Quan Sách

Văn phòng Trần Kinh

Trưởng ban thư ký Vương Kỳ Hoa đem danh sách đưa cho Trần Kinh, lẳng lặng chờ Trần Kinh phê chỉ thị.

Trần Kinh cầm danh sách đoàn khảo sát, bỗng nhiên ngẩng đầu lên nói:
- Khảo sát còn cho phép dẫn theo người nhà? Đó chẳng phải là du lịch sao?

Vương Kỳ Hoa ngẩn người, điều ông ta lo nhất cũng là chỗ này.

Từ Hoàn Thành tới Hongkong rất gần, mấy năm gần đây nội địa nổi lên phong trào mua sắm ở Hongkong.

Mà cái gọi là đoàn khảo sát Hongkong, một phần là sắp xếp mọi người học tập khảo sát, nhưng nhiều hơn có thể còn là một loại tính chất phúc lợi du lịch.

Cơn gió nghiêm cấm chi phí chung du lịch mấy năm nay thổi lan tràn tới Đại giang nam bắc, nhưng làn gió này có thổi thế nào, chi phí chung khảo sát vẫn cấm không nổi.

Đối với Hoàn Thành mà nói, đoàn khảo sát Hongkong là khảo sát bình thường nhất, là thứ đồ sớm đã lạc hậu, hiện tại đều thịnh hành xuất ngoại, mấy năm nay mọi người đều thích đi các nước Đông Nam Á.

Hiện tại càng không ổn rồi, hở ra là khảo sát Mỹ, Âu, tình hình hiện thực chính là như vậy, dựa vào cá nhân ai có thể thay đổi được.

Lần này tới Hongkong khảo sát, vốn không sắp xếp bao nhiêu nhân vật có phân lượng đi.

Nhưng Trần Kinh chủ động xin đi giết giặc, làm trưởng đoàn khảo sát, Bí thư Nhạc chỉ thị chuyên môn Vương Kỳ Hoa, bắt ông ta để ý việc này, phải cam đoan chất lượng đoàn khảo sát.

Vương Kỳ Hoa mới điều chỉnh danh sách lại, thay đổi tới 80% so với trước kia.

Đối mặt với nghi ngờ của Trần Kinh, Vương Kỳ Hoa xấu hổ cười nói:
- Bí thư, danh sách này đã được sắp xếp từ trước, khách sạn chúng tôi cũng đã đặt rồi…

Trần Kinh thản nhiên cười cười.

Đối với sự việc như vậy, hắn đương nhiên hiểu rõ, hắn cũng không định tới Hoàn Thành liền làm cái gì khác người, hắn thản nhiên nói:
- Cứ theo danh sách này đi, thêm Trương Quốc Dân vào, người nhà tôi không có, chỉ mang theo thư ký.

Trần Kinh dừng một chút nói:
- Ngoài ra, nhật trình kéo dài hơn một chút, chúng ta sắp xếp một cuộc họp mặt doanh nghiệp chính trị ở Hongkong, cũng chính là cái gọi là khách sạn các nhà doanh nghiệp, chúng ta cũng thăm làm quen một chút những doanh nghiệp ưu tú của Hongkong.

- Vâng, việc này không thành vấn đề.
Vương Kỳ Hoa nói, trong lòng thở phào.

Vương Kỳ Hoa bình thường rất ít tới phòng làm việc của Trần Kinh.

Hắn chủ yếu phục vụ Nhạc Vân Tùng, việc của Trần Kinh có Phó trưởng ban thư ký chuyên phụ trách.

Nhưng gần đây, ông ta lại rất chăm chỉ tới.

Ông ta càng ngày càng ý thức được, làm Trưởng ban thư ký, ông ta cần tìm được sự cân bằng chính xác giữa Bí thư và Phó bí thư.

Trần Kinh không phải hạng người dễ đối phó. Trần Kinh còn chưa động gì, cũng đã khiến Vương Kỳ Hoa có chút mệt mỏi rồi.

Đối với Trần Kinh, Vương Kỳ Hoa hiện nay tuyệt đối không dám xem thường chút nào, còn ván cờ giữa các lãnh đạo chủ chốt của Hoàn Thành, cũng không phải Vương Kỳ Hoa có thể đấu lại được.

Vương Kỳ Hoa đi rồi, Trần Kinh xem lại danh sách đó.

Trong danh sách có một người khá chướng mắt, Phó cục trưởng thường trực Cục công an thành phố, Đinh Đắc Quân.

Một lần khảo sát về kinh tế, thương mại, lại sắp xếp Phó cục trưởng thường trực Công an đi cùng, nhiệm vụ chủ yếu của ông ta là bảo vệ an toàn của thành viên đoàn khảo sát?

Trần Kinh cảm thấy có chút buồn cười.

Hắn có thể tưởng tượng hội nghị thường ủy cuối tháng này sẽ có cảnh tượng náo nhiệt như nào.

Tuy nhiên Trần Kinh rõ ràng, vị trí Cục trưởng Cục công an phỏng chừng trên hội nghị thường ủy cuối tháng này cũng không quyết định được.

Mình hiện tại là lãnh đạo phụ trách công tác chính trị pháp luật Nhạc Vân Tùng bổ nhiệm. mình không có mặt, Cục trưởng công an chắc chắn sẽ bị giằng co, kết quả khó có thể định được.

Nhưng dù vậy, lần này Đinh Đắc Quân được sắp xếp đi theo đoàn khảo sát tới Hongkong, có thể nhìn ra, ông ta rất có khả năng bị loại trừ khỏi danh sách đề cử chức Cục trưởng Công an.

Trần Kinh xem qua tư liệu cán bộ của Cục Công an.

Đinh Đắc Quân là Phó cục trưởng thường trực đã tám năm.

Cục công an Hoàn Thành là khu trọng tai, mấy năm liên tục đổi tướng, Cục trưởng đã thay đổi mấy người.

Nhưng Đinh Đắc Quân lại giữ chức Phó cục trưởng tám năm trời, luôn lù lù bất động, Trần Kinh rất khó có hứng thú với người này.

Có thể tránh được nhiều lần động đất mà không đổ, nhưng vẫn không được đề bạt, người này hiện tại là một cây thần châm định hải của hệ thống chính trị pháp luật Hoàn Thành.



Uỷ ban nhân dân thành phố.

Phó chủ tịch thành phố Trịnh Liêu Đăng cầm tài liệu công tác đi vào phòng làm việc của Chủ tịch thành phố Khương Thiếu Khôn.

Khương Thiếu Khôn hiện tại vẫn là Phó chủ tịch thành phố, quyền Chủ tịch thành phố, bình thường Chủ tịch mới lên chức, trước khi chưa xóa bỏ chữ đại diện này, đều rất theo khuôn phép cũ, không có nhiều động tác khác người.

Nhưng Khương Thiếu Khôn lại khác.

Ông ta tới Hoàn Thành ngày đầu tiên đã thể hiện tác phong nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán.

Uốn nắn làn gió bất chính của Hoàn Thành, mau chóng khiến Hoàn Thành trở về qũy đạo chính xác. Đây là cam kết của Khương Thiếu Khôn trịnh trọng trong bài phát biểu nhận chức.

Mà biểu hiện thực tế trong công tác của ông ta cũng thể hiện ra như thế.

Trong hơn một tháng qua, ông ta liên tiếp đốt ba bó đuốc, toàn bộ Hoàn Thành vì thế chấn động, cái tên Chủ tịch thành phố Khương Thiếu Khôn ai cũng biết. Thêm vào ý tứ trọng tâm của các cơ quan chính phủ tuyên truyền Mỹ hóa, Khương Thiếu Khôn hiện giờ ở Hoàn Thành đã có không ít người hâm mộ.

Trong sự tuyên truyền rộng lớn này, điều đáng nhắc tới nhất là tiết mục chuyên đề liên quan tới Chủ tịch thành phố của đài truyền hình Hoàn Thành làm.

Thông qua tiết mục này, đặc điểm một Khương Thiếu Khôn tuổi trẻ tài cao, một lòng vì dân, tài hoa hơn người được thể hiện rất sinh động.

Mà trong đó điều khiến người ta có ấn tượng sâu sắc nhất chính là Khương Thiếu Khôn cầm một bầu nước đen thui múc nước uống ở một hộ gia đình đặc biệt khó khăn, hình ảnh thể nghiệm và khảo sát dân tình.

