Lôi Trị Học đã đi Bắc Kinh.
Bên ngoài Lôi Trị Học không hề mạnh mẽ, dường như không đè nổi sự sắc sảo của Hạ Tưởng, thật ra chiến thuật lấy lùi làm tiến của y vô cùng thành công - hoặc nói, ít nhất bản thân y cho rằng, sách lược của y hiệu quả, Hạ Tưởng hiện tại đã đánh giáp lá cà với thế lực to lớn nhất tỉnh Tây rồi.
Lôi Trị Học giở trò ở hội nghị liên tịch Ủy ban nhân dân tỉnh Tây, rõ ràng nói muốn tham dự hội nghị, lại lấy lý do tạm thời có việc, vào Bắc Kinh, thật ra dụng ý thật sự là khiến Hạ Tưởng một mình đối mặt với sức mạnh của thế lực to lớn nhất tỉnh Tây, y muốn khoanh tay đứng nhìn.
Đồng nghĩa với việc bỏ rơi Hạ Tưởng.
Lôi Trị Học cũng là người thông minh, y bây giờ thật sự không cần cứ phải đối kháng với Hạ Tưởng, đối thủ của y là Cổ Thu Thật, chứ không phải là Hạ Tưởng kém một thế hệ. Cổ Thu Thật gặp cơ hội, đã tiến trước một bước vào bộ, y biết vậy nên áp lực càng tăng.
Y và Cổ Thu Thật nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy cùng năm, kiêm nhiệm Chủ tịch Hội đồng nhân dân cùng năm, gần như bước những bước đi giống nhau, cũng có hy vọng vào nhiệm kỳ mới năm nay, vào Thường vụ cùng lúc. Ai ngờ biến động bất ngờ, rắc rối, Cổ Thu Thật nửa đường giành đi trước một bước, giành trước y, vào Thường vụ.
Thế cục liền vô cùng bất lợi cho y.
Tuy hiện tại cao tầng vẫn đặt y với Cổ Thu Thật song song với nhau, nhưng thực tế y biết rõ, y đã tụt đằng sau nửa bước so với Cổ Thu Thật. Trên chính trị, kém nửa bước đôi khi chính là khác nhau một trời một vực, không thể không xem xét kỹ, bắt buộc phải hết sức thận trọng.
Cũng chính vì thế, Lôi Trị Học mới không muốn để tinh lực bị Hạ Tưởng kiềm chế ở tỉnh Tây, tầm mắt của y phải vượt qua tỉnh Tây, phóng tầm mắt trong nước, không thể trúng kế của Hạ Tưởng. Ai dám bảo đảm Hạ Tưởng không phải là liên kết với Cổ Thu Thật, nhằm khiến y trúng bẫy? Không thể chỉ cùng Hạ Tưởng ở tỉnh Tây đấu sống còn, mà quên đi việc lớn vào bộ.
Tỉnh Tây… suy cho cùng chỉ là một tỉnh đất liền lạc hậu, y không thể giậm chân tại chỗ, bị cái tâm của chính mình hạn chế ở một tỉnh. Đi Bắc Kinh lần này, là vì thảo luận việc vào bộ!
Vốn dĩ nhiệm kỳ mới lần này, Ủy viên Bộ chính trị không hề có chỗ của y, nhưng điều gần như giống việc Cổ Thu Thật thừa cơ hội tiến trước một bước vào Bộ, đột nhiên liền có một vị Ủy viên Bộ chính trị rớt ngựa, đồng nghĩa với việc bất ngờ có thêm một chỗ, theo xếp hạng, cũng đến lượt y thuận thế vào bộ, lực lượng phe phái của y cũng đang nỗ lực triển khai việc này, để y có thể có được sự tiện lợi này.
Vốn dĩ tất cả đều thuận lợi, về cơ bản lúc sắp quyết định, đột nhiên có rắc rối, có một thế lực lớn mạnh bất thường liên danh đề cử ứng cử viên khác, ý muốn loại bỏ y khỏi bộ, Lôi Trị Học liền kinh ngạc phẫn nộ, không nói lời nào lập tức lên đường về Bắc Kinh, muốn đòi một kiến giải cho việc này.
Dù thế nào cũng đến lượt y vào bộ, cho dù phân biệt đối xử, xếp hạng của y cũng ở đằng trước, càng huống hồ, y là lực lượng dự bị!
Lúc ngồi trên máy bay, nhìn mặt trời mới lên xuyên qua tầng mây, lộ ra muôn tia sáng, chiếu rọi không trung vô cùng sạch sẽ xinh đẹp, khiến người ta vừa nhìn, lòng dạ không khỏi rộng rãi hơn nhiều.
Chỉ có điều, Lôi Trị Học chỉ là mở rộng lòng trong chốc lát, sau đó lại trở về với hiện thực, vừa nghĩ tới ứng cử viên mà thế lực lớn mạnh liên hợp lại liên danh đề cử, y liền cảm thấy khó chịu trong lồng ngực, liền vô cùng bất mãn với Hạ Tưởng! Dù rằng y không hề biết có sự thúc đẩy của Hạ Tưởng hay không, nhưng thế lực liên hợp đề cử và người được đề cử, đều có quan hệ mật thiết không thể tách rời với Hạ Tưởng!
Thế lực liên hợp là thế lực gia tộc mới phát và thế lực truyền thống.
Đúng vậy, thế lực gia tộc mới phát bằng mặt không bằng lòng từ trước tới nay, lần đâu tiên bắt tay cùng tiến cùng thế lực gia tộc truyền thống, liên danh đề cử Mai Thăng Bình vào bộ, hơn nữa còn ở đằng sau mạnh mẽ thúc đẩy Mai Thăng Bình nhập chủ Sơn Thành, đảm nhiệm Bí thư Thành ủy Sơn Thành nhiệm kỳ tiếp theo.
Mai Thăng Bình mới chỉ là Chủ tịch tỉnh, kinh nghiệm còn cạn hơn y, sao có thể từ vị trí Chủ tịch tỉnh nhảy một phát vào bộ, sau đó lại đảm nhiệm Bí thư Thành ủy Sơn Thành, không hợp lệ thường!
Nhưng không hợp lệ thường thì đã làm sao? Sự liên kết giữa thế lực gia tộc mới phát và thế lực gia tộc truyền thống, bản thân đã không hợp lệ thường, khiến tất cả mọi người thậm chí bao gồm Tổng bí thư cũng cảm thấy kinh ngạc, vậy thì hai thế lực gia tộc hợp nhất làm một đề cử Mai Thăng Bình vào bộ, chẳng qua cũng chỉ là một sự không hợp lý khác bên cạnh sự không hợp lý mà thôi.
Sự việc chính trị, không thể lấy hợp lý và không hợp lý để phân định.
Với kinh nghiệm của Mai Thăng Bình, nhập bộ cũng là có thể. Thân là chủ lực nhà họ Mai, y nếu có thể thuận lợi vào bộ, sẽ là một thắng lợi to lớn giữa các thế lực gia tộc. Thử nghĩ, vị trí Ủy viên thường vụ của Ngô Tài Dương, cơ bản đã định, chuyện Khâu Nhân Lễ vào bộ, cũng cơ bản có thể thành. Nếu Mai Thăng Bình lại có thể vào bộ, bốn thế lực gia tộc có ba thế lực vào bộ, một nhà trong đó vào thường vụ, là lực lượng vô cùng kinh khủng!
Như thế, thế lực gia tộc sẽ trở thành phái mạnh nhất trong mấy phe phái lớn, toàn bộ cục diện chính trị sẽ mất cân bằng - đừng quên, Quan Viễn Khúc cũng thuộc phạm trù thế lực gia tộc truyền thống.
Đúng rồi, bàn tay thúc đẩy đằng sau, nói không chừng thật sự có bóng dáng của Quan Viễn Khúc. Lôi Trị Học đột nhiên mở to mắt, trước mắt sáng ngời, dường như đã nắm bắt được gì đó.
Giữa thế lực gia tộc truyền thống và thế lực gia tộc mới phát, trước đây vẫn cứ nước giếng không phạm nước sông, lần này bất ngờ liên kết đề cử Mai Thăng Bình, động tĩnh lớn, tuyệt đối khác thường. Sau lưng chắc chắn không chỉ đơn giản là vì thúc đẩy Mai Thăng Bình vào bộ, chắc chắn có mưu tính sâu xa.
Lẽ nào nói, điểm dừng chân cuối cùng vẫn là vì bảo vệ Hạ Tưởng và để củng cố tương lai của Hạ Tưởng?
Lôi Trị Học bỗng nhiên nắm chặt đôi tay, nói không chừng đúng thật là như thế.
Nhưng vì sao Quan Viễn Khúc đột nhiên gần gũi với thế lực gia tộc mới phát? Lôi Trị Học vẫn rất khó hiểu, Quan Viễn Khúc sở dĩ thuận lợi lên chức, cũng là kết quả thỏa hiệp giữa các phe phái lớn. Ở cao tầng, số lượng thế hệ thứ hai của thế lực gia tộc truyền thống không ít, nhưng lại chỉ có Quan Viễn Khúc một mình thuận lợi và cuối cùng có được sự khẳng định của các bên, không phải ngẫu nhiên.
Mà là năm đó lúc rất nhiều nhân vật thế hệ thứ hai đảm nhiệm lãnh đạo Hồng vệ binh ở Bắc Kinh, đi khắp nơi phá phách cướp bóc, Quan Viễn Khúc lại hiền lành ở nông thôn làm cán bộ thôn!
Cũng chính vì Quan Viễn Khúc làm người chín chắn, co được duỗi được, quan trọng nhất là, lập trường kiên định, y mới có thể thuận lợi trổ hết tài năng. Hiện tại Quan Viễn Khúc lên chức vẫn còn cách một bước, tuy nói mặt ngoài đại cục đã định, nhưng ai cũng không dám bảo đảm một trăm phần trăm, nếu đằng sau việc này thật đúng có bóng dáng của Quan Viễn Khúc, y hà tất làm thêm hành động này, nếu chẳng may trong bẫy ảnh hưởng việc lên chức, sẽ mất nhiều hơn được.
Lẽ nào không phải là Quan Viễn Khúc?
Lôi Trị Học nghĩ đến đau đầu, dứt khoát không nghĩ nhiều nữa, đợi đến Bắc Kinh, có lẽ sẽ có đáp án.
Máy bay vừa hạ cánh, Lôi Trị Học liền lên xe riêng đến đón. Vừa lên xe, liền nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc Nha Nội.
- Bí thư Lôi vất vả dọc đường rồi.
Nha Nội cười ha ha.
- Tôi đến đón, có phải cảm thấy bất ngờ không?
Lôi Trị Học không hề cảm thấy bất ngờ, khẽ gật đầu:
- Có tin tức gì mới không?
- Vẫn thật sự có tin mới.
Nha Nội hơi thay đổi sắc mặt.
- Sự việc lại có biến cố to lớn, Thủ tướng đề nghị Trần Phong vào bộ.
Lôi Trị Học thật sự vô cùng kinh ngạc, trước có sói sau có hổ, đường vào Bộ của y, lại tăng thêm biến số!
Lúc này Lôi Trị Học xem như hoàn toàn hiểu ra, có người đang cố ý sắp đặt thế cục, lợi dụng Mai Thăng Bình và Trần Phong tiến hành bao vây ngăn chặn con đường vào bộ của y. Bất luận Mai Thăng Bình hay là Trần Phong, đều có quan hệ rắc rối phức tạp với Hạ Tưởng, nếu nói đằng sau không có bóng dáng Hạ Tưởng, nói gì y cũng sẽ không tin.
Hạ Tưởng… quá độc! - .
Tâm trạng của Lôi Trị Học bỗng chốc nặng xuống tận đáy, không ngờ Hạ Tưởng đồng thời với việc gióng trống khua chiên thúc đẩy chuyển hình kinh tế ở tỉnh Tây, còn ở đằng sau đâm y một nhát, rõ là hành động tiểu nhân!
Ánh mắt tối tăm của Lôi Trị Học nhìn ra ngoài cửa sổ, hỏi một câu:
- Chủ tịch Quốc hội thái độ như thế nào?
- Chắc chắn là phản đối rồi.
Nha Nội không giấu diếm gì nói.
- Tỉnh Yến đã có một Tống Triêu Độ, lại thêm một Trần Phong vào bộ, tỉnh Yến sẽ lớn mạnh ngay, các tỉnh khác cũng sẽ có ý kiến. Lại nói, Mai Thăng Bình cũng xem như cán bộ đi ra từ tỉnh Yến. Bởi vậy bất luận là Mai Thăng Bình hay là Trần Phong, đều không phù hợp điều kiện vào bộ.
Lời của Nha Nội, tương đương với lập trường của Chủ tịch Quốc hội, Lôi Trị Học ít nhiều cũng yên tâm một chút. Nghĩ nghĩ, lấy điện thoại ra, không qua thư ký trung gian mà gọi thẳng cho Hạ Tưởng.
- Đồng chí Hạ Tưởng, tôi đã đến Bắc Kinh bình an.
Hạ Tưởng bất ngờ nhận được điện thoại báo bình an của Lôi Trị Học, trong lòng biết chắc chắn xảy ra bất ngờ, nếu không Lôi Trị Học sẽ không vừa xuống máy bay đã đích thân điện tới, liền nói:
- Bình an thì tốt, Bí thư Lôi vất vả rồi.
- Hy vọng anh chủ trì tốt công tác Ủy ban nhân dân tỉnh, họp tốt cuộc họp liên tịch, công việc của Tỉnh ủy, đồng chí Duy Chiếu có chỗ không phối hợp chặt chẽ được, anh cũng hỏi han một chút.
Đúng thời gian buổi trưa sắp xuống ca, điện thoại của Lôi Trị Học, làm loạn sắp xếp chuẩn bị đi căng tin ăn cơm của Hạ Tưởng. Ngắt điện thoại của Lôi Trị Học, Hạ Tưởng hơi trầm tư một lát, lập tức gọi điện thoại cho Mai Thăng Bình.
- Chủ tịch tỉnh Mai, bước chân… có phải bước hơi lớn không?
Hạ Tưởng đùa giỡn hỏi một câu, quan hệ thân mật giữa hắn và Mai Thăng Bình, nói mấy lời đùa giỡn không ảnh hưởng gì, trái lại càng có thể gần gũi thêm.
Lôi Trị Học trong điện thoại dặn dò và ám thị một cách quái lạ, khiến Hạ Tưởng lập tức liên tưởng đến chuyện Mai Thăng Bình và Trần Phong được đề cử. Mai Thăng Bình được đề cử vào bộ, hắn sớm đã biết. Mà Trần Phong cũng được đề cử, lại là chuyện vừa mới xảy ra.
Không thể không nói, hai việc này mức công kích đối với Lôi Trị Học là khá lớn.
Nhưng cũng phải nói, hai việc này, thật sự không liên quan gì đến hắn, hoàn toàn không phải hắn ở đằng sau thúc đẩy Mai Thăng Bình và Trần Phong để vây chặn hoặc ghét bỏ Lôi Trị Học, hắn mới giữ chức Chủ tịch tỉnh, chỗ đứng chưa vững, sẽ không đi lung tung nhúng tay vào việc lớn đề cử Ủy viên Bộ chính trị.
Còn về vì sao có người cứ muốn vào lúc này đột nhiên đề cử Mai Thăng Bình và Trần Phong vào bộ, Hạ Tưởng sẽ không đi sâu phỏng đoán, sự việc chính trị, có khi thật sự không thể như lý lẽ thông thường.
Tuy nhiên nghĩ cẩn thận cũng có thể đưa ra kết luận, Trần Phong hiện giữ chức Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Sở - nghe đồn Trần Phong thời gian trước có thể lùi xuống, tạm thời lại không có động tĩnh - mà Mai Thăng Bình hiện giữ chức Chủ tịch tỉnh Sở, một tỉnh, làm sao có thể đồng thời đề cử Bí thư và Chủ tịch tỉnh vào bộ?
Dù rằng không phải cùng một phe phái đề cử, nhưng cũng có thể nhìn ra thủ pháp chính trị đòn gió trong đó!
- Bước chân của tôi không coi như là bước lớn, Chủ tịch tỉnh, bước chân của anh mới coi như là bước lớn.
Mai Thăng Bình cười ha ha, bản sắc không thay đổi, thẳng thắn nói.
- Nghe nói nhà họ Phó muốn tiến quân vào công nghiệp năng lượng tỉnh Tây? Thế nào, có cần thêm ít dầu vào lửa không, nhà họ Mai cũng nhúng tay vào chuyển hình kinh tế năng lượng tỉnh Tây, giúp anh một tay?
Hạ Tưởng gọi cho Mai Thăng Bình, vốn muốn hỏi chuyện vào bộ, không ngờ, nhà họ Mai vốn vẫn làm ngành nghề không ai biết, cũng có ý thâm nhập vào ngành công nghiệp năng lượng tỉnh Tây, nếu nhà họ Mai tiến vào, vở kịch lớn của tỉnh Tây, sẽ càng hay hơn.