Không có Hạ Tưởng, ông ta không có khả năng thông qua được cửa ải của Mai Thái Bình, cũng không chắc có thể khiến Phạm Duệ Hằng cũng gật đầu. Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy của thành phố Yến, là ngai vàng mà biết bao người thèm nhỏ dãi, đột nhiên lại có cơ hội đập lên đầu ông ta, ông ta không tìm cách mà tóm lấy, chẳng phải là lăn lộn vô ích mấy năm trên quan trường rồi.
Do đó Khâu Tự Phong và người trong nhà cùng thảo luận, đạt được câu trả lời là, bất cứ giá nào, cũng phải lấy được vị trí Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy!
Mắt thấy sự việc đang có hướng phát triển thuận lợi cho ông ta, Diệp Thạch Sinh cũng có thể gật đầu đồng ý, Khâu gia cũng chuẩn bị ra mặt tiếp xúc với Diệp Thạch Sinh, Khâu Tự Phong có tâm trạng không tồi, nếu không phải vì vợ đang mang thai, đêm nay nói gì cũng phải có một trận mây mưa, không ngờ, tâm trạng tốt đã bị Phó Tiên Phong phá vỡ rồi.
Nghe Phó Tiên Phong trực tiếp nhắc đến điều kiện trao đổi, muốn ông ta rút ra khỏi cuộc cạnh tranh Trưởng ban Tổ chức cán bộ Thành ủy, Khâu Tự Phong trong lòng bỗng thấy một sự chán ghét vô cớ. So với Khâu gia, Phó gia đã hoàn thành bố cục tiền kỳ, giọng hung hăng bắt nạt của Phó Tiên Phong, là lấy thái độ của một người thắng lợi mà nói chuyện với ông ta?
Cơn lửa giận của Khâu Tự Phong bỗng chốc đã bị châm ngòi.
Dựa vào cái gì mà Khâu gia phải bị Phó gia nhà ông dắt mũi mà đi chứ? Khâu gia muốn bố cục, muốn sắp xếp, làm sao đến lượt Phó gia nhà ông khoa tay múa chân?
Khâu Tự Phong cũng không quan tâm đến Phó Đóa Đóa đang co người ngồi bên cạnh, giọng nói lập tức cao lên tám lần, rất không khách khí mà hỏi lại một câu:
- Tiên Phong, anh uống rượu à?
Phó Tiên Phong đột nhiên sửng sốt, không nghe ra sự bất mãn trong khẩu khí của Khâu Tự Phong, theo bản năng mà nói:
- Làm sao anh biết tôi đã uống rượu hả? Bạn đang đọc truyện được tại
Lời vừa ra khỏi miệng mới nhận ra ý của Khâu Tự Phong, Khâu Tự Phong cũng không biết ông ta có uống rượu hay không, mà là cười nhạo lời nói vừa rồi của ông ta là lời say.
Phó Tiên Phong cũng vô cùng không vui:
- Có ý gì vậy? Tôi có lòng tốt thương lượng với cậu, cậu lại châm biếm tôi nói lời say sao? Tự Phong, cậu làm em, nên dùng thái độ này để nói chuyện với tôi sao? Có phải quá không lễ độ rồi!
Phó Tiên Phong quả thực là có chút ngà ngà rượu, đồng thời cũng vô cùng giận thái độ của Khâu Tự Phong, Khâu Tự Phong dù thế nào cũng là em rể họ của ông ta, bây giờ không chung lòng với ông ta thì thôi, còn khí thế hung hăng mà cười nhạo ông ta, để ông ta cảm thấy vô cùng mất mặt. Tốt xấu gì ông ta cũng là anh họ của Phó Đóa Đóa, Khâu Tự Phong thân là chồng của Phó Đóa Đóa, theo quy củ, chí ít cũng phải gọi tôn trọng ông ta một tiếng "Anh"!
- Không có say, thì không phải lời say, là nói nhảm.
Khâu Tự Phong không một chút để ý tới sự bất mãn của Phó Tiên Phong, hời hợt nói:
- Tối muộn thế này, đừng nói nhảm dọa người nữa… còn chuyện gì không?
Khâu Tự Phong với thái độ không hề coi ông ta ra gì hoàn toàn chọc giận Phó Tiên Phong, ông ta hét lên:
- Khâu Tự Phong, cậu đừng sớm đắc ý, đừng cho rằng có Hạ Tưởng giúp cậu, cậu có thể ngồi vào ngai vàng Trưởng ban Tổ chức cán bộ Thành ủy, tôi nói cho cậu biết, tôi không đồng ý, cậu đừng hòng thông qua bổ nhiệm!
Khâu Tự Phong cũng nổi giận:
- Tùy thích là thủ đoạn gì, cứ việc lôi ra, sợ anh tôi sẽ không mang họ Khâu!
Phó Đóa Đóa tuy không quá quan tâm đến chính trị, cũng biết những gút mắc giữa Khâu gia và Phó gia, cô thấy bộ dạng giận không thể nén nổi của Khâu Tự Phong, liền cẩn thận mà nói:
- Đừng tức giận với anh ấy nữa, anh ấy là người như thế, thích tự cho là đúng, thích sắp đặt người khác.
- Anh cái rắm, ông ta là anh của em, không phải anh của anh, với anh chẳng có chút huyết thống nào cả.
Khâu Tự Phong trong cơn thịnh nộ, không kiểm soát được lời nói, rống lên với Phó Đóa Đóa.
Phó Đóa Đóa cúi thấp đầu, hai mắt rưng rưng:
- Xin lỗi, nếu anh thấy em không xứng với anh, chúng ta ly hôn vậy.
Khâu Tự Phong cũng ý thức được sai lầm, nổi nóng quá mức, liền vội vàng an ủi Phó Đóa Đóa:
- Xin lỗi Đóa Đóa, anh nhất thời nhỡ lời, quả thực trong lòng vẫn biết rõ em đối xử với anh rất tốt. Trách anh, không trách em, về sau chuyện của hai nhà, em đừng tham gia vào nữa nhé, yên tâm làm một người vợ hiền mẹ tốt là được rồi. Sự đấu tranh giữa những người đàn ông, phụ nữ bọn em nên cách xa một chút thì tốt hơn…
Phó Tiên Phong vốn cho rằng Khâu Tự Phong ít nhiều cũng nể mặt ông ta, không ngờ Khâu Tự Phong thái độ ngạo mạn, ngữ khí lạnh lùng, một chút cũng không để ý đến thiện ý của ông ta, khiến ông ta vô cùng căm tức, tâm trạng bị làm hỏng.
Ông ta đập điện thoại, lại để cho Bạch Chiến Mặc rót một cốc rượu đầy, nói:
- Nào, hôm nay không say không nghỉ, chuyện không vui không được nhắc đến nữa, hôm nay chính là mua vui mà đến.
Mọi người tuy không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nhưng thấy bộ dạng thẹn quá thành giận của Phó Tiên Phong, cũng biết đã hỏng việc, đều không nhắc thêm, sôi nổi nâng cốc uống rượu, trong thời gian ngắn be chén say sưa, lại gọi đến mấy cô nàng mặc đồ cổ trang đánh đàn nhảy múa, một cảnh tượng ca múa mừng cảnh thái bình.
Tâm trạng tốt của Phó Tiên Phong bị Khâu Tự Phong phá hỏng, liền mượn rượu góp vui, liên tục uống liền mấy cốc, có bảy phần say, ông ta nhân cơ hội ôm chầm lấy cô gái mặc đồ cổ trang, trêu đùa nói:
- Biết hát bài gì? Lại đây, hát một bài.
Bạch Chiến Mặc hôm nay cũng uống nhiều, chủ yếu cũng là tâm trạng vui vẻ, nguy cơ được giải trừ, trên cơ bản không có tổn thất gì lớn, mấy ngày trước ông ta luôn lo sợ phập phồng, hôm nay cuối cùng cũng khiến tâm trạng rơi vào nơi có tác dụng thực tế, cũng thoải mái mà uống. Thấy hôm nay Phó Tiên Phong hiếm thấy buông tuồng một lần, mấy người khác lại đều không có động đậy gì, liền để phối hợp một chút với Phó Tiên Phong, cũng giơ tay ôm lấy một cô nàng váy xanh lá cây, cười nói:
- Tĩnh Tâm sơn trang thật không tồi, cảnh thiên nhiên đẹp người cũng đẹp, đúng là cõi Bồng Lai, ha ha ha. Phải nói, là một phong thủy bảo địa!
Cô gái mặc váy màu xanh lá cây mũi nhỏ mắt nhỏ, trông rất có hương vị đặc biệt, mắt một mí, có chút giống người Hàn Quốc, cô bị Bạch Chiến Mặc ôm chặt lấy, vẻ mặt cười duyên, trêu ghẹo nói:
- Đương nhiên là cảnh Bồng Lai rồi, anh không biết, trên núi còn có một động tiên, có phong cảnh vô tận.
Lời vừa nói ra, mọi người đã biết rõ chỗ kì diệu trong đó, ha ha cười lớn.
Bạch Chiến Mặc lời bắt đầu nhiều lên, rồi xằng bậy mà nói mấy câu, bắt đầu nói chuyện phong thủy cho mọi người nghe, nói đến phong thủy cũng là một loại học vấn, cũng có nhiều chỗ đáng được nghiên cứu và bàn cãi, ví dụ như đất chỗ Quận ủy của quận Hạ Mã có chút không tốt, bị cao ốc Hỏa Thụ chặn mất phong thủy, sau khi cao ốc Hỏa Thụ bị ông ta bắt dừng lại, bây giờ quận Hạ Mã đã có một bầu trời nắng ấm, không trung sáng tỏ, con người cũng có tâm trạng khoan khoái.
Vừa nói đến không trung sáng tỏ, liền nghe bên ngoài tiếng gió bấc thổi mạnh, hai cô gái liền vội vàng đi đóng cửa sổ:
- Đột nhiên nổi gió to, xem ra thời tiết thay đổi rồi.
Bạch Chiến Mặc lập tức sắc mặt biến đổi, không hài lòng mà nói:
- Hôm nay mọi người vui vẻ, tại sao lại nói những lời không may chứ?
Cô gái mặc váy xanh lá cây biết mình nói sai, vội vàng xin lỗi Bạch Chiến Mặc, nói những lời hay rất lâu, Bạch Chiến Mặc sắc mặt mới chuyển tốt một chút, cười:
- Được rồi, được rồi, nể tình Tĩnh Tâm sơn trang là vị trí phong thủy bảo địa, tôi sẽ không nói nhiều nữa…
Đột nhiên, cô gái mặc váy xanh lá cây kinh ngạc mà nhìn Bạch Chiến Mặc, sau đó cứ nhìn thẳng vào ông ta rất lâu, mới bật cười:
- Em nói sao mà nghe giọng của anh càng nghe càng quen tai, vừa rồi nghe đến phong thủy mới nhớ đến, hóa ra anh chính là Bí thư phong thủy nổi danh trên mạng.
Vẻ tươi cười của Bạch Chiến Mặc cứng đơ trên mặt, nặng nề đặt cốc rượu xuống:
- Bí thư phong thủy cái gì? Ăn nói bậy bạ.
Cô gái mặc váy xanh lá cây lập tức bị làm cho sợ đến thất sắc:
- Em không nói bậy bạ, em đâu dám nói bậy chứ, giọng nói của anh bây giờ trên mạng khắp nơi đều có, ừ, đúng, em nhớ ra rồi, chính là đưa lên mạng cuộc nói chuyện về cao ốc Hỏa Thụ chặn mất phong thủy của tòa nhà Quận ủy quận Hạ Mã, bây giờ bạn bè trên mạng đặt cho anh biệt danh là bí thư phong thủy…
" Xoảng" một tiếng, Bạch Chiến Mặc ném vỡ chai rượu, vẻ mặt tái nhợt:
- Ở đâu? Trang web nào?
Năm 2003 là năm truyenfull.vn Trung Quốc nổi lên mạnh mẽ, bởi vì vụ án Tôn Chí Cương dẫn phát ra cục diện có khí thế mạnh mẽ của dư luận truyenfull.vn. Từ bài post vào đầu năm "Thiên đường có giấy tạm trú hay không" đến bài post vào cuối năm "Thiên đường có xe BMW hay không", tiêu chí đối với truyenfull.vn Trung Quốc mà nói, 2003 nhất định là một năm không bình thường, dư luận mạng giám sát đạt đến mức độ cao trước nay chưa từng có, "Vụ án Châu Hải mua xuân", "Sự kiện đại học Tây Bắc", "Vụ án Lưu Dũng" ở Thẩm Dương, "Vụ án xe BMW" ở Cáp Nhĩ Tân, dư luận mạng lần đầu tiên bay lên cùng với độ cao của truyền thông bậc cao chính quy, thậm chí ở phương diện tính nhanh chóng, độ trong suốt, vượt qua hẳn ti vi và báo chí.
Dư luận mạng vào năm 2003 lần đầu tiên được nhà nước khẳng định, được người dân tiếp nhận, trở thành bộ phận tổ thành quan trọng không thể xem nhẹ trong đời sống của người dân trong nước.
Bạch Chiến Mặc là một cán bộ thuộc phần tử tri thức cao cấp, ông ta biết rõ hiệu lực của dư luận mạng, đột nhiên nghe được ông ta bị thêm vào trước với cái tên gọi "Bí thư phong thủy" thì biết đã hỏng việc, lập tức ý thức được cuộc nói chuyện giữa ông ta và Trần Cẩm Minh bị ghi âm, hơn nữa còn bị tung lên mạng!
Hỏng bét, danh hiệu Bí thư phong thủy một khi bị truyền ra, tuyệt đối là vết bẩn không thể tẩy chùi trong cuộc sống chính trị, nói không chừng, còn vì thế mà rơi mất mũ quan… mồ hôi lạnh của Bạch Chiến Mặc lập tức toát ra ướt cả đầu.
Phó Tiên Phong cũng cảm nhận được tính nghiêm trọng của sự việc, lập tức tỉnh cơn say, túm lấy cánh tay của cô gái mặc váy xanh lá cây:
- Ở đâu có thể vào mạng? Nhanh đưa chúng tôi đi xem.
Cô gái váy xanh đâu biết được tính nghiêm trọng của hậu quả, còn cho rằng một đoạn ghi âm nói chuyện tung lên mạng chỉ là một trò chơi khăm nho nhỏ, cô không phải là nhân vật chính trị, không biết sự hiểm ác và thủ đoạn trên quan trường, liền bị vẻ mặt của Bạch Chiến Mặc dọa cho chết khiếp.
Thôi Hướng cũng giật mình kinh ngạc, vội phụ họa nói:
- Không phải sợ, chúng ta phải nghĩ xem rốt cuộc là chuyện gì? Cô nhanh đưa chúng tôi đi, được không?
Vẫn là vẻ mặt tươi cười của Thôi Hướng có hiệu quả, cô gái váy xanh trấn tĩnh lại, đưa mấy người tiến về phía phòng nghỉ để vào mạng.
Cô gái váy xanh xem ra bình thường cũng hay vào mạng, cô rất thuần thục mà mở máy, mở một trang web, sau đó kích mở một diễn đàn, mấy người lập tức nhìn thấy một tiêu đề rất lớn —— "Bí thư phong thủy hăm dọa nhà đầu tư khai phá: lập tức đình công, các anh đã cản trở phong thủy của cơ quan Quận ủy!
Kích mở bài post ra xem, bên trong có chữ viết giới thiệu rất chi tiết, còn có một chỗ liên kết âm thanh, sau khi kích vào, thì phát ra giọng nói lên bổng xuống trầm của Bạch Chiến Mặc: "… Tôi nói thật với anh, cao ốc Hỏa Thụ của anh đã chặn mất phong thủy của tòa nhà Quận ủy, tôi đứng ở văn phòng Bí thư Quận ủy nhìn về phía nam, vừa khéo có thể nhìn thấy tòa nhà Thành ủy, tòa nhà của anh mà xây lên, sẽ chặn mất tầm nhìn của tôi, anh biết không, anh khiến tôi cách xa Thành ủy, khiến tôi không thể chung sức chung lòng với Thành ủy được…"
"… Anh biết tại sao trước đây thành phố Yến xuất hiện qua sự kiện nhiều lần đả kích vào các nhà doanh nghiệp tư nhân hay không, chính là vì mấy nhà doanh nghiệp tư nhân các anh, tố chất quá kém, kém tới trình độ nào? Một là đến phong thủy cũng không hiểu, hai là chống đối với chính quyền. Chống đối với chính quyền chính là xấu xa, chính là phản động, cộng lại chính là thế lực đen tối, hiểu chưa?
"Bảo anh dừng thì anh dừng, tôi là một Bí thư Quận ủy, còn quản không nổi một nhà doanh nghiệp tư nhân của anh sao? Tôi cảnh cáo anh, đừng tiếp tục đùa giỡn với tôi, nếu không anh cứ chờ xem."
…
Sắc mặt của Bạch Chiến Mặc trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy đầm đìa, không dám nhìn Phó Tiên Phong.
Phó Tiên Phong liền có một loại cảm giác mất trọng lượng từ trên trời rơi xuống đất, sự hưng phấn và đắc ý vừa rồi, hoàn toàn tan thành mây khói, chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên điệu cười chế nhạo nhạt nhẽo và khinh miệt có chủ tâm của Hạ Tưởng, ông ta còn cho rằng ông ta là người được cười đến cuối cùng, không ngờ, Hạ Tưởng đã ngầm một sát chiêu rất lớn!
Một dư luận mạng hay, một thủ đoạn mượn đao giết người tốt!
Phó Tiên Phong biết, về mặt ngoài Bạch Chiến Mặc đã nắm trong tay đại cục của quận Hạ Mã, trên thực tế, ông ta luôn bị Hạ Tưởng đùa bỡn trong lòng bàn tay. Ông ta không thể tự chủ đốt lửa, không để ý sự có mặt của người ngoài, hét lên với Bạch Chiến Mặc:
- Ông đúng là một con lợn ngu xuẩn!
Bạch Chiến Mặc mồ hôi ướt đẫm, không dám cự lại.
Mã Tiêu đã bao năm ở ban Tuyên giáo, tư tưởng khá là cứng nhắc, còn dừng lại ở Trưởng ban Tuyên giáo nắm trong tay mọi thời đại máy móc tuyên truyền, không cho là đúng mà nói:
- Trang web nào mà to gan như thế, dám tung ghi âm của Bí thư Quận ủy? Đợi chút nữa tôi gọi điện, đóng nó lại.
Bạch Chiến Mặc vẻ mặt đau khổ, không biết làm thế nào:
- Trễ rồi, Trưởng ban Mã, tốc độ truyền phát của truyenfull.vn quá nhanh rồi, trong một đêm có thể truyền khắp cả nước.
- Hả, chẳng lẽ không còn cách nào với bọn họ sao? Thật là coi trời bằng vung mà.
Mã Tiêu còn chưa theo kịp hình thức mới, không biết uy lực và tính mau lẹ của sự truyền bá của truyenfull.vn.
- Tạm thời không có cách nào cả, chỉ có nghĩ cách khắc phục hậu quả thôi.
Phó Tiên Phong và mấy người quay trở về phòng, đuổi người ngoài đi, vẻ mặt nặng nề mà nói:
- Một sự kiện Bí thư phong thủy, vẫn đánh không đổ một Bí thư Quận ủy, Chiến Mặc, sáng sớm mai chuẩn bị tốt tài liệu kiểm điểm, đầu tiên đến Thành ủy chủ động nhận khuyết điểm với Bí thư Trần, thái độ phải thành khẩn, nhận thức phải sâu sắc, phải đầy đủ nhận thức được sai lầm của bản thân, tranh thủ lay động Trần Phong, ít nhất về thái độ khiến ông ta bới móc không ra lí sự của ông. Tôi và Ngọc Long sẽ ở bên cạnh yểm hộ, nói những lời hòa giải, nói là ông nhất thời kích động, bị người ta dẫn dắt sai ở chỗ sai lầm mà nói ra những lời sai lầm…
Phó Tiên Phong suy cho cùng gặp qua chuyện lớn, gặp chuyện không hoảng hốt, lập tức nghĩ ngay ra kế sách ứng đối:
- Sau khi ông nhận tội, nếu thái độ của Trần Phong dịu xuống, ông sẽ nói ra ghi âm sau khi bị người ta cắt nối biên tập, đã tung lên mạng, chính là có người muốn vu cáo hãm hại ông, muốn vu oan cho ông, dù sao nhận sai lầm trước, rồi bày tỏ bản thân, tôi và Ngọc Long sẽ ở bên cạnh nói thêm những lời tốt, thật sự không được thì sẽ lôi Hồ Tăng Chu ra thay ông xin lượng tình, không tin Trần Phong phải tóm lấy chuyện nhỏ mà không buông, phải cho ông một sự xử phạt.
Mã Tiêu nhìn Phó Tiên Phong với ánh mắt tán dương:
- Tiên Phong bây giờ thủ đoạn càng ngày càng thuần thục, ý nghĩ càng ngày càng kín đáo, đến tôi cũng phải khâm phục quá chừng, quả thực là một cách giải quyết hậu quả hoàn toàn an toàn. Tôi còn một kiến nghị, có thể đồng thời tìm thêm mấy phóng viên đến quận Hạ Mã phỏng vấn chân tướng vụ việc Phó bí thư Quận ủy hãm hại Chủ tịch quận, mượn cơ hội di chuyển đường nhìn, gây áp lực cho Trần Phong. Trần Phong cũng sẽ hiểu rõ là chuyện gì, ông ta nắm chặt lấy vụ việc Bí thư phong thủy không buông, chúng ta sẽ dám đem chuyện thuê người hành hung của Phó bí thư Quận ủy đưa ra ánh sáng, dù sao là anh kính tôi một thước, tôi trả anh một trượng, có qua mà không có lại không thì bất lịch sự.
Bạch Chiến Mặc thầm than, so sánh với sự bình tĩnh ứng đối của Phó Tiên Phong và thâm độc gian xảo của Mã Tiêu, sự lão luyện mà ông ta thiếu còn quá nhiều, còn quá nhiều chỗ cần phải học hỏi.
Thôi Hướng liên tục gật đầu:
- Kế sách của Phó Tiên Phong và Mã Tiêu đều đúng, một sáng một tối, khẳng định có thể làm loạn ý nghĩ của Trần Phong. Nhưng phương pháp đưa tin nội bộ quận Hạ Mã có sự đấu tranh không thể thực hiện, không có phóng viên báo nào dám đến để phỏng vấn, cho dù có, bọn họ cũng đạt không nổi một tư liệu, còn có thể bị mời ra khỏi thành phố Yến. Nói cách khác ngộ nhỡ nếu thật có một số phóng viên không có đạo đức nghề nghiệp vì theo đuổi lợi ích, thật muốn đưa tin sự việc quận Hạ Mã, Trần Phong sẽ mất mặt, trên mặt Tiên Phong cũng sẽ chẳng tốt đến đâu, còn bản thân ông là Trưởng ban Tuyên giáo, cũng có trách nhiệm nhất định.
Mã Tiêu bị Thôi Hướng chỉ trích một hồi, cũng không giận, ha ha mà cười:
- Vốn chính là muốn dọa Trần Phong, sự việc quận Hạ Mã, Trần Phong liều mạng muốn bưng bít, chúng ta sẽ giả bộ phơi bày, ông ta khẳng định sẽ sốt ruột, khi sốt ruột sẽ rối cả tấc lòng, muốn chính là khiến ông ta có cảm giác sợ run bắn lên. - Hừ.
Thôi Hướng vẫn không mấy tán dương cái kế lỗ mãng của Mã Tiêu:
- Cẩn thận đừng để bản thân cũng bị lún vào đấy.
Phó Tiên Phong vội vàng hòa giải:
- Trưởng ban Mã cũng là có ý tốt, nếu Bí thư Thôi cảm thấy không an toàn, thì thôi vậy, tạm thời không dùng đến kế sách này, xem phản ứng của Trần Phong sẽ quyết định bước tiếp theo. Nếu Trần Phong cứ giữ lấy không buông, chúng ta sẽ dùng cách của Trưởng ban Mã, di chuyển một chút tầm nhìn của ông ta.
Thôi Hướng không nói thêm, không tỏ rõ ý kiến.
Vốn là một buổi tụ tập rất vui, cuối cùng lại vì chuyện ghi âm của Bí thư phong thủy, không vui mà ra về. Phó Tiên Phong vốn còn muốn thảo luận với Thôi Hướng một chút làm thế nào để lay động Diệp Thạch Sinh, cũng không còn tâm tư nữa.
Ban đêm, gió bấc thổi mạnh, đất đá bay mù trời, thành phố Yến cuối tháng 11, sau khi trải qua một trận gió bấc rất lớn, một đêm đã bắt đầu vào đông.
Bước chân của mùa đông đã đến…
Sáng sớm ngày hôm sau, người qua đường ngạc nhiên mà phát hiện, sông Hạ Mã đã đóng một lớp băng mỏng, dưới sự chiếu rọi của mặt trời lóe lên những hào quang màu bạc lấp lánh, vô cùng đẹp mắt. Bạch Chiến Mặc không còn chút tâm trạng để thưởng thức cảnh đẹp trên sông Hạ Mã, ông ta một đêm thức trắng, hao tổn tâm cơ để viết bản kiểm điểm, chuẩn bị đến văn phòng trau chuốt một chút, sau đó tức khắc đi tới Thành ủy để làm kiểm điểm sâu sắc.
Nhưng mà, giống như mùa đông giá lạnh đột nhiên đến, Bạch Chiến Mặc cũng được, Phó Tiên Phong cũng được, đều xem nhẹ uy lực của truyenfull.vn, trong một đêm, uy danh của Bí thư phong thủy, truyền khắp đại giang nam bắc
Cơ quan Quận ủy, không thể nói ai ai cũng biết, cũng là phần lớn mọi người nghe nói phong thanh. Bạch Chiến Mặc trên đoạn đường từ bãi đỗ xe đến tòa nhà Quận ủy không đến 200m, đã gặp những ánh mắt hoài nghi, nghi hoặc, nghi vấn hoặc là khinh miệt của mấy chục người, không sai, có người trong ánh mắt dám to gan mà viết đầy sự khinh thường và phớt lờ, khiến ông ta cảm thấy nóng lòng sốt ruột, cảm giác mặt nóng lên, muốn lập tức nhanh chóng mà thoát đi.
Chỉ có điều thân là Bí thư Quận ủy, cần thiết phải giữ hình tượng, ông ta vẫn cố giữ bước đi vững vàng, xem như không thấy gì với mọi ánh mắt của mọi người, trấn tĩnh tự nhiên mà đi hết đoạn đường vô cùng gian nan, mặc dù ông ta còn có thể mơ hồ nghe được tiếng nghị luận nho nhỏ trong miệng mọi người, cũng có mấy chữ "Bí thư phong thủy" truyền đến tai.
Vừa đến văn phòng còn chưa ngồi xuống, tiếng chuông điện thoại liền dồn dập mà reo lên, Bạch Chiến Mặc liền biết, khẳng định là tình hình không ổn, đại sự không tốt, lẽ nào chuyện đã ồn lớn rồi?