có tác phong của một cán bộ Phòng kinh tế thương mại, hắn cầm máy ghi âm, lấy từ Ủy ban kỷ luật một lần nữa đưa ra “chứng cứ” ngay trước mặt mọi người, sau đó chỉ vào máy ghi âm nói:

- Mọi người nghe đi, như vậy sao có thể là một cán bộ? Quả thực chính là lưu manh, cán bộ như vậy Phòng kinh tế thương mại chúng ta không cần! Vừa rồi tôi nhận được điện thoại của chủ nhiệm Hồ Quốc Lâm của Hội đồng nhân dân, tôi đã cụ thể báo cáo tình hình cho ông ấy!

- Tôi nói rõ ràng, Hồ Phi tuy là con ông ấy, nhưng Hồ Phi không thích hợp ở Phòng kinh tế thương mại! Ít nhất hiện tại không thích hợp với Phòng kinh tế thương mại, tôi hôm nay triệu tập mọi người họp, chính là để bàn bạc về vấn đề Hồ Phi! Muốn biết ý kiến mọi người!

Trần Kinh nói xong, toàn bộ phòng họp im lặng đến mức kim rơi cũng nghe thấy, tất cả mọi người ngơ ngác nhìn, mỗi người đều giật mình run rẩy, không dám mở miệng.

Chiêu này của Trần Kinh rất lợi hại, hoàn toàn là rung cây dọa khỉ, hắn mượn chuyện Ủy ban kỷ luật, một gậy đánh chết Hồ Phi, kỳ thật chính là đánh trả Nhâm Chí Hiền. Đòn đánh trả này rất sắc bén, quá lớn mật, nếu Hồ Phi cứ như vậy bị Trần Kinh mượn Ủy ban kỷ luật khai trừ khỏi Phòng kinh tế thương mại, về sau còn ai dám chống lại Trần Kinh chuốc xui xẻo nữa?

Bên ngoài phòng họp, mấy người nghe lén cuộc họp cũng là bạn bè Hồ Phi, vừa nghe Trần Kinh đối với Hồ Phi hạ thủ, bọn họ bị dọa trắng mặt, không dám nghe lén nữa, chán nản chạy trốn về phòng làm việc của mình, bắt đầu nghĩ lại!

Sắc mặt Nhâm Chí Hiền rất khó coi, trong lòng y rõ ràng, Trần Kinh căn bản không nhận được điện thoại của Hồ Quốc Lâm.

Hồ Quốc Lâm vừa gọi điện thoại cho Nhâm Chí Hiền, trong điện thoại ông ta không nói đến Trần Kinh, vẫn nghĩ Phòng kinh tế thương mại do Nhâm Chí Hiền quản lý, Trần Kinh vừa tới, vẫn chưa bắt đầu công tác! Nếu không, ông ta trực tiếp gọi điện thoại cho Trần Kinh, chuyện này không phải đơn giản đơn giản hơn nhiều sao?

Cho nên, Nhâm Chí Hiền chắc chắn trăm phần trăm là Trần Kinh đang phô trương thanh thế.

Nhưng phô trương thanh thế rất hiệu quả, ít nhất Nhâm Chí Hiền hiện tại không thể mở miệng, y rõ ràng, hôm nay bản thân nhất định không được tỏ thái độ.

Nếu không Trần Kinh đâm lao phải theo lao, chuyện Hồ Phi bị đuổi ra khỏi nhà hắn làm được, nếu Hồ Phi bị đuổi ra khỏi Phòng kinh tế thương mại, Hồ Quốc Lâm sẽ thấy Nhâm Chí Hiền như thế nào? Nhâm Chí Hiền về sau có thể nói là không dám ngẩng đầu lên!

- Khụ! Trưởng phòng Trần! Tôi có ý kiến!
Nhâm Chí Hiền nói:
- Chuyện Hồ Phi, tuy thái độ có hơi hèn kém, tình tiết khá nghiêm trọng. Nhưng cuối cùng, hắn còn trẻ, người trẻ tuổi nhiều tật xấu, mong mọi người tha thứ! Lúc này Ủy ban kỷ luật đã nghiêm khắc xử lý, tôi tin tưởng hắn nhất định có thể hối cải để làm lại, nhận thức được mọi việc!

- Như vậy đi, cá nhân tôi nguyện ý bảo đảm cho Hồ Phi, bảo đảm hắn hối cải để làm lại, nếu còn tái phạm...

Nhâm Chí Hiền hạ thấp vị trí của mình, trong giọng nói còn có vẻ thỉnh cầu, lời y nói cũng là cân nhắc từng câu từng chữ, hoàn toàn thay Hồ Phi cầu tình.

Y mở miệng cầu tình, ngay lập tức có người phụ họa, có vài người biết chân tướng việc này, liền đưa vấn đề đến chỗ người của Phòng tổng hợp, bắt đầu oán hận Phòng tổng hợp.

Trần Kinh đối với cách nói này nghiêm khắc bác bỏ, nói:
- Theo cách nói của các người, Hồ Phi bị Ủy ban kỷ luật xử lý, tất cả vẫn do tôi gây ra?

Trần Kinh như vậy, phòng họp hoàn toàn tắt lửa, mọi người ai cũng không dám lên tiếng nữa!

Ngay lúc mọi người nghĩ Trần Kinh hôm nay đã định hạ thủ, lúc này hắn lại dẫn mọi người theo hướng khác, giọng điệu hắn mềm mỏng hơn, nói:
- Tốt lắm! Phó phòng Nhâm vừa rồi nói rất hay, người trẻ tuổi nhiều tật xấu, mọi người nên tha thứ!

- Hôm nay nếu tất cả mọi người thay Hồ Phi cầu tình, việc này tôi sẽ không truy cứu nữa! Nhưng tôi nhấn mạnh, lần sau sẽ không được tái phạm nữa! Nếu lại có vấn đề như vậy, tôi quyết nghiêm trị!

Lúc Trần Kinh nói đến nghiêm trị không tha, ánh mắt đảo quanh mọi người trong phòng họp, một sát khí lạnh lẽo từ trên người hắn tỏa ra, âm u lạnh lẽo!

Trần Kinh hôm nay trong cuộc họp thị uy, rốt cuộc làm mọi người trong hội trường biết đến hắn, trước khi Trần Kinh đến Phòng kinh tế thương mại, kỳ thật còn có ít danh tiếng, chuyện Trần Kinh ở Phòng lâm nghiệp, nhiều cán bộ của thế hệ trẻ tuổi ở Lễ Hà say sưa nói.

Nhưng nổi tiếng không bằng gặp mặt, hôm nay Trần Kinh làm cán bộ Phòng kinh tế thương mại lần đầu tiên cảm nhận được phong cách của hắn, coi như hắn lần đầu tiên ở hội nghị tranh trà.

Nhưng hội nghị tiến triển đến bước này, vẫn chưa chấm dứt.

Trần Kinh lại một lần nữa đưa đầu dao chỉ hướng Nhâm Chí Hiền:
- Lão Nhâm, tôi để anh đi Ủy ban kỷ luật, đưa Hồ Phi ra, việc này anh làm chưa?

Nhâm Chí Hiền lần thứ hai bị hỏi ngậm miệng, ấp úng lúc lâu, y mới nói:
- Tôi đi Ủy ban kỷ luật, thái độ bọn họ rất cứng rắn, không muốn thả người. Xem ra Hồ Phi lần này thế nào cũng phải trải qua giáo huấn, hắn là một cán bộ bất hảo như vậy, chịu giáo huấn một lần cũng tốt...

Trần Kinh nhăn mặt nhíu mày, nói:
- Hồ Phi nên chịu giáo huấn, giáo huấn như vậy hắn chịu thêm trăm lần nữa tôi cũng không có ý kiến! Nhưng, chúng ta không thể không suy xét bộ mặt của Phòng kinh tế thương mại, Hồ Phi cứ như vậy bị Ủy ban kỷ luật xử lý, thời gian là một tuần, việc này thế nào cũng huyên náo cho toàn huyện biết!

- Thưa các đồng chí, hiện tại đã có người nói Phòng kinh tế thương mại chúng ta là A Đẩu đỡ không dậy nổi, nếu chuyện Hồ Phi truyền ra ngoài, rơi vào lỗ tai người dân, bọn họ có thể nói chúng ta là cái gì?

Lời Trần Kinh nói ra, hội trường lần thứ ba lâm vào tĩnh mịch!

Lúc này không ai ngẩng đầu, giống như ngẩng đầu sẽ đón nhận ánh mắt sắc bén của Trần Kinh, ánh mắt Trần Kinh như có ma lực thấy rõ tất cả, có thể nhìn thấu lòng người.

Sắc mặt Nhâm Chí Hiền đỏ bừng, xấu hổ tới cực điểm, y có một cảm xúc, hận không thể bỏ trốn chạy lấy người, nhưng lý trí nói cho y, hiện tại y tuyệt đối không được làm như vậy, nếu y làm như vậy, về sau ở Phòng kinh tế thương mại y sẽ không làm được gì nữa!

Trần Kinh lợi hại! Nhâm Chí Hiền lúc này mới biết mình có hơi khinh thường ngươi thanh niên này, không chỉ la khinh thường, mà là rất khinh thường!

- Tốt lắm! Sau khi tan họp chủ nhiệm Hách Lâm, anh cùng tôi đi Ủy ban kỷ luật! Chúng ta đi xách Hồ Phi trở về! Đừng để cho hắn làm tôi thêm mất mặt xấu hổ!
Trần Kinh thản nhiên nói.

Hắn nhẹ nhàng nói một câu, lại làm cả phòng họp biến sắc!

Lời Trần Kinh nói truyền một thông điệp,hắn có năng lực kiểm soát tất cả mọi người Phòng lâm nghiệp, cho dù người này cao cao tại thượng, dù người bị Ủy ban kỷ luật xử lý khống chế, hắn cũng co thể đưa người ra...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui