Không chỉ Hạ Tưởng vô cùng coi trọng lần gặp này, Tôn Tập Dân và Nha Nội cũng đã mong chờ cuộc gặp gỡ quan trọng với Hạ Tưởng đã lâu, cũng kỳ vọng rất cao.
Đúng là vì vậy, Tôn Tập Dân mới làm ra vẻ nhượng bộ, bằng lòng để Hạ Tưởng làm chủ, lấy thân phận chủ nhà mở tiệc chiêu đãi Nha Nội. Vốn ông ta muốn tránh ngại, sau lại nghĩ không cần phải vậy..., bởi vì lúc ấy Hạ Tưởng đã ra ám chỉ, còn muốn mời hai người bạn đến cùng tiếp khách, khiến cho Tôn Tập Dân thấy rõ dụng tâm của Hạ Tưởng.
Có thể ngồi cùng một chỗ, có thể đàm đạo, nhưng không khác biệt lắm chính là giải quyết việc tăng lập trường chung, giảm giao tình cá nhân, tiếp càng nhiều khách, lại càng không có cách nào gia tăng giao lưu cảm tình cá nhân.
Xác định địa điểm khách sạn gặp mặt —khách sạn Hào Thiên, làm chủ trì, Hạ Tưởng tới trước một bước, chờ Tôn Tập Dân và Nha Nội đến.
Tôn Tập Dân và Nha Nội ngồi chung một xe, chỉ chậm hơn Hạ Tưởng mười phút. Bởi vì một nửa là việc công một nửa là việc tư, Hạ Tưởng cũng không làm phiền nhiều nhân viên phục vụ, ngoài nhân viên phục vụ, chỉ có hắn và Ngô Thiên Tiếu, Ôn Tử Tuyền chờ đón ở cửa.
Theo như lời Hạ Tưởng hai vị khách đi cùng, chính là Ngô Thiên Tiếu và Ôn Tử Tuyền
Kỳ thật lúc đầu hắn muốn mời Hạ Lực và Tần Khản tiếp khách, sau lại nghĩ có lẽ sẽ làm Tôn Tập Dân có cảm giác khiêu khích, đến phút chót liền quyết định để Ngô Thiên Tiếu và Ôn Tử Tuyền ra mặt. Ngô Thiên Tiếu thân là thư ký, làm bạn lãnh đạo tham dự tiệc tùng, là thái độ bình thường. Ôn Tử Tuyền thân là Phó trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, lại là phụ nữ, cô ra mặt có thể điều tiết không khí, về công về tư đều thích hợp.
Nha Nội khí sắc không tồi, vô cùng nhiệt tình bắt tay Hạ Tưởng. Lúc giới thiệu đến Ôn Tử Tuyền, vẻ mặt Nha Nội rõ ràng bị kiềm hãm, cho dù anh ta che giấu rất khá, chợt lóe mà qua, nhưng khó thoát khỏi ánh mắt không cận thị và lợi hại của Hạ Tưởng.
Nha Nội bắt tay Ôn Tử Tuyền, tươi cười tăng lên vài phần:
- Tôi mới biết được hoá ra Tỉnh ủy tỉnh Tề còn có một vị thiên hạ đệ nhất Phó trưởng ban thư ký.
Ôn Tử Tuyền kiến thức sâu rộng, cười nói:
- Nói Tổng giám đốc Cao chắc chắn sẽ cười, danh xưng thiên hạ đệ nhất quả thật quá vang dội, tôi không đảm đương nổi.
- Sao mà không đảm đương nổi...
Nha Nội không để ý Tôn Tập Dân ở đây, tiếp tục bắt chuyện với Ôn Tử Tuyền,
- Tôi cũng coi như đã từng chứng kiến vô số cán bộ là phụ nữ, có thể ngồi vào vị trí như Phó trưởng ban thư ký Ôn, thì có rất ít. Nhưng đồng thời lại đoan trang tao nhã giống Phó Trưởng ban thư ký Ôn, thì chưa bao giờ gặp qua, lời nói không hề cường điệu, tìm khắp trong nước, không ai có thể sánh bằng Phó trưởng ban thư ký Ôn quốc sắc thiên hương...
Nghĩ đến Nha Nội ở thủ đô từng đùa nghịch Vệ Tân, lại nhìn thấy Nha Nội ở trước mặt Ôn Tử Tuyền chậm rãi mà nói, nói nhiều như người không được thỏa mãn tính háo sắc vậy. Hạ Tưởng cảm thán, giang sơn dễ đổi, đánh chết cái nết không chừa, Nha Nội khá lắm Nha Nội, anh ta cũng có khuyết điểm vô cùng rõ ràng — là háo sắc.
Tôn Tập Dân ở một bên sắc mặt hơi xấu hổ, ông ta cũng không nghĩ Nha Nội không được việc như thế, nhìn thấy phụ nữ liền thất thố, nói cho cùng Ôn Tử Tuyền cũng không phải đẹp vô cùng, nhưng anh ta lại có vẻ mặt tham lam như vậy?
Lại nghĩ có lẽ Hạ Tưởng cố ý sắp xếp Ôn Tử Tuyền tham dự, chính là bởi vì biết rõ Nha Nội háo sắc để khiến Nha Nội tự bôi xấu trước mặt mọi người.
Có lẽ Tôn Tập Dân không biết là Ôn Tử Tuyền có bao nhiêu kẻ mê, nhưng đối với Nha Nội mà nói thì không giống, đối với người đã trải qua vô số phụ nữ như Nha Nội mà nói, một phụ nữ chỉ có bề ngoài xuất chúng là không đủ. Phải có sự kết hợp giữa nghề nghiệp và thân phận không bình thường cùng sức hấp dẫn và bề ngoài hoàn mỹ, mới có sức hấp dẫn toàn diện với đàn ông.
Cái gọi là sức hấp dẫn, đúng là khiến rất nhiều đàn ông khao khát.
Sau khi vào phòng ngồi xuống, Tôn Dập Dân ngồi trước, Hạ Tưởng xếp Nha Nội ngồi cạnh, vốn dựa theo trình tự, hẳn là Ngô Thiên Tiếu ngồi cạnh Nha Nội, nhưng Ôn Tử Tuyền lại cố ý ngồi cạnh Nha Nội, khiến Nha Nội không kìm hãm được thái độ hoan hỉ.
Tôn Tập Dân thở dài trong lòng, hôm nay gặp Hạ Tưởng, vốn đã chuẩn bị vô cùng đầy đủ, định mượn cơ hội này cùng Hạ Tưởng nói chuyện hợp tác công việc, không nghĩ một Ôn Tử Tuyền xuất hiện, hoàn toàn khiến Nha Nội mất đi phương hướng, thật sự là tính sai.
Hoặc có thể là, Ôn Tử Tuyền chính là phần thắng hôm nay của Hạ Tưởng sao?
Hạ Tưởng tự nhiên nhìn ra vẻ nghi hoặc của Tôn Tập Dân, cũng không giải thích gì, tuy hôm nay sắp xếp Ôn Tử Tuyền tiếp khách, không có ý đồ gì, không ngờ thu được hiệu quả bất ngờ, coi như là thu hoạch ngoài ý muốn. Hắn cười thầm, Nha Nội có khuyết điểm là háo sắc, thật đúng là một nhược điểm dễ dàng để bị lung lạc.
Đương nhiên, với thực lực của Nha Nội, cũng sẽ không ai dám lấy chuyện phụ nữ ra để nói với anh ta.
Nhưng cho dù như thế nào, Nha Nội như thế, khiến Hạ Tưởng đối với anh ta tự dưng khinh thường ba phần.
Nếu là Hạ Tưởng làm chủ mở tiệc chiêu đãi Nha Nội, không thể thiếu một chút lời dạo đầu, Hạ Tưởng liền đơn giản nói vài câu, lại bởi vì dù sao Tôn Tập Dân cũng là Chủ tịch tỉnh, cấp bậc cao, cho nên còn muốn nói chuyện với Tôn Tập Dân.
Cũng may Tôn Tập Dân cũng không làm dáng vẻ quan lớn quá mức, chỉ thoải mái mà nói vài câu cho xong việc -- có cán bộ làm quan đã lâu nói chuyện chính là chẳng phân biệt được trường hợp, thao thao bất tuyệt sau đó xin ý kiến phê bình chính thức mở yến.
Ngô Thiên Tiếu đảm nhiệm rót rượu kiêm nhân viên phục vụ, ông ta mắt tới tay đến, ở giữa điều tiết không khí, coi như thuận buồm xuôi gió, lại được Tôn Tập Dân khích lệ vài lần. Tôn Tập Dân không biết sao không mang thư ký đến, ông ta khen Ngô Thiên Tiếu cũng là nói cho Hạ Tưởng nghe, trên cao nhìn xuống khen vài câu cũng không có gì, lại nói Ngô Thiên Tiếu so sánh với Hoàng Sang sẽ càng làm được lớn hơn, khiến cho Hạ Tưởng không khỏi lay động tâm tư.
Hoàng Sang là thư ký mà Tôn Tập Dân trực tiếp đưa từ Bắc Kinh đến, nhưng Tôn Tập Dân cần gì phải giáp mặt nói Hoàng Sang như vậy? Chẳng lẽ có chuyện gì khiến Tôn Tập Dân không vừa lòng?
Hạ Tưởng một mặt vừa nghe Tôn Tập Dân nói, một mặt quan sát Nha Nội nhiệt tình quá mức đối với Ôn Tử Tuyền, gần như suốt nửa giờ, Nha Nội không nói việc chính sự gì, chỉ lo thỉnh thoảng nói giỡn với Ôn Tử Tuyền vài câu, một lòng một dạ nhào vào lòng Ôn Tử Tuyền.
Hạ Tưởng chỉ cười, hắn rất tin tưởng Ôn Tử Tuyền, Ôn Tử Tuyền đối phó với đàn ông rất thành thạo, hắn tuyệt không lo lắng Ôn Tử Tuyền và Nha Nội sau lưng lén phá vỡ nguyên tắc. Nhưng thật ra Tôn Tập Dân, sau khi vài lần nhìn với ánh mắt ra hiệu với Nha Nội mà không có hiệu quả, đơn giản cũng không để ý tới hành động nhàm chán của Nha Nội, ngược lại chậm rãi vào vấn đề với Hạ Tưởng.
- Phó bí thư Hạ, tôi có biết được một chút thực lực của Tập đoàn Đạt Tài, dường như gần đây vốn quay vòng của Tập đoàn Đạt Tài xuất hiện một chút nghi vấn...
Tôn Tập Dân và Hạ Tưởng ngồi rất gần, nói chuyện, ông ta lại cố ý nghiêng thân mình hạ giọng, hiển nhiên là không để người khác nghe được,
- Tập đoàn Đạt Tài đầu tư là chuyện lớn, phải thận trọng, không thể có một chút lệch lạc, nếu không, công tác của đồng chí Đinh Sơn thành vô ích, hơn nữa Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh mặt mũi cũng khó coi.
Hạ Tưởng liền biết Tôn Tập Dân chắc chắn sẽ nhắc tới vấn đề Tập đoàn Đạt Tài, Nha Nội lấy tư cách là bên Tập đoàn Thiên Giang, thông qua Tôn Tập Dân tích cực chủ động muốn gặp hắn, tất nhiên là có chuyện muốn nói.
Việc luân chuyển tài chính của Tập đoàn Đạt Tài quả thật xuất hiện một số vấn đề, bởi vì Thành Đạt Tài quá ham thích sản nghiệp bất động sản, tiền hành những bước quá lớn, làm cho tài chính xuất hiện chỗ yếu kém, một số chỗ gần như gãy. Cũng là nguyên nhân căn bản gần đây Tập đoàn Đạt Tài áp dụng thái độ tiêu cực chờ đợi đối với việc thúc đẩy dự án ở Ngũ Nhạc ra đời.
Tôn Tập Dân có thể hoàn toàn chỉ ra tình trạng tài chính của Tập đoàn Đạt Tài, hiển nhiên sau lưng cũng có đầu tư điều tra, nhất định có con đường thẩm tra tài vụ của Tập đoàn Đạt Tài.
Trên thực tế, Thành Đạt Tài là một người giỏi, ông ta đã nghĩ tới biện pháp giải quyết tài chính, đại khái là khoảng một tháng có thể hóa giải nguy cơ trước mắt, và từ chối đề nghị cung cấp trợ giúp của Hạ Tưởng.
Người quang minh trước mặt không nói tiếng lóng, Hạ Tưởng ăn ngay nói thật:
- Quả thật là vốn quay vòng tạm thời lâm vào hoàn cảnh khó khăn, tuy nhiên có thể giải quyết vấn đề, sẽ không ảnh hưởng đến đầu tư ở Ngũ Nhạc. Nói đến dự án sản nghiệp bất động sản công viên địa chất của Tập đoàn Đạt Tài, tôi đang muốn báo cáo một tiếng với Chủ tịch tỉnh Tôn, định xin chỉ thị của Bí thư Khâu. Tốt nhất Tỉnh ủy cũng nên ra mặt phối hợp một chút, hiện tại công tác thu hút đầu tư hơi lạc hậu, và không tương xứng cho lắm với địa vị kinh tế mạnh của tỉnh Tề...
Sắc mặt Tôn Tập Dân hơi biến đổi, tốt thôi, ông ta vừa mới nhắc tới vấn đề tài chính của Tập đoàn Đạt Tài, ý đồ là tạo áp lực với Hạ Tưởng để thuận lợi cho việc ra điều kiện, Hạ Tưởng lập tức liền tung ra đề nghị Tỉnh ủy phải ra mặt thành lập tổ phối hợp, căn bản là thái độ đối chọi gay gắt. Xem ra, kế tiếp phải nói ra điều kiện, Hạ Tưởng sẽ không đáp ứng rồi.
Tôn Tập Dân hơi không vui, tại tỉnh Yến khi ông ta và Hạ Tưởng còn có mâu thuẫn, sau khi đi vào tỉnh Tề, vẫn tránh xung đột trực tiếp với Hạ Tưởng. Cũng may Hạ Tưởng thân là Phó bí thư tỉnh ủy, không có nhiều chỗ cùng công tác với ông ta, nên vẫn còn là trời trong nắng ấm. Không ngờ vừa mới có điều kiện tiếp xúc, Hạ Tưởng đã không chịu có một chút nhượng bộ, đã nghĩ trước sau nắm trong tay quyền chủ động, thực sự khinh thường ông ta không dám phủ quyết dự án của Tập đoàn Đạt Tài sao?
Cho dù Khâu Nhân Lễ lên tiếng, ông ta không thể phủ quyết, nhưng thân là Chủ tịch tỉnh, vẫn có quyền chấp hành cụ thể, là có thể áp dụng phương pháp kéo dài, cũng có thể khai tử dự án của Tập đoàn Đạt Tài.
Lấy việc thương lượng là tốt rồi, muốn chú ý một chút, Chủ tịch tỉnh tuy rằng là nhân vật số hai, cũng không thể bãi bỏ sắp xếp của Bí thư Tỉnh ủy!
Tôn Tập Dân trên mặt chợt lóe tức giận, đang muốn mở miệng nói điều gì nữa, Hạ Tưởng lại nói chuyện:
- Tuy nhiên ngẫm nghĩ một chút, Tỉnh ủy gần đây nhiều sự tình, vẫn đang thiếu người làm. Cho dù thành lập tổ liên hợp, tôi cũng không có khả năng đảm nhiệm tổ trưởng.
Lời nói của Hạ Tưởng, làm như lầm bầm lầu bầu, lại làm như lộ ra một khả năng khác cho Tôn Tập Dân.
Tôn Tập Dân như hiểu ra điều gì, nói:
- Phó bí thư Hạ nói cũng phải... :
Ông ta hơi trầm ngâm, rốt cục vẫn là đưa ra vấn đề chính yếu hôm nay — kỳ thật vốn nên từ chính miệng Nha Nội, hiện tại lại từ miệng ông ta, thật là khiến ông ta cảm thấy bất đắc dĩ. Đồng thời, khí thế cũng giảm vài phần, dù sao ông ta cũng là Chủ tịch tỉnh, không phải thương nhân — lại nhìn thoáng qua Ôn Tử Tuyền mặt mày hớn hở liếc mắt với Nha Nội, dở khóc dở cười nói,
- Phó trưởng ban thư ký Ôn thật sự là...
Thực là gì, Tôn Tập Dân khó mà nói ra, ông ta lại không thể trách Ôn Tử Tuyền rất quyến rũ, chỉ có thể trách Nha Nội rất háo sắc.
- Không để ý tới bọn họ, Chủ tịch tỉnh Tôn có chỉ thị gì, cứ việc nói, tôi sẽ tận lực giúp Tập đoàn Đạt Tài sửa lại....
Hạ Tưởng chuẩn bị tốt bậc thang.
Tôn Tập Dân lại cảm thán Hạ Tưởng giúp đỡ đúng lúc, liền thuận thế nói tiếp nói:
- Ý của Tổng giám đốc Cao là, muốn mượn kinh nghiệm xây dựng nhiều năm của Tập đoàn Đạt Tài, đồng thời, anh ta cũng nguyện ý cung cấp đủ tài chính, trợ lực cho dự án Ngũ Nhạc của Tập đoàn Đạt Tài.
Hạ Tưởng kinh ngạc, Nha Nội... thật to gan!