Quan Thần

Ngô Hiểu Dương thoải mái nằm ở bệnh viện ngủ trưa.

Ăn no ngủ ngon, hơn nữa lại có y tá mỹ nữ làm bạn, nếu không phải miệng vết thương còn hơi đau, hiện tại Ngô Hiểu Dương thật đúng là thần tiên. Nếu nghe được tin tức Hạ Tưởng bị quân ủy bắt, ông ta có nằm mơ cũng sẽ cười ra tiếng.

Mộng đẹp của Ngô Hiểu Dương bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.

Ngô Hiểu Dương bị đánh thức nhưng cũng không oán giận người quấy rầy mộng đẹp của ông ta, ông ta cũng biết hôm nay ở quân ủy sẽ có một đại sự phát sinh. Có điện thoại, hẳn là thông báo kết quả sự tình. Nếu ông ta không đoán sai, thì hiện tại Hạ Tưởng đã thất bại thảm hại.

Ngô Hiểu Dương sung sướng chờ mong nghe điện thoại.

Qua điện thoại chỉ nói một câu:

- Trương Lực nhảy lầu, tử vong tại chỗ!

Ngắt điện thoại, Ngô Hiểu Dương sửng sốt hồi lâu, một câu cũng không nói nên lời. Cảm tình của ông ta đối với Trương Lực rất là phức tạp, cho dù Trương Lực vô cùng tận tụy với ông ta, nhưng ông ta vẫn không muốn thừa nhận mình đã nhìn lầm, vẫn kỳ vọng chính mồm Trương Lực có cúi đầu nhận sai với ông ta, sau đó ông ta sẽ bắn chết Trương Lực.

Nhảy lầu chết? Thật sự là thuận tiện cho anh ta.

Chết hay lắm, Ngô Hiểu Dương hung tợn mắng trong lòng một câu, chết chưa hết tội.

Nhưng Trương Lực nhảy lầu mà chết, hiển nhiên anh ta cũng không cắn lại Hạ Tưởng, cũng khiến Ngô Hiểu Dương nhiều ít có chút buồn bực. Đúng lúc đó nữ y tá xinh đẹp mà ông ta thích nhất tên là Phượng Tỷ tiến vào thay thuốc cho ông ta, hơn nữa Phượng Tỷ cố ý mặc bộ đồng phục y tá bó sát người, khiến ông ta không tránh khỏi có suy nghĩ bậy bạ.

Trương Lực đến chết vẫn khiến cho Ngô Hiểu Dương buồn bực, được vẻ gợi tình của Phượng Tả hòa tan không ít. Ngô Hiểu Dương vô cùng phối hợp cởi áo, và lúc bàn tay nhỏ bé trắng mịn trắng mịn của Phương Tỷ dừng ở ngực, bụng ông ta, ông ta cảm thấy toàn thân vô cùng thoải mái. Trong lòng đã có chủ ý, sau khi lành vết thương, nhất định phải đưa Phượng Tỷ theo bên mình, bất cứ lúc nào hạnh phúc hay lâm nguy, bất cứ lúc nào cũng có thể ở bên cạnh.

Phượng Tỷ dịu dàng, khiến Ngô Hiểu Dương hoàn toàn quên đi đau đớn. Lúc Phượng Tỷ giúp ông ta thay thuốc, bàn tay to của ông ta vẫn không quên sờ soạng hông và mông Phương Tỷ. Lòng có dư mà lực không đủ nên chỉ dùng tay coi như đã thỏa nguyện.

Không đúng... Ngô Hiểu Dương bỗng nhiên cảm giác đầu nặng xuống, thân mình cũng nặng, chẳng lẽ là thuốc có vấn đề? Nhớ rõ trước kia sau khi thay thuốc người có cảm giác mát mẻ thoải mái, vì sao hôm nay lại không giống?

Ngô Hiểu Dương muốn mở miệng hỏi Phượng Tỷ, lại thấy toàn thân không còn tí sức lực nào, bàn tay to vừa mới lướt trên người Phượng Tỷ lúc này cũng vô lực buông xuống dưới, từng cơn kéo tới. Ông ta cảm giác cơ thể đang rơi xuống vực sâu muốn giữ lại cái gì cũng không được, thậm chí ngay cả đầu lưỡi cũng không nghe lời.

Sau đó chính là thị giác, thính giác, xúc giác biến mất, trước khi mất đi ý thức, mơ hồ nghe được Phượng Tỷ nói một câu:

- Tư lệnh Ngô, hãy ngủ một giấc thật ngon, lúc ông tỉnh lại, đã là một thế giới hoàn toàn mới.

Lúc này trên tay Ngô Hiểu Dương mới nhận được một tin nhắn, nội dung tin nhắn là:

- Tư lệnh Ngô, Hạ Tưởng đã toàn thắng, cẩn thận có người thí xe giữ tướng, hãy khẩn trương chuyển viện.

Chỉ tiếc, Ngô Hiểu Dương vĩnh viễn không đọc được tin nhắn này.

Sau khi Phượng Tỷ thay thuốc cho Ngô Hiểu Dương, lấy ra ống tiêm giấu ở trong người, tiêm một chất lỏng vào trong ống truyền dịch của Ngô Hiểu Dương.

Vài phút sau, đại danh tướng Ngô Hiểu Dương đã ngừng hô hấp và tim ngừng đập!

Lúc này đây, không có Trương Lực điên khùng, chỉ có mỹ nữ làm bạn, chỉ có cảnh xuân tươi đẹp ngoài cửa sổ, Ngô Hiểu Dương lại không hề đề phòng, thương tích trong người sắp khỏi thì lại bị kim độc cướp đi sinh mạng.

Ngay sau khi Hạ Tưởng giành được thắng lợi ở quân ủy chưa đến nửa giờ, sau khi Trương Lực nhảy lầu chưa đến mười bốn phút, Ngô Hiểu Dương chết!

Chỉ vì Hạ Tưởng tỉ mỉ dày công lập mưu đánh tiếng chuông báo tử bên tai ông ta.

Có lẽ nếu không có Quan Viễn Khúc đề xuất thành lập tổ kiểm toán công tác toàn bộ các lãnh đạo trong quân đội, đề xuất nguyên tắc quản lý kiểm toán Đảng, thì Ngô Hiểu Dương cho dù phải chết, cũng sẽ không phải chết nhanh như vậy. Nhưng Ngô Hiểu Dương phải chết, nếu ông ta không chết, sẽ có rất nhiều người ăn không ngon ngủ không yên.

Ông ta không chết, sẽ có rất nhiều người xui xẻo, chỉ khi ông ta đã chết, rất nhiều sự việc mới có thể không có đối chứng.

Ngô Hiểu Dương không chết dưới tay Trương Lực, cuối cùng lại chết trong tay người nhà.

Nếu Ngô Hiểu Dương dưới suối vàng có biết, ông ta chết cũng không phải đã chấm dứt, mà là mở đầu cho một loạt đại sự, không biết ông ta có vì đường đến suối vàng không cô đơn mà vui mừng hay không?

Có lẽ là thật sự có tâm ý tương thông, lại có lẽ là giữa trời đất luôn có cán cân. Sau khi Trương Lực nhảy lầu bỏ mạng, sóng điện não của Quý Như Lan hoạt động mạnh hơn, nhưng vẫn như cũ chưa tỉnh lại, nhưng sau khi Ngô Hiểu Dương chết trong ánh sáng rực rỡ ở Bắc Kinh, cô độc trong bệnh viện mà chấm dứt sinh mạng, thì Quý Như Lan ở Dương Thành xa xôi, từ từ mở mắt.

Sau khi Quý Như Lan tỉnh lại, lại một lần nữa trợn mắt thấy rõ thế giới trước mắt, trong mắt biểu lộ ra sự bi thương, mở miệng nói câu nói đầu tiên hỏi:

- Hạ Tưởng có sao không?

Sau khi được trả lời, câu thứ hai cô lại hỏi:

- Trương Lực thế nào rồi?

Lúc này tin tức Trương Lực chết còn chưa truyền đến Dương Thành, nên không trả lời cho cô được.

Câu thứ ba cô lại hỏi:

- Cha tôi đâu rồi?

Còn chưa kịp trả lời cô, tin tức từ Bắc Kinh truyền đến.

Trương Lực nhảy lầu mà chết, Hạ Tưởng ói máu hôn mê, hai tin tức đồng thời đánh vào, mọi người đều lo lắng Quý Như Lan chịu không nổi, không ngờ sau khi Quý Như Lan nghe được, vẻ mặt hờ hững trong chốc lát, lại chỉ nói một câu:

- Tôi biết rồi.

Sau đó, hai hàng lệ nóng tràn mi, cũng không biết cô bi thương vì ai mà rơi lệ.

Hạ Tưởng ói máu hôn mê ở quân ủy, cùng với đủ loại bằng chứng tội trạng của Ngô Hiểu Dương, việc này nhanh chóng lan rộng ở quân ủy, giống như một trận bão lớn, càn quét khiến không ít người thiếu chút nữa ngã trái ngã phải, đứng thẳng không xong ở quân ủy.

Hơn nữa gần như đồng thời có tin truyền ra thành lập tổ công tác kiểm toán lãnh đạo toàn quân đội, khiến cho không ít người hiểu rõ trong lòng, một cơn sóng chính trị ở địa phương đang tiến đến, lấy sự kiện Ngô Hiểu Dương làm cơ hội, nói không chừng trong bộ đội từ trên xuống dưới sẽ có một lần cải tổ.

Chứng tỏ tình thế nối nhau phát triển, đâu chỉ là cải tổ, hơn nữa còn là cải tổ lớn! Là một cơ hội trọng đại để phe trẻ khiêu chiến ngay mặt với phe chủ hòa.

Trước mặt mọi người Hạ Tưởng chỉ trích Ngô Hiểu Dương chỉ hại nước hại dân, đến nỗi quá phẫn nộ mà ói máu hôn mê, phóng viên rất cảm động.

Sau khi một vị phóng viên trở về, mắt ngấn lệ nóng viết bài văn lâm ly, nói từ Hạ Tưởng bị oan khuất, đến Hạ Tưởng một lòng vì nước vì dân, cùng với "Tuyệt đối không vì mình rất có thể sẽ gặp tai họa mà trốn tránh..." Ý chí cao thượng, bất khuất, trần thuật sự thật bình tĩnh hoà nhã, không mưu cầu gì cho chính mình, chỉ vì trừ sâu mọt cho quốc gia. Cuối cùng nói đến tấm lòng, vì nước vì dân, khó có thể nghỉ ngơi, hoá thành dòng máu nhiệt huyết tận lực tận trung vì nước phun ra ngoài.

Ngày xưa có chiến sĩ cách mạng vì nước hy sinh thân mình, đổ máu trên chiến trường. Hôm nay Phó bí thư Tỉnh ủy Hạ Tưởng vì nước vì dân, máu đổ trong quân ủy, vui buồn lẫn lộn, cảm động lòng người.

Bài báo của phóng viên rất văn vẻ đầy đủ sự việc, tuy là tài liệu tham khảo nội bộ, nhưng cũng được viết rất thực, có tình, vô cùng động lòng người.

Vị phóng viên này cấp bậc cực cao, tài liệu tham khảo nội bộ của anh ta chỉ có lãnh đạo cấp phó quốc trở lên mới được xem. Sau khi tài liệu tham khảo nội bộ nộp lên, nghe đồn không hề ít lãnh đạo cấp phó quốc cảm động đến rơi nước mắt, ghi nhớ tên Hạ Tưởng. Lại có một số lãnh đạo thế hệ trước sau khi xem thì tức sùi bọt mép, đề nghị Trung ương Đảng, quân ủy, yêu cầu nghiêm trị Ngô Hiểu Dương đồng lõa, trị quân đội theo pháp luật, trị quân đội một cách nghiêm khắc, tra rõ đến tận cùng các vị quan cao đã công kích chính quyền địa phương ở quân khu Dương Thành.

Kẻ đứng đằng sau muốn lợi dụng tài liệu tham khảo nội bộ của phóng viên để bôi đen Hạ Tưởng, bị một ngụm máu tươi mà Hạ Tưởng ói ra hạ đổ, lật ngược tình thế, thế cục hoàn toàn đảo hướng về phía Hạ Tưởng.

Tuy nhiên muốn nghiêm trị Ngô Hiểu Dương cũng không nghiêm trị được, đồng chí cộng sản trung thành với chiến tranh chính nghĩa Ngô Hiểu Dương, vì chữa bệnh không có hiệu quả mà qua đời... Chẳng qua tin Ngô Hiểu Dương chết bị đè xuống, đến thật lâu về sau mới chính thức công bố. Hơn nữa công bố nguyên nhân tử vong là bởi vì bệnh mà chết, sự thật bị Trương Lực ám sát bị che giấu trong bụi bặm lịch sử, có lẽ, vĩnh viễn không có cơ hội lại thấy ánh mặt trời. Bạn đang đọc truyện được tại

Một ngày sau, Hứa Quan Hoa và Mộc Phong vô tội được phóng thích, cấp trên ở quân ủy ra mặt an ủi Hứa Quan Hoa và Mộc Phong, hai người đã bị đối xử không công bằng, cũng khen ngợi lập trường kiên định của Hứa Quan Hoa và Mộc Phong.

Buổi chiều cùng ngày, Tổ trưởng tổ kiểm toán công tác lãnh đạo toàn quân đội, Tổng cục Hậu cần ở quân ủy mời họp thành lập tổ công tác kiểm toán lãnh đạo toàn quân, trịnh trọng tuyên bố phê chuẩn của Trung ương quân ủy, thành lập tổ công tác kiểm toán lãnh đạo toàn quân. Đây là quyết định của Trung ương quân ủy dựa theo tình thế phát triển và chiến lược toàn cục mà cho ra quyết sách quan trọng!

Tổ công tác kiểm toán lãnh đạo toàn quân chính thức thành lập, cho thấy sự kiện Ngô Hiểu Dương, đã bước vào giai đoạn thứ hai. Cho dù đồng chí Ngô Hiểu Dương đã về với suối vàng, nhưng lấy tên của ông ta để gọi tên những chuyện kéo dài và lên men, còn đang tiếp tục thúc đẩy bên trong.

Ban đêm, Bí thư tỉnh Lĩnh Nam Trần Hạo Thiên, Chủ tịch tỉnh Mễ Kỷ Hỏa bí mật đến bệnh viện thăm hỏi Hạ Tưởng. Thấy Hạ Tưởng phải chịu sự đối đãi không công bằng, tỏ vẻ an ủi, cũng nhắc Hạ Tưởng an tâm dưỡng thương, tỉnh Lĩnh Nam đã chính thức đề xuất kháng nghị lên Trung ương, tỏ vẻ bất mãn mãnh liệt với quân ủy, cũng có ý kiến nhất định với Trung ương đối với những gì quân khu Dương Thành đã làm những năm gần đây ở Dương Thành mà làm người giận kẻ oán.

Trần Hạo Thiên là ủy viên Bộ chính trị Trung ương, Mễ Kỷ Hỏa là từng là thư ký Tổng Bí thư, hai người liên kết bí mật đề xuất với Trung ương, lại lấy danh nghĩa của tỉnh ủy Lĩnh Nam, tỉnh lớn nhất cả nước, gây áp lực cho quân ủy, như tát nước vào mặt.

Mới chỉ là bước đầu tiên.

Ngay khi Trần Hạo Thiên và Mễ Kỷ Hỏa đến thăm hỏi Hạ Tưởng, ở Dương Thành, xuất hiện hành động lạ thường. Hành động lạ thường ở Dương Thành không phải ở Tỉnh ủy, mà là ở quân khu Dương Thành, nói chính xác, là bị Trần Hạo Thiên cài vào hơn mười quan quân.

Hứa Quan Hoa nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, cùng với Mộc Phong bay suốt đêm đi Dương Thành, nhận sự cắt cử đặc biệt của quân ủy, Hứa Quan Hoa lấy thân phận thiếu tướng, Phó tư lệnh quân khu quyền lực, anh ta cũng dâng tính mạng mà toàn quyền xử trí vấn đề còn tồn đọng ở quân khu Dương Thành.

Ngay khi Hứa Quan Hoa bay đi Dương Thành, một hồi cải tổ oanh liệt diễn ra, màn che đã được vén lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui