Quan Thần

Ban đầu Hạ Tưởng nghe được Khâu Nhân Lễ há mồm nói ra nếu Lỗ Thành Lương đã bị chứng thật trong sạch, thì khiến trong lòng hắn vừa bất ngờ vừa khâm phục, bởi vì hắn vừa mới nhận được điện thoại, Hạ Lực vẫn không rõ ràng chứng thật Lỗ Thành Lương trong sạch, thì đã nói rõ một điểm, Khâu Nhân Lễ ở Ngũ Nhạc có manh mối

Ngẫm lại cũng phải, dù sao đường đường là bí thư tỉnh ủy, dù khiêm tốn hơn, dù không tranh với người khác, cũng có không ít người chủ động dựa vào

Với phong cách làm việc và thủ đoạn của Khâu Nhân Lễ, trong thời gian 2 năm ở tỉnh Tề, coi như không cố ý đi làm, cũng có thể âm thầm bồi dưỡng không ít thế lực, chớ quên, Khâu Nhân Lễ cũng từng là Bộ trưởng bộ An ninh Quốc gia!

Hạ Tưởng vẫn tin tưởng Khâu Nhân Lễ âm thầm nắm trong tay năng lực, cũng biết y ở tỉnh Tề ở mặt ngoài ngủ gật, kỳ thật âm thầm cũng không có chút thả lỏng.

Không ngờ, mắt thấy sự tình tra ra manh mối, Lỗ Thành Lương lại chết bất ngờ!

Sao lại thế này? Chẳng lẽ đối phương lại phát rồ đến mức nhìn thấy sự tình bại lộ mà giết hại Lỗ Thành Lương?

Hạ Tưởng không đợi Khâu Nhân Lễ căn dặn, trực tiếp gọi điện thoại cho Hạ Lực

- Đồng chí Hạ Lực, chuyện gì thế?

- Đã xảy ra chuyện gì, bí thư Hạ? Tôi đang chuẩn bị khởi hành trở về thành phố Lỗ, căn cứ chứng cớ mới nhất mà đồng chí Ôn Tử Ki thu thập được cho thấy, đồng chí Lỗ Thành Lương quả thật là trong sạch…

Giọng của Hạ Lực rất bình tĩnh, hiển nhiên y còn không biết Lỗ Thành Lương đã xảy ra chuyện

Càng khiến Hạ Tưởng khâm phục thủ đoạn của Khâu Nhân Lễ, không ngờ còn biết được kết quả trước một bước so với Hạ Lực đang ở Ngũ Nhạc

Hạ Tưởng đang nổi giận trong lòng, tuy rằng hắn không hoài nghi Hạ Lực có tác dụng thúc đẩy gì ở trong cái chết của Lỗ Thành Lương, nhưng thân là Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, đại diện tỉnh ủy đi xuống đôn đốc điều tra vụ án, lại không biết cái chết của Lỗ Thành Lương trước tiên, chính là vô cùng thất chức, hơn nữa cũng đã nói rõ gã đối với tình thế của thành ủy Ngũ Nhạc phỏng chừng không đủ, cũng không có nắm giữ quyền chủ động.

- Đồng chí Hạ Lực, Lỗ Thành Lương cũng đã chết rồi, anh còn chưa hay biết gì, anh làm sao đại diện tỉnh ủy đi đôn đốc điều tra? Anh đây là không làm tròn trách nhiệm!

Hạ Tưởng giọng điệu rất nặng, không sợ giáp mặt làm cho Hạ Lực mất mặt, chính là muốn nhắc nhở Hạ Lực

- Hả?

Hạ Lực giật mình kêu một tiếng, còn chưa nói gì, thì từ trong điện thoại đã truyền ra tiếng ầm ĩ, âm thanh rất lớn, Hạ Tưởng hoàn toàn có thể nghe được rõ ràng.

- Không xong rồi, Lỗ Thành Lương tự sát rồi!

- Lỗ Thành Lương chạy tội bỏ trốn, bị bắn chết tại chỗ rồi!

- Lỗ Thành Lương tự sát rồi… Hả, không, là khi chạy trốn đã bị bắn chết

Hạ Tưởng chỉ thông qua điện thoại có thể cảm nhận được cảnh tượng hỗn loạn như thế nào, hắn chau mày, rất bất mãn nói:

- Đồng chí Hạ Lực, anh làm cho tỉnh ủy rất thất vọng!

