Hạ Tưởng vốn không để tâm đến vụ án cưỡng hiếp của Mạnh Thiên Nguyên. Đến tầng lớp như Mạnh Thiên Nguyên thì không nên vì phụ nữ mà bị lật thuyền. Hơn nữa hắn nghe nói Mạnh Thiên Nguyên từng nói Chu Minh Nhã tố cáo anh ta cưỡng dâm là có ý đồ với gia sản nhà anh ta.
Những vấn đề mà có thể dùng tiền để dàn xếp thì không phải là vấn đề.
Nhưng không ngờ rằng Chu Minh Nhã không thuận theo, không chịu buông tha, đến cục lập án. Cục công an Khu qua một loạt các công tác, bước đầu đã nắm giữ được chứng cứ vô cùng xác thực, báo cáo lên cục thành phố. Bởi vì phù hợp với trình tự, Hoàng Đắc Ích cũng không tiện áp chế quá mạnh nên muốn kéo dài một chút. Không ngờ Phó cục trưởng thường trực Cao Khải Khách trực tiếp đã bỏ qua liền báo cáo luôn lên Viện kiểm sát yêu cầu bắt Mạnh Thiên Nguyên.
Hoàng Đắc Ích tức giận cũng chẳng làm gì được. Cao Khải Khách là thân tín của Chương Quốc Vĩ. Uy danh của ông ta ở trong thành phố cực cao, thường không nghe theo sự chỉ huy của anh ta. Hơn nữa vụ án này xem ra có vẻ bình thường nhưng lại liên lụy đến lực lượng ở nhiều phương diện. Một là Phó thị trưởng thường trực Chu Minh Hoành và một là Thị trưởng Chương Quốc Vĩ.
Hoàng Đắc Ích hiểu rõ trong lòng rằng, số tài sản của Mạnh Thiên Nguyên vượt quá 1 tỉ, là tỉ phú hàng thật. Qúa trình yêu đương của Mạnh Thiên Nguyên và Chu Minh Nhã anh ta không rõ lắm. Nhưng Chu Minh Nhã lúc ban đầu mới quen Mạnh Thiên Nguyên thì cũng là do Chương Quốc Vĩ giới thiệu.
Mạnh Thiên Nguyên chủ yếu làm về kinh doanh quặng sắt và than đá, bổ sung cho việc kinh doanh của Lý Hữu Quốc, cũng có hợp tác. Nhưng gần đây mấy dự án có xung đột với công ty của Kim Cương, cướp đi của Kim Cương không ít khách hàng. Kim Cương cũng đã tìm Mạnh Thiên Nguyên nói lý vài lần, yêu cầu Mạnh Thiên Nguyên thu tay về, chuyển sang kinh doanh ngành khác. Mạnh Thiên Nguyên đương nhiên không đồng ý rồi. Có tiền mà không kiếm thí có hóa đồ ngốc. Anh dựa vào cái gì mà bảo người khác không làm nào?
Kết quả Mạnh Thiên Nguyên đắc tội Kim Cương. Lại thêm việc Mạnh Thiên Nguyên đến rất gần Lý Hữu Quốc. Kim Cương vì vừa mới xảy ra mâu thuẫn với Lý Niên nên cũng kết thù với Lý Hữu Quốc, nên cho rằng Lý Hữu Quốc cổ động Mạnh Thiên Nguyên, cố ý chống lại ông ta nên ông ta hận Mạnh Thiên Nguyên đến thấu xương.
Khoảng thời gian trước, Chu Minh Nhã chỉ là đưa ra tin đồn, sẽ tố cáo Mạnh Thiên Nguyên, Mạnh Thiên Nguyên không để bụng, cho rằng Chu Minh Nhã chỉ là phô trương thanh thế mà thôi. Không ngờ Chu Minh Nhã lại làm thật.
Mạnh Thiên Nguyên cũng hiểu rõ việc kinh doanh của mình động đến lợi ích của Kim Cương, cũng động đến lợi ích của Chu Minh Hoành. Hoàng Đắc Ích càng hiểu rõ Chu Minh Hoành tận tâm tận lực ủng hộ Kim Cương. Hơn nữa mối quan hệ giữa Chu Minh Hoành và Kim Cương rất mật thiết, người ngoài khó mà tưởng tượng được.
Càng nghiêm trọng chính là, mối quan hệ giữa Kim Cương và Ngưu Lâm Quảng cũng không tồi.
Cùng một vụ án mà liên quan đến bao nhiêu mối quan hệ lợi hại. Thực sự là rất đau đầu. Thế nên cũng chứng minh, bản thân vụ án không nghiêm trọng, nghiêm trọng chính là sự đọ sức ở ngoài vụ án. Lại là một sự kiện chính trị khác.
Nhưng Mạnh Thiên Nguyên là ủy viên thường vụ Mặt trận Tổ quốc thành phố. Tư cách của ủy viên thường vụ, viện kiểm sát liền điều tiết với Mặt trận Tổ quốc thành phố, hy vọng Mặt trận Tổ quốc thành phố phối hợp công tác, nhưng lại bị Mặt trận Tổ quốc thành phố nói một câu cự tuyệt, nói là nhân phẩm Mạnh Thiên Nguyên chín trực. Mối quan hệ của anh ta với Chu Minh Nhã là mối quan hệ yêu đương bình thường, không tồn tại việc cưỡng hiếp như vừa rồi. Mặt trận Tổ quốc yêu cầu cơ quan công an một lần nữa thẩm tra xử lí vụ án này, trả lại sự trong sạch cho Mạnh Thiên Nguyên.
Mặt trận Tổ quốc thành phố không phải là Hội đồng nhân dân không có trói buộc với cơ quan công an và cơ quan cảnh sát. Nhưng vốn không quản lý cơ quan kiểm sát vẫn là cơ quan công an, đều sẽ tôn trọng ý kiến của Mặt trận Tổ quốc. Dù thế nào thì các đồng chí của Mặt trận Tổ quốc đều là những nhân vật lão thành hiển hách năm xưa, đều có mối quan hệ riêng của chính mình. Hơn nữa nói trắng ra, một số nhân vật tai to mặt lớn cũng sẽ đến Mặt trận Tổ quốc, Hội đồng nhân dân để dưỡng lão, để lại một sợi dây liên kết cũng tiện sau này gặp lại.
Nhưng viện kiểm sát lần này cũng không nể mặt Mặt trận Tổ quốc. Mặt trận Tổ quốc không huỷ bỏ tư cách ủy viên của Mạnh Thiên Nguyên. Họ cũng phê chuẩn việc bắt người, sau đó thì cục công an thành phố việc làm sớm nhất là thi hành lệnh bắt Mạnh Thiên Nguyên.
Mạnh Thiên Nguyên là bạn của Hoàng Đắc Ích hơn nữa lại là một trong những người bạn tốt nhất. Mối quan hệ giữa anh ta với Mạnh Thiên Nguyên đừng nói là Cao Khải Khách cũng hiểu được rõ ràng mà cả cơ quan kiểm sát và tòa án ai cũng biết. Tần Đường nói lớn thì cũng lớn nhưng nói nhỏ thì cũng là nhỏ. Nhưng Cao Khải Khách dựa vào chỗ dựa mạnh mẽ của mình nên không cho anh ta thể diện cũng coi như thôi. Nhưng cơ quan kiểm sát cũng không cho anh ta chút thể diện nào. Ngay cả Mặt trận Tổ quốc cũng dám đắc tội, thật sự là lớn mật.
Nếu đã là Hội đồng nhân dân ra mặt thì cơ quan kiểm sát còn dám vênh váo nữa không? Nếu như Mạnh Thiên Nguyên là đại biểu Hội đồng nhân dân, trước khi chưa bãi miễn tư cách đại biểu Hội đồng nhân dân, cơ quan kiểm sát dám phê chuẩn việc bắt? Ngay cả công an phá án thì cũng phải kính nể vài phần đại biểu Hội đồng nhân dân, chứ không dám đi bắt người ta cho tay vào còng.
Hoàng Đắc Ích cảm giác mất mặt vô cùng, nên liền báo cáo công tác với Hạ Tưởng, cũng thẳng thắn nói ra mối quan hệ lợi hại trong đó, chính là muốn cho Bí thư Hạ tham khảo, để Bí thư Hạ nắm được các tình tiết về tất cả các phương diện, đỡ phải bất cẩn lại giẫm phải cục mìn nào thì lại là sai lầm của anh ta.
Đương nhiên Hoàng Đắc Ích cũng có cái suy nghĩ xâu xa hơn, chính là mong Bí thư Hạ có thể ra mặt tạo áp lực với cơ quan kiểm sát, ít nhất cũng phải khiến cho thế lực khác chịu áp lực, không được để cho bọn họ quá kiêu ngạo.
Cưỡng hiếp cái gì cơ chứ? Thực sự là nói năng linh tinh. Một nam một nữ yêu nhau, yêu nhau rồi lên giường. Một khoảng thời gian sau thì xảy ra mâu thuẫn, cô gái muốn có phí chia tay, mở miệng ra là đòi tài sản. Mẹ kiếp! Còn chưa kết hôn mà đã muốn một nửa. Thân thể của cô cũng thật là quá cao quý. Ngay cả một minh tinh cũng chẳng có cái giá đó. Một nửa tài sản của Mạnh Thiên Nguyên là 500 triệu. Một cô gái nọ sinh cậu ấm cho con nhà quyền quý, tình phí cuối cùng cũng chẳng cao được như thế. Chu Minh Nhã tự coi mình là tiên nữ sao?
Hoàng Đắc Ích mắng thì là mắng như vậy nhưng anh ta cũng biết chuyện bây giờ rất khó giải quyết. Nếu Bí thư Hạ không ra mặt thì Mạnh Thiên Nguyên khả năng sẽ không chống đỡ nổi một đám người đỏ mắt ham muốn phân chia phần tài sản của anh ta.
Hạ Tưởng nghe xong, trầm mặc một lát, liền hỏi một câu:
- Cơ quan công an có nắm giữ đầy đủ chứng cứ không?
Hoàng Đắc Ích đáp:
-Chỉ là quần lót của Chu Minh Nhã, và trên người của cô ta cũng có vết thương.
-Cái này thì không chứng minh được vấn đề gì cả.
Hạ Tưởng nghĩ một hồi
-Thời gian cũng đã khá lâu rồi, không nên coi là chứng cứ.
- Đúng vậy, Chu Minh Nhã và Mạnh Thiên Nguyên chia tay đã ba tháng nhưng chuyện phức tạp nhất chính là có một cuốn băng video…
- Hử?
Hạ Tưởng vẻ mặt nghi vấn.
-Tình hình thế nào?
-Hình ảnh trong đó là Mạnh Thiên Nguyên cuốn lấy Chu Minh Nhã. Chu Minh Nhã mãnh liệt phản kháng nhưng Mạnh Thiên Nguyên vẫn kéo quần áo của cô ta xuống, sau đó liền…
Hoàng Đắc Ích bất đắc dĩ lắc đầu.
- Chu Minh Nhã nói là cưỡng hiếp, Mạnh Thiên Nguyên thì nói là hai người đang chơi đùa nhau. Từ trên hình ảnh trong clip đó thì không thể nhìn ra được cô ta là thật hay giả vờ phản kháng… Cái đó thì tôi không rõ. Bây giờ sao lại thích quay mấy cái clip vớ vẩn đó? Mạnh Thiên Nguyên nói là lúc ấy là Chu Minh Nhã mãnh liệt yêu cầu phải quay, nói là lưu giữ kỷ niệm về sau. Kết quả sau đó là lại trở thành chứng cứ cưỡng hiếp.
Hạ Tưởng không còn lời nào để nói. Nếu như không phải là sở thích biến thái, một số hình ảnh của nghệ sĩ cũng sẽ không lộ ra trước công chúng. Một số ngọc nữ thanh bạch còn có thể tiếp tục giả vờ thanh bạch mãi, chỉ đáng tiếc là một lần lộ tình tiết ra, khiến cho công chúng nhìn thấy một mặt khác của minh tinh, cũng khiến cho rất nhiều thần tượng bị sụp đổ, trở thành danh từ thay cho sự bỉ ổi.
Tự quay tự chụp là tốt hay xấu thì trước không đánh giá. Nhưng từ chuyện của Mạnh Thiên Nguyên hiển nhiên có thể rút ra được kết luận. Chu Minh Nhã khá là có tâm cơ, dường như ngay lúc quen Mạnh Thiên Nguyên thì đã tỉ mỉ sắp đặt ván cờ rồi. - .
Cho nên nói, khi chụp, quay gì đó nhất định cần phải cẩn thận. Bởi vì một khi tình nhân trở mặt thành thù, thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Về sau cũng sẽ không thiếu những sự việc như vậy xuất hiện. Ví dụ như Dã Thú Môn nổi tiếng.
-Tôi bảo Tử Kỳ gọi điện thoại hỏi rõ tình hình cụ thể một chút.
Hạ Tưởng biết rằng muốn thu phục cấp dưới thì lúc quan trọng phải cho người khác niềm tin và chỗ dựa. Hoàng Đắc Ích lần này đến tìm hắn chính là muốn hắn ra mặt chu toàn một chút. Ít ra thì cũng hóa giải ảnh hưởng xấu mà thế lực của cơ quan kiểm soát đem đến cho Hoàng Đắc Ích.
Hoàng Đắc Ích không khống chế được cục diện. Đối với hắn mà nói thì cũng không phải là chuyện tốt.
Hoàng Đắc Ích thấy Bí thư Hạ lên tiếng nên cũng không nói thêm gì nhiều nữa. Lãnh đạo làm như thế nào, lãnh đạo trong lòng hiểu rõ. Anh ta chỉ cần biểu đạt ý tứ một cách hàm súc là được. Nếu như lại nhắc nhở bảo lãnh đạo đi làm như thế nào, thì cũng liền đi quá giới hạn rồi, cũng sẽ khiến lãnh đạo trong lòng không vui.
Hoàng Đắc Ích đi rồi, Hạ Tưởng liền bảo Từ Tử Kỳ gọi điện thoại cho viện kiểm sát tỏ vẻ quan tâm đến vụ việc của Mạnh Thiên Nguyên. Từ Tử Kỳ ra mặt là phù hợp quá rồi. Thư ký của Bí thư Thành ủy là thể hiện cho thái độ của Bí thư. Nhưng lại không phải là Bí thư trực tiếp ra mặt thì lại có sự hòa hoãn, thể hiện Bí thư không trực tiếp nhúng tay vào.
Từ Tử Kỳ điện thoại trực tiếp gọi tới văn phòng viện kiểm sát thành phố.Trực tiếp gọi cho Kiểm sát trưởng thì anh ta không có tư cách, cũng thể hiện Bí thư Hạ rất đường hoàng. Gọi điện thoại cho Phó kiểm sát trưởng thì anh ta vẫn chưa phải là người thành thục. Đồng thời thì cũng không danh chính ngôn thuận lắm. Thế nên gọi cho văn phòng là thích hợp nhất.
Từ Tử Kỳ so với trước kia thành thục hơn rất nhiều. Về cơ bản mọi chuyện thì đều không cần Hạ Tưởng phải ám thị nữa. Hầu như anh ta chỉ cần nghe lời dặn dò là đã lĩnh hội được ý đồ của Bí thư Hạ rồi.
Từ Tử Kỳ ở bên ngoài gọi điện thoại. Hạ Tưởng ngồi ở văn phòng nghĩ ngợi.
Một chuyện nhỏ mà cứ có người muốn làm lớn lên, là mượn Mạnh Thiên Nguyên để thị uy với hắn? Hay chỉ đơn thuần là muốn đánh bại Mạnh Thiên Nguyên, ham hố tài sản của Mạnh Thiên Nguyên?
Bất kể là loại nào thì đều không thể dễ dàng tha thứ sự phát sinh sự kiện có tính xấu hãm hại doanh nghiệp như thế.
Không hiểu vì sao, Hạ Tưởng chính là tin tưởng Mạnh Thiên Nguyên không cưỡng hiếp Chu Minh Nhã. Bây giờ nam nữ yêu đường, phụ nữ thoáng và chủ động hơn trước kia rất nhiều. Thậm chí còn có người phụ nữ chủ động với đàn ông. Một người đàn ông hơi có chút bản lĩnh, bất kể là dùng lời ngon ngọt hay là dùng tiền thì đều khiến phụ nữ ngoan ngoãn cởi quần áo lên giường, lại còn phải tốn sức cưỡng hiếp sao?
Cưỡng hiếp phụ nữ là hành động ngu xuẩn nhất mà người đàn ông không có bản lĩnh mới làm.
Hơn nữa, với thân phận và gia sản của Mạnh Thiên Nguyên, ngủ với vài minh tinh cũng chẳng phải là chuyện khó, chứ sao phải đi hiếp dâm Chu Minh Nhã? Hơn nữa Chu Minh Nhã, Hạ Tưởng cũng đã gặp, không thể nói là cô ta không xinh nhưng tuyệt đối không phải là mỹ nữ như tiên, cô ta còn chưa bằng một nửa nét quyến rũ của Tiếu Giai.
Điểm cuối cùng, cho dù Mạnh Thiên Nguyên bị ma quỷ ám ảnh muốn cưỡng hiếp chính bạn gái của chính mình thì cũng không bao giờ vừa làm chuyện xấu lại vừa ghi hình lại. Được thôi, cho dù là anh ta có sở thích biến thái thì cũng không đến nỗi đần độn để cho cuốn băng ghi hình bị Chu Minh Nhã lấy đi làm chứng cứ để đến nông nỗi này.
Đủ loại dấu hiệu cho thấy, vụ án Mạnh Thiên Nguyên là sự kiện do con người gây ra, có âm mưu tỉ mỉ từ trước, rõ ràng chỉa thẳng vào Mạnh Thiên Nguyên, ngoài là Mạnh Thiên Nguyên, thật sự lại là Hoàng Đắc Ích, lại mượn cớ đả kích uy danh của Hoàng Đắc Ích, để hình thành sự uy hiếp hữu hiệu với anh ta.
Phải phản kích rồi. Hạ Tưởng nghĩ thông suốt những tình tiết mấu chốt bên trong, đang định gọi mấy cuộc điện thoại quan trọng thì điện thoại liền kêu lên. Vừa mới nhìn thấy dãy số thì Hạ Tưởng liền biết là cuộc điện thoại của Viện kiểm sát thành phố.
Phản ứng rất nhanh, để xem thái độ viện kiểm sát như thế nào…