-Tạm thời không phát hiện Lý Đinh Sơn có vấn đề gì về mặt kinh tế, còn về tố cáo nuôi tình nhân, lại càng không thật.
Lý Ngôn Hoằng ném tài liệu báo cáo lên bàn, dường như rất tức giận,
-Hoàn toàn là một tố cáo bịa đặt, người tố cáo, dụng tâm nguy hiểm, không loại trừ khả năng trả đũa về mặt chính trị.
-Ồ…
Hội nghị thường vụ chợt ồn ào.
Lời nói của Lý Ngôn Hoằng rất quan trọng, trực tiếp ám chỉ Ngưu Chí Cường cố tình bịa đặt hãm hại Lý Đinh Sơn.
Sắc mặt Phạm Duệ Hằng cực kỳ khó coi.
Nhưng Phạm Duệ Hằng chỉ sắc mặt khó coi mà thôi, vẫn còn có thể duy trì được bình tĩnh, còn Mai Thái Bình lại rất phẫn nộ:
-Chủ nhiệm Lý, ông cũng là cán bộ kỳ cựu của Ủy ban Kỷ luật, nếu tài liệu tố cáo Lý Đinh Sơn là không có thực, thì có thể trả lại sự trong sạch cho Lý Đinh Sơn, chứ không cần nói bóng gió gì, quá thừa thãi.
Mai Thái Bình ở tỉnh Yến hành động độc lập, còn Lý Ngôn Hoằng cũng tự làm những gì mình thích, hai người cũng có điểm tương đồng, nhưng cũng có những điểm bất đồng. Mai Thái Bình dám nói dám làm, Lý Ngôn Hoằng lại bình tĩnh âm thầm, không vội vàng hấp tấp.
Lý Ngôn Hoằng liền nhẹ nhàng lắc đầu, xua tay cười:
-Phó bí thư Mai không cần nóng nảy, tôi chỉ suy luận theo những gì có thật, nghi ngờ có đối thủ chính trị tìm cách trả đũa đồng chí Lý Đinh Sơn. Cũng giống như những gì ông vừa nói, tôi là cán bộ kỳ cựu của Ủy ban Kỷ luật, tôi hẳn là hiểu rõ công việc của Ủy ban Kỷ luật hơn ông, cũng hiểu rõ hơn về những thủ đoạn sau lưng.
Mai Thái Bình bị nghẹn lời, suýt chút nữa không nói được gì, tuy nhiên lão cũng có cá tính, lại cười ha hả:
-Chủ nhiệm Lý nói cũng đúng, tôi không nói nữa, nói nữa cũng lạc đề, tiếp tục thảo luận vấn đề điều chuyển công tác đồng chí Lý Đinh Sơn.
Cũng gần như nhà họ Mai và nhà họ Ngô đã nhẹ nhàng xuất một chiêu, không phân thắng bại.
-Tôi vẫn kiên trì giữ ý kiến của mình, phải điều chuyển công tác của đồng chí Ngưu Chí Cường, đồng chí Lý Đinh Sơn tiếp tục ở lại thành phố Thủy Hằng.
Tống Triêu Độ phát biểu ý kiến, lão rất có ấn tượng với lời phát biểu kiên trì nguyên tắc của Lý Ngôn Hoằng, thầm liếc nhìn Lý Ngôn Hoằng với vẻ cảm kích.
Lý Ngôn Hoằng lại làm như không thấy, cúi đầu xem văn kiện.
-Tôi đề nghị điều chuyển công tác đồng chí Lý Đinh Sơn, có thể điều chuyển đến làm việc ở Cục thuế tỉnh.
Mai Thái Bình cũng biết mối quan hệ giữa Lý Đinh Sơn và Hạ Tưởng, ít nhiều cũng có chút nể mặt. Cục thuế tỉnh là một cơ quan tốt, Cục trưởng cục thuế là một vị trí cao, quyền uy lớn, không hề thua kém so với Thị trưởng.
Nhưng đối với Lý Đinh Sơn mà nói lại không thích hợp, lão chỉ còn kém một bước đã có thể tiếp nhận chức vị Bí thư, sau Bí thư, muốn được thăng chức lên Phó tỉnh cũng không vấn đề. Bây giờ nếu làm Cục trưởng cục thuế, sau khi mãn nhiệm, cơ bản sẽ được chuyển lên Hội đồng nhân dân, Mặt trận tổ quốc mà thôi.
-Tôi phản đối.
