Quân Tẩu - Người Khác Không Cần Thì Tôi Lấy

Giới thiệu tác phẩm sắp ra mắt.

Tên tác phẩm: Thầy Tôi Có Ý Nghĩ Đó Với Tôi.

Thể loại: Ngôn tình, học đường, nửa thanh xuân nửa đô thị, tình thầy trò, có H.

Nhân vật chính: Thịnh Nhan Tuyền x Khương Tình.

Ba đoạn văn án ngắn:

"Thịnh Nhan Tuyền! Tối qua cậu chết ở đâu rồi hả!?"

Người trên giường bị âm thanh nổ mạnh bên tai chọc cho xay xẩm. Một hồi sau cô mới lơ mơ đáp lại, khí thế hùng hổ rõ ràng đã bị người bên kia đè xuống: "Minh Kiều, cậu nói gì vậy? Mình không phải đang ở trong phòng sao?"

"Cậu ở trong phòng!!?"

Giọng nói bên kia đề cao lên tận mấy tông, sau đó đầy mỉa mai cùng phẫn nộ tiếp tục vang lên: "Cậu ở trong phòng ai hả? Cậu nói đi Thịnh Nhan Tuyền! Đêm qua cậu ở phòng ai!!? Cậu dám giấu bà đi với trai!!!"

Thịnh Nhan Tuyền bị người bên kia hét đến hoa mắt choáng váng không thể không đem điện thoại đưa ra xa. Nhất thời trên giường lại xuất hiện một cánh tay trắng nõn đang cầm điện thoại. Chiếc điện thoại màu đỏ rượu đối lập với màu sắc của làn da trắng sứ trông chói mắt vô cùng. Ngón tay thon thả, móng tay hồng hào tự nhiên được cắt gọn sạch sẽ, rõ là một bàn tay đẹp.

"Cậu nói đùa gì vậy? Rõ ràng hôm qua mình đã về phòng rồi mà."

Giọng người con gái pha chút bực bội ồm ồm từ trong chăn vang lên, đáp lại là tiếng cười trào phúng của người bên kia: "Cậu nói cậu về rồi, vậy cậu đem mình nhét trong cái xó xỉnh nào vậy hả?"

"Rõ ràng cậu không có về!!!"

...

"Thầy... Tình..."

Hai chữ này vừa rót ra khỏi miệng Thịnh Nhan Tuyền đã như cái lò xo bật dậy trên giường.

"Thầy Tình gì ở đây?? Thịnh Nhan Tuyền, cậu chết đâu rồi hả?"

Người bên kia điện thoại cứ ngỡ cô đang nói với mình nên điên cuồng rống giận, nhưng Thịnh Nhan Tuyền lại chẳng có tâm trí nào để nghe.

Bởi vì... Mẹ nó đau quá!!

Thân hình người con gái chẳng giữ vững được bao lâu đã lại ngã về giường. Khuôn mặt nhỏ không nén nổi bàng hoàng trừng trừng nhìn trần nhà.

Ba giây sau cô ý thức được cái gì thì vội vàng đem chăn trùm kín người mình, cũng che khuất đôi mắt đầy hoảng loạn của mình trước mắt người còn lại trong phòng. Thân hình vì cảm giác thiếu an toàn mà khẽ co rúm lại, mặc cho đau đớn như kim châm, từng phút đều nhắc nhở cô chuyện hoang đường đang xảy ra trên người mình.

Đặc biệt là nó có khả năng liên quan đến một người khác mà đối phương lại là thầy của cô...

!!!

Thời điểm cô một bộ bịt tai trộm chuông, còn chưa nghĩ được cái gì thì người còn lại trong phòng đã lên tiếng: "Nhan Tuyền, em..."

m thanh trầm tính đã từng hàng ngày rót mật vào tai cô. Nhưng lúc này cô tình nguyện không nghe nó còn hơn.

"Dừng! Thầy đừng nói gì hết! Để cho em nhớ lại xem..."

"..."

...

"Tôi nói em, đã học dốt còn không chịu nghiêm túc học, suốt ngày ngắm mây ngắm trời thả hồn theo gió. Em không cảm thấy mất mặt à?"

Thịnh Nhan Tuyền có phải nói là trợn trắng mắt nhìn cái người vừa mới thốt ra lời kia.

Còn đối phương thì hờ hững thản nhiên nhìn lại cô, cứ như thể bản thân chưa từng nói lời gì sổ sàng lắm vậy.

Rất thẳng thắn a thầy.

"Hiện tại đã là cuối cấp rồi, trước mắt chỉ còn nửa năm nữa thôi. Theo tôi thấy đến cả cái bóng của trường tư em còn chẳng vào được chứ nói gì là trường chuyên. Tôi chẳng hiểu sao hiện tại em vẫn còn huênh hoang như vậy nữa. Đến lúc đó bạn bè em đều ra ngoài đi học hết, chỉ còn mình em ở lại cái xó xỉnh này làm một người lạc hậu, em có thấy mặt mày ê chề không?"

"Nhìn em còn rất chi là kiêu ngạo, chắc chẳng quan tâm đâu nhỉ?"

"Tôi nghe nói ba em là bộ đội về hưu. Tuy rằng không phải thành phần trí thức nhưng đặc biệt coi trọng học vấn, cũng đề cao mặt mũi. Nhà em hình như cũng không phải phú hộ trong vùng, chưa nói trường tư học phí cao, đó là cái nơi chỉ có học sinh dốt đập tiền để vào thiết nghĩ ba em cũng chẳng muốn cho em đi học đâu."

"Mà tôi thấy em đến cái cổng của nó cũng không vào được cho dù nó bê bét cỡ nào. Thôi bỏ đi, tính toán làm gì."

Khương Tình nói xong còn ngại chưa đủ kích thích cô, còn xua đôi bàn tay ngón ngón thon dài của mình không thèm nhìn Thịnh Nhan Tuyền nữa. Giống như nhìn cô thêm một giây sẽ bị lay dính cái dốt của học tra cô vậy.

"Vậy thầy còn ở đây nói nhảm với em làm gì vậy!?"

"Em đi cho nước của thầy nó trong."

...

Tác phẩm có yếu tố hiện thực đầu tiên của tác giả, là một hồi ký ức thơ mộng cho những ai yêu thanh xuân vườn trường, gần gũi với đời thực. Dự là đầu tuần sau hoặc cuối tuần này tác giả sẽ lên nhé.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui