Sắp hoàng hôn, vườn tược nhà họ Ngô tuy rằng không sum xuê bằng vườn tược nhà lão Cổ, nhưng dưới ánh nắng chiều bao phủ, mấy bồn hoa không lớn lắm ở trong sân cũng tạo ra một vẻ đẹp tĩnh mịch của mùa thu. Ở trong nơi ồn ào của đô thị, có một nơi yên tĩnh như thế, coi như là một sự hưởng thụ hiếm có.
Phó Bá Cử ăn mặc khá thư nhàn, vẻ mặt khá thoải mái, ngồi đối diện Ngô Tài Dương, chuyện trò vui vẻ, dường như giữa họ chưa bao giờ có khúc mắc.
Tình thế mạnh hơn người, tuy nói nhà họ Ngô và nhà họ Phó chưa từng có xung đột nào lớn, nhưng từ khi Hạ Tưởng tham gia thế lực gia tộc, trong ấn tượng của hắn, cũng chưa bao giờ nhìn thấy sự thân mật như bây giờ. Mặc kệ nhà Phó đổi bao nhiêu lợi ích để giành lấy chức Chủ tịch tỉnh, dù sao từ nụ cười của Phó Bá Cử và nụ cười yếu ớt của Ngô Tài Dương, có thể đưa ra kết luận, trong cuộc hợp tác lần này, hai bên đều hài lòng.
Hạ Tưởng bước vào, Ngô Tài Dương không hề đứng lên, nhưng Phó Bá Cử đứng dậy chào, đón tiếp ấn cần:
- Hạ Tưởng đã về rồi? Ha ha, chờ cậu đã lâu…
Lúc nãy vừa mới điểm qua mấy chủ đề, rõ ràng cho thấy là đang chờ hắn, Hạ Tưởng chỉ biết, Phó Bá Cử tặng lễ cho anh, ắt có nhờ vả.
Hạ Tưởng niềm nở nắm tay Phó Bá Cử nói:
- Thật xấu hổ, để Phó Thủ tướng Phó đợi lâu, quả thật là Bắc Kinh kẹt xe nghiêm trọng…
Hạ Tưởng không nói đến việc gặp mặt Tổng bí thư, chỉ nói kẹt xe, hiển nhiên là muốn giấu chuyện. Không ngờ Phó Bá Cử ngược lại vui vẻ, sau khi ngồi xuống, vội hỏi đến việc gặp gỡ Tổng Bí thư.
- Hạ Tưởng, cùng Tổng Bí thư ở ngoại ô gặp mặt, nhất định là có nhiều ích lợi...
Nói xong, y còn đầy thâm ý liếc mắt Ngô Tài Dương một cái.
Ngô Tài Dương không nói lời nào, chỉ mỉm cười uống trà. Y và Phó Bá Cử dù sao cũng có sự khác biệt, Phó Bá Cử thích nói thẳng, Ngô Tài Dương thích vòng vèo, y đương nhiên biết Hạ Tưởng đi làm cái gì, nhưng không chủ động truy vấn nội dung.
Hạ Tưởng ha hả cười:
- Vùng ngoại ô không khí tươi mát, quả thật có nhiều cảm nhận khác nhau, tuy nhiên gió bụi hơi nhiều một chút.
Phó Bá Cử thấy Hạ Tưởng kín miệng, không chịu lộ ra sự tình, cũng không tiếp tục hỏi. Liền nói tới việc Phó Tiên Phong tán dương Hạ Tưởng, còn cho rằng Hạ Tưởng và Phó Tiên Phong ở tỉnh Tương phối hợp công tác rất ăn ý, cảm thấy hài lòng.
Khi Phó Bá Cử nói chuyện, cố ý giữ chừng mực, cũng không biểu lộ ra quyền uy của Phó Thủ tướng, giọng điệu của y giống như thân phận chú bề trên của Phó Tiên Phong.
Ngô Tài Dương nãy giờ không nói gì, ngồi bên cạnh chỉ cười nhìn Phó Bá Cử và Hạ Tưởng nói chuyện qua lại.
Trên thực tế mặc dù ở trong chức vụ Đảng, Ngô Tài Dương và Phó Bá Cử đều là Ủy viên bộ Chính trị, là cùng cấp Phó thủ tướng, nhưng Ngô Tài Dương thân là Trưởng ban Tổ chức cán bộ Trung ương, vẫn không phải có cấp bậc hành chính cao như Phó Thủ tướng, bởi vì Phó Thủ tướng là một trong những nhà lãnh đạo của Hội đồng Nhà nước, mà Ban Tổ chức cán bộ Trung ương là một trong những cơ cấu do Đảng lãnh đạo.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nhìn từ sự phát triển về sau, Ngô Tài Dương có triển vọng tốt hơn, Phó Thủ tướng nhiều lắm chỉ có nhiệm kỳ hai năm, hơn nữa rất khó thành Thủ tướng, hầu hết sau khi làm Phó Thủ tướng một lần sẽ lùi về tuyến hai, còn Trưởng ban Tổ chức cán bộ Trung ương thì có hi vọng hơn.
Hơn nữa thế lực nhà họ Ngô mạnh hơn nhà họ Phó, Phó Bá Cử ở trước mặt Ngô Tài Dương, không tỏ ra dáng vẻ tự cao tự đại, còn hơi khiêm tốn. Hạ Tưởng cũng nhìn thấy, kỳ thật lần này trong việc đề cử Chủ tịch tỉnh, là nhà họ Phó có nhờ cậy nhà họ Ngô. Hắn càng biết rõ hơn, Phó Bá Cử chỉ thêm hai năm nữa, khi nhiệm kỳ mới, cũng sẽ thoái lui, bởi vậy, y nhất định đồng ý ý kiến của Ngô Tài Dương.
Kiều Thanh Văn giả thoái lui để mưu cầu chức Chủ tịch tỉnh Ninh, phỏng chừng cho dù Phó Bá Cử trong lòng không hề thích, cũng chỉ có thể tiếp nhận, dù sao có chỗ ngồi còn hơn không, nếu không khi đã mất hết rồi, có hối hận cũng muộn rồi.
Chỉ có điều khiến Hạ Tưởng không rõ chính là, đường đường là Phó Thủ tướng lại ở nhà họ Ngô chờ hắn, sau đó lại truy hắn về vấn đề cùng Tổng bí thư gặp mặt, chẳng lẽ chỉ là muốn nói bóng nói gió Tổng Bí thư?
Đáng tiếc chính là, giữa hắn và Tổng bí thư, căn bản chưa có kịp bàn bạc về vấn đề của tỉnh Ninh hay tỉnh Thiểm Tây, hắn còn chưa đủ tư cách ở trước mặt Tổng bí thư thảo luận về vấn đề người nhậm chức chính tỉnh. Cho dù Tổng bí thư tín nhiệm hắn, có một số việc cũng không nên đi quá giới hạn.
Phó Bá Cử cũng có ý, nói chuyện phiếm hồi lâu, sau khi hỏi đông hỏi tây về tình hình hiện tại của tỉnh Tương, sau đó mới chuyển đề tài, lại nói về vấn đề nhân sự ở tỉnh Ninh và tỉnh Thiểm Tây. Quả không ngoài dự đoán của Hạ Tưởng, Phó Bá Cử đối với việc hắn gặp Tổng bí thư rất có hứng thú, muốn hắn hé lộ ra một chút tin tức.
Nhưng vấn đề là, hắn nhất định không nói, nếu không, hắn trở thành người đầu cơ chính trị.
Phó Bá Cử thấy ý của Hạ Tưởng rất dứt khoát, cũng không muốn uổng công cơ mưu, liền nói đến một tin bí mật khác:
- Diệp Thiên Nam vừa cho ra vở hài từ chức, kỳ thật là có sự phối hợp của Thủ tướng, một thế lực khác cũng phối hợp, ngay từ đầu đã là một vụ đầu cơ chính trị. Hạ Tưởng, hiện tại không có người ngoài, tôi còn dám nói thẳng, có người nhìn thấy năng lực của Diệp Thiên Nam, chuẩn bị đào tạo y thành lực lượng dự bị. Trước khi cậu chưa đi tỉnh Tương, con đường phát triển của Diệp Thiên Nam đã định sẵn cả rồi, năm nay Chủ tịch tỉnh, sang năm Tỉnh ủy, năm sau sau nhiệm kỳ mới, tiến vào Cục Chính trị.
Ngô Tài Dương ngồi một bên cũng không nói chen vào, nhưng vẻ mặt bình tĩnh của y nói cho Hạ Tưởng, Phó Bá Cử biết hết tất cả, đều là sự thật, Hạ Tưởng hiện tại nên tìm hiểu bí mật đằng sau.
Từ Phó Bá Cử công bố nội tình bên trong càng ngày càng sâu, trong lòng Hạ Tưởng càng ngày càng trầm lắng, hoá ra hắn trong lúc vô ý đã mở một chiếc hộp ma quái…
Nên nói là, từ trước khi hắn đi Tần Đường, Diệp Thiên Nam đã được Thủ tướng vì lực lượng dự bị mà đã đào tạo bồi dưỡng, vốn tất cả thuận lợi, không ngờ, Hạ Tưởng vừa đến tỉnh Tương không lâu, vô tình chạm phải vấn đề cá nhân của Diệp Thiên Nam, khiến cho Thủ tướng vô cùng bất mãn.
Sau đó, sự tình càng ngày càng ồn ào, rất có thể không có kết cục, Thủ tướng tự biết với thế lực của y cũng không thể bảo vệ Diệp Thiên Nam, liền cùng một phe khác liên hợp, liên kết với nhau để bảo vệ Diệp Thiên Nam. Bởi vì Diệp Thiên Nam cho dù trí tuệ chính trị và năng lực, còn có tuổi của y..vv..v.. các phương diện điều kiện vô cùng cân đối, thậm chí được gọi là hoàn mỹ. Nếu bị Hạ Tưởng phá huỷ, lại một lần nữa phát hiện và gắng sức bồi dưỡng, cũng không chắc thành công, thậm chí rất khó lại có một người đáp ứng mọi yêu cầu tốt nhất như Diệp Thiên Nam..
Thủ tướng cần Diệp Thiên Nam chống đỡ thế lực bình dân, phải bồi dưỡng Diệp Thiên Nam thành lực lượng trung kiên. Còn một phái khác cần phải có người chống lại Hạ Tưởng, muốn biến Diệp Thiên Nam thành đối thủ uy hiếp Hạ Tưởng, cho nên, việc bảo vệ Diệp Thiên Nam, hai phái cùng chung nhận thức.
Chỉ có điều không nghĩ tới, bộ Chính trị bổ nhiệm Diệp Thiên Nam làm Chủ tịch tỉnh Yến không ngờ thất bại, càng làm cho Thủ tướng và một thế lực khác thấy rõ sự khẩn cấp và bức thiết của tình hình, gặp phải Đoàn hệ và thế lực gia tộccàng ngày càng xích lại gần nhau, nếu không liên kết, sẽ gặp phải sự phân hoá và đánh tan nguy hiểm.
Hơn nữa hai bên cũng ý thức được, Đoàn hệ và thế lực gia tộc sở dĩ đến gần nhau hơn, là bởi vì có cùng chung mục tiêu bồi dưỡng —— Hạ Tưởng. Trải qua hàng loạt hiệp thương và tiếp xúc chặt chẽ —— nội tình bên trong như thế nào, người ngoài đương nhiên không thể hiểu hết, nhưng kết quả cuối cùng phải đạt thành thỏa hiệp, đem Diệp Thiên Nam bồi dưỡng thành lực lượng hậu duệ như Hạ Tưởng, và làm hai cầu nối ràng buộc giữa hai thế lực. Người thứ nhất làm cho hai phe xích lại gần hơn, người thứ hai đem năng lực và thủ đoạn của Diệp Thiên Nam, đủ để trở thành đối thủ chân chính của Hạ Tưởng.
Tầm quan trọng của Diệp Thiên Nam cũng vì tầm quan trọng của Hạ Tưởng mà cũng được đề cao hơn, nhưng đề cao sớm quá, lại trở thành mũi nhọn giữa hai phái, hai phái nhắm vào sự phát triển của Hạ Tưởng để sau này trở thành một thế cục lâu dài, trở thành một bước ngoặt lớn trong việc hai phái liên kết lại để ứng phó với Đoàn hệ và thế lực gia tộc.
Bởi vì Hạ Tưởng thẩm tra vấn đề của Diệp Thiên Nam, bởi vì Hạ Tưởng chín chắn quá nhanh, do đó sau khi sự việc Diệp Địa Bắc phát sinh xong, khiến Diệp Thiên Nam cũng đại trướng, trở thành một đối tượng mà lực lượng khác cũng gắng sức nuôi dưỡng, không biết có gặp may mắn hay không?
Hạ Tưởng im lặng không nói gì, lời của Phó Bá Cử, đã nói cho hắn một sự thật chính trị ác nghiệt, càng làm cho hắn nghĩ đến một khả năng khác, chính là sự thăng chức của Diệp Thiên Nam e rằng rất khó ngăn chặn rồi.
Thảo nào vở kịch Diệp Thiên Nam từ chức được diễn nhập vai như vậy, hơn nữa còn có ý vị sâu xa, thậm chí còn ngoài dự đoán của mọi người, hoá ra vô hình trung, địa vị của Diệp Thiên Nam giống như nước lên thì thuyền lên, trở thành nhân vật mấu chốt và điểm tựa của hai trường phái, vẫn là chuyên môn vì đối phó hắn mới dốc sức bồi dưỡng, Hạ Tưởng bất đắc dĩ cười to.
Nếu không phải bởi vì sự việc của Diệp Địa Bắc, Diệp Thiên Nam đã ngồi ở vị thế quan lớn, nhưng lại không thể không nói, cũng chính là bởi vì vì sự kiện của Diệp Địa Bắc, chọc giận Thủ tướng, cũng khiến phe phái khác thấy được sự nguy cơ nghiêm trọng, cho nên Diệp Thiên Nam tuy rằng đau vì để mất ngai vàng Chủ tịch tỉnh Yến, nhưng giành được sự ủng hộ to lớn, trở thành sự liên kết của hai phe phái, chẳng phải có thể nói, cũng xem như trong họa có phúc rồi?
Diệp Thiên Nam hẳn là mỉm cười cảm ơn hắn mới đúng! Hạ Tưởng không kìm nổi cười, nghĩ rằng, từ lúc Tỉnh ủy tỉnh Tương quyết định chấm dứt sự kiện Diệp Địa Bắc, Diệp Thiên Nam cũng đã bắt tay cảm ơn hắn, chỉ tiếc lúc ấy hắn còn chưa hiểu được nụ cười thắng lợi ngấm ngầm của Diệp Thiên Namg, nụ cười hả hê thâm sâu.
Diệp Địa Bắc không có trở thành điểm bất lợi của Diệp Thiên Nam, ngược lại trở thành trợ thủ đắc lực của y! Thực sự khiến người ta bất lực nhưng phải bình tĩnh đối mặt với sự thật.
Vừa mới nghe, Hạ Tưởng vốn có chút kinh ngạc và không nói gì, thậm chí còn có chút mơ hồ phẫn nộ và bi ai, nhưng sau khi bình tĩnh, khôi phục lại bình tĩnh và thản nhiên, chính trị chính là chính trị, có khi không theo cảm tính xử lý, bởi vì chính trị không cần dùng tình cảm để nói.
Ngô Tài Dương trầm mặc hồi lâu, lúc sau mới nói một câu:
- Bây giờ biết khó khăn lớn đến mức nào rồi? Kỳ thật vốn ngày hôm qua đã muốn nói cho cậu biết chuyện này, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, hay là để cho Phó Thủ tướng Phó tiết lộ ra tốt hơn.
- Lại nói cho cậu một bí mật nữa...
Lời nói của Phó Bá Cử khiến cho hắn không khỏi giật mình, việc Diệp Thiên Nam từ chức thật là trò khôi hài, ngay từ đầu chính là từ do hai phái hợp lại khởi xuống, ngoài việc dẹp dọn chướng ngại ở sự kiện Diệp Địa Bắc, Diệp Thiên Nam lên cao, sẽ có lực lượng hậu bị.
Hạ Tưởng hiểu, vì nâng đỡ Diệp Thiên Nam lên chức, một cuộc đọ sức chân chính sẽ được trình diễn.
- Cho nên nói... - .
Phó Bá Cử kéo dài quá giọng điệu,
- Tôi rất tán thưởng đề nghị của cậu, bước tiếp theo ngăn cản Diệp Thiên Nam đảm nhiệm chức Chủ tịch tỉnh, lợi ích của nhà họ Phó và nhà họ Ngô hoàn toàn như nhau, nhưng tôi muốn biết khuynh hướng cuối cùng.
Nhớ lại những cuộc trò chuyện, dường như đối với hướng đi của Diệp Thiên Nam, chưa hề có ý kiến tiết lộ, v..vv... Hạ Tưởng bỗng nhiên nhớ tới cái gì, hắn ra mặt đề nghị Diệp Thiên Nam rất thích hợp làm công tác Đảng, tình cờ đáp một câu, đương nhiên hắn không có để ý, hiện tại suy nghĩ lại, bỗng nhiên bừng tỉnh!!