Hồ Tăng Chu lớn tiếng phản đối đề nghị của Mai Thái Bình,
-Đồng chí Lý Đinh Sơn đã công tác rất xuất sắc ở thành phố Thủy Hằng, thành tích rất nhiều, huống hồ sau khi lão và đồng chí Ngưu Chí Cường nảy sinh mâu thuẫn, liền xuất hiện việc bị người khác ác ý tố cáo, khiến người ta không khỏi nghi ngờ liệu có phải có gì mờ ám hay không. Cá nhân tôi cho rằng, đồng chí Lý Đinh Sơn lưu lại thì phù hợp hơn. Tư tưởng giác ngộ chính trị của đồng chí Ngưu Chí Cường cao, phù hợp làm việc ở Mặt trận Tổ quốc.
Hồ Tăng Chu không hề yếu kém, trực tiếp đề nghị để Ngưu Chí Cường đến làm việc ở Mặt trận Tổ quốc, rõ ràng sặc mùi thuốc súng, một bước cũng không nhường.
Quan hệ giữa Hồ Tăng Chu và Lý Đinh Sơn cũng không tồi, quan hệ với Tống Triêu Độ cũng rất tốt, chính giữa cũng có một sợi dây ràng buộc ¬¬—— Hạ Tưởng, lão đương nhiên phải nói giúp cho Lý Đinh Sơn. Hơn nữa lão cũng biết, giữa Lý Đinh Sơn và Ngưu Chí Cường không chỉ đơn giản có ân oán cá nhân mà thôi, còn liên quan đến kế hoạch chỉnh hợp của Chủ tịch tỉnh Tống. Là một lần mượn xung đột ngầm giữa Lý Đinh Sơn và Ngưu Chí Cường để âm thầm đánh giá, là một lần thế lực phản đối kế hoạch chỉnh hợp để chống lại Chủ tịch tỉnh Tống.
Lập trường của Hồ Tăng Chu kiên định, kiên quyết ủng hộ cho kế hoạch chỉnh hợp.
-Nên để đồng chí Lý Đinh Sơn đến tỉnh thì tốt hơn.
Vương Bằng Phi chỉ thản nhiên nói một câu, không nhiều lời. Text được lấy tại https://truyenfull.vn
Quan hệ giữa Vương Bằng Phi và Tống Triêu Độ cũng không tồi, quan hệ cá nhân với Hạ Tưởng cũng khá tốt. Nhưng trong kế hoạch chỉnh hợp, lão vẫn nên duy trì thống nhất với thế lực gia tộc, lão có thể đảm nhiệm chức Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, là do nhà họ Khâu bỏ sức ra, lão dù cảm thấy thẹn với Hạ Tưởng và Lý Đinh Sơn, nhưng cũng không biết làm gì khác.
Ai bảo xích mích giữa Lý Đinh Sơn và Ngưu Chí Cường lại có luên quan đến chỉnh hợp Thủy Cương?
Vương Bằng Phi vừa nói xong, Cao Tấn Chu liền nói:
-Tôi cũng cho rằng điều chuyển công tác đồng chí Lý Đinh Sơn thì tốt hơn.
Cao Tấn Chu vừa dứt lời, Trưởng ban Tuyên giáo Lý Phong lắc đầu nói:
-Đồng chí Đinh Sơn trẻ trung khỏe mạnh, làm việc ở Thủy Hằng cũng rất xuất sắc, nên điều chuyển công tác đồng chí Ngưu Chí Cường thì tốt hơn. Đồng chí Ngưu Chí Cường này, tôi cho rằng rất phù hợp với công việc làm công tác tư tưởng chính trị, đến làm việc ở trường Đảng Tỉnh ủy cũng tốt lắm.
Hội nghị hôm nay dứt dứt khoát, gần như người này vừa nói xong, người khác liền lập tức lên tiếng. Lý Đinh Phong vừa nói xong, Phó chủ tịch tỉnh Đàm Quốc Thụy liền phát biểu ý kiến:
-Suy xét kỹ lại, vẫn là đề nghị của Phó bí thư Mai hay nhất, tôi đồng ý với đề nghị của Phó bí thư Mai.
-Ừ, cách nhìn của Phó bí thư Mai tương đối xác thực, tôi tán thành.
Bí thư Đảng ủy Công an Lý Bỉnh Văn cũng ủng hộ Mai Thái Bình.
Tình thế thật sự bất lợi, Tống Triêu Độ hơi chau mày, còn khá căng thẳng nhìn đồng hồ. Nhưng cũng may, vẻ mặt vẫn rất kiên định.
Sức mạnh của Tống Triêu Độ ở đâu? Phạm Duệ Hằng vô cùng khó hiểu, vừa rồi bầu không khí trong hội nghị thường vụ khá căng thẳng, vì để bầu không khí thoải mái hơn, lão làm ra vẻ thoải mái nói:
-Thật ra đồng chí Lý Đinh Sơn và đồng chí Ngưu Chí Cường đều là những cán bộ tốt, nhưng cán bộ tốt không có nghĩa đã đúng, bọn họ ngồi không đúng vị trí, Tỉnh ủy cũng có trách nhiệm trong việc dùng người không đúng. Điều chuyển công tác của đồng chí Lý Đinh Sơn, không phải phủ nhận những gì đồng chí ấy đã làm ở thành phố Thủy Hằng, ngược lại, là một sự khẳng định với đồng chí ấy. Hy vọng đồng chí Lý Đinh Sơn đến một vị trí mới, kiên trì lập trường, tiếp tục làm tốt công tác của mình, phát huy nhiệt tình…
Lời nói của Phạm Duệ Hằng có ý đánh một nhịp cuối, sau đó lão còn nói một loạt câu có ý nghĩa tổng kết, muốn kết thúc hội nghị thường vụ. Không ngờ sắc mặt Mã Tiêu đột nhiên thay đổi, lấy di động ra nhìn một lúc, sau đó liền giơ tay phát biểu.
-Bí thư Phạm, tôi còn có lời muốn nói…
Bởi vì biểu hiện quá vội vàng, dường như sợ Phạm Duệ Hằng không cho cơ hội vậy, khiến không ít người quay đầu nhìn đầy thâm ý.
Phạm Duệ Hằng biết Mã Tiêu nhất định tán thành ý kiến điều chỉnh Lý Đinh Sơn, bởi vì trong hội nghị họp bàn công tác bí thư, lập trường của gã và lập trường của Mai Thái Bình luôn đồng nhất, bây giờ còn vội vội vàng vàng muốn phát biểu, lão liền gật đầu nói:
-Mỗi đồng chí đều có quyền lợi được phát biểu.
-Theo kiểm tra khảo sát của ban Tổ chức cán bộ, đồng chí Lý Đinh Sơn càng thích hợp…
Mã Tiêu dường như còn có ý kéo dài, cuối cùng cũng nói một câu:
-Càng thích hợp ở lại thành phố Thủy Hằng.
-Ồ…
Hội nghị thường vụ lại xôn xao.
Đùa quá mức rồi, Trưởng ban Tổ chức cán bộ trực tiếp dựa vào kiểm tra khảo sát của ban Tổ chức cán bộ để phát biểu, rất có trọng lượng. Nếu Mã Tiêu đưa ra quan điểm của gã sớm một chút, ít nhất cũng có thể khiến vài ba vị Ủy viên thường vụ thay đổi lập trường.
Quân khu tỉnh chính ủy Trương Kiến Quốc mỉm cười:
-Vừa rồi tôi cũng chưa lên tiếng, tuy nói một phiếu của tôi thông thường luôn là sau cùng, hôm nay dường như vẫn là sau cùng, nhưng dù sao cũng là một phiếu, đồng ý với ý kiến của Trưởng ban Mã được rồi.
Sắc mặt Phạm Duệ Hằng âm trầm, chuyện gì đây, thái độ của Mã Tiêu thay đổi nhanh chóng, đều là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy rồi, sao lại không có lập trường như vậy? Còn cả Trương Kiến Quốc, tùy tiện phụ họa theo một phiếu, tại sao lại ủng hộ Lý Đinh Sơn?
Phạm Duệ Hằng không tiện nói gì, Lý Ngôn Hoằng lại lên tiếng:
-Phải nói một phiếu của tôi mới cuối cùng…
Còn chưa nói xong, đột nhiên sắc mặt chợt thay đổi, xua tay với mọi người,
-Thật ngại quá, tôi nghe điện thoại.
Dường như điện thoại cũng bị bệnh truyền nhiễm, điện thoại của Mai Thái Bình cũng reo lên, lão đứng lên:
-Các đồng chí, tôi nghe điện thoại một chút, xin lỗi.
Lý Ngôn Hoằng đứng ngoài hành lang nghe điện thoại, số điện thoại riêng tư của lão, cũng ít người biết đến, nhất định phải nghe. Hơn nữa cuộc điện thoại này là do Ngô Tài Giang gọi.
Chỉ nghe vài câu, Lý Ngôn Hoằng mặt liền biến sắc:
-Chứng cứ xác thực không?
Giọng nói Ngô Tài Giang nhàn nhạt:
-Ông đang hoài nghi tôi hay hoài nghi năng lực làm việc của Hạ Tưởng? Bản fax của tài liệu đã được chuyển đến văn phòng ông…
Cúp máy, sắc mặt Lý Ngôn Hoằng xanh mét.
Điện thoại của Mai Thái Bình, là do Hạ Tưởng gọi đến.
Mai Thái Bình hơi không vui:
-Hạ Tưởng, đang mở Hội nghị thường vụ, có gì không thể đợi một lát nữa nói được sao?
-Đợi một lát, tôi sợ muộn mất rồi, không kịp.
Hạ Tưởng biết Mai Thái Bình cũng có thể đoán được hắn gọi điện đến lúc này, chắc chắn là vì chuyện của Lý Đinh Sơn, chỉ là hắn cho Mai Thái Bình một "niềm vui bất ngờ" không lớn không nhỏ mà thôi,
-Phó bí thư Mai, tôi vừa mới nói chuyện điện thoại với cha vợ, vô tình nghe ông ấy nói, có một nhà đầu tư ở tỉnh Lĩnh Nam có ý đầu tư một nhà máy sản xuất dấm lớn ở tỉnh Tây, có tên là Nhà máy dấm Tây Quang, bởi vì mối quan hệ với Chủ tịch tỉnh Tiền Cẩm Tùng, thời gian tới có thể sẽ được thực hiện, hơn nữa nghe nói còn muốn đưa vào những kỹ thuật sản xuất tiên tiến…
-…
Trong chốc lát Mai Thái Bình có cảm giác như ngực bị thiêu đốt. Hạ Tưởng quả thật khiêu khích quá trắng trợn.
Nhà máy dấm Đông Quang là dựa vào cách ủ dấm mà nổi tiếng trong toàn bộ ngành dấm ở tỉnh Tây, là một nhà máy quy mô lớn nhất, hiệu quả lớn nhất, là một trong những sản nghiệp quan trọng nhất của nhà họ Mai ở tỉnh Tây. Sản nghiệp truyền thông của nhà họ Mai là sản xuất đồ uống, sản xuất giấm, tỉnh Tây cũng là nơi nhà họ Mai có không ít sản nghiệp, đặc biệt là nghề sản xuất dấm, lợi nhuận rất lớn. Nhờ vào thực lực và mối quan hệ của nhà họ Mai, nên vẫn luôn nhận được những sự chiếu cố đặc biệt ở tỉnh Tây.
Bí thư Tỉnh ủy Tưởng Tuyết Tùng trước đây cũng có chút giao tình với nhà họ Mai, chiếu cố nhiều đến sản nghiệp nhà họ Mai. Nhưng Tưởng Tuyết Tùng đi rồi, Dịch Hướng Sư đảm nhiệm chức Bí thư, Tào Vĩnh Quốc tiếp nhận chức Chủ tịch tỉnh, được rồi, lập tức khai đao với sản nghiệp của nhà họ Mai rồi? Mai Thái Bình không tức mới lạ, lão thiếu chút nữa nổi giận tại trận, mắng Hạ Tưởng trở mặt.
Nhưng nghĩ lại, quen biết với Hạ Tưởng cũng khá lâu rồi, dường như Hạ Tưởng cũng không nợ ân tình nhà họ Mai, lão muốn mắng Hạ Tưởng mà mắng được sao? Lão cũng biết Hạ Tưởng vì Lý Đinh Sơn, quả nhiên lại khiêu động đến lợi ích của nhà họ Mai.
-Còn nữa…
Hạ Tưởng dường như còn sợ chưa đủ mạnh, tiếp tục nói với Mai Thái Bình:
-Thành phố Thiên Trạch chỉ có một nhà máy đồ uống nạnh nhân, không đáp ứng đủ nhu cầu thị trường, bước tiếp theo Ủy ban nhân dân đang muốn thúc đẩy việc quy mô hóa sản nghiệp đồ uống. Nguồn tài nguyên cây hạnh nhân của thành phố Thiên Trạch rất phong phú, ít nhất cũng cung cấp đủ cho 3 nhà máy thức uống hạnh nhân.
Mai Thái Bình dường như đã rất tức giận, Hạ Tưởng không phải khiêu khích, mà là uy hiếp dứt khoát, ý tứ rất rõ ràng, ông dám đụng đến Lý Đinh Sơn, tôi sẽ dám đụng đến lợi ích của nhà họ Mai.
Hơn nữa không phải một chỗ, mà là hai chỗ, đồng thời cũng không phải động nhẹ, mà là đụng tới tận xương cốt.
Lần đầu tiên Mai Thái Bình đấu trực diện với Hạ Tưởng.