Trong một khắc này, hình ảnh của Khương Thiếu Khôn hào quang vạn trượng…

Trịnh Liêu Đăng gần đây có quan hệ rất thân với Khương Thiếu Khôn, anh ta đã đi ra khỏi bóng ma của việc điều chỉnh thất lợi lần này của Hoàn Thành, hoàn toàn vùi đầu vào công việc.

Đương nhiên, lúc anh ta nhìn chằm chằm vị trí Phó bí thư Tỉnh ủy kia, trong lòng mơ hồ vẫn còn có chút không thoải mái.

Một Uỷ viên thường vụ xếp gần cuối, cho dù khoảng cách từ việc có vị trí trong hội nghị thường vụ tới vị trí Phó bí thư là rất xa, huống chi là quyền lợi mà người đứng đầu nắm giữ?

Trịnh Liêu Đăng tiến vào, Khương Thiếu Khôn vẻ mặt ôn hòa nói:
- Liêu Đăng, kế hoạch quận Mã Hà các anh làm rất tốt, quán triệt đầy đủ đặc điểm đặc sắc ngành công nghiệp chế tạo, cậu phải đích thân đi trấn, cố gắng làm cho ra thành tích, phải để mọi người nếm được vị ngọt.

Chỉ có như vậy, lực cản của cải cách của chúng ta mới nhỏ được, hiện tại là thời điểm khó khăn, rất nhiều lời dị nghị.

Nhưng chúng ta phải rõ ràng, bất luận cải cách gì cũng đều lột xác trong những lời dị nghị, thời điểm mấu chốt cán bộ lãnh đạo chúng ta phải ổn định, phải dũng cảm đảm đương, trở thành thần châm định hải của mọi người.

Trịnh Liêu Đăng gật đầu nói:
- Cảm ơn Chủ tịch thành phố, thái độ của chúng tôi rất kiên định, cam đoan làm ra thành tích.

Ông ta dừng một chút, bỗng nhiên ghé sát vào Khương Thiếu Khôn nói:

- Chủ tịch, vừa nhận được tin của Thành ủy, Phó bí thư Trần dẫn đoàn đại biểu đi Hongkong khảo sát, ngày mai sẽ lên đường, cuối tháng…

Khương Thiếu Khôn nhíu mày, nụ cười trên mặt dần nhạt.

Ông ta đương nhiên có thể nghe ra ý tứ sau lưng của tin tức Trịnh Liêu Đăng nói.

Vì việc đi ra ngoài đột ngột củaTrần Kinh khiến việc điều chỉnh nhân sự của Hoàn Thành gặp phải rất nhiều thay đổi.

Vì trù bị hội nghị thường vụ cuối tháng, Khương Thiếu Khôn thậm chí đều đang tích cực chuẩn bị bên phía chính quyền, sắp xếp rất nhiều.

Mà vào lúc này Trần Kinh đột nhiên ra ngoài làm dẫn đoàn khảo sát gì đó, điều này sau lưng rõ ràng có ý giơ cao hạ khẽ.

Rất nhiều sự chuẩn bị của Khương Thiếu Khôn hiện tại vô dụng rồi, đã trở thành việc bài trí giả dối, buồn lo vô cớ.

Thật lâu sau, Khương Thiếu Khôn cười ha hả, nói:
- Phó bí thư Trần ông cụ non, hiện tại tập trung vào nâng cao tố chất đội ngũ cán bộ của chúng ta, cũng không tệ, cán bộ Hoàn Thành của chúng ta ra ngoài thay đổi đầu óc thôi.

Trịnh Liêu Đăng liếc nhìn Khương Thiếu Khôn, trong lòng thầm nhủ.

Cái gì mà đi ra ngoài khảo sát thay đổi đầu óc? Chẳng qua chính là dẫn một đám người ra ngoài du lịch tiêu tiền chùa.

Vì quan niệm vào trước là chủ, Trịnh Liêu Đăng luôn thấy Trần Kinh không vừa mắt.

Trần Kinh mới tới Hoàn Thành, chẳng có động tác khỉ nào, vất vả lắm mới làm được một lần động tĩnh, lại đùa bỡn một trận rồi quay người trốn, thật là đáng giận.

Hiện tại hay rồi, toàn bộ bộ máy Hoàn Thành đều bị Trần Kinh đùa bỡn một trận, thật sự nghĩ thấy đáng chế giễu.

Đinh đinh

Điện thoại trên bàn reo lên.

Khương Thiếu Khôn nhận điện, bỗng nhiên mặt ông ta biến sắc, quát về phía điện thoại:
- Khảo sát kinh tế thương mại, Cục trưởng Công ăn đi theo để làm trò gì? Đây chẳng phải là làm bừa sao?

Khương Thiếu Khôn ba một tiếng cúp điện thoại, sắc mặt khó coi.

Trịnh Liêu Đăng có chút nghi hoặc, không hiểu rõ ý tứ.

Khương Thiếu Khôn tự giễu cười cười nói:
- Đúng là nhân gian buồn cười, khảo sát kinh tế thương mại của Hoàn Thành chúng ta, không ngờ sắp xếp Phó cục trưởng thường trực Công an đi, haha, thật đúng là đặc sắc của Hoàn Thành.

Trịnh Liêu Đăng cười ha hả nói:
- Chủ tịch thành phố, việc chỉnh đốn hệ thống công an của chúng ta gặp rất nhiều khó khăn, gặp lực cản lớn như vậy, điều này rõ ràng chứng minh hệ thống công an của chúng ta tồn tại nhiều vấn đề, chúng ta quyết tâm phải kiên định hơn.

Khương Thiếu Khôn hừ hừ nói:
- Đối với vấn đề nhân sự của Cục công an, chúng ta cũng không thể quá chủ quan. Hiện tại cục công diện như vậy, điều kiện chúng ta nên sáng tạo cũng đã sáng tạo rồi. Kết quả cuối cùng như nào, chúng ta chọn lựa cán bộ chẳng phải là tuần hoàn chọn ưu trong ưu sao?

Hiện tại liền có cơ hội như vậy, thời buổi này không có việc gì không cố mà có được, tuyệt đối không có.

Ông ta lạnh lùng cười nói:
- Trời phải mưa, mẹ phải tái giá, ai có thể quản được nhiều vậy?

Trịnh Liêu Đăng gật đầu, dường như có chút hiểu được ý tứ của Khương Thiếu Khôn.

Đối với chỗ trống của cục Công an, Khương Thiếu Khôn nhất định phải có.

Làm nhân vật số một của chính quyền thành phố, Cục công an nắm trong tay, còn có hậu thuẫn mạnh mẽ, ý chí quán triệt về sau sẽ dễ hơn nhiều.

Nhưng hệ thống chính trị pháp luật của chúng ta vốn phức tạp, liên tiếp mấy năm thay đổi, phải nắm trong tay cục diện chẳng dễ hơn sao?

Hơn nữa, chỉ cần đổi mấy lãnh đạo, người bên dưới đổi thang không đổi thuốc chẳng phải giải quyết được vấn đề sao? Trong đây vẫn là một dấu chấm hỏi lớn.

- Bí thư, mấy tài liệu này anh phê chỉ thị một chút, tôi lập tức quay về chuẩn bị, chúng ta là đại hội vận động viên của tẩu mã hà, đến lúc đó còn cần anh đi mang lại sĩ khí cho mọi người. Tất cả mọi người đều ngóng cổ trông anh.
Trịnh Liêu Đăng chuyển đề tài.

Khương Thiếu Khôn theo dõi anh ta, nghiêm túc nói:
- Được, công tác Tẩu mã hà hiện tại phải tích cực ủng hộ. Chúng ta hiện tại công tác rất nhiều, đây đối với bộ máy của chúng ta là khảo nghiệm, Liêu Đăng cậu còn trẻ, trong thời điểm mấu chốt phải chọn ra cầu lớn, trong kỳ này chúng ta không thể thất bại nữa.

Tương lai của Hoàn Thành đều phụ thuộc bộ máy kỳ này của chúng ta, chúng ta không thể làm người có tội.

Khương Thiếu Khôn lời nói thấm thía, trong ánh mắt tràn đầy kiên định, mặc dù cục diện phức tạp nhưng ông ta vẫn rất tin tưởng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui