Như vậy hình tượng chính trực của một Thị trưởng mà hắn đã cố xây dựng nên, trong phút chốc đã tan thành mây khói, không lưu lại chút dấu vết.
Như trên vẫn chưa phải là chỗ làm cho Chương Quốc Vĩ đau đớn nhất, mà điều khiến y căm phẩn và khó lòng chấp nhận nhất, chính là Hạ Tưởng quá cứng rắn, mạnh mẽ tuyên bố trước mặt mọi người là sẽ bãi nhiệm chức vụ của Lã Chấn Dương ngay tại chỗ, điều này đã chạm vào mấu chốt của y.
Nhưng Bí thư Thành ủy cũng phải giữ gìn thể diện, Hạ Tưởng là Bí thư Thành ủy, những lời mà Bí thư Thành ủy đã nói ra trước mặt mọi người, thành phố Tần Đường ủy nhất định phải chấp hành, nếu không, kẻ mất mặt không phải Hạ Tưởng, mà là toàn bộ thành phố Tần Đường, đừng nói thành phố Tần Đường bị dân chúng chế giễu, mà toàn bộ tỉnh Yến cũng sẽ chê cười Tần Đường, thậm chí sau vụ việc này sẽ nhận được sự giám sát từ phía Tỉnh ủy.
Hơn nữa sự viêc này xém chút nữa trở thành một cuộc bạo loạn với quy mô lớn, Hạ Tưởng nhanh chóng đưa ra quyết định cắt chức Lã Chấn Dương cũng là một cách nhằm hoá giải nguy cơ, cho dù cáo trạng lên Tỉnh ủy cũng có lý do để nói, bởi vì hắn là vì lấy đại cục làm trọng. Chỉ cần chú ý đến đại cục thì mọi vấn đề khác đều có thể giải quyết, khiến y không tìm được lời để phản bác, cũng không có lý do phản đối vụ miễn chức này.
Ai khiến Lã Chấn Dương cưới phải một người đàn bà đanh đá như vậy? Ai khiến trương Thần Phương kiêu ngạo quá đáng, không biết từ sau khi Hạ Tưởng bước chân vào Tần Đường, luôn luôn tìm kiếm một điểm đột phá?
Tuy nhiên... ánh mắt Chương Quốc Vĩ chớp chớp, Hạ Tưởng bãi nhiệm chức vụ của Lã Chấn Dương, lại còng tay Trương Thần Phương, xem như cả gia đình này không thoát được đại hoạ, Trương Thần Phương là người được Ngưu Lâm Quảng coi trọng nhất, nói cách khác, Hạ Tưởng sẽ trở thành kẻ thù chính diện của Ngưu Lâm Quảng.
Vừa nghĩ tới thế lực phía sau và thủ đoạn của Ngưu Lâm Quảng, Chương Quốc Vĩ âm thầm cười lạnh, tốt thôi, hy sinh một Lã Chấn Dương, triệt để mà chuyển Hạ Tưởng sang bước đối lập với Ngưu Lâm Quảng, suy cho cùng cũng chẳng hại mặt nào. Một Ngưu Lâm Quảng, cộng với Lưu Kiệt Huy, cũng đủ khiến cho Bí Thư Hạ khó lòng xoay xở rồi.
Đó là bình trà ngon mà hắn vừa pha, ngồi ở một bên, vừa ngắm nhìn cảnh long hổ tranh hùng, thỉnh thoảng châm dầu vào lửa, ngày nào Bí thư Hạ còn ở Tần Đường, thì đừng mong có ngày được yên ổn...
Chương Quốc Vĩ ánh mắt phức tạp nhìn về phía Hạ Tưởng đang đứng trên xe, trong lòng chứa toàn thù hận.
Hạ Tưởng lại lần nữa cất tiếng qua chiếc loa:
- Các bạn sinh viên, nếu mọi người đã tin tưởng ở Hạ Tưởng, thì có thể giải tán được rồi, tôi cam đoan sẽ không truy cứu bất cứ trách nhiệm gì của các bạn. Sau chuyện này nếu có ai đến gây khó dễ cho mọi ngườii, thì cứ trực tiếp phản ánh vụ việc lên Thành ủy, tôi sẽ giải quyết giúp mọi người. Bây giờ mọi người có thể quay về phòng học, Tiểu Quỳ tôi cũng có quen, tôi sẽ phụ trách giúp cô ấy chữa trị.
Những lời tiếp theo giọng điệu có chút thay đổi
- Người hành hung, tôi sẽ nghiêm trị không tha.
Nhát khóa cuối cùng giáng lên chiếc gương chiếu hậu của xe Audi, lập tức khiến nó gãy rời khỏi xe.
Đám người phấn khích trước hành động này không ngừng vỗ tay tán thưởng, những sinh viên đứng phía sau cố chen lên phía trước, bắt tay với Hạ Tưởng. Cảnh sát sợ lại xảy ra chuyện ngoài ý, cố gắng ngăn cản nhóm sinh viên, Hạ Tưởng nhảy xuống khỏi ô tô, chủ động đi vào giữa đám đông, bắt tay với từng người, bầu không khí tại hiện trường đạt tới mức cao trào.
Mười phút sau, sau một hồi sóng gió cuối cùng cũng bình ổn, nhóm sinh viên cũng giải tán, để lại tại hiện trường chiếc xe Audi bị Hạ Tưởng đập cho rách nát. Lúc này, Lã Chấn Dương từ trên xe bước xuống, ủ rũ đi tới trước mặt Hạ Tưởng, chỉ nói một tiếng:
- Bí thư Hạ.
Sau đó đứng sang một bên, vẻ mặt uể oải, không nói được một lời.
Hạ Tưởng cũng không thèm để ý đến Lã Chấn Dương, trong mắt hắn, Lã Chấn Dương không đám để cho hắn phải bận tâm, trừ phi hắn rời khỏi Tần Đường, nếu không chỉ cần hắn còn một ngày đảm nhiệm chức vụ Bí thư Thành ủy thành phố Tần Đường, Lã Chấn Dương cũng đừng mong có chỗ đứng ở nơi này.
Thân là Bí thư Thành ủy, phải tỏ ra có quyền uy nên có, ở vấn đề nhân sự, ở thời khắc mấu chốt, cái cần chính là nói một không hai.
Lúc này, xe cứu thương và đồn công an mới đến, đi theo xe cứu thương đang tiến đến chính là Viện trưởng bệnh viện nhân dân Chu Tam Không, Chu Tam Không đầu đổ đầy mồ hôi, thở hồng hộc, vừa xuống xe liền phát hiện Bí thư và Thị trưởng đều có mặt ở đây, sợ tới mức chân bước không vững.
Theo sát sau đó, Chu Minh Hoành cũng chạy tới.
Hạ Tưởng chỉ khẽ gật đầu với Chu Minh Hoành, quay sang Hoàng Đắc ích nói:
- Đắc ích, anh phái người hộ tống Tiểu Quỳ đến bệnh viện, các cảnh sát vũ trang này cho lui về nghỉ ngơi đi, giờ này mới đến, muốn người khác mời ăn đêm sao?
Đồn trưởng của đoàn cảnh sát ra quân làm náo loạn đến đỏ tía mặt mày, biết gặp rắc rối, muốn nói cái gì đó, nhưng ánh mắt Hoàng Đắc Ích nhìn y chằm chằm, dọa y sợ tới mức phải co rụt cổ lại, vội trốn xuống phía sau, không dám lộ diện.
Lại sắp xếp người đưa Nghiêm Tiểu Thì tới khách sạn nghỉ ngơi, Hạ Tưởng cùng Chương Quốc Vĩ vội vàng chạy về Thành ủy, triệu tập cuộc họp hội nghị khẩn cấp, thương thảo về việc xử lý hậu quả và xác định tính chất của sự kiện đột phát lần này.
Bởi vì Hạ Tưởng ở hiện trường đã đưa ra quyết định rất rõ ràng, Chương Quốc Vĩ cũng không tiện nói thêm gì nữa, tức là ngầm thừa nhận với ý kiến xử lý và cách xác định tính chất sự việc của Hạ Tưởng, các Ủy viên thường vụ tham dự hội nghị thấy Bí thư và Thị trưởng đều thống nhất hình phạt, sự việc mà nhân vật số một và số hai đều nhận định, thì các cấp phía dưới cũng không có gì phải phản đối, nhanh chóng nhất trí thông qua quyết nghị, Lã Chấn Dương bị bãi nhiễm ngay tại chỗ, thông báo phê bình. Trương Thần Phương hành hung đánh người, giao cơ quan công an xử lý theo pháp luật.
Thái độ của Hoàng Đắc ích cũng bị tạm giam 15 ngày, phạt tiền 5000 tệ, và chịu trách nhiệm toàn bộ chi phí chữa trị của Tiểu Quỳ.
Những người khác hiển nhiên không có dị nghị, ánh mắt Lương Thu Duệ liên tục nháy nhìn về phía Hạ Tưởng, nghĩ thầm quả nhiên là một Bí thư Hạ thủ đoạn vô cùng sắc bén, nắm bắt cơ hội một phát bắt được người bạn mật thiết nhất của Thị trưởng, xem như đây là phát súng đầu tiên cho trận chiến phản đòn đối với Thị trưởng Chương.
Phạm Tiến tâm tư thoáng qua, nhanh chóng phân tích thế cục và cho ra kết luận, bề ngoài có thể nói Bí thư Hạ đã giành được một trận đại thắng, nhưng trên thực tế Thị trưởng Chương lại thành công trong việc xây dựng cho Bí thư Hạ một đối thủ đáng gờm —— đó là Ngưu Lâm Quảng. Bí thư Hạ tuy rằng đã bắt được Lã Chấn Dương, có thể giành được thắng lợi mang tính giai đoạn đầu tiên trên vấn đề nhân sự, nhưng hiện tại phải đối đầu với những thủ đoạn khó lường của Lưu Kiệt Huy, lại còn có cả sự đối kháng chính diện của Ngưu Lâm Quảng, Bí thư Hạ ở Tần Đường đơn cô thế cô, có thể trụ được sao?
Thị trưởng Chương đầu óc cũng rất xảo quyệt, có tài mượn đao giết người, Bí thư Hạ tuổi còn trẻ, đôi vẫn kích động một chút, cảm xúc mạnh một chút, không khống chế được bản thân, ở trong quan trường, muốn không được nhất chính là cái gọi là tác tú (thật nói thành giả, giả nói thành thật), giành được lòng dân nhưng đó lại là một thất bại lớn. Phạm Tiến vốn không xem trọng triển vọng của Hạ Tưởng ở Tần Đường, sau vụ việc lần này, hắn lại âm thầm thấy may mắn vì đã phân rõ giới hạn với Hạ Tưởng.
Các Ủy viên thường vụ khác trong lòng có những suy nghĩ khác nhau, nói tóm lại, sau khi sự việc lần này kết thúc cũng đem đến cho mọi người hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Mấu chốt không phải ở chỗ Lã Chấn Dương bị bãi nhiệm tại chỗ, hay Bí thư Thành ủy bị mất đị một Cục trưởng, điều đó không coi là đại sự gì, bất kỳ ai nhậm chức Bí thư Thành ủy đều sẽ nắm giữ quyền điều hành nhân sự không buông, không miễn chức Cục trưởng không nghe lời, còn muốn mời ông ta ăn sủi cảo sao? Chủ yếu là thân phận của Lã Chấn Dương không giống bình thường, y tuy rằng không phải Cục trưởng cục Đất đai hoặc Cục trưởng Công an, nhưng y cũng là bạn bè chơi với nhau từ thuở nhỏ của Chương Quốc Vĩ.
Là bạn thanh mai trúc mã của Chương Quốc Vĩ, là bằng hữu thân mật nhất của Thị trưởng chương ở Tần Đường, Bí thư Hạ bãi nhiệm chức vụ của Lã Chấn Dương, như vậy có thể coi là ngang nhiên đối đầu với Thị trưởng Chương?
Là Bí thư Hạ không biết mối quan hệ thân mật giữa Lã Chấn Dương và Thị trưởng Chương, hay là Bí thư Hạ không một chút để ý đến thái độ của Thị trưởng Chương? Không quan tâm đến chuyện Thị trưởng Chương sẽ không phối hợp với hắn trong công việc sau này? Tuy nhiên nghĩ lại, cũng phải, Thị trưởng Chương từ đầu đã tỏ thái độ không hoan nghênh Bí thư Hạ đến Tần Đường, với căn cơ của Thị trưởng Chương ở Tần Đường, Bí thư Hạ có thể triển khai tốt công việc ở nơi này mới là điều lạ kỳ. Chỉ xử lý mình Lã Chấn Dương mãi mãi không bao giờ đủ, thế lực của Thị trưởng Chương, rắc rối khó gỡ, trải rộng khắp các ngõ ngách ở Tần Đường.
Bí thư Hạ không có khả năng xử lý toàn bộ bọn họ, Bí thư Hạ làm thế nào để mở ra cục diện, làm sao để cuối cùng nắm giữ được quyền lớn ở Tần Đường?
Hành động của Lã chấn dương đã dẫn đến hậu quả nghiêm trọng, ở hội nghị thường vụ thì đây mới là đợt sóng thứ nhất, sau này còn rất nhiều di chứng dần dần nổi lên khỏi mặt nước, cuối cùng sẽ gây ra một cuộc va chạm vô cùng lớn. Tại
Sáng sớm hôm sau, sau khi tin tức Lã Chấn Dương bị bãi nhiệm chức vụ đã được loan truyền khắp nơi, mọi người trong thành phố vô cùng kinh hãi mà sự việc khiến người ta phải sửng sốt vẫn còn nhiều ở phía sau, buổi chiều cùng ngày thực nghiệp Trung Thiên đã cao giọng tuyên bố trương Thần Phương bị thương khi làm việc, công ty phát cho mụ ta 200 ngàn tệ tiền trợ cấp.
Đây hoàn toàn có thể xem là hành động tuyên chiến trực tiếp với Bí thư Hạ.
Tác giả: Hà Thường Tại