Kỳ thật Diệp Thiên Nam cũng không phải đi tản bộ, mà là đến nhà thuốc bên ngoài mua một ít thuốc cảm và thuốc giải nhiệt
Không sai, Diệp đại bí thư vừa cảm vừa sốt, bây giờ đã trở thành dân chúng bình thường, khi đến thành phố Lỗ lại là đến một mình, mọi chuyện đành phải tự mình đi làm
Ban đầu mọi thứ tiến triển thuận lợi, đêm hôm qua khi nói chuyện điện thoại với Bắc Kinh, còn tràn đầy lòng tin nói thành phố Lỗ tình thế rất tốt, tỉnh Tề cục diện ổn định trật tự, mọi thứ nằm trong khống chế
Vừa buông điện thoại xuống, liền nhận được tin tức nội bộ, nói là Lỗ Thành Lương bị chứng thực là trong sạch, Phó cục trưởng cục Công an thành phố Ngũ Nhạc Ôn Tử Ki thu thập được chứng cớ mới, đã chứng minh Lỗ Thành Lương không có gọi gái
Sau khi biết được tin tức, Diệp Thiên Nam trong lòng nhảy dựng. Nhưng theo sau lại từ chỗ Hà Giang Hải nhận được tin tức, nói là còn có chuẩn bị ở sau, không sợ Ôn Tử Ki đánh trả một đòn, chờ ngày mai thì sẽ có tình hình mới xuất hiện
Diệp Thiên Nam mới yên tâm, một lần tỉ mỉ sắp đặt hành động, sao có thể dễ dàng thất bại? Nhớ khi đó y và Hạ Tưởng so chiêu ở tỉnh Tương, cũng là không ngừng lặp lại, Hạ Tưởng không phải luôn chiếm thượng phong
Thế cục tỉnh Tề so với tỉnh Tương càng phức tạp hơn, Hạ Tưởng lại mới đến không lâu, phỏng chừng ngay cả chỗ dừng chân cũng tìm chưa được, sao có thể đại triển tay chân, cũng không sợ trật eo?
Diệp Thiên Nam kỳ thật tận sâu trong đáy lòng làm sao không có kỳ vọng, y kỳ thật cũng đang nghĩ, nếu như y trốn ở sau màn, có thể mượn trợ tay của Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ, lại phát động đầy đủ lực lượng bang bán đảo với Hà Giang Hải đứng đầu, dưới sự kết hợp của hai bên, kẹp Hạ Tưởng ở tỉnh Tề, khiến tỉnh Tề trở thành Waterloo của Hạ Tưởngm cũng không hẳn không có khả năng
Tuy nhiên một người đã mất đi quyền lực, rất nhiều chuyện chỉ có thể suy nghĩ mà thôi, mọi chuyện đều cần mượn trợ lực lượng của người khác, phải phí sức nhiều hơn so với khi quyền lực trong tay, hơn nữa còn chưa hẳn có hiệu quả. Y có trí tuệ hơn nữa, có miệng lưỡi hơn nữa, cũng chỉ có thể cáo mượn oai hùm một phen.
Nếu sau lưng y không phải có Thủ tướng, bây giờ y ở thành phố Lỗ, đừng nói có người cổ động, có thể ăn miễn phí thì không tồi rồi
Vừa nghĩ tới kết cục gần như rơi đến hỗn loạn, hận ý trong lòng của Diệp Thiên Nam đối với Hạ Tưởng, giống như bão cát ở Bắc Kinh, bay đầy trời, thật lâu không thể tiêu tan.
Một câu nói mà Diệp Thiên Nam luôn tin tưởng và chấp hành chính là, người tính không bằng trời tính, cho nên y cho rằng Hạ Tưởng có thông minh hơn, có trí tuệ hơn, tính toán cao hơn, tỉnh Tề phức tạp hơn tỉnh Tương, Hạ Tưởng cũng khó mà mở ra cục diện giống như ở tỉnh Tương
Nhưng Diệp Thiên Nam không ngờ tới chính là, câu nói người tính không bằng trời tính, lập tức ứng nghiệm trên người y! - https://truyenfull.vn
Lỗ Thành Lương bất ngờ chết rồi!
Khi nghe thấy tin Lỗ Thành Lương chết, Diệp Thiên Nam chỉ cảm thấy đau đầu, ban đầu thân thể hơi bị cảm, lập tức lại nóng lên, ban đầu cho rằng có thể chịu đựng được, không ngờ đau đầu khó nhịn, lại nóng như lửa đốt, đành phải ra ngoài mua thuốc
Y biết thủ đoạn của Hạ Tưởng nhất, trong lòng một mảnh xám trắng, Lỗ Thành Lương vừa chết, thì hoàn toàn tạo đủ lý do cho Hạ Tưởng trả đòn, Hạ Tưởng nhất định mượn cơ hội khuếch trương thanh thế, nhất định sẽ bắt vô số mũ quan, thậm chí... Đầu người!
Làm sao bây giờ? Diệp Thiên Nam nhất thời cũng không nghĩ tới đối sách, là đi là ở, là tiếp tục ở sau màn bày mưu tính kế cho Hà Giang Hải, hay là vỗ vỗ mông chạy lấy người? Y cũng thật không có chủ ý!
Không ngờ bệnh cảm chưa hết, hỏa chưa hạ, bất ngờ gặp Hạ Tưởng, còn té nhào một cái, thật là xui!
Diệp Thiên Nam ngồi dưới đất, mông bị đau, thấy Hạ Tưởng một chút cũng không có ý nâng một tay, trong lòng thầm mắng Hạ Tưởng keo kiệt thêm lòng dạ hẹp hòi, lại cộng thêm đau đầu đau mình, liền nghĩ muốn không khách khí mà trào phúng Hạ Tưởng một câu, không ngờ Hạ Tưởng mở miệng trước
- Bí thư Diệp, trời lạnh đất ẩm, ngồi dưới đất sẽ bị cảm. Nhưng nếu anh là đang nghiên cứu thiên văn địa lý, tôi sẽ không quấy rầy
Lời nói rất có hương vị châm chọc, trớ trêu Hạ Tưởng lại là nghiêm trang mà nói, làm cho người ta phân không rõ hắn là thật hay giả
Diệp Thiên Nam bị tức cười, lập tức đứng dậy:
- Bí thư Hạ, không giơ tay kéo tôi một phen cũng thôi rồi, còn châm chọc khiêu khích, bạn bè như vậy không đúng rồi
- Thật xin lỗi, Bí thư Diệp, tôi cũng thật sự không nhìn ra anh là té nhào, tôi luôn nghĩ rằng anh là cây thông không già của núi Thái Sơn, là Định Hải thần châm của Đông Hải
Hạ Tưởng trêu đùa Diệp Thiên Nam một cái, sau đó mới giả vờ giả vịt phủi bụi cho Diệp Thiên Nam
- Bí thư Diệp đến thành phố Lỗ cũng không nói một tiếng, là không muốn gặp tôi hay là sao? Nếu gặp tôi từ sớm, cũng không đến nỗi té nhào một cái
Diệp Thiên Nam ra vẻ thoải mái cười:
- Tôi chỉ đến giải sầu, không có chính sự gì, sao dám kinh động Bí thư Hạ đại giá?
- Thật sự chỉ là giải sầu?
Hạ Tưởng vẻ mặt bỡn cợt tươi cười, nhìn chằm chằm ánh mắt của Diệp Thiên Nam, nói đầy thâm ý
- Mùa xuân của thành phố Lỗ sắp qua đi rồi, mùa mưa sắp tới, Bí thư Diệp, cẩn thận khí hậu không phục
Diệp Thiên Nam sắc mặt phát lạnh:
- Không nhọc Bí thư Hạ quan tâm, sức khỏe của tôi rất tốt!
Hạ Tưởng cười ha hả:
- Khỏe mạnh là tốt rồi, khỏe mạnh là tốt rồi. Bí thư Diệp dù sao còn đang tuổi lớn, là tôi nói sai rồi. Hay là, tối nay tôi mời?
Diệp Thiên Nam làm sao còn có tâm tình giao thiệp với Hạ Tưởng, còn bị Hạ Tưởng chọc tức không đủ sao, chỉ cảm thấy lồng ngực buồn bực, cảm và sốt dường như lại nặng them không ít, còn không nhịn được liên tục hắt xì vài cái
Chờ Hạ Tưởng đi rồi, Diệp Thiên Nam càng nghĩ càng không ổn, gặp mặt Hạ Tưởng rồi, bại lộ ở trước mặt Hạ Tưởng, còn bị Hạ Tưởng châm chọc khiêu khích một mạch, thậm chí còn với giọng điệu kẻ thắng cuộc – dù cho bây giờ y cũng không chịu thừa nhận thất bại, nhưng dù sao quyền chủ động không nằm trong tay y, y không quyền không thế - liền khiến y cảm thấy rất mất mát. Tiếp tục ở lại cũng không có ý nghĩa gì rồi, có lẽ Tôn Tập Dân cũng sẽ giận lây sang y
Ba mươi sáu kế, đi là thượng sách, Diệp Thiên Nam cũng không ở lâu nữa, đêm đó đã đặt vé máy bay, bay về Bắc Kinh
Hạ Tưởng cũng không có đoán được hắn và Diệp Thiên Nam gặp mặt và so chiêu, sẽ làm Diệp Thiên Nam hoảng sợ như chó nhà có tang khẩn cấp chạy khỏi thành phố Lỗ, cũng coi như gián tiếp trút một ngụm ác khí cho Lỗ Thành Lương
Nếu cho hắn biết sau khi Diệp Thiên Nam về Bắc Kinh, bệnh nặng một trận, nằm viện suốt một tháng, phỏng chừng hắn trong lòng sẽ càng vui mừng một chút
Nhưng dù sao đi nữa cũng không kéo trở về được sinh mạng của Lỗ Thành Lương, Hạ Tưởng đối với cái chết của Lỗ Thành Lương, cũng là bi phẫn khó bình. Lỗ Thành Lương quá ngay thẳng, kiên cường dễ chiết, chịu không nổi một chút khuất nhục, trong lúc sắp được chính danh, lại tự sát, ngay cả Hạ Tưởng nhất thời cũng không thể chấp nhận được sự thật
Lý Đinh Sơn càng là như vậy, y gần như nổi giận, gọi điện thoại cho thành ủy Ngũ Nhạc, phê bình Chu Vu Uyên một trận, đồng thời áp chế không phát khoản tài chính ở tỉnh giúp đỡ mà Ngũ Nhạc vốn không dễ dàng mới tranh thủ được, còn trì hoãn mấy hạng mục xiêu vẹo
Là lần đầu tiên sau khi nhậm chức đại hạ sát thủ đối với thành phố cấp địa (thành phố cấp 3) phía dưới, Lý Đinh Sơn quả thật khó có thể ức chế lửa giận trong lồng ngực, là một tay y đẩy Lỗ Thành Lương lên vị trí Phó chủ nhiệm Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước, nhưng coi như là một tay đưa ông lên đường cùng, khiến y làm sao chịu nổi?
Lý Đinh Sơn là người giàu tình cảm, không phải quan lieu tê liệt, cũng không phải chính khách chỉ biết thăng tiến mặc kệ người khác sống chết, y ở quan trường lăn lộn nhiều năm, trước sau chưa từng quên chính là một lòng nhiệt huyết và tràn đầy khát vọng, thúc đẩy Lỗ Thành Lương lên chức, cũng là nhìn trúng con người và chính trực của Lỗ Thành Lương
Lý Đinh Sơn đầu tiên là tìm đến Khâu Nhân Lễ, mãnh liệt yêu cầu tra rõ chân tướng đằng sau sự kiện của Lỗ Thành Lương, đồng thời đề xuất mở hội nghị thường vụ khẩn cấp, nhằm vào cách xử trí bất lợi của thành ủy Ngũ Nhạc đối với sự kiện tử vong của Lỗ Thành Lương, do tỉnh ủy tạo thành tổ điều tra, tiến hành điều tra sâu hơn, truy cứu trách nhiệm lãnh đạo của nhân viên liên quan
Theo sau Lý Đinh Sơn lại tìm đến Hạ Tưởng, đưa ra đồng dạng yêu cầu, hy vọng được Hạ Tưởng ủng hộ.
Hạ Tưởng đã đáp ứng, hơn nữa đáp ứng rất kiên quyết rất rõ ràng
Buổi chiều khi sắp tan ca, Khâu Nhân Lễ mở hội nghị công việc bí thư, khẩn cấp thảo luận sự kiện tự sát của Lỗ Thành Lương
Nhân viên tham dự hội nghị có Bí thư Tỉnh ủy Khâu Nhân Lễ, Chủ tịch tỉnh Tôn Tập Dân, phó Bí thư Tỉnh ủy Hạ Tưởng, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Tỉnh Chu Hồng Cơ, Bí thư Đảng ủy Công an Hà Giang Hải
Hội nghị vừa bắt đầu, liền tràn ngập không khí ngưng trọng, Hạ Tưởng còn tốt, kỳ thật so với mọi người ở đây quen biết Khâu Nhân Lễ đều lâu hơn, đã từng chứng kiến một mặt lạnh lùng của Khâu Nhân Lễ, Tôn Tập Dân cũng ít nhiều hiểu được một chút tính khí của Khâu Nhân Lễ, cũng coi như bình tĩnh, Chu Hồng Cơ bởi vì thời gian tiếp xúc với Khâu Nhân Lễ không dài, cũng không có nhiều cảm giác khác
Chỉ có Hà Giang Hải vừa nhìn thấy vẻ mặt của Khâu Nhân Lễ, trong lòng hoảng loạn, dường như không dám tin vào ánh mắt của y, người trước mắt thật sự là Bí thư Khâu hiền lành, thuần hậu trước kia sao?
Ở tỉnh Tề hai năm, Khâu Nhân Lễ để lại ấn tượng cho phần lớn cán bộ tỉnh Tề là hòa ái dễ gần, đối nhân xử thế trầm ổn, có lực hấp dẫn, cũng không tức giận.
Hôm nay, Khâu Nhân Lễ cũng không biểu lộ tức giận rõ rệt, nhưng vẻ mặt nghiêm nghị giữa vùng trán khiến Hà Giang Hải chỉ nhìn một cái liền hết hồn, không tự chủ được trong lòng hoảng sợ
Bí thư Khâu sao giống như đã biến thành một người khác?
Hạ Tưởng lại trong lòng hiểu rõ, Khâu Nhân Lễ chẳng qua chỉ vừa lộ ra móng vuốt sắc bén mà thôi.
- Sự tình hôm nay, các đồng chí chắc là đã nghe nói rồi, đồng chí Lỗ Thành Lương tự sát rồi…
Vẻ mặt của Khâu Nhân Lễ vô cùng đau xót
- Tôi muốn nói chính là, đồng chí Lỗ Thành Lương là một đồng chí tốt phẩm hạnh tốt đẹp, anh ấy vốn có thể vì nước nhà làm ra càng nhiều cống hiến, lại bởi vì bị người ta hãm hại mà tự sát. Người xưa trọng danh phí hoài bản thân mình, hy sinh vì nghĩa, hôm nay, đồng chí Lỗ Thành Lương dùng sinh mạng của anh ấy để trả giả, đã dạy một khóa bi tráng cho chúng ta. Các đồng chí, tôi rất đau lòng!
Câu cuối cùng, Khâu Nhân Lễ bỗng nhiên đề cao âm điệu, chẳng những làm cho Hà Giang Hải sợ tới mức run run, ngay cả Chu Hồng Cơ cũng không khống chế được cảm xúc, sắc mặt đại biến
Chỉ có Hạ Tưởng và Tôn Tập Dân có thể thản nhiên
Tôn Tập Dân trong lòng thầm than, Hồng Cơ rốt cuộc vẫn còn non một chút, kinh nghiệm quá ít. Đồng thời trong lòng cũng là bi phẫn khó hiểu, Hà Giang Hải ơi Hà Giang Hải, anh thật là đem tảng đá đập chân mình, khư khư cố chấp cũng thôi đi, còn thiếu chút kéo Chu Hồng Cơ xuống nước… Cũng may, y đã kịp thời nhắc nhở Chu Hồng Cơ, ở thời khắc mấu chốt, lập tường của Ủy ban Kỷ luật tỉnh đã có chuyển biến, mới có lòng tin không đếm xỉa đến như bây giờ
Nếu không, Khâu Nhân Lễ và Hạ Tưởng mượn đề tài để nói chuyện của mình, Chu Hồng Cơ cũng khó trốn trách nhiệm.
Hôm nay, y cũng muốn xem xem Hà Giang Hải làm thế nào qua ải
Kỳ thật nếu muốn nói thật, Tôn Tập Dân tuy rằng có ý nguyện cơ bản cùng Hà Giang Hải hợp tác, có lập trường đối kháng tự nhiên với Khâu Nhân Lễ, Hạ Tưởng, nhưng dù sao cũng không phải một phái hệ với Hà Giang Hải, cách nghĩ sâu xa không thể cho ai biết chính là, Hà Giang Hải một hệ suy yếu, đối với Khâu Nhân Lễ là chuyện tốt, đối với y mà nói, làm sao không phải chuyện tốt?
Nhưng khiến Tôn Tập Dân không ngờ tới chính là, Hà Giang Hải cũng không cho không, không ngờ còn có chuẩn bị ở sau!