Trụ sở thành ủy Ngũ Nhạc, Hạ Lực tay cầm điện thoại, ngơ ngẩn tại chỗ, nửa ngày nói không ra một câu

Bí thư Hạ lời nói rất nặng, chẳng những là giọng điệu phê bình của cấp trên đối với cấp dưới, mà còn là đại diện cho tỉnh ủy, là chỉ trích trên cao nhìn xuống, Hạ Lực ngẩn người đúng nửa phút mới tỉnh lại, sau lưng đã ướt đẫm

Sự tình thật sự phải tiếp tục nghiên cứu tỉ mỉ, gã cũng khó chối được sai lầm này, dù sao gã đại diện cho tỉnh ủy đến điều tra, Lỗ Thành Lương lại chết ngay dưới mắt, gã quả thật là vô cùng thất chức, hơn nữa nghe âm thanh ầm ĩ, dường như còn chết không rõ ràng, có người nói tự sát, có người nói chạy tội bỏ trốn

Chạy tội bỏ trốn cái rắm!

Hạ Lực nổi giận, ban đầu đã chứng minh Lỗ Thành Lương trong sạch, còn bỏ trốn cái gì? Rõ ràng là có người muốn nghe nhìn lẫn lộn.

Đã lúc nào rồi, vu cáo hãm hại người ta còn chưa đủ, sau khi người ta chết còn không buông tha, ném đá xuống giếng, hơn nữa ý đồ trốn tránh trách nhiệm, Hạ Lực từ sau khi lên chức đến cấp phó tỉnh, xưa nay đều là kiềm chế lửa giận, hôm nay cũng không thể nhịn được nữa, bộc phát rồi

- Chu Vu Uyên, tôi đại diện tỉnh ủy yêu cầu thành phố Ngũ Nhạc lập tức mở hội nghị thường vụ!

Hạ Lực gần như là khàn cả giọng mà rống giận một tiếng

Trụ sở thành ủy Ngũ Nhạc hỗn loạn, ở trong âm thanh giận dữ thất thường của ủy viên thường vụ tỉnh ủy, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, lập tức lâm vào tĩnh lặng!

Hạ Lực không để ý tới ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, cầm lấy di động lại gọi đi một số Tại

Điện thoại vang nửa ngày mới chuyển được, bên trong truyền đến âm thanh chậm rì rì của Hà Giang Hải:

- Xin chào, anh là ai?

- Hà Giang Hải…

Hạ Lực gọi thẳng tên y

- Tôi chỉ nói với anh một câu

Hà Giang Hải còn không biết tin tức Lỗ Thành Lương chết bất ngờ, đang ở trong văn phòng nói chuyện với Tần Khản, bị Hạ Lực đột nhiên sặc một cái, lập tức sắc mặt đỏ bừng:

- Đồng chí Hạ Lực, xin anh nói chuyện khách khí một chút

Hà Giang Hải thể diện tốt, da mặt mỏng, ghét nhất người khác nói chuyện thô lỗ

- Từ nay anh hướng nam, tôi hướng bắc, nước giếng không phạm nước sông

Hạ Lực một chút cũng không khách khí, vô cùng mạnh mẽ, cứng rắn nói

- Sự tình vượt quá rồi, tặng anh một câu nói, chín quá hoá nẫu!

Điện thoại cúp rồi, Hà Giang Hải tay cầm điện thoại ngẩn người, không biết làm sao, càng không biết đã xảy ra chuyện gì

Ngẩn ngơ nửa ngày, bỗng nhiên thẹn quá thành giận quẳng điện thoại một cái:

- Hạ Lực… thật là giỏi!

Tần Khản thấy tình hình không ổn, phất phất tay, một câu không nói chắp tay sau lưng xoay người bỏ đi. Đừng thấy Tần Khản bộ dạng cao lớn thô kệch, tâm mắt một chút cũng không thô.

May mắn Tần Khản đi đúng lúc, bằng không chờ y nhìn thấy cảnh tượng tiếp theo, thì càng cảm thấy cả người không được tự nhiên

Hà Giang Hải vừa ném điện thoại, chưa nguôi cơn tức, cầm lấy ly nước vừa uống một ngụm, điện thoại lại đột ngột vang lên, lập tức làm cho y sặc đến mặt đỏ bừng, ho khan nửa ngày mới cầm điện thoại lên, hùng hổ reo lên:

- Chuyện gì?

Trong điện thoại truyền ra một âm thanh dồn dập mà kinh hoảng:

- Không tốt rồi, bí thư Hà, Lỗ Thành Lương chết rồi!

- Chết rồi?

Hà Giang Hải thật vất vả nuốt xuống một ngụm nước, lập tức mở to hai mắt nhìn, chưa phản ứng kịp

- Ai, ai chết rồi?

- Lỗ Thành Lương! Bước đầu điều tra rõ là tự sát!

- Cái gì?

Hà Giang Hải nhất thời thất thần, tay run lên, ly trà rơi trên bàn, nước chảy khắp bàn, làm ướt toàn bộ điện thoại, văn kiện

- Chết như thế nào?

Phải đó, vì sao Lỗ Thành Lương chết? Không ai ngờ được Lỗ Thành Lương sẽ chết, đừng nói Hà Giang Hải, Hạ Lực, ngay cả Hạ Tưởng, Khâu Nhân Lễ và Lý Đinh Sơn cũng không ngờ được Lỗ Thành Lương sẽ chết, mà còn thật sự là tự sát

Trong khoảng thời gian ngắn, dưới có thành ủy Ngũ Nhạc, trên có tỉnh ủy tỉnh Tề, điện thoại vang liên tục, vô số người kinh ngạc, vô số người không biết làm sao, còn có vô số người giận không thể át

Không ai ngờ được chính là, cái chết của một phó chủ nhiệm Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước cấp bậc không cao vị trí cũng không quan trọng, sẽ khơi dậy một trận gió lốc như thế nào ở tỉnh Tề

Thành ủy Ngũ Nhạc khẩn cấp mở ra hội nghị, ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Hạ Lực đã chủ trì hội nghị, trước đó, công an cảnh sát phụ trách trông giữ Lỗ Thành Lương cùng với tất cả nhân viên thành ủy từng trực tiếp tiếp xúc với Lỗ Thành Lương, toàn bộ bị hạn khiến không được rời khỏi tòa nhà Thành ủy một bước, người vi phạm miễn chức ngay tại chỗ!

Thành ủy Ngũ Nhạc từ trên xuống dưới, như sắp gặp đại địch

Ngoài dự đoán mọi người chính là, Phó cục trưởng cục Công an thành phố Ôn Tử Ki cấp bậc không cao, trước kia thanh danh không nổi bật cũng đến dự hội nghị thường vụ, tuy rằng ngồi ở một góc phía sau, nhưng sự xuất hiện của gã vẫn là vô cùng chói mắt, liên tưởng đến hệ thống công an gây ra tai họa ngập trời, khó tránh người ta miên man bất định đối với cục diện kế tiếp của cục Công an thành phố

Qua điều tra ban đầu, Lỗ Thành Lương quả thật là tự sát mà chết

Hiện trường tự sát, còn để lại một di thư

Nội dung của di thư làm cho Hạ Lực xấu hổ, sau khi xem xong, vô cùng bi tráng

- Tôi là trong sạch, nhưng bị người xấu hãm hại, đã hủy danh tiếng, đành phải chết để chứng minh trong sạch cả đời! Xin Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh sau khi tôi chết, thích đáng chăm sóc một chút một nhà lớn nhỏ của tôi. Đây là lần đầu tiên trong đời tôi đề xuất yêu cầu đối với cấp trên, cũng là lần cuối cùng!

Có lẽ có dấu vết biểu diễn, có lẽ cũng quả thật buồn giận lẫn lộn, Hạ Lực ở trên hội nghị không chỉ giọng điệu truyền cảm, còn mắt đẫm lệ đối với cả đời của Lỗ Thành Lương tiến hành khẳng định và đề cao, đồng thời vô cùng tức giận đối với tai họa mà Lỗ Thành Lương ở Ngũ Nhạc gặp phải, hơn nữa nhấn mạnh Bí thư Hạ tỉnh ủy làm ra chỉ thị trọng yếu, yêu cầu tra rõ chân tướng sự thật, đòi lại công đạo cho đồng chí Lỗ Thành Lương

- Phải quy trách nhiệm, điều tra đến cùng, nên cách chức thì cách chức, nên điều tra thì điều tra, tuyệt đối không nương tay!

Hạ Lực sau cùng nói như đinh đóng cột, ánh mắt nhìn chung quanh trên mỗi vị ủy viên thường vụ thành ủy thành phố Ngũ Nhạc có mặt ở đây

- Tôi không sợ nói cho mọi người một tin tức nội bộ, nhân sự điều động sắp tiến hành, ai lên ai xuống, Bí thư Khâu và Bí thư Hạ trong long đều có cân nhắc

Luôn mãi nhắc đến Hạ Tưởng và Khâu Nhân Lễ, không có đề cập đến đường đường Chủ tịch tỉnh Tôn Tập Dân, các vị ủy viên thường vụ có mặt ở đây đều hiểu rõ là chuyện gì rồi

Không ít người ánh mắt trốn tránh, không ít người như thoáng chút suy nghĩ, cũng có người ánh mắt kinh hoảng, chớp nháy bất định… càng có người ánh mắt phẫn nộ dừng trên người của Cục trưởng Công an thành phố Vạn Nguyên Thành

Đều trách Vạn Nguyên Thành, muốn gây sức ép cho sự tình, Ngũ Nhạc vốn chính là một thành phố nghèo, ở Ngũ Nhạc nhậm chức, muốn thăng một bước đã rất khó rồi, bây giờ còn tốt, khiến Vạn Nguyên Thành làm ầm ĩ, Ngũ Nhạc đã trở thành trung tâm gió lốc của toàn tỉnh, tất cả mọi người đều sẽ bị liên lụy

Thật là một con sâu làm rầu nồi canh!

Thậm chí có người âm thầm nghiến răng nghiến lợi suy nghĩ, Vạn Nguyên Thành, nếu tiền đồ của tôi vì ông mà bị liên lụy, ông đừng trách tôi trở mặt không nhìn người!

Vạn Nguyên Thành dưới ánh mắt nhìn chăm chú ác độc của không ít người, xấu hổ vô cùng, không dám ngẩng đầu, luôn cúi đầu không lên tiếng trên hội nghị, trong ánh mắt cuối cùng lộ ra bất đắc dĩ và kinh hoảng

Buổi trưa sau khi tan ca, Hạ Tưởng có việc phải đến nhà khách tỉnh ủy một chuyến, không ngờ vừa đi vào cửa chính của nhà khách tỉnh ủy, một bóng dáng vô cùng quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt, không phải người khác, chính là Diệp Thiên Nam.

Diệp Thiên Nam dường như là vừa mới tản bộ trở về, đi bộ còn hơn, vừa đi vừa thưởng thức hoa cỏ bên đường, thật sự nhàn rỗi tao nhã biết bao

Hạ Tưởng cũng không phải người nhỏ mọn, nhưng hôm nay không biết vì sao, vừa nhìn thấy Diệp Thiên Nam liền nổi giận, hắn có thể đoán ra được trong sự kiện của Lỗ Thành Lương, Diệp Thiên Nam khẳng định đã đóng vai trò không tốt

Hiện tại Lỗ Thành Lương đã chết rồi, Diệp Thiên Nam còn thản nhiên tự đắc ăn vạ ở thành phố Lỗ không đi, thật là xấu, Hạ Tưởng bỗng nhiên có ý tưởng đùa dai, thừa lúc Diệp Thiên Nam chưa chuẩn bị, đột nhiên hô to một tiếng:

- Ôi, tôi tưởng là ai, thì ra là Bí thư Diệp, hân hạnh được gặp!

Hạ Tưởng trung khí mười phần, một tiếng hô to, khắp nơi vang dội

Diệp Thiên Nam ở mặt ngoài dương dương tự đắc, kỳ thật nội tâm đang vô cùng lo âu, thình lình phía sau có người hô to, lập tức liền nghe ra là giọng của Hạ Tưởng khiến y vừa hận vừa sợ, không khỏi tự chủ một chút trong lòng vô cùng kinh hoảng, vội vàng xoay đầu, thấy quả nhiên là Hạ Tưởng vẻ mặt tươi cười vô hại đứng ở sau lưng không tới một mét

Diệp Thiên Nam cũng là giật mình một cái, chân không để ý, liền trượt chân, té nhào một cái ngửa mặt lên trời!

Chính là muốn anh xui xẻo, Hạ Tưởng một chút cũng không có giác ngộ kính già yêu trẻ khẩn trương nâng dậy Diệp Thiên Nam, ngược lại rất có hứng thú mà nói với Diệp Thiên Nam một câu…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui