Hạ Tưởng tới Bắc Kinh sớm hơn Khâu Tự Phong, Mai Hiểu Lâm một ngày, cho nên không có khả năng là Khâu - Mai đến đây đón máy bay. Kỳ thực hắn không cho văn phòng tỉnh Tề ở Bắc Kinh đến đón máy bay, cũng là không muốn kinh động quá nhiều người.
Cũng vì Phó Tiên Tiên trược đó đã thông báo, muốn để nhà họ Phó tới đón.
Hạ Tưởng cũng chỉ có thể thỏa mãn yêu cầu nho nhỏ của cô.
Hạ Tưởng khi thấy Ngô Thiên Tiếu có vẻ mặt kinh ngạc đến ngây người đứng ở trước mặt chiếc xe đen, gần như sắp thất lễ, không khỏi bật cười. Ngô Thiên Tiếu tuy rằng là thư kí của Phó bí thư tỉnh ủy, nhưng y vẫn luôn ở thành phố Lỗ, rất ít đến Bắc Kinh làm việc, đất Bắc Kinh, nơi tập hợp quan lớn, nơi hội tụ xe hiệu, thành phố Lỗ dù là thành phố cấp phó tỉnh, so sánh với nhau, cũng là khác biệt rất nhiều.
Ngô Thiên Tiếu nhất thời trong tình trạng kinh ngạc đến ngây người
Tuy nhiên khi Hạ Tưởng nghe có người gọi tên mình, lại cười, mới hiểu rõ nguyên nhân thật sự khiến Ngô Thiên Tiếu kinh ngạc đến ngây người.
Không sai, ngồi trong xe là một nhân vật lớn mà Ngô Thiên Tiếu chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy - Cổ Thu Thật.
Ngô Thiên Tiếu đương nhiên nhận biết Cổ Thu Thật, y sớm đã nghiên cứu qua tài liệu của Hạ Tưởng, biết phó bí thư Hạ đại khái cùng vị ủy vên thường vụ bộ Chính trị, ủy viên nào có quan hệ chặt chẽ, cũng nghe nói qua chút ít về sự kết giao giữa Cổ Thu Thật và phó Bí thư Hạ.
Nhưng tin đồn dù sao cũng chỉ là tin đồn, lan truyền rất sống động, có khi chỉ có thể là tin đồn, đảm đương không nổi thực tế. Trên chính trị có rất nhiều sự việc, thật thật giả giả, rất khó phân biệt, Ngô Thiên Tiếu tuy rằng không hoài nghi toàn bộ nhưng cũng chỉ tin một nửa.
Cho nên người bên trong xe tỏ ra thân thiết tươi cười, thậm chí còn lễ phép nói một câu với y, sau đó khi gọi Hạ Tưởng lên xe, y gần như không thể tin được vào mắt mình… Thật sự đường đường là Ủy viên bộ Chính trị Cổ Thu Thật?
Bí thư Cổ chính miệng khen y lễ phép?
Bí thư Cổ tự mình đến sân bay đón phó Bí thư Hạ?
Một Uỷ viên bộ Chính trị hàng tôn quý tới đón một Phó bí thư Tỉnh ủy, không nói giỡn chứ? Ngô Thiên Tiếu biết quy tắc quan trường lớn hơn trời, nhất là người Trung Quốc rất tôn trong tôn ti trật tự, ở trường hợp chính thức, ngay cả sắp hàng đi đường cũng không được lọan xạ.
Đừng nói Phó bí thư Tỉnh ủy, Bí thư Tỉnh ủy cũng không đáng Uỷ viên bộ Chính trị đến nghênh đón, phó Bí thư Hạ thực sự là có thể diện to lớn!
Thảo nào không cho văn phòng tỉnh Tề tại Bắc Kinh tiếp đón, so với bí thư Cổ, bọn họ đến tư cách theo đuôi sau ô tô cũng không có… Ngô Thiên Tiếu quả thực là chưa từng thật sự cùng lãnh đạo Cấp Phó Quốc đối mặt qua, dưới sự khiếp sợ, nhất thời thất lễ cũng không tránh được.
Tuy nhiên dù sao y sau khi theo Hạ Tưởng, thân phận nước lên thì thuyền lên, cũng coi như kiến thức rộng rãi, trước khi Hạ Tưởng chưa tới gần, cuối cùng lại khôi phục thái độ bình thường, vội cung kính thăm hỏi Cổ Thu Thật.
Cổ Thu Thật còn hứng thú nói một câu:
- Anh chính là thư ký Ngô Thiên Tiếu của phó Bí thư Hạ?
Ngô Thiên Tiếu gần như không thể hô hấp, một thư ký nhỏ nhoi của Phó bí thư Tỉnh ủy như y, không ngờ có thể khiến Cổ Thu Thật nhớ kỹ tên, thật sự là vinh hạnh lớn. Trong nước có mấy chục thư ký số 1 Tỉnh ủy, có mấy người có thể khiến Cổ Thu Thật há miệng đọc tên?
Chỉ sợ không có mấy người! Càng huống hồ y là thư ký thứ 3 tỉnh ủy.
Ngô Thiên Tiếu cảm kích vì được sủng ái mà lo sợ, còn có sợ hãi, liên tục gật đầu, hồi hộp đến nổi nói không ra lời.
Nữ sợ gả sai chồng, nam sợ vào sai ngành, thật là không sai một chút nào. Bây giờ còn thêm một câu, làm nhân viên công vụ là bước ra bước đầu tiên trên ngàn dặm trường chinh, làm thư kí cũng chỉ là bước thứ hai, chỉ có theo đúng lãnh đạo, mới là bước thứ ba quan trọng.
Thẳng đến khi lên được xe Cổ Thu Thật - đương nhiên là xe sau, y không có tư cách ngồi cùng một xe với Cổ Thu Thật - trong lòng Ngô Thiên Tiếu còn buồn bực, cho dù phó Bí thư Hạ và bí thư Cổ có quan hệ tốt đẹp đi nữa, cũng không đến mức tự mình đến sân bay để đón tiếp phó Bí thư Hạ? Chẳng lẽ phó Bí thư Hạ đáng để bí thư Cổ đánh giá cao như vậy?
Nói thật, Cổ Thu Thật xuất hiện ở sân bay, cũng ngoài dự kiến Hạ Tưởng, bởi Hạ Tưởng cũng không ngờ tới.
Cổ Thu Thật không phải đặc biệt đến đây đón hắn, rõ ràng trong lòng Hạ Tưởng biết, cho dù Cổ Thu Thật này lấy thân phận cá nhân đến, cũng không cần thiết, bởi vì quan hệ giữa hắn và Cổ Thu Thật, thật sự không đến mức như vậy, đón hay không đón, cũng chỉ là hình thức thôi, đón, sẽ không khiến quan hệ của hắn và Cổ Thu Thật tiến thêm một bước. Không đón, quan hệ của hắn và Cổ Thu Thật cũng không bất hòa.
Như vậy Cổ Thu Thật xuất hiện tại sân bay khẳng định có mục đích khác?
Phó Tiên Tiên không ngồi trên xe Cổ Thu Thật, cô ngồi trên xe nhà họ Phó, chào hỏi với Cổ Thu Thật, sau đó vẫy tay tạm biệt.
Hạ Tưởng và Cổ Thu Thật ngồi cùng nhau ở băng ghế phía sau, cũng là hắn và Cổ Thu Thật quen nhau, liền hỏi một câu:
- Bí thư Cổ đến sân bay tiễn bạn à?
Cổ Thu Thật ha hả cười, hiểu được ý tứ Hạ Tưởng, nói:
- Tiễn một người bạn cũ, vừa lúc lại thuận tiện đón anh lên xe, một công đôi việc.
- Đúng rồi, Bí thư Tống mới rời Bắc Kinh, tôi nghe ông ta nói, hôm trước mới cùng bí thư Cổ gặp mặt
Hạ Tưởng liền đúng lúc chuyển đề tài, không thì lại cùng Cổ Thu Thật gây nên vấn đề giằng co
Sự tình Tống Triêu Độ vào Bộ, đại khái tiến triển tới hai phần ba tiến trình rồi, không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn sang năm lúc nhiệm kì mới, năm đó tại tỉnh Yến suýt nữa bị Cao Thành Tùng làm cho cực khổ, từ đó về sau Trưởng ban thư ký Tống tiền đồ ảm đạm, sẽ thật sự bước vào hàng ngũ lãnh đạo cấp phó quốc, thực hiện mục tiêu lớn nhất của đời người, đạt tới đỉnh cao không ai với tới trong quan trường
Cao Thành Tùng dưới kia khi biết được, sẽ có thể cảm thán bất đắc dĩ đúng là người tính không bằng trời tính hay không? Chẳng qua người thời nay học hoặc không học lịch sử, đều không thừa nhận, nhưng lại khách quan tồn tại một chân lý chính là, quá trình lịch sử, thật sự không thể lấy ý chí cá nhân thay đổi được.
Hạ Tưởng cũng cảm thấy vui mừng thay Tống Triêu Độ vì cuối cùng đã bước ra một bước kiên cố
Trước khi tới Bắc Kinh, hắn và Tống Triêu Độ còn gọi một cuộc điện thoại, biết hắn đến mà Tống Triêu Độ phải rời đi, không thể gặp mặt một lúc, trong lòng còn tiếc nuối.
Cũng phải, ở thời điểm Tống Triêu Độ ngồi vào chiếc ghế vàng Chủ tịch tỉnh, thậm chí thời khắc Tống Triêu Độ thăng Bí thư Tỉnh ủy, Hạ Tưởng đều không có kích động, cũng không gấp gáp muốn cùng Tống Triêu Độ nói chuyện tâm tình, nhưng khi biết được việc Tống Triêu Độ vào Bộ, trong nháy mắt sắp thành cục đã định, hắn lại kích động một cách khó hiểu.
Bởi vì hắn biết Tống Triêu Độ sẽ có một ngày sẽ đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh, sẽ hướng tới địa vị cao của Bí thư Tỉnh ủy, nhưng vận mệnh Tống Triêu Độ có thể vì lịch sử lệch lạc mà thay đổi hay không, có thể cuối cùng thành một trong những người lãnh đạo quốc gia hay không, vẫn luôn là sự chờ mong của hắn từ mười mấy năm trước!
Trước khi chưa bước vào con đường làm quan, hắn liền âm thầm đem toàn bộ hy vọng gửi gắm trên người Tống Triêu Độ.
Mà ngày nay, tuy rằng Tống Triêu Độ đã không hề có ảnh hưởng lớn trong tầm mắt hắn, tuy rằng hiện tại Tống Triêu Độ đã không quyết định được vận mệnh của hắn, nhưng Hạ Tưởng vẫn duy trì kỳ vọng lúc ban đầu, hy vọng Tống Triêu Độ như hắn mong ước, có khả năng leo lên sân khấu bộ Chính trí nhìn xuống cán bộ khắp thiên hạ.
Tống Triêu Độ có thể vào Bộ, so với Cổ Thu Thật lúc mới vào Bộ càng tác động đến tiếng lòng Hạ Tưởng, tuy nói quả thật trên chuyện Tống Triêu Độ vào Bộ, Hạ Tưởng vẫn không thể ra tay giúp đỡ, nhưng cũng không ngăn cản sự chú ý và quan tâm của hắn đối với bản thân sự việc, cùng với tâm trạng bất cứ khi nào cũng chuẩn bị giúp một tay.
Tống Triêu Độ vào Bộ, cũng là Hạ Tưởng thắng lợi.
Trên thực tế đối với việc Tống Triêu Độ vào Bộ, Tổng Bí thư cũng không có ý kiến khác, bên thế lực gia tộc, nhà họ Phó có chút phân kì, nhưng vẫn bị Hạ Tưởng thuyết phục, cản trở sau cùng mấu chốt nhất chính là hệ bình dân, mà sự kiện Hà Giang Hải, gián tiếp nổi lên tác dụng thúc đẩy không thể thiếu, khiến hệ bình dân giơ tay thông qua việc lớn Tống Triêu Độ vào Bộ.
Nói cách khác, bên ngoài Hạ Tưởng không hề ra mặt giúp đỡ Tống Triêu Độ, trên thực tế, vẫn âm thầm thay Tống Triêu Độ đánh yểm trợ, thậm chí có thể nói, nếu không có Hạ Tưởng và quan hệ của thế lực gia tộc, thì khả năng Tống Triêu Độ vào Bộ là cực kỳ bé nhỏ.
Hơn nữa Hạ Tưởng xem xét thời thế, trên chuyện Hà Giang Hải lặng yên chuyển hướng cùng hệ bình dân hợp tác, thắng được thiện cảm của hệ bình dân, bởi vậy, Tống Triêu Độ rốt cuộc thắng được bốn điểm trong ủng hộ đa số.
Cổ Thu Thật biết rõ chuyện sau hậu trường, y vỗ vỗ bả vai Hạ Tưởng, cười nói:
- Theo đúng lãnh đạo và cất nhắc đúng cấp dưới, kỳ thực là đạo lý giống nhau. Hạ Tưởng, tôi và Triêu Độ khi gặp mặt, Triêu Độ nói về năm đó cùng cậu kết bạn, cảm xúc rất sâu, đối với các việc anh làm, trong lòng ông ta đều nắm rõ
Nghĩ đến cũng là Tống Triêu Độ mượn lời của Cổ Thu Thật, để hàm súc truyền đạt một thông điệp với hắn.
Hạ Tưởng trong lòng hiểu rõ, giữa hắn và Tống Triêu Độ quả thực không thèm để ý chuyện anh giúp tôi tôi giúp anh, quan hệ đến trình độ nhất định, sẽ không cần nói nhiều lời, nhiều lời, ngược lại sẽ có vẻ xa lạ, giống như hắn và Lý Đinh Sơn.
- Thủ tướng đề danh Lý Đinh Sơn đảm nhiệm bí thư Thành Uỷ thành phố Lỗ…
Hạ Tưởng vừa nghĩ đến Lý Đinh Sơn, Cổ Thu Thật liền nhắc đến Lý Đinh Sơn, hơn nữa còn trịnh trọng chuyện lạ đề ra
- Nếu tôi đoán không sai, đề danh của Thủ tướng, cùng thế cục tỉnh Tề có liên quan?
Hạ Tưởng cũng biết Cổ Thu Thật mặc kệ có ý hay cố ý đến tiếp đón, khẳng định là có mục đích, là muốn trước khi hắn gặp mặt người khác, muốn âm thầm quyết định một số việc.
Đề danh Lý Đinh Sơn đảm nhiệm Bí thư thành ủy thành phố Lỗ, là chuyện tốt, nhưng trước khi Hạ Tưởng còn chưa có đáp ứng Hà Giang Hải, Thủ tướng đã áp dụng hành động, chẳng lẽ lí do là nhân phẩm của hắn quá tốt?
Hạ Tưởng cười bất đắc dĩ, có khi nhân phẩm quá tốt cũng không phải chuyện tốt, người khác luôn thích đem tất cả sự việc làm đâu vào đấy, khiến hắn muốn từ chối, cũng từ chối không được. Nói thật Thủ tướng vẫn là rất hiểu biết về hắn, phía hệ phản đối, ngoại trừ Chu Hồng Cơ, thì không có được mấy người thực sự hiểu về con người của hắn.
Cũng tốt, nếu hắn bị đối thủ nghiên cứu thấu triệt, hắn sẽ chết sớm mất.
- Quả thật như thế.
Hạ Tưởng gật gật đầu, nhìn không ra Cổ Thu Thật ở đề danh của Lý Đinh Sơn có lập trường gì, liền lời ngay nói thật,
- Sự kiện Hà Giang Hải dừng ở đây, có lợi cho cục diện chính trị yên ổn đoàn kết của tỉnh Tề. Hà Giang Hải xuống đài thì dễ dàng, nếu sau khi xuống còn không buông tha, thế lực địa phương tỉnh Tề vô cùng to lớn, công tác Tỉnh ủy về sau sẽ gặp phải cản trở lớn hơn nữa, sẽ rất khó tiếp tục triển khai, cũng sẽ khiến rất nhiều người tỉnh Tề có cái nhìn không tốt đối với trung uơng.
Ý tứ của Hạ Tưởng đã rất rõ ràng, chính là rõ ràng rành mạch nói cho Cổ Thu Thật, hy vọng sự việc Hà Giang Hải xuống đài là hết.
Cổ Thu Thật im lặng một lát, vẻ mặt hơi ngưng trọng, sau đó một lúc lâu mới nói:
- Hạ Tưởng, đối với tình hình tỉnh Tề, Tổng Bí thư có cách nhìn khác :
Hạ Tưởng trong lòng kinh hãi, nếu Tổng bí thư không ủng hộ cách làm của hắn, thì đó sẽ là biến số cực lớn.
Ô tô chạy vào đường quốc lộ, ngoại trừ âm thanh lốp xe ma sát và chấn động truyền đến bên trong xe, tiếng gió bên ngoài gần như không nghe được, có thể thấy cách âm rất tốt.
Ô tô càng cao cấp, hiệu quả cách âm càng tốt, nhưng đồng thời với người say xe mà nói càng là sự tra tấn.
Bình thường người say xe không choáng ở máy kéo, chính bởi vì máy kéo có đủ sự giảm sóc, đủ không khí
Không khí bên trong xe nhất thời hơi nặng nề
Cổ Lâm Thật quả thực vẻ mặt không quá nghiêm túc, nhưng mà chỉ hơi thản nhiên thôi, y im lặng trong chốc lát, mới nói thêm:
- Trên vấn đề Hà Giang Hải, Tổng Bí thư không có nhận định, nhưng trên vấn đề ai tiếp nhận chức Bí thư Tỉnh ủy thành phố Lỗ, lại không có chung ý kiến.
Lời này vừa nói ra, Hạ Tưởng âm thầm thở dài một hơi, hắn thật lo lắng Tổng bí thư muốn tiếp tục truy cứu trách nhiệm Hà Giang Hải, cũng không phải hắn một lòng thật sự che chở cho Hà Giang Hải, mà là biết rõ một đạo lý tức nước vỡ bờ tuy rằng thô tục nhưng rất hiện thực.
Hà Giang Hải có nền móng ở tỉnh Tề nhiều năm, không phải không có nguyên nhân lịch sử. Hiện tại Hà Giang Hải lui về toàn bộ, Viên Húc Cường cũng lui ra trước thời hạn, hơn nữa Bí thư Tỉnh ủy và Chủ tịch tỉnh cũng không phải là người tỉnh Tề, dụng tâm của trung ương đối với tỉnh Tề vừa xem đã hiểu ngay, chính là muốn phá hiện tượng nguời tỉnh Tề trị Tề
Hạ Tưởng sở dĩ quyết định bảo vệ Hà Giang Hải yên lặng lui ra, cũng không phải là hắn thật tâm muốn cùng hệ bình dân hợp tác, cũng không phải hắn tâm tư mềm yếu, mà là hắn hiểu rõ mọi việc đều phải từ từ mưu tính, không thể một lần là xong, nếu không sẽ có khả năng thu được hiệu quả trái ngược.
Bởi vì tỉnh Tề ở kiếp trước, vẫn không phá vỡ vòng luẩn quẩn người Tề trị tề, tỉnh Tề hiện nay, tỉnh Tề ở thế giới kia đã có tiến triển, lúc này thích hợp nhẹ nhàng dừng bước chân, mà không phải tiếp tục hát vang tiến mạnh.
Tức nước vỡ bờ, Hà Giang Hải và Viên Húc Cường đều là hai nhân vật dẫn quân tỉnh Tề lại lần lượt lui ra, bang phái người Tề như rắn không đầu, thực lực sẽ từ từ giảm mạnh, lại dùng thủ đọan nước ấm luộc ếch chẫm rãi hòa giải, cuối cùng ó thể đạt tới mục đích thật sự.
Mà nếu Hà Giang Hải xuống đài còn chưa xong chuyện, còn muốn sau khi thanh toán còn cộng thêm diệt tận gốc, Hạ Tưởng rất lo lắng thế lực địa phương trung tầng tỉnh Tề khổng lồ sẽ không thể nhịn được hơn nữa, mà phản kháng mạnh mẽ.
Đừng tưởng rằng tình thế mới thì không xuất hiện tình huống phản kháng, nó vẫn có như thường! Chẳng qua là ở một dạng khác mà thôi, sẽ không đình công tiêu cực, cũng sẽ không bằng mặt không bằng lòng, chỉ cần kết hợp lại, làm ra mấy cuộc biểu tình không lớn không nhỏ là được, tuyệt đối khiến cho anh không chịu nổi. Ngược lại anh không có khả năng điều tra ra ai đứng phiá sau làm chủ, bởi vì anh đã rơi vào đại dương mênh mông của cuộc đấu tranh nhân dân.
Ở một tỉnh Tề với quan niệm tư tưởng quê mùa vô cùng mãnh liệt, nếu dùng không tốt cán bộ địa phương, đừng nói công tác khó có thể tiếp tục, thậm trí sẽ có đủ lọai việc sinh ra ngoài dự kiến không ngờ tới, khiến anh bó tay bó chân, khiến anh không kế khả thi, khiến anh đừng nói có chiến tích, không biến thành mặt xám mày tro thật sự đã không tồi.
Hạ Tưởng suy nghĩ sâu xa hơn, cũng không lộ ra với bất cứ ai, hắn cũng rõ, Tổng Bí thư tán thành ngừng sự việc Hà Giang Hải ở đây, cũng căn cứ vào suy xét giống vậy.
Nhưng Tổng bí thư không đồng ý Lý Đinh Sơn tiếp nhận chức vụ Bí thư Thành ủy thành phố Lỗ, thì không biết xuất phát từ suy nghĩ gì, nhưng điểm xuất phát của Tổng bí thư cũng không quan trọng, quan trọng là, rèn luyện chính trị của Lý Đinh Sơn lại không lọt vào mắt Tổng bí thư.
Có lẽ nguyên do là vì lúc Lý Đinh Sơn mới vào tỉnh Tề, đã quá mức cấp tiến hoặc là liều lĩnh, mới gián tiếp dẫn tới cuộc chiến tranh của sản nghiệp muối, khiến Lý Đinh Sơn cho ở trong mắt cao tầng của Tổng Bí thư là không đủ thành thục điềm đạm, chắc chắn, cũng thiếu hụt sự khôn ngoan nên có của cán bộ cấp phó tỉnh.
Thành phố Lỗ là tỉnh lị, vị trí vô cùng quan trọng, chức Bí thư Tỉnh ủy thành phố Lỗ, quan trọng hơn nhiều so với Phó chủ tịch tỉnh phân công quản lý mấy ngành mà Lý Đinh Sơn đương nhiệm. Một là nhân vật số một chủ trì toàn diện công tác, một là "phó chức" ở hội nghị thường vụ xếp hạng trợ thủ gần cuối, hai người hơn kém không chỉ là hơn kém vài thứ tự xếp hạng, mà là sự khác nhau tương đối lớn.
Kỳ thực khi Hà Giang Hải đề nghị Lý Đinh Sơn đảm nhiệm chức Bí thư thành ủy thành phố Lỗ, Hạ Tưởng ngoài mặt từ chối cho ý kiến, trong lòng cho rằng chỉ sợ đề danh của Lý Đinh Sơn rất khó thông qua bổ nhiệm, trước tiên không nói đến ý kiến của ban tổ chức trung ương, không nhắc đến Ngô Tài Dương có thiện cảm với Lý Đinh Sơn không, chính là Tổng Bí thư chắc chắn sẽ không tán thành đề danh Lý Đinh Sơn.
Tuy rằng, Lý Đinh Sơn có thể đảm nhiệm chức phó chủ tịch tỉnh, vốn là do tổng bí thư baỳ mưu tính kế.
Thật ngạc nhiên nhưng đúng là như vậy!
Phải nói, hắn còn chưa đặt chân vào Bắc Kinh, ý tứ Tổng Bí thư không muốn Lý Đinh Sơn cđảm nhiệm lỗ thị Bí thư thành ủy đã truyền đạt tới tai, bởi vậy có thể thấy được, Tổng Bí thư đối với những gì Lý Đinh Sơn đã làm có nhiều bất mãn.
Hạ Tưởng trầm ngâm một lát:
- Tối nay tôi gặp mặt trưởng ban Ngô.
Làm Trưởng ban Tổ chức Trung ương, trên vấn đềđề cử cán bộ cấp phó tỉnh, có quyền phát ngôn rất lớn, Lại bộ Thượng thư không phải hư danh, tuy rằng cấp chính tỉnh phải nghe cấp trên bày vẽ mưu kế, nhưng sàng lọc cấp phó tỉnh, Ban Tổ chức Trung ương có lẽ không quyết định được ai được chọn, nhưng ai không được chọn, vẫn đủ quyền quyết định.
Chính là nói, Ngô Tài Dương nói một lời quyết định, nói là Lý Đinh Sơn không phù hợp điều kiện đề bạt chức Bí thư Thành ủy thành phố Lỗ, thì đề danh của Lý Đinh Sơn sẽ trực tiếp bị loại ra bên ngoài, ngay đến Tổng Bí thư cũng không tiện phản đối ý kiến của Ngô Tài Dương
Nói đùa, đường đường một Trưởng ban Tổ chức Trung ương, ngay cả quyền bãi bỏ đề cử cán bộ cấp phó tỉnh cũng không có sao?
Cổ Thu Thật gật đầu, bởi Hạ Tưởng không hỏi lí do, vô điều kiện che chở cho Lý Đinh Sơn, trực tiếp chỉ ra muốn từ căn nguyên ngăn cản đề cử Lý Đinh Sơn, quả thực có phẩm chất ưu tú kịp thời ứng đối, tiềm chất khởi đầu của một chính trị gia.
Cổ Thu Thật vỗ bả vai Hạ Tưởng:
- Tình nghĩa không thể đại biểu chính trị, rất nhiều sự việc phải xuất phát từ đại cục. Đồng chí Đinh Sơn vẫn là thích hợp đảm nhiệm phó chức
Cổ Lâm Thật vẫn chưa nói Tổng Bí thư muốn đề cử ai đảm nhận chức Bí thư thành ủy thành phố Lỗ, y không nói, Hạ Tưởng sẽ không hỏi, hỏi, chẳng những liều lĩnh, còn sẽ thể hiện thất lễ mà đa nghi.
- Đúng rồi…
Cổ Thu Thật lại cười, đồng nghĩa với việc kết thúc đề tài nặng nề trước đó
- Tổng bí thư rất thưởng thức Tống Triêu Độ
Vừa rồi không khí hơi trầm trọng, Hạ Tưởng chẳng những không cảm thấy áp lực, ngược lại còn thấy rất thoải mái, bởi vì Cổ Thu Thật đưa ra việc bác bỏ đề cử Lý Đinh Sơn, là thái độ ngưng trọng mà cẩn thận, nghiêm túc mà nói ra với hắn, hàm nghĩa sau lưng chính là, coi trọng và tôn trọng hắn. Nếu tùy ý nhẹ nhàng mà đề xuất, ngược lại là không thèm để ý biểu hiện cảm xúc của hắn. Cũng nói rõ Tổng Bí thư cũng không muốn trong lòng hắn có mụn nhọt gì.
Tổng Bí thư khen thưởng Tống Triêu Độ, biểu lộ hai ý nghĩa sâu xa, một là Tổng bí thư ủng hộ Tống Triêu Độ vào Bộ, hai là sau khi Tống Triêu Độ vào Bộ trên công tác sắp xếp, Tổng Bí thư sẽ thích hợp mà nghiêng lệch.
Với tính tình và năng lực của Tống Triêu Độ, Tổng bí thư sau nhiều lần tiếp xúc, đối với ông ta có sự yêu thích, hoàn toàn nằm trong dự đoán của Hạ Tưởng. Đồng thời cũng cho thấy, Tổng bí thư này với năng lực nhận thức người, cũng như là giao tình xưa của Hạ Tưởng, trên có Tống Triêu Độ, dưới là Lý Đinh Sơn, chính là nhìn việc chứ không nhìn người.
Cổ Thu Thật vẫn đưa Hạ Tưởng đến đại viện nhà họ Ngô, y cũng biết Hạ Tưởng lần này đến Bắc Kinh là vì thăm hỏi ông cụ họ Phó, lúc này việc trên cũng không nên nói nhiều, chỉ có điều sau khi nói xong vấn đề Lý Đinh Sơn, lại cố ý nhấn mạnh một câu:
- Tỉnh Tề vẫn là yên ổn một chút thì tốt. Tỉnh ủy lập tức sẽ thay nhiệm kỳ mới, phòng ngừa người có ý lợi dụng sự việc Hà Giang Hải làm bài văn lớn. Bộ máy Tỉnh Tề hiện tại rất hoàn thiện, Trung ương sẽ không có động tác lớn.
Một câu lập tức nhắc nhở Hạ Tưởng có một khả năng khác, chính là hệ phản đối có khả năng muốn làm lớn chuyện Hà Giang Hải mang ý nghĩa tầng sâu, nếu không phải là vì hận thù cá nhân, mà là vì mưu đồ lớn hơn nữa, ví dụ như… Nếu như tỉnh Tề các nơi nổi lửa, là có thể mượn cơ hội đề nghị chuyển dời Khâu Nhân Lễ, từ đó nắm toàn diện tỉnh Tề trong tay!
Mưu kế hay!
Hạ Tưởng vẫy tay tạm biệt Cổ Thu Thật, trong lòng liền rõ ràng vẽ phác thảo ra hình dáng bước tiếp theo, không kiềm nổi cười lạnh một cái, muốn không ra một chút sức lực, thì lợi dụng tay người khác đạt tới mục đích chính trị, quả là kế mượn đao giết lý tưởng nhất trong cảm nhận của mỗi một chính khách, đáng tiếc là, dùng nó trên người khác còn được đi, muốn lợi dụng hắn, thật đúng là tính lộn bàn số nhận sai người rồi.
Hạ Tưởng đến Bắc Kinh trước một ngày, bởi vì hắn trước khi thăm hỏi ông cụ họ Phó, muốn làm xong ba chuyện trước.
Thứ nhất, chính là muốn cùng ông cụ họ Phó và Ngô Tài Dương gặp mặt, nói về thế cục tỉnh Tề, cùng bước tiếp theo của Lý Đinh Sơn. Trên cơ bản trên đường Cổ Thu Thật đưa hắn đến đây, vận mệnh Lý Đinh Sơn đã được quyết định rồi.
Nói cách khác, chuyện thứ nhất của Hạ Tưởng đã hoàn thành
Ngay giữa trưa, đại viện nhà họ Ngô rời xa chốn ồn ào náo nhiệt, tuy rằng ánh nắng mặt trời gắt gao, nhưng đặt mình trong yên tĩnh dưới bóng cây xanh, vẫn là làm cho người ta không tự chủ mà tâm sinh cảm giác mát mẻ.
Khó được, thật sự là khó được, Hạ Tưởng trong lòng thoáng cái khôi phục bình thản. Đối với kế hoạch tỉ mỉ của hệ phản đối, cũng không có một tia oán giận. Tục ngữ nói "không sợ kẻ trộm, chỉ sợ kẻ trộm nhớ thương", hiện tại tốt rồi, hắn đã biết có người muốn trộm cái gì của hắn rồi, chỉ cần trong tốt túi tiền tương ứng thì tốt rồi.
Đi ra nghênh đón hắn không phải ông cụ, lại càng không phải là Ngô Tài Dương, cũng không phải Liên Nhược Hạm, một mình Liên Nhược Hạm đang ở nước ngoài, thế nào cũng không có khả năng sẽ trở về, mà là một người có hình dáng nho nhỏ.
Liên Hạ.
Liên Hạ ngay từ đầu cùng Hạ Đông cao bằng nhau, hiện tại thì độ cao đã thua xa Hạ Đông. Hạ Đông hiện tại là hơi mập, cường tráng, mà Liên Hạ "gầy yếu" hào hoa phong nhã, hai đứa bé phát triển trên xu hướng hoàn toán trái ngược.
Kỳ quái chính là, mẹ Hạ Đông là Tào Thù Lê so với Liên Nhược Hạm thì thấp hơn một chút, mà Liên Nhược Hạm lại cao, có thể thấy được vấn đề gen quả thực phức tạp, không thể vơ đũa cả nắm.
Liên Hạ lao đi rất nhanh, lao đầu vào trong lòng ngực Hạ tưởng lớn tiếng kêu:
- Ba ba
Cùng Hạ Đông khi gặp Hạ Tưởng có chút hàm súc khác nhau chính là, có lẽ bởi vì nguyên do Liên Nhược Hạm xuất ngoại, Liên Hạ ỷ lại Hạ Tưởng sâu hơn, cùng Hạ Tưởng cũng là phụ tử tình thâm, cũng không thua gì tình cảm của Hạ Tưởng và Hạ Đông.
Đều nói con trai thân với mẹ, theo Hạ Tưởng nhận thức lại là, hai con trai đều vô cùng thân thiết với hắn, cũng khiến hắn rất an ủi, đồng thời cũng khó tránh có chút tự đắc ở trước mặt Tào Thù Lê và Liên Nhược Hạm
Liên Hạ dường như lại cao hơn, tuy nhiên dường như lại gầy vài phần, ôm ấp đứa con, Hạ Tưởng liền tay cầm tay Liên Hạ cất bước đi vào, vừa ngẩng đầu, đã thấy Ngô Tài Dương đứng ở phía trên bậc thang, vẻ mặt ý cười thản nhiên.
Thấy Ngô Tài Dương trên mặt dào dạt thân tình thân thiết, trong nháy mắt, Hạ Tưởng nhớ tới những việc trước kia, không khỏi muôn vàn xúc động!
Lại thấy Ngô Tài Dương bước ra phía trước một bước, đi xuống bậc thang, có thể khiến trưởng ban tổ chức Trung ương hạ mình nghênh đón, Hạ Tưởng biết rằng, hắn xem như đã thật sự tiến vào trung tâm nhà họ Ngô