Quan Thần

Kỳ thật bình tĩnh mà xem xét, đều không phải là do Lý Đinh Sơn gây chuyện, cũng không phải chính nghĩa của y tràn ra, chẳng qua là y trong phạm vi chức quyền hỏi đến một việc, lại gặp phải sự phản kháng vô cùng mãnh liệt, dẫn đến Lý Đinh Sơn bất mãn. Thế là y bắt tay vào điều tra, tìm hiểu nguồn gốc và tra ra một loạt vấn đề.

Chẳng những là vấn đề, còn là phiền toái, là phiền toái lớn.

Nói lại thì, nếu việc này nằm ở trong tay Hạ Tưởng, Hạ Tưởng tất nhiên cũng sẽ điều tra đến cùng. Nhưng phương pháp sử dụng khẳng định sẽ khác hẳn Lý Đinh Sơn, sẽ từ từ, hoặc là đi đường ngoắt nghéo để tới nơi sâu thẳm.

Lý Đinh Sơn cũng là bị bức đến nóng nảy, muốn ra tay lay động thế lực thâm căn cố đế ở tỉnh Tề. Không vấp phải trắc trở mới là lạ.

Ông tuy là một Phó chủ tịch tỉnh xếp hạng gần cuối, may mắn vẫn là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, nếu chỉ là một Phó chủ tịch tỉnh bình thường, nếu không có Bí thư hoặc Chủ tịch tỉnh ủng hộ, công tác đều rất khó khai triển, làm sao còn có dư lực xen vào việc của người khác?

Chẳng qua Lý Đinh Sơn và Hạ Tưởng có quan hệ khá ổn, người quen biết dù sao cũng không ít, Khâu Nhân Lễ tự nhiên trong lòng hiểu rõ. Bởi vậy, Lý Đinh Sơn vừa đến tỉnh Tề, y liền tự mình cùng Lý Đinh Sơn nói chuyện công việc, hơn nữa còn công khai tỏ thái độ, đối với Lý Đinh Sơn tỏ vẻ ra sức ủng hộ.

Có Bí thư Tỉnh ủy đứng ở sau lưng, Lý Đinh Sơn thì thắt lưng lại càng cứng rắn, trực tiếp liền hỏi đến sự tình đối phương, kết quả lại đụng phải một cái đinh không mềm cũng không cứng, thậm chí đối phương còn kỳ quái đáp lễ Lý Đinh Sơn, cảnh cáo ông phải nhìn thấy rõ phương hướng rồi mới nói tiếp, tỉnh Tề nằm ở vùng duyên hải, thường xuyên có bão, đỡ phải gió lớn chợt lóe đầu lưỡi.

Đương nhiên nói thì rất uyển chuyển, nhưng khinh thị và ngạo mạn vẫn là biểu lộ rõ rệt, chỉ thiếu chút nữa khiến cho Lý Đinh Sơn không còn nước mà bước xuống đài.

Lý Đinh Sơn nổi giận, giận thứ nhất là do đối phương rõ ràng có sai lại còn dám kiêu ngạo như thế, giận thứ hai là vì đối phương thật sự quá kiêu ngạo, ngông cuồng, không xem y, một Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh để vào mắt, một cán bộ cấp Phó giám đốc sở nho nhỏ liền dám cùng y chống đối, rõ ràng là ức hiếp y, không có quyền uy.

Nhưng trong quan trường, dựa vào tức giận không giải quyết được bất cứ vấn đề gì, bởi vì dường như có một sự thật người người đều biết, chính là quan càng lớn, lửa giận càng nhỏ, bởi vì tới mức độ nào đó, không cần tức giận. Chỉ bằng một ám chỉ đã có thể giải quyết rất nhiều vấn đề.

Lý Đinh Sơn mới ra thủ đô, nhiệt độ chưa lui, bước chân chưa ổn. Mới vào tỉnh Tề, liền tạo ra một lần khiêu chiến lớn nhất từ trước tới nay, hơn nữa ông còn không biết chính là, đứng ở sau lưng đối phương chính là một thế lực khổng lồ đến thế nào.

Nhưng Lý Đinh Sơn sẽ không lùi bước, ông là có chủ nghĩa lý tưởng, nhưng cũng có tinh thần không chịu thua.

Lúc còn ở bộ Thương mại, tiếp xúc hết thảy đều là những sự vụ khó khăn, vừa đến địa phương lại là tỉnh Tề vùng duyên hải tỉnh lớn kinh tế, mới phát hiện lọt vào trong tầm mắt, tất cả đều là ích lợi kinh tế rắc rối phức tạp, tất cả đều là chủ nghĩa bảo hộ địa phương loạn cả mắt, ông mới biết được có hai con đường có thể lựa chọn, thứ nhất là ẩn dật tiến thêm một bước nữa thông đồng làm bậy. Thứ hai là bổn phận tuân thủ nghiêm ngặt, cố thủ nguyên tắc, vì dân chờ lệnh, kiên định đứng ở chính nghĩa và đạo nghĩa.

Người trước, có lẽ sau khi cho y đảm nhiệm ủy viên thường vụ Phó chủ tịch tỉnh, lại tiến thêm một bước, thậm chí nếu trình độ thông đồng làm bậy cao siêu, hoặc giả còn có thể cuối cùng rảo bước tiến lên địa vị Chủ tịch tỉnh. Rồi người sau có thể sẽ khiến y thất bại nặng nề, thê thảm, chung quanh vấp phải trắc trở, cuối cùng đầu rơi máu chảy mà không thu hoạch được gì, chỉ có thể ảm đạm cho xong việc.

Lý Đinh Sơn không phải không có đầu óc chính trị, y tuy mặt khí phách thư sinh cũng có có một lý trí và sáng suốt. Biết sự lựa chọn của y sẽ gặp hậu quả như thế nào, nhớ tới phó thác của lão Sử lúc lâm chung, nhớ tới vì tiền đồ của y mà Sử lão lấy cái chết phó thác, nhớ tới vì con đường làm phó tỉnh của y, theo sự sắp xếp của Tổng bí thư cố ý đem Hạ Tưởng và y đồng hành, hết thảy hết thảy, đều là gánh nặng sinh mạng không thể tiếp nhận.

Nhưng lại có thể như thế nào?

Lý Đinh Sơn để tay lên ngực tự hỏi, y không phải quan liêu, cũng không phải vì thăng quan phát tài mà vứt bỏ lý tưởng và nguyên tắc, thậm chí ngay cả nhân cách cũng không phải chính khách, lý tưởng của y chính là, chẳng sợ chỉ thiêu đốt một lần. Cũng làm một người không phụ trời đất, càng không phụ việc lớn của dân chúng.

Như vậy, mặc kệ là ngai vàng Chủ tịch tỉnh và tiền đồ Bí thư. Cũng không quản con đường Phó chủ tịch tỉnh của y có thể đi dài hơn. Y chỉ muốn làm thành một việc, chẳng sợ bởi vì thất bại chạy khỏi tỉnh Tề, bị mất tiền đồ tốt. Y cũng sẽ không tiếc.

Bởi vì, tin tức y tiếp xúc được, nhìn thấy mà ghê người, làm y giận dữ.

Thà rằng trực tiếp nắm bắt, mà không uốn khúc xin xỏ.

Lý Đinh Sơn biết năng lực bản thân có hạn, dựa vào lòng căm phẫn không giải quyết được bất cứ vấn đề gì. Bởi vì y tuy là ủy viên thường vụ Phó chủ tịch tỉnh, nhưng quyền lực không bằng nhân sự, đối với những người phía dưới không có thủ đoạn cường lực chế ước, hơn nữa ngoại trừ Khâu Nhân Lễ ủng hộ công tác của y ra, Chủ tịch tỉnh Tôn Tập Dân, Phó chủ tịch thường trực tỉnh Tần Khản đối với công việc của y, chính là thái độ mặc kệ.

Không có sự ủng hộ của một vài nhân vật Ủy ban nhân dân tỉnh, y ở Ủy ban nhân dân tỉnh xếp hạng thứ ba, tuy là có lực nhưng vẫn thua, cũng chỉ có một con đường có thể đi, mượn dùng lực lượng Hạ Tưởng.

Lý Đinh Sơn kiên định tin tưởng. Hạ Tưởng sau khi biết được sự tình mà y thẩm tra, cũng sẽ dựng lên vụ án, dứt khoát trợ lực cho y. Bởi vì đối với những gì Hạ Tưởng đã làm ở tỉnh Tương, có thể cho ra kết luận như vậy. Hạ Tưởng là một cán bộ chính trực dám làm dám chịu.

Hơn nữa dựa vào sự hiểu biết của Lý Đinh Sơn đối với Hạ Tưởng, tin rằng sau khi Hạ Tưởng biết được chân tướng sự việc. Nhất định sẽ giận dữ, cùng y đồng loạt ra tay trừng trị tham quan...

Ý tưởng của Lý Đinh Sơn rất tốt đẹp, nhưng hiện thực cũng là lạnh như băng.

Đợi đại hội toàn thể cán bộ sau khi chấm dứt. Đợi Phó trưởng ban Tổ chức Trung ương ở hội nghị cán bộ cấp cao Tỉnh ủy tỉnh Tề chính thức sau khi tuyên bố quyết định của Trung ương, Hạ Tưởng chính thức trở thành phó Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Tề. Ngồi ở trước sân khấu, hắn 35 tuổi trở thành phó Bí thư Tỉnh ủy trẻ tuổi nhất trong nước.

Không đề cập tới ngồi phía dưới khán đài có rất nhiều cán bộ trung tầng tuổi ngoài bốn năm mươi đang hâm mộ cũng như ghen tị với Hạ Tưởng, ngay cả ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Tề cùng ngồi trên đài với hắn, đối với việc Hạ Tưởng tuổi trẻ như thế đã trở thành nhân vật số 3 ở tỉnh Tề, trong lòng cũng là đủ loại cảm giác lẫn lộn.

Trước kia còn không biết, chỉ nghe nói Hạ Tưởng trẻ tuổi mà đã bay nhanh lên chức cao, chỉ nghe như là thần thoại chốn quan trường, dường như hết thảy cách bọn họ rất xa. Bởi vì Hạ Tưởng tuổi trẻ đầy hứa hẹn, tốc độ như hỏa tiễn. Cũng không quan hệ với bọn họ, cũng không uy hiếp đến vị trí của bọn họ.

Nhưng người tên là Hạ Tưởng thực sự đang ngồi giữa bọn họ, vẻ mặt bình tĩnh, tuổi trẻ mà khuôn mặt tinh thần phấn chấn, nhắc nhở mọi người một sự thật chính là, khi bọn họ ra sức giao tranh cả đời, thật vất vả mới ngồi được địa vị cấp cao phó tỉnh, lại bị một người trẻ tuổi ngồi bên cạnh, chỉ dùng không đến 10 năm đã đuổi kịp, không, còn siêu việt, tâm tình bọn họ liền khác biệt rất lớn.

Có ghen tị, có hâm mộ, có mất mát. Có oán giận, còn có cực độ bất mãn và không cam lòng.

Cũng có thể lý giải, là người trẻ tuổi nhất, 35 tuổi đã là phó Bí thư Tỉnh ủy, lại trầm ổn cao độ. Ở trong mắt các ủy viên thường vụ 55 tuổi, Hạ Tưởng là một người trẻ tuổi mới vừa thành thục, ngay cả người trung niên đều không được, thậm chí hắn gần như bằng tuổi với con cái của một số người đang ngồi đây, ai sẽ chịu phục hắn, sẽ cho rằng hắn là... lãnh đạo Tỉnh ủy?

Thậm chí ở trong mắt không ít người, Hạ Tưởng trên mặt mỉm cười khiêm tốn mà ôn hòa, không có một chút uy nghiêm, toàn thân cũng là hòa khí, quan uy không đủ, lấy tuổi trẻ và biểu hiện của hắn, có thể nào đảm nhiệm tốt trọng trách phó Bí thư Tỉnh ủy? Phó Bí thư Tỉnh ủy không phải là loại chức phó như Phó chủ tịch tỉnh, là một vị Phó bí thư chuyên trách duy nhất ở tỉnh ủy thành phố Lỗ, quyền lực rất lớn. Ở một số phương diện thậm chí còn có thể lướt qua quyền uy Chủ tịch tỉnh, hơn nữa phó Bí thư Tỉnh ủy còn quản nhân sự, cũng dễ làm hơn so với Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh.

Phó Bí thư Tỉnh ủy cần thủ đoạn mượt mà, cần ở giữa Bí thư Tỉnh ủy và Chủ tịch tỉnh, đi trên con đường thuận lợi cân bằng, liên tưởng việc Hạ Tưởng đã làm những gì ở tỉnh Tương, rất nhiều ủy viên thường vụ bao gồm Phó chủ tịch thường trực tỉnh Tần Khản đều âm thầm lắc đầu không xem trọng con đường Phó Bí thư Tỉnh ủy của Hạ Tưởng.

Hệ thống Ủy ban Kỷ luật có tính độc lập tương đối lớn, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật có thể hót như khướu, có thể làm đại sự, nhưng Phó Bí thư Tỉnh ủy rất cao ngạo, che lấp cả ảnh hưởng của Chủ tịch tỉnh, ảnh hưởng đến hào quang nhân vật số một, chẳng những sẽ làm nhân vật số một, số hai đều bất mãn, còn khiến Trung ương cũng có ý kiến.

Phó Bí thư Hạ, anh ở tỉnh Tương có thể lên giọng có thể tỏa ánh sáng chói lòa, nhưng ở tỉnh Tề nếu hào quang vạn trượng, chỉ sợ cũng là hành vi không sáng suốt. Nói không tốt còn tự hủy Trường Thành.

Ai cũng không thích hào quang vạn trượng khiến cho nhân vật số một, số hai không thích, Trung ương cũng không thích. Một không thể bố trí cán bộ cao cấp, không phải là một cán bộ cao cấp thành thục đủ tư cách.

Tần Khản ánh mắt đầu tiên là dừng trên người Hạ Tưởng, theo sau lại nhảy qua trên người Lý Đinh Sơn, hơi hơi nhíu mày, nghĩ thầm rằng Lý Đinh Sơn lớn hơn Hạ Tưởng không ít. Vốn tưởng rằng sẽ thành thục trầm ổn rất nhiều, không nghĩ rằng tới tỉnh Tề liền nhúng tay vào vấn đề mà ngay cả Khâu Nhân Lễ cũng không dám chạm vào, y là chê mệnh dài, hay là muốn cuốn gói về nhà sớm một chút, không muốn làm Phó chủ tịch tỉnh dài lâu?

Tần Khản khóe miệng hiện lên một tia nghiền ngẫm cười lạnh, Lý Đinh Sơn quá kích động, không, có thể nói quá ngây thơ. Thực sự nghĩ rằng y là viên quan tốt vì thiên hạ chờ mệnh lệnh? Cho dù là Khâu Nhân Lễ, đến tỉnh Tề nhiều năm, vẫn mang theo cụp đuôi làm người làm việc. Chỉ dựa vào y một Phó chủ tịch tỉnh không gốc không rễ, thì muốn động vào lợi ích của cả một ngành sản xuất? Thật sự là mơ mộng hão huyền.

Tuy nhiên... ánh mắt Tần Khản lại lơ đãng rơi trên người Hạ Tưởng, hồi tưởng lại nghi thức nghênh đón. Lại liên tưởng đến Lý Đinh Sơn và Hạ Tưởng mười mấy năm giao tình, không cần nghĩ cũng biết, sau khi Lý Đinh Sơn vấp phải trắc trở, khẳng định sẽ tìm Hạ Tưởng trợ giúp.

Có trò hay để xem rồi, Tần Khản thậm chí không phải không có ác ý nghĩ Hạ Tưởng mới đến tỉnh Tề, phỏng chừng cũng muốn tìm được một chỗ đột phá, Lý Đinh Sơn đã thay hắn đánh trạm đầu. Chẳng qua Hạ Tưởng cũng không biết chính là, tỉnh Tề không phải tỉnh Tương, tỉnh Tề một nửa là nước biển, một nửa là lục địa, là bán đảo, cho dù Hạ Tưởng có lại bối cảnh và hậu trường, không chừng nổi một cơn bão, đều bị chìm trong nước

Khí hậu bán đảo, không phải tất cả mọi người đều có thể thích ứng tốt. Không ít người sau khi tới tỉnh Tề, không thích nghi được với thủy thổ ở đây, đường đường người vững chắc như Khâu Nhân Lễ, ở tỉnh Tề cũng thiếu chút vỡ đầu, hiện tại so với lúc vừa tới, đã thành thật hơn. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m

Tần Khản đoán trúng mở đầu, không có đoán đúng quá trình. Càng không biết cuối cùng là một kết quả núi kêu biển gào cỡ nào, không chỉ là y, ngay cả Khâu Nhân Lễ, thậm chí bao gồm Lý Đinh Sơn ở bên trong, toàn thể ủy viên thường vụ đều thật không ngờ, Hạ Tưởng này đây đã có thái độ như thế nào sau khi chạm đất tỉnh Tề, đương nhiên là "thuận lợi hoàn tất chuyến bay đầu tiên"!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui