Từ phương diện kinh tế mà nói, phá vỡ thế cục tỉnh Tây đã bắt đầu, nhà họ Phó đã thành công mà đi bước đầu tiên then chốt, bất kể thủ đoạn có quang minh chính đại hay không, ít nhất cũng đã đạt được mục đích.
Từ phương diện chính trị mà nói, thời cơ của tỉnh Tây cũng đã chín muồi, Nội các Chính phủ điều chỉnh chính sách, công tác thị sát của Phó Bá Cử, mỏ khai thác Thắng Hoa của Vương Thắng Suất trở thành xí nghiệp thí điểm đầu tiên,..v..v… Không có việc nào là không vì sự cải cách triệt để của tỉnh Tây mà không thúc đẩy một loạt hệ thống xí nghiệp làm thí điểm với việc cung cấp hỗ trợ mọi mặt, tức là, quá trình chuyển đổi kinh tế năng lượng của tỉnh Tây đã phá vỡ cái kén tái sinh thổ nhưỡng vốn có.
Trên thực tế, Hạ Tưởng đã nhìn ra, trận chiến thật sự đầu tiên phá vỡ thế cục tỉnh Tây, không phải là chế định chính sách của nhà nước đặt ra đối với tỉnh Tây, cũng không phải là nhà họ Phó ra tay, mà là nhằm vào cuộc thanh lọc đầu tiên của cục Công an thành phố có thành công hay không!
Căn nguyên vấn đề của tỉnh Tây nằm ngay tại sự câu kết giữa thế lực công an và chủ mỏ than, câu kết quan thương đã quá sâu sắc.
Quả thật, ô dù bao che cho các chủ mỏ than không chỉ có hệ thống chiến tuyến công an, mà còn có rất nhiều lực lượng sau màn giấu mặt, thậm chí liên quan tới cả tầng lớp cấp cao của Tỉnh ủy. Nhưng Hạ Tưởng không động đến cấp cao Tỉnh ủy, khẽ động đến cấp cao Tỉnh ủy, sẽ liên quan tới cấp cao trên Trung ương, gần như là nhiệm vụ bất khả thi.
Nhưng hắn có thể nhìn xa trông rộng, bước những bước nhỏ, trước tiên phải cắt đứt những tầng lớp quan hệ cơ sở. Mạng lưới quan hệ cơ sở nhất, mới là mạng lưới quan hệ thật sự gây tổn hại nhất cho dân chúng. Chỉ cần cơ sở bị chặt đứt, mạng lưới quan hệ ở bên trên cũng sẽ trở thành sông không có nguồn cây không có cội.
Cho nên, Hạ Tưởng phải đánh vào cuộc thanh lọc của cục Công an thành phố một cú đánh đầu tiên.
- Đồng chí Hạ Tưởng, tôi muốn nghe anh giải thích một chút, cái gì mà gọi là áp chế không được?
Lôi Trị Học trong lòng rất không vui, Hạ Tưởng dám ở Hội nghị thường vụ khiêu chiến quyền uy của y còn chưa nói, còn dám công khai đi ngược lại với y, khiến cho y cảm thấy lòng tự trọng bị tổn thương. Chủ tịch tỉnh là lớp phó, phải tự giác bảo vệ quyền uy của lớp trưởng, nghe theo sự chỉ huy của lớp trưởng, làm sao có thể làm bừa bãi?
- Đồng chí Trị Học, theo tin tức đáng tin cậy, Địch Quốc Công khả năng không phải đã bỏ trốn, mà đã bị bộ An ninh Quốc gia khống chế.
Hạ Tưởng đối mặt với sự cưỡng ép của Lôi Trị Học, không chút hoang mang mà nói ra một câu khiến tất cả mọi người đang có mặt đều chấn động,
- Có tin tức biểu lộ, Địch Quốc Công không chỉ thật sự phạm tội xúi giục Tang Thiên Lương bức tử mạng người, còn có bị nghi ngờ bán đứng bí mật quốc gia.
Lôi Trị Học vẻ mặt kinh ngạc:
- Địch Quốc Công thì có thể biết được bí mật quốc gia gì?
Cũng đúng, Địch Quốc Công chỉ là một Phó cục trưởng thành phố nho nhỏ, cấp bậc có hạn, tiếp xúc với những văn kiện bảo mật cũng rất ít, gã có thể bán đứng bí mật quốc gia gì?
Hạ Tưởng đón ánh mắt đầy hoài nghi của Vương Hướng Tiền, khẽ lắc đầu, xúc động nói:
- Tôi cũng nghe được tin tức từ con đường đặc biệt, nghe nói, Địch Quốc Công đem rất nhiều tài liệu địa chất tỉnh Tây bán cho Nhật Bản và Mỹ. Trữ lượng than đá tỉnh Tây là bí mật quốc gia, sự việc liên quan đến sự phát triển lâu dài của đất nước về sau, nếu bị thế lực nước ngoài nắm giữ, sẽ mang đến ảnh hưởng bất lợi lâu dài.
Lời Hạ Tưởng nói vừa xong, bầu không khí lạnh lùng bao trùm toàn hội trường. Tuy các vị đang có mặt đều là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, nhưng đều là quan lớn chính phủ, thường không tiếp xúc với bộ An ninh Quốc gia, lại càng không lên tới mức độ bán đứng bí mật quốc gia.
Địch Quốc Công chơi quá độ rồi, một Phó cục trưởng cục Công an thành phố bé tẹo, lại bị bộ An ninh Quốc gia khống chế, không tầm thường, thật không tầm thường.
Lời Hạ Tưởng nói vừa xong, Vương Hướng Tiền vốn đã chuẩn bị tốt để phụ họa cho Lôi Trị Học liền giống như bị cái gì chặn miệng, há hốc miệng, lại nói không nên nổi một câu, bộ dáng cần hài hước thế nào thì hài hước như thế, mặt bừng bừng vẻ xấu hổ.
Lôi Trị Học cũng bị tin tức Hạ Tưởng hé lộ làm kinh hãi ngay tại chỗ, làm thế nào mà thoáng cái đã lên tới Bộ an ninh quốc gia, cũng quá đáng sợ. Y cho dù là Bí thư Tỉnh ủy, cũng còn chưa liên quan tới bộ An ninh Quốc gia, rõ ràng hơn bộ An ninh Quốc gia xử lý vụ án, địa phương hoàn toàn không có quyền hỏi đến. Còn nữa nếu đúng theo như lời Hạ Tưởng, Địch Quốc Công bị tình nghi bán đứng bí mật Quốc gia, như vậy chẳng phải là nói, Tiêu Lôi cũng sẽ bị liên lụy hay sao?
Lại nói rộng hơn, chẳng phải là nói, toàn bộ cục Công an thành phố cũng không nhất định sẽ có bao nhiêu Phó cục trưởng, Cục trưởng phân cục bị liên lụy trong đó. Suy nghĩ sâu xa hơn, Lôi Trị Học lại vô cùng lo sợ, chẳng lẽ nói, một nhóm nhỏ chủ mỏ than tỉnh Tây cũng có khả năng vô tình mà bán đứng bí mật quốc gia?
Thật là một cái hố lớn!
Lôi Trị Học lúc này mới biết Hạ Tưởng thật sự là một đối thủ khủng bố, mọi chuyện đều trước người khác một bước, ngay cả y cũng bị lôi vào, thất sách, thất sách to lớn.
Nhưng lời nói đã ra khỏi miệng, không thể thu hồi, cũng may, Vương Hướng Tiền lúc này cũng đã tỉnh ngộ lại, biết nên thay Lôi Trị Học giảng hòa, vội nói:
- Lời đồng chí Hạ Tưởng nói, đã được chứng thực chưa?
- Tôi chỉ có thể nói như vậy...
Ánh mắt Hạ Tưởng đảo qua từng khuôn mặt của những người đang có mặt, vẻ mặt trang nghiêm, giọng nói nghiêm túc,
- Tôi là từ một kênh đặc biệt mà biết được tin bộ An ninh Quốc gia đã tạm giữ Địch Quốc Công, nếu tin tức được chứng thực từ kênh Chính phủ, tin chắc là Tỉnh ủy cũng sẽ bị động tới...
Lời này vừa nói ra, Lôi Trị Học im lặng thất kinh, lập tức nghĩ tới quan hệ giữa Hạ Tưởng và nhà họ Khâu, mà bộ An ninh Quốc gia là phạm vi thế lực truyền thống của Khâu gia. Lại suy nghĩ sâu xa lời nói của Hạ Tưởng, không thể như vậy, nếu kênh thông tin phía chính phủ chứng thực Địch Quốc Công bán đứng bí mật quốc gia, trình tự phải là từ bộ An ninh Quốc gia báo lên Nội các Chính Phủ, rồi lại từ Nội các Chính phủ chỉ định bộ Công an, cuối cùng từ bộ Công an truyền đạt đến sở Công an tỉnh Tây, sau khi truyền lại tầng tầng lớp lớp, Tỉnh ủy tỉnh Tây và Thành ủy Tấn Dương sẽ ở vào một vị trí vô cùng đáng xấu hổ. Tại
Lôi Trị Học trong nháy mắt đưa ra quyết định, do dự thì sẽ gặp rắc rối, y quyết định ngay tại chỗ:
- Điều tra triệt để sự thật Địch Quốc Công phạm tội, điều tra triệt để tất cả các cảnh sát công an có liên quan đến vụ án Địch Quốc Công, điều tra triệt để tất cả con sâu làm rầu nồi canh của Cục công an thành phố!
Liên tiếp ba cái "Điều tra triệt để" biểu lộ quyết tâm vô cùng kiên định của Lôi Trị Học, phải điều tra ra được chân tướng rõ ràng.
Nếu nói phải đem toàn bộ những việc Hạ Tưởng đã trải qua mà biên soạn thành một bộ biên niên sử, thắng lợi của Hạ Tưởng trong Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy lần thứ hai ở tỉnh Tây, được các nhóm nhà sử học nhất trí cho rằng là Hạ Tưởng bắt đầu thực sự phá vỡ thế cục ở tỉnh Tây. Các hành động lớn nhỏ trước kia, chỉ có thể xem như điềm báo trước, thậm chí ngay cả việc xuống ngựa của Tiêu Lôi, cũng chỉ là sự tiếp diễn của vụ án Tang Thiên Lương, mồi lửa trong mồi lửa.
Nhóm các nhà sử học bình luận như thế nào, Hạ Tưởng cũng không quan tâm, hắn chỉ biết là, sau khi nghị quyết điều tra triệt để được thông qua trong Hội nghị thường vụ, cục Công an thành phố Tấn Dương, hay chính xác mà nói, là toàn bộ hệ thống công an, phải biến đổi.
Hơn nữa còn là một sự biến đổi từ đầu tới đuôi.
Tuy nhiên, Lôi Trị Học vẫn để lại một chiêu bài, từ đầu đến cuối không nói tên ai tiếp nhận đảm nhiệm Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an kiêm Cục trưởng Công an.
Ba ngày sau, đợt sóng đầu tiên rung chuyển cục Công an thành phố Tấn Dương đã tới như hẹn.
Sân sau của Cục Công an thành phố Tấn Dương có một vùng cây bạch dương lớn, vừa đến mùa xuân là hoa bạch dương nở trắng như tuyết. Lúc này, chính là ngày giữa xuân hoa bạch dương tung bay rợp trời, các lãnh đạo chủ chốt của Ủy ban Kỷ luật thành phố bước trên mặt đất đầy hoa bạch dương, cành liễu lay động bay trong gió, đi vào trụ sở Công an thành phố làm việc, triệu tập họp Hội nghị khẩn cấp lần thứ nhất.
Sau Hội nghị, cục Công an thành phố thông báo xuống dưới, yêu cầu Phó cục trưởng, các Cục trưởng phân cục lập tức đến cục Công an thành phố họp, cũng cố ý nhấn mạnh, ai cũng không được xin nghỉ phép.
Phó cục trưởng và các Cục trưởng phân cục nện từng bước, tụm năm tụm ba mà đi vào phòng họp cục Công an thành phố. Hiện tại vẫn là Cừu Đường chủ trì công tác toàn diện, trước khi chưa hoàn toàn xác nhận Cừu Đường tiếp nhận chức vụ nhân vật số một của cục Công an thành phố, Phó cục trưởng và các Cục trưởng phân cục, không ít người vẫn không quá xem trọng tiền đồ của Cừu Đường.
Cừu Đường là người của Trương Hậu Thiếu, không phải người của Lôi Trị Học và Vương Hướng Tiền, muốn thuận lợi phù chính, cũng khá khó khăn.
Ai cũng đều cho rằng Hội nghị hôm nay không có đề tài gì rất mới mẻ để thảo luận, không có sự việc gì mới dưới ánh mặt trời, phỏng chừng lại là truyền đạt tinh thần chỉ thị gì đó mới nhất của Tỉnh ủy hoặc Thành ủy, đại loại như vậy...
Không ngờ vừa vào phòng họp liền phát hiện không khí bất thường, Cừu Đường ngồi ngay ngắn phía trên đài, nhưng không phải ngồi ở chính giữa. Vị trí chính giữa để lại đã cho thấy, hiển nhiên, có lãnh đạo cấp bậc cao hơn so với Cừu Đường đích thân đến hội trường.
Mà vẻ mặt ôn hòa khiêm tốn ngày xưa của Cừu Đường đã thay đổi, sắc mặt âm trầm như nước, bày ra không phải là dáng vẻ chủ trì công tác toàn diện và thái độ đối thoại trước nay. Cừu Đường tự biết uy vọng của y ở cục Công an thành phố không đủ, nói chuyện với ai cũng đều khiêm tốn, nhưng dáng vẻ lãnh đạo cao cao tại thượng, khiến cho không ít người trong lòng khua chiêng gõ trống, chẳng lẽ Cừu Đường phải phù chính?
Không thể nào, trước đó không hề nghe được một chút tin đồn gì.
Sau khi chờ toàn bộ mọi người đến đông đủ, Phó cục trưởng và các Cục trưởng phân cục đột nhiên phát hiện ra sự bất thường. Ngoài cửa xuất hiện toàn những gương mặt xa lạ, chia nhau đứng ở cửa, rõ ràng là canh gác ra vào, không ít người ngơ ngác nhìn nhau, trong lòng mạnh mẽ bùng lên dự cảm chẳng lành.
Tới lúc Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố, Cục trưởng cục Giám sát Vạn Tiểu Hồng chậm rãi bước vào phòng họp, Phó cục trưởng và các Cục trưởng phân cục, rốt cục mới ý thức có việc đại sự không tốt lành, cuộc thanh lọc quy mô lớn bậc nhất, có lẽ đã tới.
..., Hội nghị lần này, cục Công an thành phố Tấn Dương tổng cộng sa thải ba Phó cục trưởng, bốn Cục trưởng phân cục, còn Đại đội trưởng, Chi đội trưởng không dưới mười mấy người, tương đương với khoảng một phần ba tầng trung của cục Công an thành phố Tấn Dương đã bị tác động tới!
Cục Công an thành phố Tấn Dương biến chuyển to lớn!
Trải qua chuyện này, Cừu Đường đã gia tăng thêm lực khống chế cục Công an thành phố trong tay, trên cơ bản xác lập địa vị lãnh đạo tuyệt đối. Đến lúc này, Cừu Đường mới rõ ràng cái mà Chủ tịch tỉnh Hạ gọi là gió đông, quả nhiên trùng trùng điệp điệp, khiến người ta vui vẻ thoải mái. Đồng thời, sự kính nể của y đối với Hạ Tưởng cũng đã lên tới cao độ không gì sánh kịp.
Sau khi Phó cục trưởng, Cục trưởng phân cục bị sa thải, Thành ủy nhanh chóng tổ chức hội nghị, bổ nhiệm lại ứng cử viên mới, trên cơ bản Trương Hậu Thiếu đã nắm đại bộ phận ghế trống, chỉ chừa cho Phạm Kinh Luân mấy vị trí có hạn.
Trương Hậu Thiếu đạt được toàn thắng, thế cục Thành ủy Tấn Dương, lại nghiêng thêm một bước về phía Trương Hậu Thiếu, quyền uy của Trương Hậu Thiếu ở Thành ủy được củng cố và tăng cường.
Không lâu sau đó, các Đại đội trưởng, Chi đội trưởng phụ trách các vụ án hình sự và kinh tế chủ yếu của cục Công an thành phố cùng với các phân cục, hoặc là bị đổi vị trí công tác, hoặc là bị để đó không dùng, hoặc là bị cách chức ngay tại chỗ, đợt sóng thứ hai đã thổi quét hệ thống công an Tấn Dương. Không hề khoa trương mà nói, sau hai đợt sóng tấn công, hệ thống công an Tấn Dương từ dưới lên trên sáng bừng hẳn lên, mạng lưới quan hệ trước kia đã bị nhổ tận gốc!
Chính là nói, tầng ô dù bảo hộ đầu tiên của các chủ mỏ than đã bị phá hủy hầu như không còn, về sau muốn báo cáo thiếu, báo cáo sai, báo cáo giấu diếm các loại sự cố, đã không còn khả năng.
Bước nền tảng vững chắc đầu tiên mà Hạ Tưởng mong đợi từ lâu đã đánh ra, bước thứ hai, chính là thu hồi mạng lưới toàn diện. Không, thực ra từ khoảnh khắc nhà họ Phó chính thức tiến quân vào công nghiệp năng lượng của tỉnh Tây, cũng đã bắt đầu thu hồi mạng lưới. Mạng lưới của Hạ Tưởng, chưa bao giờ là một tấm, mà là một tấm chồng một tấm, tầng tầng lớp lớp, đan xen, vĩnh viễn không có cá lọt lưới.
Bước tiếp theo, là một vở kịch nhằm vào Giang Cương, trong tương lai không bao lâu, sẽ long trọng gặt hái.