Quan Thần

Thái độ từ chối của Hạ Tưởng cũng không xem là khéo léo, thậm chí có thể nói là rất thẳng, khiến Sato cảm thấy rất mất mặt, gã luôn tự thấy mình là quá cao, cho rằng ở thành phố Lang đâu đâu có lẽ cũng nhận được sự tôn kính, không ngờ một Phó thị trưởng thường trực như Hạ Tưởng lại dám làm gã mất mặt, khiến gã vô cùng không vui:

- Phó thị trưởng Hạ, tôi bình thường rất bận, bình thường Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố thường mời tôi tham dự một số hội nghị, tôi đều phải từ chối…

Ngụ ý là gã chủ động gọi điện thoại, đã cho Hạ Tưởng thể diện rất lớn rồi.

Hạ Tưởng cười:

- Tôi cũng biết ông Sato công việc bận rộn, gần đây tôi cũng có nhiều việc vặt, quả thực là thoát không nổi. Trước tiên có việc làm ăn của Vương Sắc Vi gặp phải sự cạnh tranh không lành mạnh, bây giờ lại có nhà đầu tư chuẩn bị đến thành phố Lang đầu tư vào nhà máy sơn, bận tối mày tối mặt. Nên chỉ đành cảm ơn ý tốt của ông, ông Sato nếu có việc bận, thì cứ đi giải quyết đi nhé.

Sato đụng phải một cái đinh không mềm không cứng, lại bị Hạ Tưởng nói bóng gió vài câu, thiếu chút nữa phát tác, nếu là Phó thị trưởng khác, gã không chừng đã sớm cúp điện thoại rồi, nhưng uy danh của Hạ Tưởng quá lớn, gã không dám làm càn, chỉ có thể chịu nhịn, cuối cùng nói một câu:

- Được, nếu như thế, có cơ hội thì tính tiếp vậy.

Sato cho rằng Hạ Tưởng sẽ cúp điện thoại, không ngờ, Hạ Tưởng lại đột nhiên nói một câu ngoài đề tài:

- Ông Sato, Trung Quốc có một câu châm ngôn – có việc nên làm, có việc không nên làm, đàn ông, làm việc phải biết chịu trách nhiệm, dám làm, dám chịu.

Điện thoại đã tắt, Sato bỗng chốc ngây người ra, hàm nghĩa trong lời nói của Hạ Tưởng rất phong phú, khẳng định là bóng gió điều gì? Lẽ nào là… Đôi mắt gã đảo qua đảo lại, cuối cùng ngồi quay trở lại ghế, lôi ngăn kéo ra, từ bên trong lấy ra một chiếc khăn mùi soa trắng hình vuông, ở chính giữa, là một đám màu đỏ nhìn thấy mà giật mình.

Chuyển sang đỏ – vì duyên cớ là thời gian đã quá lâu rồi, màu sắc đã mờ nhạt đi nhiều, Sato nắm trong tay, bỗng nhiên nhớ đến cái đêm cuồng loạn của vài năm trước. Vẻ mặt hoảng sợ, rụt rè của Ngụy Hồng Thanh, một lần nữa lại hiện về trước mắt gã…

Hạ Tưởng ba lần cự tuyệt Nga Ni Trần một lần từ chối Sato, lập trường vô cùng rõ ràng dứt khoát, chính là trước khi lấy đủ thành ý từ đối phương, hắn sẽ không ngồi xuống đàm phán. Đương nhiên hắn cũng biết, đối phương có nhiều cách, tìm hắn nói chuyện trực tiếp chỉ là một trong nhiều thủ đoạn, vẫn còn rất nhiều thủ đoạn bức bách chưa thi triển.

Quả nhiên, Hạ Tưởng vừa nghĩ tới, đối phương đã liền có ngay hành động – Ngả Thành Văn tổ chức hội nghị công việc bí thư, trọng điểm thảo luận gồm hai đề tài chính là xây dựng cầu vượt và các nhà đầu tư thủ đô chuẩn bị đầu tư vào nhà máy sơn.

Tham dự hội nghị có Ngả Thành Văn, Cổ Hướng Quốc, Trương Anh Tịch và Hạ Tưởng, Trần Trí Tiệp, vì đề cập đến việc xây dựng thị chính, thành viên của bộ máy chính quyền chiếm đại đa số, cả ba Ủy viên thường vụ đều đến.

Điều giống với dự đoán của Hạ Tưởng là, Ngả Thành Văn vừa đưa ra hai đề tài thảo luận trên, Cổ Hướng Quốc ủng hộ mạnh mẽ sự khởi công của cầu vượt, và hết sức phản đối việc xây dựng thêm nhà máy sơn của thành phố Lang, chẳng những bất lợi cho sơn Occupy tiến thêm một bước chiếm lĩnh thị trường, thì cũng là đầu tư lại, lãng phí tài nguyên, không phù hợp với quy hoạch của thành phố Lang trong giai đoạn hiện nay, hoàn toàn là sản phẩm tư duy mới nóng.

Phải, rõ ràng việc cầu vượt mà Cổ Hướng Quốc đề nghị là đầu tư lãng phí tài nguyên, hoàn toàn là vì riêng cá nhân mình, trái lại lại chỉ trích nhà máy sơn của hắn là đầu tư lại. Nhà máy sơn liệu có phải là xây dựng lại hay không tạm thời không đưa ra kết luận, chí ít hạng mục cầu vượt, tuyệt đối là công trình lấy việc công làm việc tư.

Hạ Tưởng và Trần Trí Tiệp kiên quyết phản đối việc khởi công cầu vượt, lý do hiển nhiên chính là giai đoạn hiện tại chưa cần thiết đến cầu vượt, hơn nữa là lãng phí tiền vốn và sức của.

Trương Anh Tịch tạm thời không tỏ thái độ, chỉ mang vẻ mặt trầm tư, cầm một chiếc bút máy nghịch trong tay, xoay đi xoay lại, còn không cẩn thận làm rơi cả xuống đất, ông ta liền áy náy mà cười:

- Cầu vượt, xe ô tô phải lượn qua lượn lại trên đấy, chẳng may rơi xuống thì phiền hà lắm. Đương nhiên nếu kỹ thuật lái xe không tồi, còn có thể bảo đảm không bị xoay cho chóng mặt, và chẳng may lái xe có tư tâm tạp niệm, khó tránh khỏi sẽ mất tay lái.

Đôi lông mày của Cổ Hướng Quốc động đậy, lời nói của Trương Anh Tịch có hàm ý, dường như chỉ cái khác, gã liền nhìn thêm Trương Anh Tịch vài lần, rồi lại nhìn Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng ngồi ngay ngắn không cử động, và cũng không vì tranh luận vừa rồi mà tức giận, vẻ mặt bình tĩnh, dường như không để ý đến hạng mục cầu vượt có được thông qua lập dự án hay không vậy. Cổ Hướng Quốc trong lòng nhiều ít có chút khó hiểu, Hạ Tưởng ngăn cản việc khởi công hạng mục cầu vượt, rốt cuộc là xuất phát từ hận thù cá nhân, hay là vì hắn đã nhìn ra điều gì rồi?

Hạ Tưởng không có khả năng chẳng bói cũng biết trước, cũng không hẳn có năng lực hiểu rõ hơn người, gã trong lòng tuy có nghi hoặc, nhưng cũng càng nguyện ý cho rằng Hạ Tưởng chỉ xuất phát từ hận thù cá nhân. Cho dù như thế nào, gã tin Ngả Thành Văn suy xét xuất phát từ cái nhìn đại cục, hẳn là sẽ tán thành việc khởi công cầu vượt.

Thái độ của Ngả Thành Văn có chút mập mờ cái nào cũng được, ông ta trước tiên cho rằng việc đầu tư vào nhà máy sơn là xây dựng lại, không nên vội vã quyết định, nên sau khi trải qua luận chứng chi tiết mới đưa ra kết luận, mà hạng mục cầu vượt cũng có chút vượt mức quy định, cùng với sự phát triển kinh tế hiện tại của thành phố Lang không phải rất tương xứng, hơn nữa cũng không phải bức thiết mà cần một cây cầu vượt, quan điểm của ông ta là, xây dựng cũng được không xây dựng cũng được.

Giống như là đánh mỗi bên một nửa, không có bất kỳ ý kiến nào mang tính kiến nghị.

Hội nghị công việc bí thư cuối cùng không hình thành được nhận thức chung, hạng mục cầu vượt và nhà máy sơn, đều tạm thời gác lại, vừa có chút vượt qua sự bất ngờ của Hạ Tưởng, lại khiến Cổ Hướng Quốc có chút buồn bực. Theo gã, Hạ Tưởng đề nghị nhà máy sơn thuần túy là cố ý không có chuyện mà tìm chuyện, còn cầu vượt của gã lại là đại sự lợi nước lợi dân, làm sao cũng có thể gác lại chứ?

Hạ Tưởng lại nhìn ra cái gì, chỉ sợ thái độ hàm hồ không rõ ràng của Ngả Thành Văn không phải vì ông ta nhìn không ra triển vọng của nhà máy sơn, cũng không phải giữa ông ta và Sato có quan hệ mật thiết, mà là ông ta biết rõ sự đọ sức chính trị đằng sau nhà máy sơn.

Ngả Thành Văn khẳng định đã nhận được sự gợi ý đến từ thủ đô.

Về phần ông ta cũng mang hạng mục cầu vượt tạm gác lại, Hạ Tưởng cũng không dễ đoán ra là căn cứ vào suy xét gì, lẽ nào nói, Ngả Thành Văn cũng nhìn ra mục đích thực sự của Cổ Hướng Quốc sao? Đương nhiên, với trí tuệ chính trị của Ngả Thành Văn nhìn ra được điều gì cũng không lấy làm lạ, tuy nhiên có nhiều khi, trong mắt một số lãnh đạo có tính nguyên tắc không cứng rắn, bình thường không cản đường tiền tài của người khác. Giống như rất nhiều địa phương xảy ra các vụ án tham ô nhận hối lộ, thân là Bí thư nhân vật số một lại không biết một chút sự tình sao?

Bí thư chính là bí thư, nắm quyền lớn trong tay, nghe và nhìn vào số đông, chủ động đến mách lẻo cũng không ít, nhưng người khác kiếm tiền là chuyện của người khác, chỉ cần không đụng đến lợi ích của ông ta, bình thường sẽ không có ngăn cản gì, mắt nhắm mắt mở mà cho qua.

Ngả Thành Văn tuy rằng không rõ ràng phản đối, tuy nhiên cũng đã gác lại đề nghị của Cổ Hướng Quốc, quả thực khiến người ta khó tránh khỏi có những suy đoán. Mấu chốt là ông ta đồng thời đã tạm gác cả đề nghị của Phó thị trưởng thường vụ và Thị trưởng, điều này trong hội nghị công việc bí thư là vô cùng hiếm thấy.

Sau khi tan họp, không ít người cho rằng Hạ Tưởng và Ngả Thành Văn sẽ thâm nhập trao đổi thêm một chút, không ngờ lại là Trương Anh Tịch gọi Hạ Tưởng lại, Hạ Tưởng cũng tùy theo ông ta mà đi vào phòng làm việc, đại khái nói chuyện khoảng nửa tiếng đồng hồ thì đi ra. Cụ thể nói những gì, thì không ai có thể biết.

Giữa tháng 4, Ủy ban nhân dân tỉnh chính thức cùng với phía thủ đô ký kết hiệp nghị, vòng kinh tế thủ đô lớn long trọng khởi công. Thành phố Lang là một trong 13 quận và thành phố vây quanh thủ đô, vì là một thành phố trực thuộc cấp quận cách thủ đô gần nhất, đã có tác dụng làm đầu cầu tiến công, Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh đề xuất quy hoạch viễn cảnh bao quanh thủ đô xây dựng ba thành phố mới, đề xuất phải tăng tốc độ đẩy mạnh tiến trình thành thị hóa, phải cấu trúc quần thể thành thị kiểu mới vây quanh thủ đô, lấy ba thị trấn huyện là Ngũ Đường, Xã Giang, Tiểu Gia làm cơ sở xây dựng thành phố mới phía nam thủ đô, lấy huyện Hoài An, huyện Trác Lộc làm cơ sở xây dựng thành mới phía bắc thủ đô.

Đối với sự định vị của thành phố Lang là, lấy bất động sản, thăm quan nông nghiệp, thông tin điện tử làm việc chính, gắng sức tạo ra một thành phố mới phía đông thủ đô hoàn toàn mới, tập trung thăm quan, du lịch làm nơi nghỉ ngơi nhất thể – trên cơ bản cùng với lần trước khi tiến cử nông nghiệp kiểu mới và thăm quan nông nghiệp, thiết tưởng triển vọng mà Hạ Tưởng đề xuất ra đối với thành phố Lang không có sai biệt.

Nói chung, sau khi đề nghị bị gác lại, trong thời gian ngắn sẽ không được đệ trình thảo luận lại, trừ phi trải qua sửa chữa. Hạ Tưởng không quan tâm đề nghị của Cổ Hướng Quốc, hắn chỉ là sau khi đem hướng đi của thành phố Lang phản hồi cho Lôi Nham, Lôi Nham rất nhanh trả lời lại rằng, sẽ không từ bỏ đầu tư, sẽ tiếp tục nghĩ cách mở ra thị trường ở thành phố Lang.

Phỏng chừng sẽ có một cuộc đọ sức phía sau màn, Hạ Tưởng cũng không nghĩ nhiều, cho dù hắn vẫn không phải là rất hiểu dụng ý của Ngô gia, nhưng Ngô gia muốn khiêu động lợi ích của sơn Occupy phù hợp với lập trường của họ, hắn sẽ có thái độ rất vui mà nhìn thấy sự thành công này.

Vụ án Lãnh Chất Phương vẫn luôn tìm không ra chỗ đột phá, Hạ Tưởng cũng không vội mà thúc giục Lịch Phi, vì có lúc tiến triển của vụ án không thay đổi theo ý chí của con người. Hiện tại Lộ Hồng Chiêm vô cùng khiêm tốn, làm cho người ta một chút cũng tìm không ra chỗ mắc lỗi, hễ là vụ án qua tay Anh Thành và Lịch Phi, hắn tuyệt đối ủy quyền hoàn toàn, chưa từng hỏi đến, bày ra thái độ đứng ngoài cuộc thật sự. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn

Lộ Hồng Chiêm làm như vậy, khiến cho ông ta giống như biến mất trong tầm mắt của mọi người, kỳ thật cũng chính là chỗ thông minh của ông ta, không để cho người ta nắm được thóp của mình, ông ta mới dễ gian lận sau lưng.

Hành động nắm quyền của Lộ Hồng Chiêm trong lòng Hạ Tưởng cũng biết, hắn cũng không phải là không có kế sách ứng đối, tuy nhiên hắn không phải là chính khách chỉ vì đấu tranh mà đấu tranh, chỉ cần ở trước đúng sai phải trái Lộ Hồng Chiêm không nhúng tay vào, không làm theo ý riêng, hắn cũng sẽ không gây khó khăn với Lộ Hồng Chiêm.

Đối với Cổ Hướng Quốc cũng như thế, nhưng với Nga Ni Trần, thái độ của Hạ Tưởng rất rõ ràng, phải tận hết sức mà đả kích, cứ đánh đến khi gã không còn sức trả đòn. Thế lực đen, không thể tiếp tục ngang ngược ở thành phố Lang.

Ra ngoài dự kiến của Hạ Tưởng đó là, Lịch Phi khi điều tra vụ án của Lãnh Chất Phương, không phát hiện thêm nhiều chứng cứ mới, nhưng lại bất ngờ phát hiện vấn đề của Cổ Hướng Quốc…

Lịch Phi từ miệng của công nhân tìm hiểu được một manh mối, Cổ Hướng Quốc có một căn hộ ở tiểu khu Trác Việt. Căn hộ có diện tích khoảng 200 mét vuông, trang trí tỉ mỉ, đẹp, đồ dùng trong nhà đầy đủ, theo giá thị trường phỏng chừng trên dưới 6 trăm nghìn tệ.

Nếu chỉ có một căn cũng không nói rõ ra vấn đề gì, cho dù là nhận lễ vật của người khác, thì con số mấy trăm nghìn tệ cũng không nói rõ điều gì, càng không đánh đổ được Cổ Hướng Quốc. Mặc dù nghiêm khắc mà nói nhận hối lộ mấy trăm nghìn tệ là đã có thể ngồi tù, nhưng tình hình trong nước đều có ân tình đối xử khoan dung, một căn hộ cũng lấy ra để kể chuyện, một câu nói của cấp trên là có thể khiến Cổ Hướng Quốc nhảy qua được một nạn, ngược lại sẽ rút giây động rừng.

Vấn đề ở chỗ, trong căn hộ còn có một người phụ nữ sinh sống, một người phụ nữ xinh đẹp, trẻ trung.

Lịch Phi cũng từ miệng công nhân tìm ra rõ mồn một, người phụ nữ tên là Từ San San, là một nữ sinh viên đang học ở khu Đại Học, mới 21 tuổi.

Đương nhiên, nếu vẻn vẹn chỉ có một cô gái và một căn hộ, là muốn làm gì đó với Cổ Hướng Quốc, cũng không hiện thực. Nhưng vấn đề Lịch Phi phát hiện khiến Hạ Tưởng hiểu rõ một đạo lý, chính là liên tục cho đến nay Cổ Hướng Quốc khả năng có tham ô, cùng Nga Ni Trần liên kết kiếm tiền cho vào túi riêng, con số khẳng định vô cùng lớn, nhưng hắn luôn cho rằng Cổ Hướng Quốc về phần nữ sắc xem như biết tự hạn chế, không ngờ, Cổ Hướng Quốc vẫn thường bao nữ sinh.

Là một phát hiện trọng đại.

Hạ tưởng liền khuyến khích Lịch Phi mấy câu, để y tiếp tục theo manh mối này mà truy xét, xem có gặt hái được gì mới không. Lịch Phi rất vui, đi tìm hiểu nguồn gốc, ngày hôm sau liền có gặt hái hoàn toàn mới, Từ San San là em gái của tứ phu nhân của Lãnh Chất Phương.

Người gọi là tứ phu nhân là bốn bà góa mà Cục công an dùng để phân biệt với Lãnh Chất Phương, là cách gọi bất thành văn trong nội bộ Cục công an dựa theo độ tuổi lớn nhỏ.

Một manh mối sau cơn mưa trời lại sáng.

Hạ Tưởng đã để cho Lịch Phi tiếp tục thuận theo manh mối mà điều tra, hắn không tiện xâm nhập vào trong, chỉ đem tâm tư dùng vào việc làm thế nào để tiến thêm một bước tốt hơn mà lĩnh hội chỉ thị của Tỉnh ủy, đem thành phố Lang làm triển vọng của thành phố mới phía đông thủ đô, xây dựng càng tốt đẹp hơn.

Tám sản nghiệp trụ cột lớn của thành phố Lang, thông tin điện tử lớn, hội triển lãm du lịch là sản nghiệp dẫn đầu, ngành sản xuất linh kiện xe ô tô và xe máy, sản phẩm nông nghiệp và chăn nuôi cùng với chế biến, gia công đồ gỗ và chế tạo đồ dùng gia đình, in ấn và đóng gói, vật liệu xây dựng kiểu mới, bất động sản…vv, trong đó thông tin điện tử lớn đang xuất hiện thế bừng bừng khí thế, mà ngành linh kiện ô tô và xe máy có chút mùi vị của ánh tà, mấy sản nghiệp lớn khác tuy cũng gọi là sản nghiệp trụ cột, nhưng trên thực tế chỉ là tương đối với bản thân thành phố Lang mà nói, đặt vào toàn quốc thậm chí chỉ là tỉnh Yến, có ưu thế, nhưng cũng không phải rất lớn.

Sản phẩm nông nghiệp và chăn nuôi cùng với chế biến, vì có sự đầu tư của Dương Uy, bước tiếp theo hẳn là sẽ tốt hơn mà phát triển mạnh mẽ. Kỳ thật làm đầu cầu khởi công của tỉnh Yến, thành công của thành phố Yến có ý nghĩa hình tượng rất lớn. Liên tưởng đến năm đó khi hắn trong tổ lãnh đạo điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, Hạ Tưởng đã mơ hồ hiểu rõ một điểm, có người để hắn đến thành phố Yến, một là nhu cầu về đấu tranh chính trị, hai là nhu cầu về xây dựng kinh tế, hai cái này hỗ trợ lẫn nhau, hắn cần thiết phải tìm được điểm phù hợp hoàn mỹ mới xem như là thành công thật sự.

Nếu không, chỉ có đấu tranh chính trị không có xây dựng kinh tế, trong thời kỳ cách mạng thì còn được, trong thời kỳ lấy việc xây dựng kinh tế làm việc chính, chỉ có thể là một cán bộ chân thọt, con đường đi không vững cũng không xa.

Bình tĩnh mà xem xét, Hạ Tưởng cũng không phải là một chính khách vì đấu tranh mà đấu tranh, chỉ là hắn vừa đến thành phố Lang, đã bị người ta ép sát từng bước. Kỳ thật nếu dựa vào ý nguyện của hắn, hắn mong muốn từng bước lợi dụng đòn bẩy xây dựng kinh tế, dần dần trong quy luật của thị trường, đánh bại Nga Ni Trần. Nhưng Nga Ni Trần liên tiếp vận dụng thủ pháp xã hội đen, lại có sự liên kết của Cổ Hướng Quốc, Đồ Quân và Lộ Hồng Chiêm, Hạ Tưởng cần thiết phải hăm hở vùng dậy phản kháng, đánh đổ từng kẻ một.

Không nắm quyền, thì đừng nghĩ có hành động gì. Không có quyền phát ngôn, còn muốn có xây dựng kinh tế, chỉ có thể là nói chuyện viển vông. Từ trước đến nay đều là ai định đoạt, người đó có công lao, người đó có chiến tích.

Nhưng có một điểm, lập trường của Ngô gia lại thiên hướng về bên nào? Đằng sau sơn Occupy, có phải có sự giúp đỡ của cấp cao ở thủ đô hay không? Hạ Tưởng đại khái dựa vào hành động của Ngô gia đột nhiên nhúng tay vào ngành sản xuất sơn Occupy, suy đoán ra một chút gì đó.

Hắn lượn mấy vòng trong phòng làm việc, ánh mắt lại dừng lại trên cây hải đường, bỗng nhiên liền hiểu ra. Cây hải đường rốt cuộc có bí mật ẩn hàm gì hiện tại vẫn chưa biết được, nhưng có một điểm, hải đường đều có liên hệ với Thụy Căn, Cổ Hướng Quốc cùng với Nga Ni Trần, thậm chí có thể không một chút khoa trương mà nói, hải đường chính là một sợi dây, đầu dây là Cổ Hướng Quốc, cuối dây là Nga Ni Trần, còn Thụy Căn ở giữa, có thể quan trọng, có thể không quan trọng, nhưng tuyệt đối sẽ không có tác dụng gì.

Điện thoại đột nhiên vang lên, là thủ đô gọi đến, Hạ Tưởng không nghĩ nhiều, sau khi không chút để ý mà nhấc điện thoại lên nghe, vừa nhẹ nhàng "a lô" một tiếng, còn chưa kịp chào hỏi, thì từ bên trong truyền đến một giọng nói vừa quen thuộc vừa xa lạ:

- Tiểu Hạ, lâu rồi không liên lạc, có phải cảm thấy Ngô gia quên cậu rồi không?

Hạ Tưởng bỗng chốc liền ngừng hơi thở – ông cụ Ngô gia.

Đúng vậy, từ sau khi hắn đến thành phố Lang, không chỉ có quan hệ cùng với Mai gia và Khâu gia hơi có chút xa lánh, quan hệ với Ngô gia cũng nhạt đi nhiều, hai nhà Mai, Khâu thì còn tạm, liên lạc không nhiều, nhưng cũng có lúc liên lạc, với Ngô gia gần như cắt hẳn liên lạc, đương nhiên, ngoại trừ Liên Nhược Hạm.

Điều duy nhất khiến Hạ Tưởng không ngờ là, tuy rằng với hai nhà Mai, Khâu có chút xa lánh, nhưng quan hệ với Phó gia lại có chút hòa dịu, từ sau việc của Phó Tiên Tiên, cùng với Phó gia không xảy ra thêm bất kỳ xung đột nào – đương nhiên Hạ Tưởng trong lòng cũng biết, chỉ là sự hòa giải tạm thời, giữa hắn và Phó gia, có một con hào rất rộng, không có khả năng bắt tay giảng hòa – nhưng với Ngô gia, bao gồm Ngô Tài Giang vẫn luôn xem như không tồi, cũng liên lạc rất ít, cũng khiến hắn trong lòng nhiều ít hiểu rõ một chút gì đó.

Ngô gia không hy vọng hắn đến thành phố Lang là một nguyên nhân, nguyên nhân khác chính là, lập trường mà hắn trước mắt lựa chọn, cùng với Ngô gia càng lúc càng xa, không phù hợp với lợi ích căn bản của Ngô gia.

Thứ mà Ngô gia luôn theo đuổi chính là sự tối đa hóa của lợi ích gia tộc, nhưng dưới sự so sánh, tất cả những gì mà hiện tại hắn làm, đều đứng ở mặt đối lập với thế lực gia tộc, khẳng định sẽ dẫn đến sự cảnh giác của Ngô gia.

Đúng vậy, đến cả Mai gia và Khâu gia đều tồn tại cảnh giác trong lòng, huống chi là Ngô gia? Cho dù nói ra quan hệ giữa hắn và Ngô gia là mật thiết nhất, nhưng mọi chuyện đều có tính hai mặt, vì duyên cớ Liên Nhược Hạm lại là xa lánh nhất.

Ông cụ Ngô gia lâu rồi không gọi điện thoại tới, bây giờ đột nhiên lại gọi, làm ra chuyện gì đây?

- Ông cụ…

Hạ Tưởng do dự một chút, không biết nên bắt đầu từ đâu, chỉ đành cười một tiếng,

- Tôi biết kỳ thật ông vẫn luôn ở đằng sau chú ý tôi, kỳ thật trong lòng tôi vẫn luôn vô cùng cảm ơn sự yêu mến của ông.

- Nói không thật lòng rồi.

Ông cụ Ngô gia cũng cười một tiếng, trong tiếng cười có chút thản nhiên,

- Không nói những chuyện này nữa, nói chuyện chính nhé, chủ ý của sơn Occupy, là từ Tài Hà mà ra, để Tiểu Thiên bắt tay vào hành động, tôi không nhúng tay vào, để bọn họ gây sức ép, tuy nhiên tôi muốn nghe quan điểm của cậu.

Nói là muốn nghe quan điểm của Hạ Tưởng, kỳ thật vẫn là thăm dò lập trường của hắn, Hạ Tưởng chần chừ một chút, mới nói:

- Khởi công một nhà máy sơn mới có lợi cho việc phá vỡ lũng đoạn, theo bản thân tôi, là thái độ rất tán thành, nhưng Ngả Thành Văn và Cổ Hướng Quốc e là sẽ không đồng ý, lực cản rất lớn.

- Lực cản khẳng định có, sơn Occupy ở trong nước lũng đoạn nhiều năm, không phải không có nguyên nhân.

Ông cụ Ngô gia điểm đến đấy thì thôi, không thảo luận sâu hơn, mà lại quay lại thế cục của thành phố Lang,

- Hoàn cảnh của thành phố Lang rất phức tạp, hơn nữa có thể nói là hiểm ác, cũng không phải không có nguyên nhân. Tuy nhiên cậu cũng không cần thiết biết quá nhiều, cũng không phải bận tâm quá nhiều, chỉ chú ý làm tốt việc của thành phố Lang là được rồi.

Ám thị trong lời nói của ông cụ rất rõ ràng, chính là hiểu rõ ràng mà nói với Hạ Tưởng, sự đọ sức giữa các cấp cao, Hạ Tưởng không cần phải băn khoăn, chỉ để ý một lòng đánh bóng tốt ở thành phố Lang là được.

Hạ Tưởng nghe ra ngụ ý của ông cụ, bỗng nhiên, hắn nghĩ đến một vấn đề vẫn luôn không có lời giải, vừa khéo mượn cơ hội này, nhất định phải chính miệng hỏi ông cụ…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui