Quan Thần

Hạ Tưởng cũng không có bạn học nào ở công trình này, hắn bảo Tào Thù Lê giả vờ làm bạn gái của mình là có ý đồ, chẳng qua không tiện nói rõ nên lập lờ nói:

- Kệ hắn, giờ có việc khác là đi gặp người quan trọng.

- Vậy sao cần em giả bạn gái?

Tào Thù Lê có chút khó chịu hỏi.

- Tùy ý em thôi.

Hạ Tưởng trêu, miễn sau này Tào Thù Lê nhớ đến và giận vì hắn lợi dụng cô. Cho nên hắn cho cô quyền lựa chọn.

Tào Thù Lê không hề do dự mà khẽ khoác tay Hạ Tưởng:

- Trò hay như vậy, vừa lúc lại để em gặp phải, nếu không tham gia thì không phải tính cách của em. Đi, xem ai sợ ai.

Hạ Tưởng thấy Tào Thù Lê dán sát mình nên cười khổ trong lòng, giả vờ một chút thì cũng không cần thân mật chứ? Ai sợ ai? Hắn đúng là sợ Lý Khiết Phu thấy được sẽ nói lại với Tào Vĩnh Quốc. Nếu chẳng may Tào Vĩnh Quốc có suy nghĩ khác đối với hắn, vậy thì bao cố gắng tạo ấn tượng tốt với Tào gia sẽ bay biến.

Không thể rút khỏi tay Tào Thù Lê, hắn đành thầm hy vọng Lý Khiết Phu không ở văn phòng của Phùng Húc Quang.

Đáng tiếc hy vọng của Hạ Tưởng đã thất bại. Lý Khiết Phu chẳng những ở văn phòng của Phùng Húc Quang, còn bị Phùng Húc Quang và Lý Hồng Giang vây quanh. Hai người một bưng trà, một đưa khói như tiếp lãnh đạo. Chẳng qua Lý Khiết Phu dù uống trà hút thuốc nhưng luôn tỏ vẻ không biết với những gì Phùng Húc Quang và Lý Hồng Giang hỏi.

- Tổng Giám đốc Phùng, Giám đốc Lý, hai vị đừng ép tôi. Tôi chỉ đưa con gái Giám đốc Tào đến công trường mà thôi, về phần thanh niên đi cùng có quan hệ gì với cô thì tôi không biết. Tôi là lái xe, chỉ chú ý lái xe, không nên hỏi vấn đề không nên hỏi.

Thực ra hai người Phùng Húc Quang và Lý Hồng Giang cũng rõ dù Lý Khiết Phu có biết con gái Giám đốc sở sao đến công trường siêu thị Giai Gia thì nhất định cũng không nói với bọn họ. Phùng Húc Quang và Lý Khiết Phu không quen nên không nói gì. Lý Hồng Giang ỷ vào mấy lần uống rượu với Lý Khiết Phu nên quen hơn, liền tìm mọi cách hỏi. Lý Khiết Phu không mắc mưu, uống trà, hút thuốc nhưng cười hì hì đi vòng vo với Lý Hồng Giang.

Lý Khiết Phu đưa hai người Hạ Tưởng tới, biết rõ Giám đốc Tào bảo y đến là lưu ý hành động hai người này. Nhưng y thấy Hạ Tưởng trầm ổn có thể tin, lại thấy thái độ của Tào Thù Lê với Hạ Tưởng không bình thường, trong lòng liền có suy nghĩ và quyết định đi quanh, lúc về báo cáo với Giám đốc Tào tất cả bình thường là được. Y thậm chí còn nghĩ Hạ Tưởng cũng được, rất biết điều, không chừng Giám đốc Tào thích thì mình sao phải làm việc thừa.

Việc nhà Giám đốc Tào là tốt hay xấu đều không thể do y, cho nên không thấy thì không để ý. Cho nên Lý Khiết Phu quay người đi đến siêu thị, vòng vo nửa ngày về thì bị Lý Hồng Giang túm lấy.

Lý Hồng Giang đã truy hỏi Phùng Húc Quang một hồi mà không hỏi ra Phùng Húc Quang có quan hệ gì với Giám đốc Tào. Phùng Húc Quang cũng không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Chờ Lý Khiết Phu vừa về, Lý Hồng Giang mới biết hóa ra Giám đốc Tào không đến, chỉ điều xe tới mà thôi, hơn nữa không phải đến vì Phùng Húc Quang. Trong lòng y coi như yên tâm, cũng lạnh nhạt với Phùng Húc Quang và chỉ cố lấy lòng Lý Khiết Phu.

Lý Khiết Phu biết xe Audi bên ngoài là xe chuyên dùng của Giám đốc Sở Xây dựng đô thị Tào. Tuy y không biết Giám đốc Tào nhưng cũng biết Giám đốc Tào quyền cao chức trọng, nếu Lý Khiết Phu là lái xe của người này thì cũng không dám sơ sót, vội vàng mời vào văn phòng, cười cười lấy lòng.

Ba người có suy nghĩ khác nhau, nhất là Lý Hồng Giang cảm thấy khá lo lắng, thật không rõ con gái giám đốc Tào sao lại đến công trình siêu thị Giai Gia, hay là đến làm đồ án nhỉ? Suy nghĩ của lãnh đạo phải cân nhắc thật kỹ, nếu không làm mất lòng lãnh đạo thì chỉ cần một câu thôi cũng làm cho y mất tiền đồ thì nguy. Y suy nghĩ mãi, thấy Phùng Húc Quang cũng có vẻ khó hiểu thì càng thêm lo lắng, càng thêm cung kính với Lý Khiết Phu. Tuy Lý Khiết Phu chỉ là lái xe nhưng lại là thân tín của Giám đốc Tào, mỗi ngày ở bên Giám đốc, cho dù y không mở miệng nói lung tung nhưng lúc Cục trưởng vui vẻ, Lý Khiết Phu như vô tình nhắc đến tên mình, làm giám đốc Tào nhớ ba chữ "Lý Hồng Giang" thì là thành công quá lớn.

Lý Hồng Giang càng nghĩ càng kích động. Trước đây đã uống với Lý Khiết Phu, mặc dù chỗ đông người nhưng hôm nay gặp mặt vẫn nói chuyện được. Y đang suy nghĩ xem nên làm như thế nào mới mời được Lý Khiết Phu đi uống rượu vào tối nay.

Đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Lý Hồng Giang, y có chút tức giận vừa định mắng kẻ gõ cửa thì lời ra tới miệng lại phải ngậm vào, cảm thấy rất khó chịu. Y đứng dậy ra mở cửa thì thấy một nam, một nữ như sinh viên. Y cũng không nghĩ nhiều, tưởng là sinh viên Học viện Kiến Trúc đến xin thực tập liền tức giận nói:

- Các người là ai? Có việc gì?

Hạ Tưởng không biết Lý Hồng Giang, chẳng qua thấy y đội mũ bảo hiểm màu đỏ - mũ mà lãnh đạo hay đội liền cũng đoán được vài phần. Hắn cười nói: Bạn đang đọc truyện được tại

- Tôi tìm Tổng Giám đốc Phùng, cô ấy tìm bác Lý.

Lý Khiết Phu từ phía sau Lý Hồng Giang tiến lên, gật đầu với Hạ Tưởng rồi mặt mày nhã nhặn cười nói với Tào Thù Lê:

- Thù Lê, làm xong bài chưa? Có thể về được chưa?

Tào Thù Lê rất khó chịu nhìn Lý Hồng Giang rồi cùng Hạ Tưởng vào phòng, cô gập quyển sổ trong tay lại nói:

- Chú Lý lên xe chờ cháu một chút.

Lý Khiết Phu ừ một tiếng rồi gật đầu với Lý Hồng Giang và Phùng Húc Quang, sau đó vỗ vỗ vai Hạ Tưởng, cười cười ra ngoài.

Tào Thù Lê bị ánh nắng làm mặt đỏ hồng như hoa đào, cô trợn to mắt không có chút sự uy hiếp mà còn lộ rõ vẻ ngây thơ. Nhưng trong mắt Lý Hồng Giang lại như chậu nước đá từ trên trời rơi xuống, làm y sợ hãi, lạnh đến thấu xương. Xong rồi, không ngờ người trước mặt là con gái của Giám đốc Tào. Mình sao ngu như vậy, sao lại dốt đến như vậy? Cả nửa ngày chỉ nghĩ làm thế nào để nịnh bợ Lý Khiết Phu, không ngờ chưa lấy lòng được lái xe lại làm mất lòng cô con gái của Giám đốc sở. Ai chẳng biết con gái bây giờ rất hẹp hòi, cô ta mà nói xấu mình trước mặt Giám đốc Tào, vậy mình xong rồi.

Trong nháy mắt, Lý Hồng Giang như rơi vào hố băng, không biết nói gì, ngồi ngẩn ra đó một lúc mới lấy lại tinh thần. Y vội vàng đi lên cười cười lấy lòng nói với Hạ Tưởng:

- Bạn học này, vừa nãy xin lỗi, tôi nói hơi quá, không phải nhằm vào hai người. Tôi xin lỗi.

Lý Hồng Giang không dám chọc vào Tào Thù Lê, thấy Hạ Tưởng đi cùng cô liền nghĩ tới việc đi vòng cứu nước nên chủ động tiếp cận Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng sao không hiểu ý của Lý Hồng Giang, hắn đưa tay ra nói:

- Làm quen chút, tôi là Hạ Tưởng.

Phùng Húc Quang thấy Hạ Tưởng không ngờ xuất hiện nên khá giật mình. Lại thấy hắn có quan hệ thân với con gái Giám đốc sở như vậy liền đi lên nói:

- Tiểu Hạ, cậu tới sao không báo tôi, còn muốn làm tôi ngạc nhiên sao?

Lý Hồng Giang đổ mồ hôi, sao quan hệ lại phức tạp như vậy? Phùng Húc Quang vừa nãy còn nói không biết giám đốc Tào, không có quan hệ với giám đốc Tào, bây giờ sao lại quen Hạ Tưởng. Mà Hạ Tưởng này lại đi cùng cô con gái của Giám đốc Tào, là như thế nào? Y bắt tay Hạ Tưởng rồi thân thiết nói:

- Tôi là Lý Hồng Giang, Giám đốc chi nhánh của Công ty Xây dựng số 2, rất vui được gặp cậu.

Phùng Húc Quang cười nói:

- Tiểu Hạ, giới thiệu một chút, đây là …

Y nhìn Hạ Tưởng đầy ẩn ý.

Tào Thù Lê đứng cạnh quạt rồi đi tới trước một bước cầm tay Hạ Tưởng, ngọt ngào nói:

- Tôi là Tào Thù Lê, tạm thời … là bạn gái của Hạ Tưởng.

Phùng Húc Quang rất vui mừng, nụ cười trên mặt Lý Hồng Giang càng tăng hơn, vội vàng rót nước mời Hạ Tưởng và Tào Thù Lê, cũng không để ý mình không phải là chủ văn phòng này.

Tào Thù Lê nói một câu rồi không nói gì nữa, ngoan ngoãn rồi trên sô pha, cúi đầu xem sổ. Hạ Tưởng nhìn cô và có chút kinh ngạc. Hắn vốn nghĩ cô là người hiếu động, bây giờ thấy cô cũng biết ý như vậy.

Phùng Húc Quang biết Hạ Tưởng tìm mình là có việc cần bàn nên nháy mắt với Lý Hồng Giang hy vọng đối phương rời đi. Lý Hồng Giang lại làm như không thấy. Y đã quyết định chỉ cần Hạ Tưởng và Tào Thù Lê không mở miệng đuổi mình đi, y dù như thế nào cũng phải ở đây. Cơ hội tốt như vậy sao có thể bỏ qua, huống hồ thái độ vừa rồi của y không tốt. Mặc dù Tào Thù Lê có vẻ không để ý, cũng không nhìn y nhưng y không dám bỏ qua.

Hạ Tưởng và Phùng Húc Quang nói chuyện vài câu, cũng không ngại Lý Hồng Giang ở đây. Thực ra Hạ Tưởng cố ý nói cho Lý Hồng Giang nghe:

- Tổng giám đốc Phùng, tôi vừa rồi thấy công nhân đình công, có phải vấn đề tài chính chưa giải quyết?

Phùng Húc Quang không ngồi trên ghế ông chủ mà ngồi trên sô pha với Hạ Tưởng. Y đầu tiên là nhìn Lý Hồng Giang, sau đó theo thói quen vuốt tóc, cười hắc hắc nói:

- Đúng thế, bây giờ thiếu một chút, một khoản tiền của tôi khi rút về có vấn đề, nếu không sao thành như vậy. Đúng rồi Tiểu Hạ, lần trước chúng ta nói chuyện hợp tác, tôi thấy khá hứng thú nhưng đáng tiếc cậu mãi không quyết định. Dù như thế nào thì hôm nay cậu đến cũng phải có câu trả lời thuyết phục chứ?

Hạ Tưởng thì ra là bạn trai của con gái Giám đốc sở Tào, sao Giám đốc Tào không bố trí vào một công ty tốt chứ, mà lại đến công ty nửa sống nửa chết của Lý Đinh Sơn? Phùng Húc Quang nói chuyện với Hạ Tưởng nhưng thực ra là để Lý Hồng Giang xem, trong lòng y cũng rất khó hiểu. Trong lòng y cũng rất khiếp sợ và đầy nghi vấn khiến trong lúc nhất thời này cũng không thể được hiểu mục đích thật của Hạ Tưởng. Nếu Hạ Tưởng chỉ dựa vào quan hệ với Giám đốc Tào thì nói một câu với Lý Hồng Giang, Lý Hồng Giang kiểu gì chẳng phải nể mặt mà làm tiếp, nhưng chỉ bằng việc mở miệng mà đòi 10% cổ phần thì đúng là quá tham.

Phùng Húc Quang không phải không nghĩ bỏ 10% cổ phần mà thấy không đáng, nên coi thường Hạ Tưởng. Chẳng qua chỉ là kẻ kém cỏi dựa vào bố vợ, lần trước còn ra vẻ này nọ với mình, giống như hắn có bản lĩnh thật vậy?

Có vẻ như xác minh suy nghĩ của Phùng Húc Quang, Tào Thù Lê đột nhiên nói xen vào:

- Đúng rồi Giám đốc Lý, công trường sao lại đình công? Tôi vừa nãy ra còn định vẽ sơ đồ thi công thì không thấy công nhân nào đang thi công cả.

Mắt Lý Hồng Giang sáng lên và hiểu là có việc gì rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui